Giới Thiệu: Hiện nay rất nhiều bạn quan tâm đến chủ đề giấc mơ, tìm hiểu cách “giải mã giấc mơ” theo những “trường phái khác nhau”. Bà Blavatsky có tổ chức một buổi thảo luận về Giấc Mơ (Transactions on Dream), được ghi lại trong Collected Writings số X. Ông Leadbeater cũng viết một quyển sách mỏng khoảng 40 trang về giấc mơ. Nhà huyền bí học Torkom Saraydarian cũng viết vài chương về giấc mơ trong quyển The Psyche and Psychism, và quyển Other Worlds, và tôi cũng cố tìm trong sách của Chân sư DK xem Ngài có viết về chủ đề này hay không. Tôi đã đọc lướt qua từ lâu nhưng quên mất, rằng Ngài có viết tập trung khoảng 17 trang, rất sâu và chi tiết, và chắc chắn đáng tin cậy nhất để nghiên cứu và học hỏi trên đường đạo. Bà Blavatsky dĩ nhiên là một cao đồ (vào thời điểm đó), nhưng cách diễn giải của Bà không mạch lạc và rõ ràng như của Chân sư DK.
Tôi nghĩ các bạn quan tâm về giấc mơ nên đọc kỹ toàn bộ bài trích này về giấc mơ của Chân sư DK, từ trang 493 đến trang 511 của Tâm Lý Học Nội Môn II, nó sẽ soi sáng những vấn đề mà các bạn thắc mắc. Chúng ta không bao giờ và không phản bác hay đả kích Tâm lí học hiện đại, vì đó là khoa học và nó có những đóng góp to lớn cho nhân loại, và nó sẽ vẫn còn những bước tiến trong tương lai. Tuy nhiên, những “giả khoa học” (pseudo-psychology) thì chúng ta phải cẩn thận, và những “channeller” đầy rẫy ngày hôm nay là những người lầm lạc trong màn sương mù của cõi trung giới.
Ngài liệt kê tất cả 10 loại giấc mơ, trong đó ba loại đầu là phổ biến nhất, cho những người phân cực cảm xúc, những công dân bình thường, và ở đây dễ xảy ra lầm lẫn nhất.
Thứ nhất, có những giấc mơ thuần túy của bộ não vật chất và liên quan đến thể xác, những phản ứng tự động của nó. Dĩ nhiên, loại giấc mơ này chúng ta không cần quan tâm, và theo Ngài nó thường xảy ra trong 2 giờ đầu tiên và 1 giờ trước khi thức của giấc ngũ. Trong thời gian đó, thức tuyến hay sợi dây bạc, sợi dây tâm thức chưa rời thể xác.
Loại giấc mơ thứ hai khi con người đã rời bỏ thể xác và sinh hoạt trên cõi cảm dục, nghe và thấy những hiện tượng sinh hoạt trên cõi đó, mà Ngài mô tả như thể nhìn đường phố qua một khung cửa sổ hay nhìn một tủ kính bày hàng trước một cửa hiệu. Khi trở lại xác thân, họ mang những ký ức đó trở lại bộ não vật chất, nhưng thường không chính xác do sự liên kết giữa bộ não vật lý và các thể tế vi chưa chặt chẽ, do đó giấc mơ thường lộn xôn, Ngoài ra, con người thường có khuynh hướng đồng hóa những gì nghe thấy như thể là của mình, mình thực sự tham gia vào đó nhưng thực ra đó chỉ là những gì nghe thấy. Khi kể lại giấc mơ cho nhà Trị Liệu của mình:
“Trừ khi nhà tâm lý học thực sự giác ngộ, đối tượng được chăm sóc của họ sau đó sẽ bị ảnh hưởng bởi một trải nghiệm mà chưa bao giờ là của họ mà họ chỉ đơn giản chứng kiến.“
Thứ ba là giấc mơ là hồi ức về những gì mà con người thực sự làm trên cõi cảm dục, nó khác với trường hợp thứ hai là chỉ quan sát, ở đây con người thực sự tham gia vào hoạt động trên cõi cảm dục và nhớ lại khi tỉnh giấc, nhưng cũng như trường hợp thứ hai, giấc mơ nhớ lại thường lộn xộn do lý do đã nêu, ngoài ra còn do họ pha trộn giữa những gì họ thực sự làm và những gì chỉ quan sát.
Chúng ta biết cõi cảm dục là cõi của ham muốn, dục vọng, những gì con người mong muốn sẽ được thể hiện ra trước mắt họ, trên đó các tất cả những gì nhân loại mong muốn từ cao nhất đến thấp nhất đều có biểu hiện, và con người tùy theo khuynh hướng của mình sẽ bị thu hút về các biểu hiện đó. Đối với một tín đồ Ki Tô giáo sẽ bị thu hút về Chúa, về những Nhà Thờ nguy nga. Những người đọc sách và tin theo Chân sư DK sẽ gặp hình tư tưởng của Ngài trên đó—một “bản sao” chứ không phải “Thực Tại”—mà một số đệ tử của Ngài đã mắc phải. Nói tóm lại, chúng ta có thể gặp tất cả những đối tượng mơ ước của mình, Chúa, Phật, các Chân sư, thậm chí cả Đức Sanat Kumara 😊, và những người đã gặp những hình tư tưởng huyễn ảo đó vẫn tin là thật. 😊
“Người đó sẽ tìm kiếm và thường tìm thấy những người mình yêu thương; đôi khi người đó sẽ tìm kiếm và tìm thấy những người mà người đó tìm cách làm tổn hại, và tìm thấy cơ hội để làm tổn thương những người mình ghét; người đó sẽ tự ưu ái mình bằng cách tham gia vào việc hoàn thành những gì mình mong muốn, điều này luôn có thể tưởng tượng được trên cõi cảm dục. Những ham muốn như vậy có thể dao động từ ham muốn thỏa mãn tình dục cho đến khao khát của người tìm đạo có khuynh hướng tinh thần mong mõi được gặp Chân Sư, Đức Christ hoặc Đức Phật. Các hình tư tưởng, được tạo ra bởi những mong muốn tương tự của đám đông, sẽ được tìm thấy để đáp ứng mong muốn của người đó và—khi trở lại cơ thể của mình vào buổi sáng—người đó mang theo hồi ức về sự thỏa mãn đó dưới dạng một giấc mơ. Những giấc mơ này, liên quan đến sự thỏa mãn cảm dục, tất cả đều mang tính chất ảo cảm hoặc ảo tưởng; chúng tự gợi lên và tự liên kết; “
Ngoài ra, còn có giấc mơ của những người tiến hóa cao hơn, của những người chí nguyện, đệ tử, họ có thể tiếp xúc với cõi trí, tiếp xúc với thế giới tư tưởng của nhân loại, mà cũng giống như cõi cảm dục, cũng đầy những ảo tưởng. Nhưng những trải nghiệm này lại càng khó mang vào bộ não hơn nữa. Ngoài ra còn có những công việc phụng sự như người phù trợ vô hình (invisible helpers), tham gia các lớp học trên phân cảnh giới cao nhất của cõi cảm dục và trên cõi trí. Những giấc mơ là những bài học mà linh hồn chúng ta muốn truyền đạt cho chúng ta dưới dạng biểu tượng, giấc mơ là các ghi nhận viễn cảm, giấc mơ là ghi nhận lại lời dạy của Chân sư trong Đạo Việc của Ngài, nhưng Ngài chỉ ghi ấn tượng lên linh hồn của đệ tử, và linh hồn vị đệ tử sẽ tạo ấn tượng trên thể trí và ghi lại trong bộ não…
Sau bài này, tôi sẽ lần lượt dịch các bài về Giấc Mơ của Ông CW Leadbeater và của Bà Blavatsky, của Torkom Saraydarian, để chúng ta cùng đối chiếu và nghiên cứu.
****
Bây giờ chúng ta sẽ đề cập đến chủ đề về giấc mơ, một chủ đề đang trở nên quan trọng trong tâm trí của một số nhà tâm lý học nổi bật và trong một số trường phái tâm lý học. Tôi không có ý định phê bình hay tấn công các lý thuyết của họ theo bất kỳ cách nào. Họ đã đạt được một sự thật quan trọng và mang tính chỉ dẫn—sự thật về cuộc sống nội tâm, bên trong của nhân loại, dựa trên ký ức cổ xưa, những giáo lý hiện tại và những tiếp xúc của các loại khác nhau. Hiểu đúng về đời sống giấc mơ của nhân loại sẽ xác lập ba sự thật:
1. Sự thật về luân hồi.
2. Sự thật về việc có một số hoạt động trong khi ngủ hoặc khi vô ý thức.
3. Sự thật về linh hồn, về cái tồn tại và có tính liên tục.
Ba sự thật này cung cấp một hướng tiếp cận rõ ràng đến những vấn đề mà chúng ta đang xem xét và nếu được phân tích, chúng sẽ củng cố vị trí của các nhà huyền bí.
Bản thân nguồn gốc của từ “giấc mơ” có thể gây tranh cãi và không có gì được biết đến thực sự chắc chắn và đã được chứng minh. Tuy nhiên, những gì được suy luận và gợi ý tự nó có ý nghĩa thực sự. Trong quyển sách có thẩm quyền lớn, Từ điển Webster, có liệt kê hai nguồn gốc của từ này. Một là từ gốc tiếng Phạn, có nghĩa là “làm hại hoặc tổn thương”; từ còn lại là từ gốc Anglo-Saxon cổ, có nghĩa là “niềm vui hoặc hạnh phúc”. Liệu có khả năng cả hai nguồn gốc đều có một phần sự thật, và trong việc cùng nhau truy tìm về một số nguồn gốc và gốc rễ cổ xưa nhất, chúng ta sẽ khám phá ra ý nghĩa thực sự? Trong mọi trường hợp, hai suy nghĩ xuất hiện từ một nghiên cứu hiểu biết về những nguồn gốc này. [Trang 494]
Đầu tiên là giấc mơ lúc đầu được coi là không mong muốn, có lẽ vì chúng tiết lộ hoặc chỉ ra, trong phần lớn các trường hợp, đời sống cảm dục của người mơ. Vào thời Atlantean, khi con người về cơ bản có tâm thức cảm dục, tâm thức vật lý bên ngoài của người đó phần lớn bị kiểm soát bởi những giấc mơ của họ. Vào thời đó, sự hướng dẫn của cuộc sống hàng ngày, của đời sống tôn giáo và của đời sống tâm lý (như nó vốn là) được dựa trên một khoa học đã mất về giấc mơ, và chính khoa học đã mất này (dù ít khi người ta có thể thích ý tưởng này) mà nhà tâm lý học hiện đại đang nhanh chóng phục hồi và tìm cách giải thích. Hầu hết những người (mặc dù không nhất thiết là tất cả) thấy mình cần sự chăm sóc và hướng dẫn của nhà tâm lý học đều có tâm thức Atlantis, và chính thực tế này đã khiến các nhà tâm lý học một cách vô thức nhấn mạnh vào giấc mơ và cách giải thích của chúng.
Tôi có thể chỉ ra một lần nữa rằng tâm lý học thực sự sẽ chỉ xuất hiện và các kỹ thuật đúng đắn được sử dụng khi các nhà tâm lý học xác định (như một biện pháp đầu tiên và cần thiết) các cung, ý nghĩa chiêm tinh và loại tâm thức (Arya hoặc Atlantis) của bệnh nhân.
Tuy nhiên, theo thời gian, những giấc mơ của những người trí tuệ hơn ngày càng trở nên có tính chất hướng tới tương lai và lý tưởng; những điều này, khi chúng nổi lên bề mặt và được ghi nhớ và ghi lại, bắt đầu kiểm soát bộ não của con người để cuối cùng sự nhấn mạnh Anglo-Saxon về niềm vui và hạnh phúc trở thành mô tả của nhiều cái gọi là giấc mơ. Sau đó, chúng ta có sự xuất hiện của những điều không tưởng, những ảo mộng, những hình ảnh lý tưởng về vẻ đẹp và niềm vui trong tương lai, phân biệt đời sống tư tưởng của con người tiên tiến, và tìm thấy biểu hiện của chúng trong những hy vọng được trình bày (và chưa được thực hiện) như “Cộng hòa” của Plato, “Thiên đường tìm lại” của Milton và những tác phẩm sáng tạo không tưởng, lý tưởng nhất của các nhà thơ và nhà văn phương Tây của chúng ta. Vì vậy, phương Tây và phương Đông cùng nhau trình bày một lý thuyết về những giấc mơ—về bản chất cảm dục thấp hoặc trực giác cao hơn—là một bức tranh hoàn chỉnh về đời sống ước muốn của chủng tộc.
Những điều này bao gồm tất cả các ý tưởng bẩn thỉu và sự dơ bẩn thú tính, đôi khi được các nhà tâm lý học rút ra từ bệnh nhân của họ (do đó tiết lộ một đời sống ước muốn và một tâm thức cảm dục ở một cấp độ rất thấp), cho đến những kế hoạch lý tưởng và những thiên đường được suy nghĩ cẩn thận, và trật tự vũ trụ của những người chí nguyện cao hơn. Tuy nhiên, tất cả đều đi vào lãnh vực Giấc Mơ. Điều này đúng, cho dù những giấc mơ như vậy có liên quan đến tình dục bị thất vọng hay chủ nghĩa lý tưởng không được thỏa mãn; tất cả đều biểu thị một sự thôi thúc, một sự thôi thúc mạnh mẽ, hoặc là sự thỏa mãn ích kỷ hoặc sự cải thiện và phúc lợi của nhóm. [Trang 495]
Những giấc mơ này có thể biểu hiện trong chính chúng những ảo tưởng và ảo cảm cảm dục cổ xưa, mạnh liệt và mạnh mẽ vì nguồn gốc cổ xưa và mong muốn chủng tộc, hoặc chúng có thể thể hiện phản ứng nhạy cảm của nhân loại tiên tiến đối với các hệ thống và chế độ tồn tại đang lơ lửng trên biên giới của sự biểu hiện, chờ đợi sự kết tủa và biểu hiện trong tương lai.
Điều này sẽ cho bạn thấy chủ đề này rộng lớn như thế nào, vì nó không chỉ bao gồm những thói quen cảm dục trong quá khứ của chủng tộc, sẵn sàng—khi có những điều kiện bệnh lý nhất định hoặc được thúc đẩy bởi những thất vọng bực bội—để khẳng định bản thân, mà chúng còn bao gồm cả khả năng của người có khuynh hướng tinh thần trên thế giới ngày nay để chạm vào các kế hoạch dự định cho nhân loại và do đó coi chúng là những khả năng mong muốn.
Sau khi đã chỉ ra phạm vi của chủ đề của chúng ta, tôi chỉ muốn chỉ ra rằng tôi chỉ tìm kiếm, trong không gian hạn chế mà tôi có, để làm hai việc:
1. Đề cập ngắn gọn vào các điều kiện nuôi dưỡng giấc mơ.
2. Chỉ ra các nguồn mà giấc mơ có thể đến và điều gì tạo ra chúng. [Trang 496]
Tôi không mong đợi những lý thuyết này được chấp nhận bởi các nhà tâm lý học trung bình, nhưng có thể có những tâm trí đủ cởi mở ở đâu đó để chấp nhận một số gợi ý, và do đó mang lại lợi ích cho chính họ và chắc chắn mang lại lợi ích cho bệnh nhân của họ.
Trong mọi trường hợp, nguyên nhân chính của một đời sống giấc mơ đau khổ là sự thất vọng hoặc sự bất lực của linh hồn để áp đặt mong muốn và thiết kế của nó lên công cụ của nó là con người. Những thất vọng này chia thành ba loại:
1. Thất vọng về tình dục. Loại thất vọng này trong nhiều trường hợp, đặc biệt là ở người bình thường, dẫn đến việc quá nhấn mạnh thực tế về tình dục, dẫn đến một đời sống tư tưởng tình dục không được kiểm soát, dẫn đến sự ghen tuông tình dục (thường không được nhận ra) và kém phát triển thể chất.
2. Tham vọng bị thất vọng. Điều này ngăn chặn các nguồn lực của sự sống, tạo ra sự bực bội nội tâm thường xuyên, dẫn đến sự đố kỵ, thù hận, cay đắng, không ưa mãnh liệt những người thành công, và gây ra nhiều loại dị thường.
3. Tình yêu bị thất vọng. Điều này có lẽ sẽ được đưa vào thất vọng tình dục bởi các nhà tâm lý học trung bình, nhưng nó không được xem như vậy bởi các nhà huyền môn. Có thể có sự thỏa mãn tình dục đầy đủ hoặc hoàn toàn thoát khỏi sự kìm kẹp của nó, nhưng bản chất tình yêu từ tính hướng ngoại của chủ thể có thể chỉ gặp phải sự thất vọng và thiếu sự đáp lại.
Khi ba loại thất vọng này tồn tại, bạn sẽ thường xuyên có một đời sống giấc mơ sống động, không lành mạnh, nhiều loại trở ngại về thể chất và nỗi bất hạnh ngày càng sâu sắc.
Bạn sẽ lưu ý rằng tất cả những thất vọng này, như chúng ta có thể mong đợi, chỉ đơn giản là biểu hiện của mong muốn bị thất vọng, và chính trong lĩnh vực cụ thể này (gắn liền với tâm thức Atlantis) [497] mà công việc của nhà tâm lý học hiện đại chủ yếu và nhất thiết phải nằm ở đó. Trong nỗ lực giúp bệnh nhân hiểu được khó khăn của mình và phù hợp với con đường ít trở ngại nhất, nhà tâm lý học cố gắng giải tỏa tình hình bằng cách dạy bệnh nhân gợi lên và đưa lên bề mặt tâm thức của mình những tình tiết bị lãng quên và đời sống trong mơ của họ. Hai sự thật quan trọng đôi khi bị lãng quên và do đó tạo thành nguồn gốc của việc thường xuyên không mang lại sự khuây khỏa. Đầu tiên, khi bệnh nhân đi sâu vào chiều sâu của đời sống giấc mơ của mình, y sẽ đưa lên bề mặt không chỉ những điều không mong muốn trong “đời sống mong ước” không được nhận biết của mình mà còn cả những điều đã có trong các kiếp trước. Người đó đang thâm nhập vào một quá khứ cảm dục rất xa xưa. Không chỉ trường hợp này, mà còn—thông qua cánh cửa mở rộng của đời sống cảm dục của chính mình—người đó có thể khai thác hoặc điều chỉnh vào đời sống cảm dục của nhân loại. Sau đó, y thành công trong việc tạo ra sự xuất hiện của tội ác nhân loại mà hoàn toàn có thể không liên quan gì đến cá nhân y cả. Đây chắc chắn là một điều nguy hiểm để làm, vì nó có thể mạnh hơn khả năng xử lý hiện tại của con người.
Thứ hai, trong mong muốn được giải thoát khỏi những điều trong bản thân đang gây ra rắc rối, trong mong muốn làm hài lòng nhà tâm lý học (điều này được một số người khuyến khích theo phương pháp “chuyển dịch”) và trong mong muốn tạo ra những gì y tin rằng nhà tâm lý học muốn y tạo ra, y thường xuyên rút ra từ trí tưởng tượng cá nhân của mình, từ trí tưởng tượng tập thể, hoặc, bằng viễn cảm, điều chỉnh vào trí tưởng tượng của người đang tìm cách điều trị và giúp đỡ y. Do đó, y tạo ra một cái gì đó về cơ bản là không đúng sự thật và gây hiểu lầm. Hai điểm này cần được chú ý cẩn thận và bệnh nhân phải được bảo vệ khỏi chính mình, khỏi đời sống tư tưởng chủng tộc xung quanh, và cũng khỏi nhà tâm lý học mà họ đang tìm kiếm sự trợ giúp. Đó là điều khó thực hiện, phải không?
Tại thời điểm này, tôi muốn đưa ra một nội dung xen vào mà tôi cảm thấy cần thiết và mang tính gợi ý. Có ba cách chính để giúp đỡ những người tìm kiếm sự trợ giúp về tâm lý, và điều này đúng với mọi loại và mọi trường hợp. Trước hết, có phương pháp mà chúng ta đã đề cập. Phương pháp này đi sâu vào quá khứ của bệnh nhân; nó tìm cách khai quật các điều kiện quyết định cơ bản ẩn chứa trong những sự kiện của thời thơ ấu hoặc sơ sinh. Những sự kiện được khám phá này, người ta cho rằng, đã đưa ra một hướng đi sai hoặc xoắn vào bản chất ham muốn hoặc vào đời sống tư tưởng; chúng đã khởi xướng các phức cảm mầm mống dễ mắc phải, và do đó tạo thành nguồn gốc của mọi rắc rối. Phương pháp này (ngay cả khi nhà tâm lý học không nhận ra điều đó) có thể chuyển sang các kiếp trước, và do đó mở ra những cánh cửa mà tốt hơn là nên đóng lại cho đến khi chúng có thể được mở ra một cách an toàn hơn.
Phương pháp thứ hai đôi khi được kết hợp với phương pháp trước đó là lấp đầy thời điểm hiện tại bằng công việc sáng tạo mang tính xây dựng và do đó loại bỏ các yếu tố không mong muốn trong cuộc sống thông qua sức mạnh trục xuất năng động của những sở thích mới, quan trọng và hấp dẫn. Tôi muốn chỉ ra rằng phương pháp này có thể được áp dụng an toàn hơn nếu đời sống giấc mơ chủ quan và những khó khăn tiềm ẩn không được điều trị—ít nhất là tạm thời. Phương pháp này (đối với người bình thường có tâm thức thuần túy Atlantis nhưng mới bắt đầu phát triển hoạt động trí tuệ) thường là một cách làm việc hợp lý và an toàn, miễn là nhà tâm lý học có thể đạt được sự hợp tác hiểu biết của người liên quan.
Phương pháp thứ ba, được Thánh Đoàn phê chuẩn và là phương pháp mà các thành viên của Thánh Đoàn sử dụng trong công việc của các Ngài, là đưa sức mạnh của linh hồn vào một cách có ý thức. Sức mạnh này sau đó tuôn chảy qua đời sống phàm ngã, các thể và tâm thức, và do đó thanh tẩy và làm tinh khiết tất cả các khía cạnh của [499] bản chất thấp hơn. Tuy nhiên, bạn sẽ thấy rõ ràng rằng phương pháp này chỉ hữu ích cho những người đã đạt đến điểm trong sự phát triển của họ (và ngày nay có rất nhiều người như vậy) nơi mà tâm trí có thể được tiếp cận và rèn luyện, và do đó linh hồn có thể tác động lên não bộ, thông qua tâm trí.
Nếu nghiên cứu ba phương pháp này, bạn có thể hiểu được ba hệ thống mà các nhà tâm lý học có thể xây dựng và phát triển để xử lý ba loại tâm thức hiện đại — tâm thức Lemuria, là loại thấp nhất được tìm thấy trên hành tinh của chúng ta tại thời điểm này; tâm thức Atlantis, phổ biến nhất hiện nay, và tâm thức Arya, đang phát triển và mở ra với tốc độ rất nhanh. Hiện tại, các nhà tâm lý học đang sử dụng loại hỗ trợ thấp nhất cho tất cả các nhóm và trạng thái tâm thức. Điều này dường như không khôn ngoan, phải không?
Câu hỏi bây giờ đặt ra là về nguồn gốc của những giấc mơ. Một lần nữa, như trong những trường hợp chúng ta đã xem xét liên quan đến các nguồn hướng dẫn, tôi sẽ chỉ liệt kê những nguồn gốc như vậy và dành cho sinh viên tâm lý học áp dụng đầy đủ thông tin, khi đối mặt với một vấn đề giấc mơ. Những nguồn này có khoảng mười và có thể được liệt kê như sau:
1. Giấc mơ dựa trên hoạt động của não. Trong những trường hợp này, đối tượng ngủ quá nông. Người đó chưa bao giờ thực sự rời khỏi cơ thể của mình và sợi chỉ tâm thức không bị rút hoàn toàn như trong giấc ngủ sâu hoặc trong trạng thái bất tỉnh. Do đó, người đó vẫn đồng nhất chặt chẽ với cơ thể của mình, và do sự rút lui một phần của sợi chỉ tâm thức, tình trạng của người đó giống như một sự tự nhận thức bị choáng ngợp, tê liệt hơn là giấc ngủ thực sự. Tình trạng này có thể kéo dài suốt đêm hoặc trong suốt thời gian ngủ, nhưng nó thường chỉ xuất hiện trong hai giờ đầu tiên của giấc ngủ và khoảng một giờ trước khi trở lại trạng thái tỉnh táo hoàn toàn. Các vấn đề, lo lắng, thú vui, mối bận tâm, v.v., của [500] giờ thức vẫn đang khuấy động các tế bào não, nhưng việc nhận ra và diễn giải những ấn tượng mơ hồ hoặc kích động này là không chắc chắn và có tính chất bối rối. Không cần phải coi trọng bất kỳ loại giấc mơ nào như thế này. Chúng chỉ ra sự căng thẳng về thể chất và khả năng ngủ kém nhưng không có ý nghĩa tâm lý sâu sắc hoặc ý nghĩa tinh thần. Những giấc mơ này là phổ biến nhất vào thời điểm này, do sự phổ biến của tâm thức Atlantean và những căng thẳng mà mọi người đang phải chịu đựng ngày nay. Thật dễ dàng để coi trọng quá mức những ý tưởng hoang dã và ngu ngốc hoặc những điều mơ hồ của một bộ não bồn chồn, tuy nhiên rắc rối duy nhất là người đó không ngủ đủ sâu.
Nỗ lực làm cho mọi người mơ và huấn luyện họ khôi phục lại đời sống giấc mơ của mình khi họ là những người ngủ ngon tự nhiên, và dễ dàng chìm vào giấc ngủ sâu và không mộng mị là không tốt. Sự gợi lên đời sống giấc mơ, như được thực hiện thông qua các phương pháp của một số trường phái tâm lý học, chỉ nên được thực hiện một cách cưỡng bức (nếu có thể sử dụng từ này trong bối cảnh đó) thông qua quyết tâm của ý chí trong giai đoạn sau trên Thánh đạo. Làm như vậy trước đó thường xuyên tạo ra một loại sự liên tục của tâm thức, làm tăng thêm sự phức tạp của cõi cảm dục vào cuộc sống hàng ngày trên cõi hồng trần; ít người có năng lực để xử lý cả hai và, khi có sự kiên trì trong nỗ lực gợi lên đời sống giấc mơ, các tế bào não không được nghỉ ngơi và các dạng mất ngủ dễ xảy ra. Thiên nhiên muốn rằng tất cả các dạng sống nên “ngủ” vào những lúc nhất định.
Bây giờ chúng ta đến với hai dạng giấc mơ liên quan đến bản chất cảm dục hoặc tình cảm và rất thường xuyên xảy ra.
2. Giấc mơ về ký ức. Đây là những giấc mơ khôi phục lại những hình ảnh và âm thanh gặp phải trong những giờ ngủ trên cõi cảm dục. Chính trên cõi này mà [501] con người thường được tìm thấy khi sợi dây tâm thức tách khỏi cơ thể. Trong trường hợp này, con người hoặc đang tham gia vào một số hoạt động nhất định, hoặc đang ở vị trí của người quan sát nhìn thấy cảnh vật thực tế, buổi biểu diễn, con người, v.v., giống như bất kỳ ai cũng có thể nhìn thấy khi đi bộ xuống phố ở bất kỳ thành phố lớn nào hoặc khi nhìn ra ngoài cửa sổ trong bất kỳ môi trường nào. Những hình ảnh và âm thanh này thường phụ thuộc vào đời sống ước muốn và sở thích của chủ thể, vào những điều thích và không thích, ham muốn và sức hấp dẫn được công nhận của người đó. Người đó sẽ tìm kiếm và thường tìm thấy những người mình yêu thương; đôi khi người đó sẽ tìm kiếm và tìm thấy những người mà người đó tìm cách làm tổn hại, và tìm thấy cơ hội để làm tổn thương những người mình ghét; người đó sẽ tự ưu ái mình bằng cách tham gia vào việc hoàn thành những gì mình mong muốn, điều này luôn có thể tưởng tượng được trên cõi cảm dục. Những ham muốn như vậy có thể dao động từ ham muốn thỏa mãn tình dục cho đến khao khát của người tìm đạo có khuynh hướng tinh thần mong mõi được gặp Chân Sư, Đức Christ hoặc Đức Phật. Các hình tư tưởng, được tạo ra bởi những mong muốn tương tự của đám đông, sẽ được tìm thấy để đáp ứng mong muốn của người đó và—khi trở lại cơ thể của mình vào buổi sáng—người đó mang theo hồi ức về sự thỏa mãn đó dưới dạng một giấc mơ. Những giấc mơ này, liên quan đến sự thỏa mãn cảm dục, tất cả đều mang tính chất ảo cảm hoặc ảo tưởng; chúng tự gợi lên và tự liên kết; tuy nhiên, chúng cho thấy kinh nghiệm thực tế, ngay cả khi chỉ hoàn thành trên cõi cảm dục và có thể có giá trị đối với nhà tâm lý học quan tâm trong chừng mực chúng chỉ ra xu hướng tính cách của bệnh nhân. Tuy nhiên, có thể tìm thấy một khó khăn. Những hình tư tưởng này (mà con người đã phản ứng và tìm thấy sự thỏa mãn trong tưởng tượng) thể hiện sự thể hiện của đời sống ước muốn của chủng tộc và do đó tồn tại trên cõi cảm dục để mọi người nhìn thấy. Nhiều người nhìn thấy và tiếp xúc với chúng và có thể đồng hóa mình với chúng khi trở lại trạng thái tỉnh táo. Tuy nhiên, trên thực tế, họ [502] không làm gì khác hơn là ghi nhận những hình tư tưởng này theo cách tương tự như cách người ta có thể ghi nhận nội dung của một tủ bày hàng khi đi ngang qua. Ví dụ, một nỗi kinh hoàng bị sốc có thể khiến một người kể lại, một cách hoàn toàn vô tội, một giấc mơ mà thực tế không gì ngoài việc ghi lại một cảnh tượng hoặc trải nghiệm được chứng kiến trong những giờ ngủ nhưng mà con người không có bất kỳ kết nối thực sự nào cả. Trải nghiệm này người đó kể lại với sự thất vọng và ghê tởm; hầu hết cảm xúc người đó kể lại trải nghiệm cho nhà tâm lý học, và thường xuyên nhận được một cách giải thích tiết lộ cho họ thấy chiều sâu của tội lỗi mà những ham muốn chưa được thực hiện của họ dường như cung cấp bằng chứng. Những khao khát không được bày tỏ của người đó được nhà tâm lý học “đưa lên bề mặt”. Người đó được cho biết rằng những khao khát này, khi đối mặt, sau đó sẽ rời khỏi người đó, và sau đó bóng ma của rối loạn trí tuệ và tâm lý của họ sẽ được giải quyết. Trừ khi nhà tâm lý học thực sự giác ngộ, đối tượng được chăm sóc của họ sau đó sẽ bị ảnh hưởng bởi một trải nghiệm mà chưa bao giờ là của họ mà họ chỉ đơn giản chứng kiến. Tôi đưa ra điều này như một ví dụ về sự thường xuyên xảy ra và gây tổn hại nhiều. Cho đến khi các nhà tâm lý học nhận ra thực tế của cuộc sống của nhân loại khi tách khỏi thể xác vào ban đêm, những sai lầm như vậy sẽ ngày càng gia tăng. Những hàm ý là rõ ràng.
3. Giấc mơ là hồi ức của hoạt động thực sự. Những giấc mơ này là sự ghi nhận của các hoạt động thực sự. Chúng không chỉ đơn giản là được chứng kiến, ghi nhận và kể lại bởi chủ thể. Ngay khi một người đạt đến:
a. Trạng thái tích hợp thực sự của thể cảm xúc và thể sinh lực hoặc thể dĩ thái, cộng với thể xác, thì ba khía cạnh này hoạt động hài hòa.
b. Khả năng theo đuổi hoạt động có trật tự vào ban đêm hoặc trong những giờ ngủ. Khi đó, người đó có thể in sâu vào não bộ vật lý những kiến thức về những hoạt động đó [503] và khi trở lại trạng thái tỉnh táo thì sử dụng nó vào thực tế bằng cơ thể vật lý.
Khi đó, giấc mơ của người đó trên thực tế không khác gì mối liên hệ của sự tiếp nối các hoạt động trong ngày khi chúng được thực hiện trên cõi cảm dục. Chúng sẽ chỉ đơn giản là ghi nhớ, được ghi lại trên não bộ vật lý, về những việc làm và cảm xúc, mục đích và ý định, những trải nghiệm được nhận ra của người đó. Chúng có thật và chân thực như bất kỳ những gì đã được ghi lại bởi não bộ, trong những giờ thức. Tuy nhiên, trong phần lớn các trường hợp, chúng chỉ là những ghi chép một phần và có tính chất hỗn hợp, vì những ảo cảm, ảo tưởng và nhận thức về việc làm của người khác (như được ghi lại trong loại giấc mơ thứ hai ở trên) vẫn sẽ có một số tác động. Tình trạng ghi nhận hỗn hợp, đồng hóa sai, v.v., này dẫn đến nhiều khó khăn. Nhà tâm lý học phải tính đến:
a. Tuổi hoặc kinh nghiệm linh hồn của bệnh nhân. Nhà tâm lý học phải xác định xem giấc mơ liên quan là sự tham gia ảo tưởng, hoạt động được nhận thức hoặc ghi nhận, hay là một sự kiện có thật và đúng trong trải nghiệm của người đó trong những giờ ngủ.
b. Khả năng của đối tượng đưa ra chính xác trải nghiệm liên quan. Khả năng này phụ thuộc vào việc sự liên tục của tâm thức thiết lập trước, để tại thời điểm quay trở lại, bộ não của người liên quan dễ dàng bị ấn tượng bởi trải nghiệm của con người thực khi ra khỏi cơ thể.
c. Sự tự do của bệnh nhân khỏi mong muốn tạo ấn tượng với nhà tâm lý học, tính trung thực bẩm sinh, khả năng kiểm soát trí tưởng tượng và khả năng diễn đạt bằng lời nói của họ.
Trong trường hợp của những người chí nguyện cao cấp và các đệ tử, chúng ta có một tình huống hơi khác một chút. Sự tích hợp đã được thể hiện đã liên quan đến bản chất trí tuệ và cũng liên quan đến linh hồn. Hoạt động, được ghi nhận, ghi lại và liên quan, là hoạt động của một người phụng sự trên cõi cảm dục. Do đó, các hoạt động mà một người phụng sự thế giới quan tâm có bản chất hoàn toàn khác với những hoạt động đã trải qua và liên quan trước đó. Chúng sẽ liên quan đến những việc làm liên quan đến người khác, đến việc hoàn thành nhiệm vụ liên quan đến người khác, đến việc dạy dỗ các nhóm thay vì các cá nhân, v.v. Những khác biệt này, khi được nghiên cứu cẩn thận, sẽ được nhà tâm lý học của tương lai (người nhất thiết phải là một nhà huyền môn) công nhận là rất rõ ràng bởi vì chúng sẽ chỉ ra theo một cách thú vị, địa vị tinh thần và mối quan hệ Huyền Giai của bệnh nhân.
4. Giấc mơ có bản chất trí tuệ. Những giấc mơ này có nguồn gốc trên cõi trí và giả định một tâm thức ít nhất đang trở nên nhạy bén hơn về mặt trí tuệ. Trong mọi trường hợp, chúng không được ghi lại trong ý thức não bộ khi thức cho đến khi có một mức độ kiểm soát trí tuệ nào đó. Tôi có thể nói thêm tại thời điểm này rằng một trong những khó khăn lớn mà nhà tâm lý học phải đối mặt, khi cố gắng giải thích đời sống giấc mơ của bệnh nhân của mình, không chỉ dựa trên việc họ không có khả năng “đặt” bệnh nhân của mình vào loại cung, trạng thái tiến hóa, chỉ dẫn chiêm tinh và đặc điểm vốn có, mà họ còn phải đối mặt với việc bệnh nhân không có khả năng kể lại giấc mơ của mình một cách chính xác. Những gì được trình bày cho nhà tâm lý học là một mô tả lộn xộn và giàu trí tưởng tượng về các phản ứng của não, các hiện tượng cảm dục và (khi có một mức độ cân bằng trí tuệ) một số hiện tượng trí tuệ cũng vậy. Nhưng không có khả năng phân biệt. Sự nhầm lẫn này là do thiếu sự liên kết và mối quan hệ trí tuệ thực sự giữa tâm trí và não bộ. [505] Do đó, nó thường trở thành trường hợp “người mù dẫn người mù”.
Figure 1—Do đó, nó thường trở thành trường hợp “người mù dẫn người mù”
Những giấc mơ có nguồn gốc trí tuệ về cơ bản có ba loại:
a. Những giấc mơ dựa trên sự tiếp xúc với thế giới của các hình tư tưởng. Điều này bao gồm một lĩnh vực rộng lớn của các hình tư tưởng cổ đại, của các hình tư tưởng hiện đại, và những hình tư tưởng cũng đang mơ hồ và mới nổi. Chúng có nguồn gốc thuần túy từ con người và chắc chắn là một phần của Đại Ảo Tưởng. Chúng tạo thành, trong phần lớn các trường hợp, nỗ lực của con người trong việc giải thích cuộc sống và ý nghĩa của nó qua các thời đại. Chúng hợp nhất với linh hồn của ảo cảm có bản chất cảm dục. Bạn sẽ thấy rõ ràng rằng những hình tư tưởng này bao gồm tất cả các chủ đề có thể có. Chúng không thể hiện đời sống ước muốn của chủng tộc, mà liên quan đến những suy nghĩ của con người về những ý tưởng và lý tưởng—qua các thời đại—đã kiểm soát cuộc sống của con người và do đó, tạo thành cơ sở của mọi lịch sử.
b. Những giấc mơ có bản chất hình học, và trong đó chủ thể nhận thức được những khuôn mẫu, hình thức và biểu tượng cơ bản là bản thiết kế của các nguyên mẫu quyết định quá trình tiến hóa, và cuối cùng tạo ra sự vật chất hóa của Thiên Cơ của Thượng Đế. Chúng cũng là những biểu tượng lớn về tâm thức đang mở ra của con người. Ví dụ, việc nhận ra điểm, đường thẳng, hình tam giác, hình vuông, Thập tự giá, hình ngũ giác và các biểu tượng tương tự chỉ đơn giản là sự nhận ra một kết nối với, và một nền tảng dựa trên, các dòng mãnh lực nhất định, cho đến nay, đã xác định quá trình tiến hóa [506]. Có bảy hình như vậy, đã tiến hóa và được công nhận trong mọi chủng tộc và, vì mục đích hiện tại của chúng ta, do đó có hai mươi mốt biểu tượng cơ bản, ở dạng hình học, thể hiện các khái niệm quyết định các nền văn minh Lemuria, Atlantis và Arya. Thật thú vị khi nhận ra rằng còn mười bốn biểu tượng nữa sẽ đến. Các biểu tượng đã được phát triển được in sâu vào tâm thức con người, và dẫn đến, ví dụ, việc sử dụng liên tục cây thánh giá dưới nhiều hình thức khác nhau. Hai biểu tượng vào thời điểm này đang hình thành làm nền tảng của nền văn minh sắp tới. Đó là hoa sen và ngọn đuốc rực lửa. Do đó, sự xuất hiện thường xuyên của hai điều này trong đời sống tham thiền và đời sống giấc mơ của những người chí nguyện trên thế giới.
c. Những giấc mơ là những thể hiện mang tính biểu tượng về giáo lý mà những người chí nguyện và đệ tử nhận được trong những giờ ngủ trong Phòng Học Tập ở cấp độ cao nhất của cõi cảm dục và trong Phòng Minh Triết trên cõi trí tuệ. Trong Phòng Học Tập đầu tiên là những điều tốt nhất mà chủng tộc đã học được thông qua kinh nghiệm Atlantis của mình và trong thế giới ảo cảm. Thông qua những điều này, sự lựa chọn khôn ngoan có thể được phát triển. Phòng Minh Triết là hiện thân của giáo lý mà hai chủng tộc sắp tới sẽ phát triển và mở ra, và do đó huấn luyện các đệ tử và điểm đạo đồ.
Tôi không thể làm gì hơn ngoài việc chỉ ra bản chất của ba trải nghiệm trí tuệ cơ bản này, chúng đã tìm đường vào đời sống giấc mơ của con người trên cõi hồng trần. Những điều này được người đó thể hiện dưới dạng những giấc mơ liên quan, công việc sáng tạo và biểu hiện những lý tưởng đang xây dựng tâm thức của con người.
5. Giấc mơ là bản ghi của công việc đã hoàn thành. Hoạt động này người chí nguyện thực hiện vào ban đêm và khi vắng mặt khỏi cơ thể, và nó được thực hiện:
a. Trong vùng giáp ranh giữa cõi cảm dục và cõi hồng trần.
b. Trong cái gọi là “vùng đất mùa hè” nơi mà toàn bộ đời sống ước muốn của chủng tộc tập trung và mọi ham muốn chủng tộc đều thành hình.
c. Trong thế giới ảo cảm là một phần của cõi cảm dục, nơi thể hiện quá khứ cổ đại, nơi nuôi dưỡng đời sống ham muốn của hiện tại, và nơi chỉ ra bản chất của đời sống ham muốn trong tương lai gần.
Những giai đoạn và lĩnh vực hoạt động này có bản chất rất thực tế. Những người chí nguyện thành công trong việc vận hành với bất kỳ mức độ tâm thức nào trên cõi cảm dục đều bận rộn, ở một mức độ nào đó, với một số hình thức hoạt động hoặc công việc mang tính xây dựng. Hoạt động này, được thực hiện một cách ích kỷ (vì nhiều người chí nguyện là ích kỷ) hoặc được thực hiện một cách vị tha, tạo thành nhiều tài liệu của nhiều cái gọi là giấc mơ, như được kể lại bởi công dân thông minh trung bình. Chúng không cần thêm sự chú ý hoặc diễn giải được áp dụng một cách bí ẩn hoặc làm sáng tỏ biểu tượng hơn là các hoạt động và sự kiện hiện tại của cuộc sống hàng ngày được thực hiện trong ý thức tỉnh táo trên cõi hồng trần. Chúng có ba loại:
a. Hoạt động của chính bệnh nhân khi được giải thoát, trong giấc ngủ, khỏi thể xác.
b. Quan sát của họ về các hoạt động của người khác. Những điều này người đó có xu hướng chiếm đoạt một cách không tự nguyện và hoàn toàn sai lầm đối với bản thân mình vì xu hướng vị kỷ của tâm trí con người trung bình. [509]
c. Hướng dẫn được đưa ra cho người đó bởi những người chịu trách nhiệm về sự mở ra và đào tạo của người đó.
Loại giấc mơ này ngày càng trở nên phổ biến khi sự liên kết của thể cảm xúc và thể xác được hoàn thiện và sự liên tục của tâm thức dần dần được phát triển. Hoạt động này liên quan đến hoạt động tôn giáo, đời sống tình dục trong nhiều giai đoạn của nó (vì không phải tất cả chúng đều là vật chất, mặc dù tất cả chúng đều liên quan đến vấn đề của các mặt đối lập và tính nhị nguyên thiết yếu của sự biểu hiện) hoạt động chính trị, hoạt động sáng tạo và nghệ thuật và nhiều hình thức biểu hiện khác của con người. Chúng đa dạng và phong phú như những thứ mà nhân loại đam mê trên cõi hồng trần; chúng là nguồn gốc của nhiều sự nhầm lẫn trong tâm trí nhà tâm lý học và cần được xem xét và phân tích cẩn thận nhất.
6. Giấc mơ viễn cảm. Những giấc mơ này chỉ đơn giản là bản ghi trên ý thức não bộ vật lý về các sự kiện thực được truyền từ người này sang người khác bằng viễn cảm. Một số người bạn hoặc người thân trải qua một số trải nghiệm. Họ tìm cách truyền đạt nó cho bạn bè của họ hoặc—vào thời điểm khủng hoảng—họ nghĩ mạnh mẽ về bạn bè của họ. Điều này được ghi lại trong tâm trí của bạn bè nhưng thường chỉ được khôi phục trong những giờ ngủ và được đưa qua vào buổi sáng như một trải nghiệm cá nhân của một người. Nhiều giấc mơ do mọi người kể lại là những ghi chép về kinh nghiệm của những người khác mà một người nhận thức được và người đó đang tự mình chiếm đoạt một cách rất thành thật.
Bây giờ chúng ta đến với một nhóm giấc mơ là một phần kinh nghiệm của những người đã tạo ra một sự tiếp xúc rõ ràng với linh hồn và đang trong quá trình thiết lập mối liên kết chặt chẽ với thế giới của các linh hồn. “Những điều của vương quốc của Thượng Đế” đang mở ra trước mắt họ và các hiện tượng, những gì xảy ra, những ý tưởng, và cuộc sống và kiến thức của cõi linh hồn đang được ghi nhận với độ chính xác ngày càng tăng trong tâm trí. Từ tâm trí, chúng được chuyển giao hoặc in dấu lên các tế bào não. Do đó, chúng ta có:
7. Giấc mơ là sự kịch tính hóa. Loại giấc mơ này là một màn trình diễn tượng trưng của linh hồn nhằm mục đích đưa ra hướng dẫn, cảnh báo hoặc mệnh lệnh cho công cụ của nó, con người, trên cõi hồng trần. Những giấc mơ kịch tính hoặc biểu tượng này ngày càng trở nên nhiều trong trường hợp của những người chí nguyện và đệ tử, đặc biệt là trong giai đoạn đầu của sự tiếp xúc với linh hồn. Chúng có thể tự biểu hiện trong những giờ ngủ và cả trong thời gian hoặc quá trình tham thiền. Chỉ có chính người đó, từ kiến thức của chính mình, mới có thể giải thích đúng loại giấc mơ này. Bạn cũng sẽ thấy rõ rằng loại cung của linh hồn và của phàm ngã sẽ phần lớn quyết định loại biểu tượng hoặc bản chất của sự kịch tính hóa được sử dụng. Do đó, điều này phải được xác định bởi nhà tâm lý học trước khi diễn giải có thể được đưa ra một cách thông minh và chứng minh hữu ích.
8. Những giấc mơ liên quan đến công việc nhóm. Trong loại giấc mơ này, linh hồn huấn luyện hoặc điều chỉnh phương tiện của nó, con người thấp hơn, cho hoạt động nhóm. Loại giấc mơ này cũng là sự tương ứng cao hơn của những giấc mơ được đề cập dưới tiêu đề thứ năm của chúng ta. Công việc nhóm liên quan lần này không được thực hiện trong ba cõi giới của sự biểu hiện của con người mà là trong thế giới của đời sống linh hồn và kinh nghiệm của linh hồn. Kiến thức và mục đích của linh hồn có liên quan; công việc trong một nhóm Chân Sư có thể được ghi nhận và coi là một giấc mơ bất chấp thực tế và sự xuất hiện cơ bản của hiện tượng. Thực tại của vương quốc của Thượng Đế có thể trong một thời gian thấm vào ý thức não dưới dạng những giấc mơ. Phần lớn những trải nghiệm được ghi lại trong các tác phẩm thần bí trong vài thế kỷ qua ở phương Tây thuộc loại này. Đây là một điểm đáng cân nhắc kỹ lưỡng. [510]
9. Giấc mơ là sự ghi chép các hướng dẫn. Loại giấc mơ này là hiện thân của giáo lý do một Chân Sư dạy cho đệ tử được chấp nhận của Ngài. Với những điều này, tôi sẽ không đề cập đến. Khi một người có thể tiếp nhận những lời chỉ dẫn này một cách có ý thức, hoặc là vào ban đêm khi vắng mặt khỏi cơ thể hoặc trong lúc tham thiền, người đó phải học cách hướng chúng một cách chính xác từ thể trí đến não và giải thích chúng một cách chính xác. Chúng được Chân Sư truyền đạt cho linh hồn của người đó. Sau đó, linh hồn in sâu chúng vào thể trí, vốn đã được giữ ổn định trong ánh sáng, và sau đó, thể trí lần lượt hình thành chúng thành các hình tư tưởng, sau đó được đưa xuống bộ não đang chờ đợi yên tĩnh. Tùy theo sự phát triển trí tuệ và lợi thế giáo dục của đệ tử thì sẽ là phản ứng của họ và việc sử dụng chính xác giáo lý được truyền đạt.
10. Giấc mơ kết nối với kế hoạch thế giới, kế hoạch thái dương và kế hoạch vũ trụ. Những điều này có thể bao gồm từ bộ não điên loạn và những trải nghiệm được ghi lại của người mất cân bằng về tinh thần đến những lời dạy khôn ngoan và được đo lường của những Thức Giả Thế Giới. Giáo lý này được truyền đạt cho các đệ tử thế giới và có thể được họ coi là một lời nói đầy cảm hứng hoặc một giấc mơ có ý nghĩa sâu sắc. Cần nhớ rằng trong cả hai trường hợp (người mất cân bằng về tinh thần và đệ tử được đào tạo) đều tồn tại một điều kiện tương tự; có một đường thẳng trực tiếp từ linh hồn đến não. Điều này đúng với cả hai loại. Những giấc mơ hoặc hướng dẫn được ghi lại này cho thấy một giai đoạn tiến hóa cao.
Việc xem xét tất cả những điều trên sẽ cho bạn thấy sự phức tạp của chủ đề. Người học hời hợt hoặc người có xu hướng thần bí dễ cảm thấy rằng tất cả những kỹ thuật này không quan trọng. Người ta thường cho rằng “thuật ngữ” của huyền bí học và thông tin hàn lâm của nó không có tầm quan trọng thực sự khi nói đến kiến thức về những điều thiêng liêng. Người ta cho rằng không cần phải biết về [511] các cõi giới và các mức độ tâm thức khác nhau của chúng, hoặc về Định Luật Tái Sinh và Định Luật Hấp Dẫn; đó là một gánh nặng không cần thiết đối với tâm trí con người khi nghiên cứu nền tảng kỹ thuật cho niềm tin vào tình huynh đệ, hoặc để xem xét nguồn gốc xa xôi của chúng ta và tương lai có thể xảy ra của chúng ta. Tuy nhiên, có thể nếu các nhà thần bí trong suốt các thời đại đã nhận ra những sự thật này, chúng ta có thể đã có một thế giới được quản lý tốt hơn. Chỉ ngày nay, những lực lượng đó mới được thiết lập để dẫn đến sự hiểu biết đúng đắn hơn về gia đình nhân loại, sự thấu hiểu khôn ngoan hơn về thiết bị của con người, và do đó, để nỗ lực đưa cuộc sống của con người phù hợp với những sự thật tinh thần cơ bản. Tình trạng đáng tiếc của thế giới ngày nay không phải là kết quả của sự phát triển trí tuệ của con người như thường được tuyên bố, mà là kết quả của việc giải quyết những ảnh hưởng không thể thay đổi của các nguyên nhân, bắt nguồn từ quá khứ của chủng tộc Aryan.