MẶT ẨN GIẤU CỦA SỰ VẬT—CHƯƠNG 6

TINH LINH TỰ NHIÊN

Giới thiệu: Chương 6 viết về các Nature Spirit, các Tinh Linh Tự Nhiên, và là chương phong phú nhiều thông tin nhất của quyển sách. Ông C.W. Leadbeater phân biệt rất rõ giữa một Nature Spirit và một Elemental, mà trong thuật ngữ thông thường đều được dịch là “tinh linh”. Elemental đúng nghĩa là các sinh mệnh trên đường giáng hạ tiến hoá, hoàn toàn khác biệt với các Nature Spirit (mà chúng tôi dịch là các tinh linh tự nhiên, hay tinh linh thiên nhiên), vốn trên đường thăng thượng tiến hoá. Sự khác biệt giữa một sinh mệnh giáng hạ tiến hoá và một sinh mệnh thăng thượng tiến hoá giống như giữa ngọn núi và vực thẳm. Do đó, trong quyển Cõi Trung Giới, ông đã than thở sự rối ren của việc sử dụng các từ Elemental này. Thâm chí một hình tư tưởng nhân tạo trên cõi trí cũng được gọi là một elemental, và thể xác, thể cảm dục, thể trí của con người cũng là một sự sống thuộc giới thiên thần và cũng được gọi là Elemental, Physical Elemental, Astral Elemental, Mental Elemental 😊. Trong quyển A Treatise on Cosmic Fire, Chân sư DK dành rất nhiều chương để nói về dòng tiến hoá Thiên Thần, và thật sự nó không đơn giản và dễ hiểu như đọc các câu chuyện về các tinh linh tự nhiên. 

Xin giới thiệu với các bạn một chương thú vị về dòng tiến hoá song song với nhân loại chúng ta, đầy màu sắc và hấp dẫn.

File WORD song ngữ ở đây

File Pde song ngữ ở đây

*************************

 

CHƯƠNG 6 – CHÚNG TA BỊ ẢNH HƯỞNG BỞI TINH LINH THIÊN NHIÊN NHƯ THẾ NÀO

 

MỘT DÒNG TIẾN HÓA RIÊNG BIỆT

Một yếu tố khác có ảnh hưởng lớn dưới những hạn chế nhất định là tinh linh tự nhiên. Chúng ta có thể coi các tinh linh tự nhiên của vùng đất theo một nghĩa nào đó là cư dân ban đầu của đất nước, bị xua đuổi khỏi một số vùng đất bởi sự xâm chiếm của con người, giống như các loài động vật hoang dã. Cũng giống như động vật hoang dã, các tinh linh tự nhiên hoàn toàn tránh xa các thành phố lớn và tất cả những nơi mà con người thường tụ tập đông nhất, do đó, ở những nơi đó, ảnh hưởng của chúng là không đáng kể. Nhưng ở tất cả những vùng nông thôn yên tĩnh, giữa rừng và đồng ruộng, trên núi hoặc ngoài biển khơi, các tinh linh tự nhiên luôn hiện diện, và mặc dù chúng hiếm khi xuất hiện, nhưng ảnh hưởng của chúng rất mạnh mẽ và lan tỏa khắp nơi, giống như mùi hương của hoa violet tràn ngập không khí mặc dù chúng được ẩn giấu một cách khiêm tốn giữa những chiếc lá.

Các tinh linh tự nhiên tạo thành một dòng tiến hóa riêng biệt, hoàn toàn khác biệt ở giai đoạn này với dòng tiến hóa của nhân loại. Chúng ta đã quen thuộc với lộ trình mà Lần Tuôn Trào Thứ Hai đi qua ba giới hành khí, xuống đến giới kim thạch và đi lên qua giới thảo mộc và động vật, để đạt được sự biệt ngã hóa ở cấp độ con người. Chúng ta biết rằng, sau khi đạt được sự biệt ngã hóa, sự khai mở của nhân loại dần dần đưa chúng ta đến các bậc của Thánh đạo, và sau đó tiến lên và hướng thượng đến cấp độ Chân Sư và những khả năng huy hoàng vượt xa hơn đó.

Đây là đường lối phát triển của chúng ta, nhưng chúng ta không được nhầm lẫn khi nghĩ rằng đó là đường lối duy nhất. Ngay cả trong thế giới của chúng ta, sự sống thiêng liêng đang thúc đẩy hướng thượng thông qua một số dòng chảy, mà dòng của chúng ta chỉ là một, và về mặt số lượng thì không phải là dòng quan trọng nhất. Điều này có thể giúp chúng ta nhận ra rằng trong khi nhân loại trong biểu hiện vật lý của mình chỉ chiếm một phần khá nhỏ trên bề mặt trái đất, thì các thực thể ở cấp độ tương ứng trên các dòng tiến hóa khác không chỉ tập trung trên trái đất dày đặc hơn con người nhiều, mà đồng thời còn cư trú trên những vùng đồng bằng rộng lớn của biển cả và những cánh đồng trên không.

NHỮNG ĐƯỜNG TIẾN HOÁ

A diagram of a tree

Description automatically generated

Ở giai đoạn hiện tại, chúng ta thấy những dòng chảy này song song với nhau, nhưng trong thời điểm này là khá riêng biệt. Ví dụ, các tinh linh tự nhiên chưa bao giờ và sẽ không bao giờ là thành viên của một nhân loại như chúng ta, nhưng sự sống nội tại của tinh linh tự nhiên đến từ cùng một Thái dương Thượng đế như chúng ta, và sẽ trở về với Ngài giống như chúng ta. Có thể tạm coi các dòng chảy này như đang chảy song song với nhau cho đến cấp độ kim thạch, nhưng ngay khi chúng quay đầu để bắt đầu vòng cung tiến hóa hướng lên, sự chia tách bắt đầu xuất hiện. Giai đoạn kim thạch hóa này tự nhiên là giai đoạn mà sự sống chìm sâu nhất vào vật chất hữu hình, nhưng trong khi một số dòng chảy vẫn giữ nguyên hình dạng vật lý qua một số giai đoạn phát triển tiếp theo của chúng, khiến chúng, khi tiến triển, ngày càng biểu hiện rõ hơn sự sống bên trong, thì có những dòng chảy khác ngay lập tức bắt đầu loại bỏ những gì thô thiển hơn, và trong phần còn lại của sự khai mở của chúng trong thế giới này chỉ sử dụng các thể được cấu tạo từ vật chất dĩ thái.

Ví dụ, một trong những dòng này, sau khi hoàn thành giai đoạn tiến hóa mà nó là một phần của chân thần kim thạch, thay vì đi vào giới thảo mộc, nó lấy cho mình những thể bằng chất liệu dĩ thái cư ngụ bên trong trái đất, thực sự sống bên trong đá cứng. Nhiều học viên khó hiểu làm thế nào bất kỳ loại sinh vật nào lại có thể sống trong chất rắn của đá hoặc lớp vỏ trái đất. Các sinh vật sở hữu thể bằng chất liệu dĩ thái thấy rằng chất rắn của đá không phải là trở ngại cho sự di chuyển hoặc tầm nhìn của chúng. Thật vậy, đối với chúng, vật chất hữu hình ở trạng thái rắn là yếu tố tự nhiên và môi trường sống của chúng – yếu tố duy nhất mà chúng quen thuộc và cảm thấy như ở nhà. Những dạng sống thấp kém mơ hồ này trong các thể dĩ thái vô định hình không dễ hiểu đối với chúng ta; nhưng bằng cách nào đó, chúng dần dần tiến hóa đến một giai đoạn mà mặc dù vẫn sống trong đá cứng, chúng sống gần bề mặt trái đất thay vì ở sâu trong lòng đất, và những dạng phát triển hơn trong số chúng thỉnh thoảng có thể tách mình ra khỏi đá trong một thời gian ngắn.

Những sinh vật này đôi khi được nhìn thấy, và có lẽ thường xuyên được nghe thấy hơn, trong các hang động hoặc hầm mỏ, và chúng thường được mô tả trong văn học thời trung cổ là chú lùn (gnome). Chất liệu dĩ thái của cơ thể chúng, trong điều kiện bình thường, không thể nhìn thấy bằng mắt thường, vì vậy khi chúng được nhìn thấy, một trong hai điều phải xảy ra; hoặc chúng phải tự hiện hình bằng cách kéo xung quanh mình một lớp vỏ bọc bằng vật chất hữu hình, hoặc người quan sát phải trải qua sự gia tăng độ nhạy cảm cho phép y phản ứng với các bước sóng của các tầng dĩ thái cao hơn, và nhìn thấy những gì thường không thể cảm nhận được đối với y.

Sự hưng phấn tạm thời nhẹ nhàng về năng lực cần thiết cho việc này không phải là rất hiếm hoặc khó đạt được, và mặt khác, việc hiện hình là dễ dàng đối với các sinh vật chỉ vừa vượt ra khỏi giới hạn của hữu hình; do đó, chúng sẽ được nhìn thấy thường xuyên hơn nhiều so với hiện tại, nếu không vì sự phản đối cố hữu đối với sự gần gũi của con người mà chúng chia sẻ với tất cả, ngoại trừ các loại tinh linh tự nhiên thấp nhất. Giai đoạn tiếp theo của sự tiến bộ của chúng đưa chúng vào phân khu thường được gọi là các nàng tiên—loại tinh linh tự nhiên thường sống trên bề mặt trái đất như chúng ta, mặc dù vẫn chỉ sử dụng thể dĩ thái; và sau đó, chúng đi qua các tinh linh không khí vào vương quốc của các thiên thần theo cách sẽ được giải thích sau.

Làn sóng sự sống ở cấp độ khoáng vật đang biểu hiện không chỉ thông qua các loại đá tạo thành lớp vỏ rắn của trái đất, mà còn thông qua nước của đại dương; và giống như sự sống các loại đá có thể đi qua các dạng sống dĩ thái thấp (hiện tại con người chưa biết đến) trong lòng trái đất, thì sự sống trong nước cũng có thể đi qua các dạng sống dĩ thái thấp tương ứng sống ở sâu trong lòng biển. Trong trường hợp này, giai đoạn hoặc giới tiếp theo cũng đưa chúng ta đến những hình thể xác định hơn mặc dù vẫn là dĩ thái sống ở độ sâu trung bình, và rất hiếm khi xuất hiện trên bề mặt. Giai đoạn thứ ba đối với chúng (tương ứng với giai đoạn của các nàng tiên đối với các tinh linh đá) là gia nhập đội ngũ khổng lồ của các tinh linh nước bao phủ những vùng đồng bằng rộng lớn của đại dương bằng sự sống vui tươi của chúng.

Vì chỉ nhận các thể bằng vật chất dĩ thái, nên người ta sẽ thấy rằng các thực thể đi theo những con đường phát triển này hoàn toàn bỏ qua giới thực vật và động vật cũng như con người. Tuy nhiên, có những loại tinh linh tự nhiên khác đi vào cả hai giới này trước khi chúng bắt đầu phân kỳ. Ví dụ, trong đại dương, có một dòng chảy sự sống, sau khi rời khỏi cấp độ khoáng vật, sẽ chạm vào giới thực vật dưới dạng rong biển, và sau đó đi qua san hô và bọt biển và các loài động vật chân đầu khổng lồ ở độ sâu trung bình, đi lên vào họ cá lớn, và chỉ sau đó mới gia nhập hàng ngũ các tinh linh nước.

Chúng ta sẽ thấy rằng những sinh vật này giữ lại thể xác đậm đặc làm phương tiện cho đến một mức độ cao hơn nhiều; và theo cách tương tự, chúng ta nhận thấy rằng các nàng tiên trên cạn được tuyển mộ không chỉ từ hàng ngũ của các chú lùn, mà còn từ các tầng lớp kém tiến hóa hơn của giới động vật, vì chúng ta tìm thấy một dòng phát triển chỉ chạm đến giới thảo mộc dưới hình dạng của các loài nấm nhỏ, và sau đó đi qua vi khuẩn và động vật nguyên sinh các loại, qua côn trùng và bò sát cho đến họ chim xinh đẹp, và chỉ sau nhiều lần nhập thể trong số này mới gia nhập bộ tộc nàng tiên vui vẻ hơn nữa.

Tuy nhiên, một dòng chảy khác phân kỳ vào sự sống dĩ thái tại một điểm trung gian, bởi vì trong khi nó đi lên qua giới thực vật dưới dạng cỏ và ngũ cốc, thì nó lại chuyển hướng từ đó sang giới động vật và được dẫn qua các cộng đồng kỳ lạ của kiến ​​và ong, và sau đó thông qua một tập hợp các sinh vật dĩ thái tương ứng chặt chẽ với loài ong—những tinh linh tự nhiên nhỏ bé giống chim ruồi thường xuyên được nhìn thấy bay lượn xung quanh hoa và cây cối, và đóng một vai trò lớn trong việc tạo ra vô số biến thể của chúng—sự vui tươi của chúng thường được sử dụng trong việc chuyên biệt hóa và giúp đỡ sự phát triển.

Tuy nhiên, cần phải phân biệt cẩn thận ở đây, để tránh nhầm lẫn. Các sinh vật nhỏ chăm sóc hoa có thể được chia thành hai loại lớn, mặc dù tất nhiên có nhiều loại khác nhau của mỗi loại. Loại thứ nhất có thể được gọi một cách chính xác là tinh linh, vì mặc dù chúng rất đẹp, nhưng thực tế chúng chỉ là các hình tư tưởng, và do đó chúng hoàn toàn không phải là sinh vật sống. Có lẽ tôi nên nói rằng chúng chỉ là những sinh vật sống tạm thời, vì mặc dù chúng rất năng động và bận rộn trong cuộc sống ngắn ngủi của mình, nhưng chúng không có sự sống tiến hóa, tái sinh thực sự trong chúng, và khi chúng đã hoàn thành công việc của mình, chúng sẽ vỡ vụn và tan biến vào bầu khí quyển xung quanh, giống hệt như các hình tư tưởng của chúng ta. Chúng là hình tư tưởng của các Đấng Vĩ đại hay các thiên thần phụ trách sự tiến hóa của giới thảo mộc.

Khi một trong những Đấng Vĩ đại này có một ý tưởng mới liên quan đến một trong các loại cây hoặc hoa thuộc quyền phụ trách của Ngài, Ngài thường tạo ra một hình tư tưởng cho mục đích đặc biệt là thực hiện ý tưởng đó. Nó thường mang hình thức của một mô hình dĩ thái của chính bông hoa hoặc của một sinh vật nhỏ bé bám quanh cây hoặc bông hoa trong suốt thời gian mà các chồi đang hình thành, và dần dần xây dựng chúng thành hình dạng và màu sắc mà thiên thần đã nghĩ đến. Nhưng ngay khi cây phát triển hoàn toàn, hoặc bông hoa đã nở, thì công việc của nó đã kết thúc và sức mạnh của nó đã cạn kiệt, và như tôi đã nói, nó chỉ đơn giản là tan biến, bởi vì ý chí để làm công việc đó là linh hồn duy nhất mà nó có.

Nhưng có một loại sinh vật nhỏ bé hoàn toàn khác thường được nhìn thấy đang chơi đùa với những bông hoa, và lần này nó là một tinh linh tự nhiên thực sự. Cũng có nhiều giống của những sinh vật này. Một trong những dạng phổ biến nhất, như tôi đã nói, là một thứ gì đó rất giống một con chim ruồi nhỏ xíu, và nó thường có thể được nhìn thấy bay vo ve quanh những bông hoa giống như cách mà một con chim ruồi hoặc một con ong làm. Những sinh vật nhỏ bé xinh đẹp này sẽ không bao giờ trở thành con người, bởi vì chúng không cùng một con đường tiến hóa với chúng ta. Sự sống hiện đang làm sống động chúng đã đi lên qua cỏ và ngũ cốc, chẳng hạn như lúa mì và yến mạch, khi nó ở trong giới thực vật, và sau đó qua kiến ​​và ong khi nó ở trong giới động vật. Bây giờ, nó đã đạt đến cấp độ của những tinh linh tự nhiên nhỏ bé này, và giai đoạn tiếp theo của nó sẽ là ba linh hồn cho một số nàng tiên xinh đẹp với thể dĩ thái sống trên bề mặt trái đất. Sau đó, chúng sẽ trở thành kỳ nhông hoặc tinh linh lửa, và sau đó nữa, chúng sẽ trở thành tiên nữ không khí, chỉ có thể cảm xúc thay vì thể dĩ thái. Sau đó nữa, chúng sẽ đi qua các giai đoạn khác nhau của vương quốc vĩ đại của các thiên thần.

SỰ CHỒNG CHÉO

Trong mọi trường hợp chuyển dịch làn sóng sự sống từ giới này sang giới khác, người ta cho phép có sự thay đổi lớn; có rất nhiều sự chồng chéo giữa các giới. Có lẽ điều đó được nhìn thấy rõ ràng nhất trên con đường tiến hóa của chính chúng ta, bởi vì chúng ta thấy rằng sự sống đã đạt đến cấp độ cao nhất trong giới thực vật không bao giờ đi vào phần thấp hơn của giới động vật, mà ngược lại, nó gia nhập vào một giai đoạn khá tiên tiến. Hãy để tôi nhắc lại ví dụ mà tôi đã đưa ra; sự sống đã tiếp nhận linh hồn cho một trong những cây cổ thụ trong rừng của chúng ta không bao giờ có thể giáng xuống để làm sống động một đàn muỗi, hoặc thậm chí một gia đình chuột hoặc chuột nhắt hoặc những con hươu nhỏ như vậy; trong khi những loài sau này sẽ là những dạng khá phù hợp cho phần đó của làn sóng sự sống đã rời khỏi giới thực vật ở cấp độ của hoa cúc hoặc bồ công anh.

Bậc thang tiến hóa phải được leo lên trong mọi trường hợp, nhưng có vẻ như phần cao hơn của một giới phần lớn song song với phần thấp hơn của giới ở trên nó, do đó, có thể chuyển từ giới này sang giới khác ở các cấp độ khác nhau trong các trường hợp khác nhau. Dòng chảy sự sống đi vào giới con người hoàn toàn tránh xa các giai đoạn thấp nhất của giới động vật; nghĩa là, sự sống hiện đang vươn lên thành nhân loại không bao giờ biểu hiện thông qua côn trùng hoặc bò sát; trong quá khứ, nó đôi khi đã đi vào giới động vật ở cấp độ của các loài bò sát khổng lồ thời tiền sử, nhưng bây giờ nó chuyển trực tiếp từ các dạng sống cao nhất của thực vật sang động vật có vú. Tương tự như vậy, khi động vật nuôi trong nhà tiên tiến nhất được cá biệt hóa, nó không cần phải giáng xuống dạng người nguyên thủy hoàn toàn cho lần nhập thể đầu tiên của con người.

Biểu đồ kèm theo cho thấy một số con đường phát triển này ở dạng bảng thuận tiện, nhưng nó không được coi là đầy đủ theo bất kỳ cách nào, vì chắc chắn có những con đường khác vẫn chưa được quan sát, và chắc chắn có tất cả các loại biến thể và khả năng giao nhau ở các cấp độ khác nhau từ dòng này sang dòng khác; do đó, tất cả những gì chúng ta có thể làm là đưa ra một phác thảo chung của kế hoạch.

Như có thể thấy từ biểu đồ, ở giai đoạn sau, tất cả các con đường tiến hóa lại hội tụ một lần nữa; ít nhất là đối với tầm nhìn mờ ảo của chúng ta, dường như không có sự phân biệt về vinh quang giữa những Đấng Cao cả đó, mặc dù có lẽ nếu chúng ta biết nhiều hơn, chúng ta có thể làm cho bảng của mình đầy đủ hơn. Dù sao đi nữa, chúng ta biết rằng, giống như nhân loại nằm trên giới động vật, thì vượt ra ngoài và trên cả nhân loại, đến lượt nó là vương quốc vĩ đại của các thiên thần, và việc gia nhập vào hàng ngũ các thiên thần là một trong bảy khả năng mà Chân Sư thấy mở ra trước mắt mình. Vương quốc đó cũng là giai đoạn tiếp theo cho tinh linh tự nhiên, nhưng ở đây chúng ta có một ví dụ khác về sự chồng chéo đã đề cập trước đó, bởi vì Chân Sư gia nhập vương quốc đó ở cấp độ cao, bỏ qua hoàn toàn ba giai đoạn của nó, trong khi bước tiến tiếp theo cho loại tinh linh tự nhiên cao nhất là trở thành thiên thần cấp thấp nhất, do đó bắt đầu từ dưới cùng của nấc thang cụ thể đó thay vì bước lên giữa chừng.

Chính khi gia nhập vương quốc thiên thần, tinh linh tự nhiên mới nhận được Tia sáng thiêng liêng của Lần Tuôn Trào thứ Ba, và do đó đạt được cá tính, giống như động vật khi nó chuyển sang giới con người; và một điểm tương đồng nữa là giống như động vật chỉ đạt được cá tính thông qua tiếp xúc với con người, thì tinh linh tự nhiên cũng đạt được nó thông qua tiếp xúc với thiên thần—thông qua việc gắn bó với Ngài và làm việc để làm hài lòng Ngài, cho đến khi cuối cùng nó học được cách tự mình làm công việc của thiên thần.

Do đó, tinh linh tự nhiên tiến bộ hơn không hoàn toàn là một con người dĩ thái hoặc cảm xúc, bởi vì nó vẫn chưa phải là một cá nhân; tuy nhiên, nó còn hơn cả một loài động vật dĩ thái hoặc cảm xúc, bởi vì trình độ trí tuệ của nó cao hơn nhiều so với bất cứ thứ gì chúng ta tìm thấy trong giới động vật, và thực sự hoàn toàn ngang bằng trên nhiều phương diện với trình độ của nhân loại trung bình. Mặt khác, một số loại trước đó chỉ sở hữu một lượng trí thông minh hạn chế, và dường như ngang bằng với chim ruồi hoặc ong hoặc bướm mà chúng rất giống. Như chúng ta đã thấy từ biểu đồ của mình, tên gọi tinh linh tự nhiên này bao gồm một đoạn lớn của vòng cung tiến hóa, bao gồm các giai đoạn tương ứng với toàn bộ giới thực vật và động vật, và với nhân loại cho đến gần như cấp độ hiện tại của chủng tộc chúng ta.

Một số loại thấp kém hơn không làm hài lòng ý thức thẩm mỹ; nhưng điều đó cũng đúng với các loại bò sát và côn trùng cấp thấp. Có những bộ lạc kém phát triển có thị hiếu thô thiển, và đương nhiên vẻ ngoài của họ tương ứng với giai đoạn tiến hóa của họ. Những khối vô định hình với những cái miệng há hốc màu đỏ khổng lồ, sống nhờ những tỏa ra dĩ thái kinh tởm của máu và thịt đang phân hủy, thật kinh khủng đối với cả thị giác và cảm giác của bất kỳ người nào có tâm hồn trong sáng; cũng như những sinh vật giáp xác màu nâu đỏ hung dữ lơ lửng trên những ngôi nhà xấu xa, và những con quái vật giống bạch tuộc man rợ hả hê trước những cuộc chè chén say sưa của người say rượu và say sưa trong khói rượu. Nhưng ngay cả những con quỷ dữ này cũng không xấu xa trong chính bản thân chúng, mặc dù đáng ghét đối với con người; và con người sẽ không bao giờ tiếp xúc với chúng trừ khi tự hạ thấp mình xuống mức độ của chúng bằng cách trở thành nô lệ cho những đam mê thấp hèn của mình.

Chỉ có các tinh linh tự nhiên thuộc những loại nguyên thủy và khó chịu này và những loại tương tự mới tự nguyện tiếp cận người bình thường. Những tinh linh khác cùng loại, nhưng ít vật chất hơn một chút, thích thú với cảm giác tắm mình trong bất kỳ bức xạ cảm xúc thô thiển đặc biệt nào, chẳng hạn như những bức xạ được tạo ra bởi sự tức giận, tham lam, tàn ác, ghen tị và thù hận. Những người đầu hàng những cảm xúc như vậy có thể tin tưởng rằng họ sẽ liên tục bị bao quanh bởi những con quạ ăn xác thối này của cõi cảm dục, chúng run rẩy trong niềm vui sướng khủng khiếp của mình khi chúng xô đẩy nhau để háo hức chờ đợi một sự bùng nổ đam mê, và theo cách mù quáng, vụng về của chúng, hãy làm bất cứ điều gì có thể để kích động hoặc tăng cường nó. Thật khó tin rằng những điều kinh hoàng như thế này có thể thuộc cùng một vương quốc với những linh hồn vui tươi sắp được mô tả.

TIÊN

Loại được con người biết đến nhiều nhất là tiên, những linh hồn thường sống trên bề mặt trái đất, mặc dù, vì cơ thể của chúng được làm bằng vật chất dĩ thái, nên chúng có thể đi vào lòng đất theo ý muốn. Hình dạng của chúng rất nhiều và đa dạng, nhưng thường có hình dạng con người và kích thước hơi nhỏ, thường với sự phóng đại kỳ quái của một số đặc điểm hoặc chi nhất định. Vì vật chất dĩ thái dễ uốn nắn và dễ dàng được tạo hình bởi sức mạnh của tư tưởng, nên chúng có thể tùy ý mang gần như bất kỳ hình dạng nào, nhưng chúng vẫn có những hình dạng xác định của riêng mình, mà chúng mang khi chúng không có mục đích đặc biệt nào để phục vụ bằng cách mang bất kỳ hình dạng nào khác, và do đó không sử dụng ý chí của chúng để tạo ra sự thay đổi hình dạng. Chúng cũng có màu sắc riêng của mình, đánh dấu sự khác biệt giữa các bộ lạc hoặc loài của chúng, giống như các loài chim có sự khác biệt về bộ lông.

Có vô số phân khu hoặc chủng tộc giữa chúng, và các cá nhân của những phân khu này khác nhau về trí thông minh và tính cách giống như con người. Cũng giống như con người, những chủng tộc đa dạng này sống ở các quốc gia khác nhau, hoặc đôi khi là các khu vực khác nhau của cùng một quốc gia, và các thành viên của một chủng tộc có xu hướng chung là sống cùng nhau, giống như những con người của một quốc gia làm giữa chúng ta. Nhìn chung, chúng được phân bố giống như các giới khác của tự nhiên; giống như các loài chim, mà từ đó một số loài trong số chúng đã tiến hóa, một số giống chỉ có ở một quốc gia, những giống khác phổ biến ở quốc gia này và hiếm gặp ở những nơi khác, trong khi những giống khác lại có thể được tìm thấy ở hầu hết mọi nơi. Cũng giống như các loài chim, nói chung là đúng khi các bộ có màu sắc rực rỡ nhất được tìm thấy ở các nước nhiệt đới.

CÁC KIỂU QUỐC GIA

Các kiểu chiếm ưu thế ở các khu vực khác nhau trên thế giới thường có thể phân biệt rõ ràng và theo một nghĩa nào đó là đặc trưng; hay có lẽ ảnh hưởng của chúng trong dòng chảy chậm chạp của thời đại đã định hình nên con người và động vật và thực vật sống gần chúng, do đó, chính tinh linh tự nhiên đã tạo ra kiểu người và các giới khác đã vô thức noi theo nó? Ví dụ, không có sự tương phản nào có thể rõ rệt hơn sự tương phản giữa những người tí hon hoạt bát, vui vẻ, màu cam tím hoặc đỏ vàng nhảy múa giữa những vườn nho ở Sicily và những sinh vật xám xanh gần như buồn bã di chuyển một cách trầm lắng hơn giữa những cây sồi và những vùng đất thạch nam phủ đầy cây kim tước ở Brittany, hoặc những “người tốt” màu nâu vàng ám ảnh sườn đồi của Scotland.

Ở Anh, giống màu xanh lục bảo có lẽ là phổ biến nhất, và tôi cũng đã nhìn thấy nó trong các khu rừng ở Pháp và Bỉ, ở Massachusetts xa xôi và trên bờ sông Niagara. Những vùng đồng bằng rộng lớn của Dakotas là nơi sinh sống của một loài đen trắng mà tôi chưa từng thấy ở nơi nào khác, và California vui mừng với một loài trắng vàng đáng yêu dường như cũng là duy nhất.

Ở Úc, loại phổ biến nhất là một sinh vật rất đặc biệt có màu xanh da trời dạ quang tuyệt vời; nhưng có sự khác biệt lớn giữa cư dân dĩ thái của New South Wales hoặc Victoria và cư dân dĩ thái của vùng nhiệt đới Bắc Queensland. Những sinh vật sau này gần giống với những người ở Đông Ấn thuộc Hà Lan. Java dường như đặc biệt sinh sôi nảy nở những sinh vật duyên dáng này, và các loại phổ biến nhất ở đó là hai loại riêng biệt, cả hai đều đơn sắc—một loại màu xanh chàm với ánh kim loại mờ nhạt, và loại kia là sự nghiên cứu về tất cả các sắc thái vàng đã biết—kỳ lạ, nhưng hiệu quả và hấp dẫn một cách tuyệt vời.

Một giống địa phương nổi bật được khoanh tròn một cách lòe loẹt với các thanh màu xanh lá cây và vàng xen kẽ, giống như áo thi đấu bóng đá. Loại hình vòng này có thể là một chủng tộc đặc thù của khu vực đó trên thế giới, bởi vì tôi đã thấy màu đỏ và màu vàng được sắp xếp tương tự ở Bán đảo Mã Lai, và màu xanh lá cây và màu trắng ở phía bên kia Eo biển ở Sumatra. Hòn đảo rộng lớn đó cũng vui mừng vì sở hữu một bộ lạc màu hoa cà nhạt đáng yêu mà tôi chỉ từng thấy trước đây trên những ngọn đồi của Ceylon. Xuống New Zealand, đặc sản của họ là một màu xanh đậm pha chút bạc, trong khi ở Quần đảo Nam Thái Bình Dương, người ta bắt gặp một giống màu trắng bạc lấp lánh với tất cả các màu sắc của cầu vồng, giống như một hình người bằng xà cừ.

Ở Ấn Độ, chúng ta tìm thấy đủ loại, từ màu hồng nhạt và xanh lục nhạt, hoặc màu xanh lam nhạt và màu vàng anh thảo của vùng đồi núi đến sự pha trộn phong phú của màu sắc lấp lánh rực rỡ, gần như man rợ về cường độ và sự phong phú của chúng, đó là đặc điểm của vùng đồng bằng. Ở một số vùng của đất nước kỳ diệu đó, tôi đã nhìn thấy loại đen vàng thường được liên kết với sa mạc châu Phi, và cũng có một loài giống như một bức tượng nhỏ được làm từ kim loại đỏ thẫm lấp lánh, chẳng hạn như orichalcum của người Atlantis.

Gần giống với loài cuối cùng này là một giống kỳ lạ trông như được đúc từ đồng và đánh bóng; nó dường như làm tổ của mình trong vùng lân cận ngay lập tức của các xáo trộn núi lửa, vì những nơi duy nhất mà nó được nhìn thấy cho đến nay là sườn núi Vesuvius và Etna, bên trong Java, Quần đảo Sandwich, Công viên Yellowstone ở Bắc Mỹ, và một phần nhất định của Đảo Bắc của New Zealand. Một số dấu hiệu dường như chỉ ra kết luận rằng đây là sự tồn tại của một loại nguyên thủy, và đại diện cho một loại giai đoạn trung gian giữa elf đất và nàng tiên.

Trong một số trường hợp, các khu vực gần nhau được phát hiện là nơi sinh sống của các lớp tinh linh tự nhiên hoàn toàn khác nhau; ví dụ, như đã đề cập, các elfe màu xanh lục bảo phổ biến ở Bỉ, nhưng cách đó một trăm dặm ở Hà Lan, hầu như không thể nhìn thấy một con nào trong số chúng, và vị trí của chúng được thay thế bởi một loài màu tím đậm trông có vẻ trầm lắng.

TRÊN MỘT NGỌN NÚI THIÊNG Ở IRELAND

Một sự thật gây tò mò là độ cao so với mực nước biển dường như ảnh hưởng đến sự phân bố của chúng, những người thuộc về núi non hầu như không bao giờ hòa lẫn với những người ở đồng bằng. Tôi nhớ rõ, khi leo lên Slieve-namon, một trong những ngọn đồi linh thiêng theo truyền thống của Ireland, tôi đã nhận thấy những ranh giới rất rõ ràng giữa các loại khác nhau. Những sườn dốc thấp hơn, giống như những vùng đồng bằng xung quanh, tràn ngập sự sống với chủng tộc nhỏ bé màu đỏ đen cực kỳ năng động và tinh nghịch, chủng tộc này tập trung khắp miền nam và tây Ireland, đặc biệt bị thu hút bởi các trung tâm từ tính được thành lập gần hai nghìn năm trước bởi các linh mục làm phép thuật của chủng tộc Milesian cổ đại để đảm bảo và duy trì sự thống trị của họ đối với người dân bằng cách giữ họ dưới ảnh hưởng của ảo tưởng vĩ đại. Tuy nhiên, sau nửa giờ leo núi, không một sinh vật nào thuộc tầng lớp đỏ đen này được nhìn thấy, mà thay vào đó, sườn đồi đông đúc với loại xanh lam nâu hiền lành hơn, loại này từ lâu đã mang ơn trung thành đặc biệt với Tuatha-de-Danaan.

Những sinh vật này cũng có khu vực của chúng và giới hạn được xác định rõ ràng của chúng, và không một tinh linh tự nhiên nào thuộc hai loại này dám xâm phạm vào không gian xung quanh đỉnh núi, nơi linh thiêng đối với các thiên thần xanh vĩ đại đã canh giữ ở đó hơn hai nghìn năm, bảo vệ một trong những trung tâm của mãnh lực sống kết nối quá khứ với tương lai của vùng đất huyền bí Erin đó. Cao hơn nhiều so với chiều cao của con người, những hình dạng khổng lồ này, có màu sắc giống như những chiếc lá mới đầu tiên của mùa xuân, mềm mại, phát sáng, lung linh, không thể diễn tả được, nhìn ra thế giới bằng đôi mắt kỳ diệu tỏa sáng như những vì sao, tràn ngập sự bình yên của những người sống trong cõi vĩnh hằng, chờ đợi với sự chắc chắn bình tĩnh của kiến thức cho đến khi thời điểm được chỉ định đến. Người ta nhận ra rất rõ sức mạnh và tầm quan trọng của mặt ẩn giấu của sự vật khi người ta nhìn thấy một cảnh tượng như vậy.

Nhưng thực sự nó hầu như không bị che giấu, bởi vì những ảnh hưởng khác nhau mạnh mẽ và khác biệt đến mức bất kỳ ai có một chút nhạy cảm cũng không thể không nhận thức được chúng, và có lý do chính đáng cho truyền thống địa phương rằng người dành một đêm trên đỉnh núi sẽ thức dậy vào buổi sáng hoặc là một nhà thơ hoặc là một người điên. Một nhà thơ, nếu y đã chứng tỏ có khả năng đáp lại sự thăng hoa của toàn bộ con người được tạo ra bởi từ mãnh lực to lớn đã tác động đến y trong khi y ngủ; một người điên, nếu y không đủ mạnh mẽ để chịu đựng sự căng thẳng.

CUỘC SỐNG VÀ CÁI CHẾT CỦA TIÊN NỮ

Thời gian sống của các phân khu khác nhau của các tinh linh tự nhiên rất khác nhau, một số khá ngắn, những số khác dài hơn nhiều so với tuổi thọ của con người chúng ta. Nguyên tắc phổ quát của luân hồi cũng có trong sự tồn tại của chúng, mặc dù các điều kiện đương nhiên làm cho hoạt động của nó hơi khác một chút. Chúng không có hiện tượng tương ứng với những gì chúng ta gọi là sinh và lớn lên; một nàng tiên xuất hiện trong thế giới của mình với kích thước đầy đủ, như một loài côn trùng. Nó sống cuộc sống của mình, ngắn hay dài, mà không có bất kỳ biểu hiện nào của sự mệt mỏi hoặc nhu cầu nghỉ ngơi, và không có bất kỳ dấu hiệu tuổi tác nào có thể nhận thấy khi năm tháng trôi qua.

Nhưng cuối cùng cũng có lúc năng lượng của nàng dường như đã cạn kiệt, khi nó trở nên hơi mệt mỏi với cuộc sống; và khi điều đó xảy ra, cơ thể nó ngày càng trở nên trong suốt cho đến khi nó chỉ còn lại như một thực thể cảm xúc, để sống một thời gian trong thế giới đó giữa các tinh linh không khí, những người đại diện cho giai đoạn phát triển tiếp theo của nó. Qua đời sống cảm xúc đó, nó mờ dần trở lại linh hồn nhóm của mình, trong đó nó có thể có (nếu đủ tiến bộ) một lượng tồn tại có tâm thức nhất định trước khi luật tuần hoàn tác động lên linh hồn nhóm một lần nữa bằng cách khơi dậy trong nó mong muốn tách biệt. Khi điều này xảy ra, áp mãnh lực của nó lại một lần nữa chuyển dòng năng lượng của nó ra bên ngoài, và mong muốn đó, tác động lên vật chất cảm xúc và dĩ thái dễ uốn nắn, vật chất hóa một cơ thể thuộc loại tương tự, phù hợp để thể hiện sự phát triển đạt được trong kiếp sống vừa qua đó.

Do đó, sinh và tử đối với tinh linh tự nhiên đơn giản hơn nhiều so với chúng ta, và cái chết đối với nó hoàn toàn không có bất kỳ suy nghĩ nào về nỗi buồn. Thật vậy, toàn bộ cuộc sống của nó dường như đơn giản hơn—một kiểu tồn tại vui tươi, vô tư, giống như một nhóm trẻ em hạnh phúc có thể sống giữa môi trường vật chất đặc biệt thuận lợi. Không có giới tính giữa các tinh linh tự nhiên, không có bệnh tật, và không có đấu tranh sinh tồn, do đó, chúng được miễn trừ khỏi những nguyên nhân gây đau khổ cho con người màu mỡ nhất. Chúng có tình cảm mãnh liệt và có khả năng hình thành tình bạn thân thiết và lâu dài, từ đó chúng có được niềm vui sâu sắc và không bao giờ cạn. Sự ghen tị và tức giận có thể xảy ra với chúng, nhưng dường như nhanh chóng biến mất trước niềm vui sướng tràn ngập trong tất cả các hoạt động của tự nhiên, đó là đặc điểm nổi bật nhất của chúng.

NIỀM VUI CỦA CHÚNG

Chúng hân hoan trong ánh sáng và sự rực rỡ của ánh sáng mặt trời, nhưng chúng nhảy múa với niềm vui như nhau dưới ánh trăng; chúng chia sẻ và vui mừng trước sự thỏa mãn của đất khô cằn và hoa và cây cối khi chúng cảm nhận được những ngọn giáo của mưa, nhưng chúng cũng vui vẻ chơi đùa với những bông tuyết rơi; chúng bằng lòng trôi nổi một cách nhàn nhã trong sự yên bình của một buổi chiều mùa hè, nhưng chúng lại say sưa trong cơn gió ào ạt. Chúng không chỉ chiêm ngưỡng, với một cường độ mà ít người trong chúng ta có thể hiểu được, vẻ đẹp của một bông hoa hoặc một cái cây, sự tinh tế của màu sắc của nó hoặc vẻ duyên dáng của hình dạng của nó, mà chúng còn dành sự quan tâm tha thiết và niềm vui sâu sắc đến tất cả các quá trình của tự nhiên, trong dòng chảy của nhựa cây, trong việc mở ra những chồi non, trong việc hình thành và rụng lá. Đương nhiên, đặc điểm này được các Đấng Vĩ đại phụ trách sự tiến hóa sử dụng, và các tinh linh tự nhiên được sử dụng để hỗ trợ việc pha trộn màu sắc và sắp xếp các biến thể. Chúng cũng rất chú ý đến đời sống của chim chóc và côn trùng, đến việc nở trứng và đến việc mở kén, và chúng quan sát với ánh mắt vui tươi trò chơi của cừu non và nai con, của thỏ rừng và sóc.

Một lợi thế vô giá khác mà sự tiến hóa dĩ thái có được so với sự tiến hóa chạm đến vật lý đặc hơn là tránh được sự cần thiết phải ăn uống. Cơ thể của nàng tiên hấp thụ chất dinh dưỡng cần thiết, không gặp khó khăn và không bị hạn chế, từ dĩ thái nhất thiết phải luôn bao quanh nó; hay đúng hơn, nói một cách chính xác, không phải là chất dinh dưỡng được hấp thụ, mà là sự thay đổi các hạt liên tục diễn ra, những hạt đã bị rút cạn sinh lực sẽ bị tống ra ngoài và những hạt khác chứa đầy sinh lực sẽ được hút vào để thay thế chúng.

Mặc dù chúng không ăn, nhưng các tinh linh tự nhiên có được từ hương thơm của hoa một niềm vui tương tự như niềm vui mà con người có được từ hương vị của thức ăn. Hương thơm đối với chúng không chỉ đơn thuần là vấn đề về khứu giác hoặc vị giác, bởi vì chúng tắm mình trong đó để nó thấm vào cơ thể chúng và đến được mọi hạt cùng một lúc.

Thứ thay thế cho hệ thống thần kinh của chúng tinh tế hơn nhiều so với hệ thống thần kinh của chúng ta, và nhạy cảm với nhiều rung động mà các giác quan thô thiển hơn của chúng ta hoàn toàn không cảm nhận được, và do đó, chúng tìm thấy thứ tương ứng với mùi hương ở nhiều loài thực vật và khoáng chất không có mùi hương đối với chúng ta.

Cơ thể của chúng không có cấu trúc bên trong nào hơn một vòng hoa sương mù, do đó chúng không thể bị xé toạc hoặc bị thương, và cả nóng lẫn lạnh đều không có tác dụng gây đau đớn đối với chúng. Thật vậy, có một loại mà các thành viên của nó dường như thích thú hơn tất cả những thứ khác là tắm mình trong lửa; chúng lao từ mọi phía đến bất kỳ đám cháy lớn nào và bay lên cùng với ngọn lửa hết lần này đến lần khác trong niềm vui hoang dại, giống như một cậu bé bay xuống cầu trượt tuyết hết lần này đến lần khác. Đây là những tinh linh của lửa, những salamander trong các tài liệu thời trung cổ. Nỗi đau thể xác có thể đến với tinh linh tự nhiên chỉ từ một phát xạ hoặc rung động khó chịu hoặc không hài hòa, nhưng khả năng di chuyển nhanh chóng của nó cho phép nó dễ dàng tránh được những điều này. Theo như có thể quan sát được, nó hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi lời nguyền của nỗi sợ hãi, thứ đóng một vai trò quan trọng trong đời sống động vật mà, trên con đường tiến hóa của chúng ta, tương ứng với cấp độ của các nàng tiên.

NHỮNG CÂU CHUYỆN LÃNG MẠN CỦA XỨ SỞ THẦN TIÊN

Nàng tiên có một trí tưởng tượng phong phú đáng ghen tị, và một phần lớn trong trò chơi hàng ngày của nó với đồng loại là xây dựng cho họ bằng phương tiện đó đủ loại môi trường không tưởng và những tình huống lãng mạn. Nó giống như một đứa trẻ kể chuyện cho bạn cùng chơi của mình, nhưng với lợi thế hơn đứa trẻ là, vì bạn cùng chơi có thể nhìn thấy cả vật chất dĩ thái và vật chất cảm xúc thấp hơn, nên những hình dạng được xây dựng bởi suy nghĩ sống động của nó hiển hiện rõ ràng với họ khi câu chuyện của nó tiếp diễn.

Chắc chắn nhiều câu chuyện của họ đối với chúng ta sẽ có vẻ trẻ con và phạm vi hạn chế một cách kỳ lạ, bởi vì trí thông minh mà các elf sở hữu hoạt động theo những hướng rất khác với chúng ta, nhưng đối với họ, chúng cực kỳ chân thực và là nguồn vui thích vô tận. Các nàng tiên phát triển tài năng khác thường trong tiểu thuyết giành được tình cảm và danh dự lớn từ những người còn lại, và tập hợp xung quanh họ một lượng khán giả hoặc người theo dõi thường trực. Khi một số người tình cờ thoáng thấy một nhóm như vậy, y thường đưa vào lời kể của mình những định kiến ​​xuất phát từ điều kiện của chính mình, và coi người lãnh đạo là vua hoặc nữ hoàng của các nàng tiên, tùy theo hình dạng mà người lãnh đạo đó có thể tình cờ ưa thích vào lúc này. Trên thực tế, cõi giới của các tinh linh tự nhiên không cần bất kỳ loại hình thức cai trị nào ngoại trừ sự giám sát chung được thực hiện đối với nó, có lẽ là vô thức đối với tất cả, ngoại trừ các thành viên cao hơn của nó, bởi các Devarajas và những người cấp dưới của Ngài.

THÁI ĐỘ CỦA CHÚNG ĐỐI VỚI CON NGƯỜI

Hầu hết các tinh linh tự nhiên đều ghét bỏ và tránh xa loài người, và chúng ta không thể ngạc nhiên về điều đó. Đối với chúng, con người xuất hiện như một con quỷ tàn phá, phá hủy và làm hỏng mọi thứ ở bất cứ nơi nào y đến. Y tùy tiện giết chết, thường là bằng những hình thức tra tấn khủng khiếp, tất cả những sinh vật xinh đẹp mà chúng yêu thích ngắm nhìn; y chặt cây, y giẫm lên cỏ, y hái hoa và vứt chúng sang một bên một cách bất cẩn để chết; y thay thế tất cả sự sống hoang dã đáng yêu của tự nhiên bằng gạch và vữa thô kệch của y, và hương thơm của hoa bằng hơi độc của hóa chất của y và khói ô nhiễm của các nhà máy của y. Chúng ta có thể cho rằng thật kỳ lạ khi các nàng tiên coi chúng ta với sự kinh hoàng, và co rúm lại trước chúng ta như chúng ta co rúm lại trước một loài bò sát độc không?

Chúng ta không chỉ mang đến sự tàn phá cho tất cả những gì chúng yêu quý nhất, mà hầu hết các thói quen và phát xạ của chúng ta đều khó chịu đối với chúng; chúng ta đầu độc không khí ngọt ngào đối với chúng (một số người trong chúng ta) bằng khói thuốc lá và rượu kinh tởm; những ham muốn và đam mê bồn chồn, không được kiểm soát của chúng ta tạo ra một dòng chảy cảm xúc liên tục, làm phiền và quấy rầy chúng, và mang lại cho chúng cảm giác ghê tởm giống như chúng ta sẽ có nếu một xô nước bẩn bị đổ lên người chúng ta. Đối với chúng, ở gần người bình thường là sống trong một cơn bão vĩnh viễn—một cơn bão đã thổi qua một bể phốt. Chúng không phải là những thiên thần vĩ đại, với kiến thức hoàn hảo mang lại sự kiên nhẫn hoàn hảo; chúng chỉ là những đứa trẻ hạnh phúc và nhìn chung có ý tốt—thậm chí nhiều đứa trong số chúng còn chưa được như vậy, mà giống những chú mèo con đặc biệt thông minh hơn; một lần nữa, tôi nói, chúng ta có thể ngạc nhiên không, khi chúng ta thường xuyên xúc phạm đến những cảm xúc tốt đẹp và cao quý nhất của chúng, rằng chúng ghét bỏ chúng ta, không tin tưởng chúng ta và tránh xa chúng ta?

Có những trường hợp được ghi nhận, khi bị con người xâm nhập hoặc quấy rối một cách vô lý hơn bình thường, chúng đã bị kích động để trả đũa trực tiếp và đã thể hiện sự ác ý rõ ràng. Điều đó nói lên điều tốt đẹp cho toàn bộ vương quốc của chúng rằng ngay cả khi bị khiêu khích đến mức không thể chịu đựng được như vậy, những trường hợp như vậy rất hiếm, và phương pháp phổ biến hơn của chúng để cố gắng đẩy lùi kẻ xâm nhập là chơi khăm y, thường là trẻ con và tinh nghịch, nhưng không thực sự gây hại. Chúng thích thú một cách tinh quái khi đánh lạc hướng hoặc lừa dối y, khiến y lạc đường khi băng qua một bãi đất hoang, khiến y đi vòng tròn suốt đêm khi y tin rằng mình đang đi thẳng, hoặc khiến y nghĩ rằng mình nhìn thấy cung điện và lâu đài ở nơi không có công trình kiến ​​trúc nào như vậy thực sự tồn tại. Nhiều câu chuyện minh họa cho đặc điểm kỳ lạ này của các nàng tiên có thể được tìm thấy trong những câu chuyện phiếm của dân làng ở hầu hết mọi vùng núi non vắng vẻ.

ẢO ẢNH (SỰ MÊ HOẶC)

Chúng được hỗ trợ rất nhiều trong các trò lừa của mình bởi sức mạnh tuyệt vời mà chúng sở hữu để tạo ra ảo ảnh đối với những người đầu hàng ảnh hưởng của chúng, do đó, những nạn nhân đó trong thời gian đó chỉ nhìn thấy và nghe thấy những gì mà những nàng tiên này gây ấn tượng với họ, giống như người bị thôi miên nhìn thấy, nghe thấy, cảm nhận và tin tưởng bất cứ điều gì mà người thôi miên muốn. Tuy nhiên, các tinh linh tự nhiên không có sức mạnh chi phối ý chí của con người như người thôi miên, ngoại trừ trường hợp những người có đầu óc yếu đuối bất thường, hoặc những người cho phép mình rơi vào tình trạng kinh hãi đến mức bất mãnh lực, khiến ý chí của họ tạm thời không hoạt động.

Các nàng tiên không thể vượt ra ngoài sự lừa dối của các giác quan, nhưng chúng là bậc thầy không thể nghi ngờ về điều đó, và không thiếu những trường hợp mà chúng tạo ra ảo ảnh đối với một số lượng lớn người cùng một lúc. Chính bằng cách cầu khẩn sự giúp đỡ của chúng trong việc sử dụng sức mạnh đặc biệt này mà một số kỳ công tuyệt vời nhất của các nhà ảo thuật Ấn Độ được thực hiện, chẳng hạn như trò ảo thuật với chiếc giỏ nổi tiếng, hoặc trò ảo thuật khác mà một sợi dây được ném lên trời và vẫn cứng mà không cần hỗ trợ trong khi nhà ảo thuật trèo lên nó và biến mất. Trên thực tế, toàn bộ khán giả bị ảo giác, và mọi người được tạo ra để tưởng tượng rằng họ nhìn thấy và nghe thấy toàn bộ một loạt sự kiện mà thực ra hoàn toàn không xảy ra.

Sức mạnh của ảo giác đơn giản là tạo ra một hình ảnh trí tuệ rõ ràng, mạnh mẽ, và sau đó phóng chiếu hình ảnh đó vào tâm trí người khác. Đối với hầu hết mọi người, điều này dường như gần như không thể, bởi vì họ chưa bao giờ thực hiện bất kỳ nỗ lực nào như vậy trong đời, và không biết cách bắt đầu thực hiện nó. Tâm trí của các nàng tiên không có chiều rộng hoặc phạm vi như của con người, nhưng nó hoàn toàn quen với công việc tạo ra hình ảnh và gây ấn tượng với người khác, vì đó là một trong những công việc chính trong cuộc sống hàng ngày của sinh vật này.

Không có gì đáng ngạc nhiên khi với việc thực hành liên tục như vậy, họ sẽ trở nên thành thạo trong công việc, và điều đó còn được đơn giản hóa hơn nữa đối với họ khi, như trong trường hợp các trò ảo thuật của Ấn Độ, chính xác cùng một hình ảnh phải được tạo ra lặp đi lặp lại hàng trăm lần, cho đến khi mọi chi tiết tự định hình mà không cần nỗ lực như kết quả của thói quen vô thức. Khi cố gắng hiểu chính xác cách thức thực hiện việc này, chúng ta phải ghi nhớ rằng một hình ảnh trí tuệ là một thứ rất thực—một cấu trúc xác định trong chất liệu trí tuệ, như đã được giải thích trong Hình Tư Tưởng (trang 37); và chúng ta cũng phải nhớ rằng đường giao tiếp giữa tâm trí và bộ não vật lý đậm đặc đi qua các đối phần cảm dục và dĩ thái của bộ não đó, và đường đó có thể được khai thác và một ấn tượng được đưa vào tại bất kỳ điểm nào trong số này.

Một số tinh linh tự nhiên không thường xuyên sử dụng tài năng bắt chước và tinh nghịch của mình bằng cách xuất hiện tại các buổi gọi hồn được tổ chức cho các hiện tượng vật lý. Bất kỳ ai có thói quen tham dự những dịp như vậy sẽ nhớ lại những trường hợp đùa cợt thực tế và những trò hề ngớ ngẩn mặc dù thường có bản chất tốt; những điều này gần như luôn cho thấy sự hiện diện của một số sinh vật tinh quái này, mặc dù đôi khi chúng là do sự xuất hiện của những người đã chết, những người đủ vô cảm trong cuộc sống trần gian để coi những trò hề ngớ ngẩn đó là thú vị, và đã không học được sự khôn ngoan kể từ khi họ chết.

NHỮNG TRƯỜNG HỢP VỀ TÌNH BẠN

Mặt khác, có những trường hợp mà một số tinh linh tự nhiên đã kết bạn với những người riêng lẻ và hỗ trợ họ trong chừng mực có thể, như trong những câu chuyện nổi tiếng được kể về elf Scotland hoặc về những nàng tiên thắp lửa trong các tài liệu tinh thần; và có ghi chép rằng trong những dịp hiếm hoi, một số người được ưu ái đã được phép chứng kiến ​​những cuộc vui chơi của elf và chia sẻ cuộc sống của elf trong một thời gian. Người ta nói rằng động vật hoang dã sẽ tiếp cận với sự tự tin một số yogi Ấn Độ, coi họ là bạn của tất cả các sinh vật sống; tương tự như vậy, các elf sẽ tập trung xung quanh người đã bước vào Thánh đạo, thấy rằng những phát xạ của y ít bão táp hơn và dễ chịu hơn so với những người có tâm trí vẫn còn tập trung vào những vấn đề trần tục.

Đôi khi, các nàng tiên được biết là gắn bó với trẻ nhỏ, và nảy sinh tình cảm mạnh mẽ đối với chúng, đặc biệt là đối với những đứa trẻ mơ mộng và giàu trí tưởng tượng, vì chúng có thể nhìn thấy và thích thú với những hình tư tưởng mà đứa trẻ đó bao quanh mình. Thậm chí đã có những trường hợp mà những sinh vật như vậy thích một em bé hấp dẫn bất thường nào đó, và cố gắng mang nó đi vào nơi ở của chúng—ý định của chúng là cứu nó khỏi cái mà chúng cho là số phận khủng khiếp khi lớn lên thành người bình thường! Những truyền thống mơ hồ về những nỗ mãnh lực như vậy giải thích cho một phần của những câu chuyện dân gian về những đứa trẻ bị đánh tráo, mặc dù cũng có một lý do khác cho chúng mà chúng ta sẽ đề cập sau.

Đã có những lúc—thường xuyên hơn trong quá khứ so với hiện tại—khi một lớp nhất định của những thực thể này, về kích thước và hình dáng gần giống với con người, thường xuyên thực hành việc hiện hình, tạo cho mình những thể xác tạm thời nhưng xác định, và bằng cách đó, để bước vào những mối quan hệ không mong muốn với những con người và phụ nữ như vậy, những người đã chọn đặt mình vào con đường của họ. Có lẽ từ thực tế này mà ra đời một số câu chuyện về thần rừng và thần đồng áng trong thời kỳ cổ điển; mặc dù những điều đó đôi khi cũng đề cập đến một sự tiến hóa hạ nhân hoàn toàn khác.

TINH LINH NƯỚC (THUỶ TINH)

Dù các nàng tiên trên bề mặt trái đất có nhiều đến đâu ở hầu hết mọi nơi cách xa nơi ở của con người, thì số lượng của chúng vẫn thua xa các tinh linh nước—những nàng tiên trên bề mặt biển. Ở đây cũng có nhiều loại giống như trên cạn. Các tinh linh tự nhiên của Thái Bình Dương khác với các tinh linh tự nhiên của Đại Tây Dương, và các tinh linh tự nhiên của Địa Trung Hải hoàn toàn khác biệt với cả hai; các loại hình say sưa trong màu xanh lam rực rỡ không thể diễn tả được của các đại dương nhiệt đới cách xa những loại hình lao qua bọt sóng của vùng biển phía bắc xám xịt lạnh giá của chúng ta. Cũng khác biệt là các tinh linh của hồ, sông và thác nước, bởi vì chúng có nhiều điểm chung hơn với các nàng tiên trên cạn so với các nữ thần biển cả.

Những tinh linh này, giống như huynh đệ của chúng trên cạn, có đủ hình dạng, nhưng có lẽ thường bắt chước con người nhất. Nói chung, chúng có xu hướng mang hình dạng lớn hơn so với elf của rừng và đồi; phần lớn những người sau này đều nhỏ bé, trong khi tinh linh biển bắt chước con người thường áp dụng kích thước cũng như hình dạng của y. Để tránh hiểu lầm, cần liên tục nhấn mạnh vào đặc điểm biến đổi của tất cả những hình dạng này; bất kỳ sinh vật nào trong số này, dù là trên cạn hay dưới biển hay trên không, đều có thể tùy ý tự biến mình thành lớn hơn hoặc nhỏ hơn, hoặc có thể mang bất kỳ hình dạng nào mà nó muốn.

Về mặt lý thuyết, không có hạn chế nào đối với sức mạnh này, nhưng trong thực tế, nó có những giới hạn của nó, mặc dù chúng rất rộng. Một nàng tiên cao 12 inch một cách tự nhiên có thể tự mở rộng ra kích thước của một người cao 6 feet, nhưng nỗ mãnh lực đó sẽ là một sự căng thẳng đáng kể, và không thể duy trì trong hơn vài phút. Để mang một hình dạng khác với hình dạng của chính mình, nó phải có khả năng hình dung nó một cách rõ ràng, và nó chỉ có thể giữ hình dạng đó trong khi tâm trí của nó tập trung vào nó; ngay khi suy nghĩ của nó lang thang, nó sẽ ngay lập tức bắt đầu khôi phục lại hình dạng tự nhiên của mình.

Mặc dù vật chất dĩ thái có thể dễ dàng được tạo hình bởi sức mạnh của tư tưởng, nhưng nó đương nhiên không tuân theo nó một cách tức thời như vật chất cảm xúc; chúng ta có thể nói rằng vật chất trí tuệ thay đổi thực sự cùng với suy nghĩ, và vật chất cảm xúc thay đổi nhanh chóng đến mức người quan sát bình thường khó có thể nhận thấy bất kỳ sự khác biệt nào; nhưng với vật chất dĩ thái, tầm nhìn của một người có thể theo dõi sự phát triển hoặc thu nhỏ mà không gặp khó khăn. Tiên nữ không khí, có cơ thể được làm bằng vật chất cảm xúc, lóe lên từ hình dạng này sang hình dạng khác; một nàng tiên, là dĩ thái, phồng lên hoặc giảm đi nhanh chóng nhưng không tức thời.

Ít tinh linh trên cạn có kích thước khổng lồ, trong khi vóc dáng như vậy dường như khá phổ biến ngoài biển khơi. Các sinh vật trên cạn thường dệt từ trí tưởng tượng của chúng những mảnh quần áo của con người, và thể hiện mình với những chiếc mũ hoặc dây đeo hoặc áo khoác kỳ lạ; nhưng tôi chưa bao giờ thấy bất kỳ sự xuất hiện nào như vậy giữa những cư dân của biển cả. Gần như tất cả những tinh linh nước bề mặt này dường như sở hữu sức mạnh nâng mình ra khỏi nguyên tố thích hợp của chúng và trôi nổi hoặc bay trong không khí trong một khoảng cách ngắn; chúng thích thú chơi đùa giữa bọt sóng hoặc cưỡi trên những con sóng. Chúng ít rõ ràng hơn trong việc tránh né con người so với huynh đệ của chúng trên cạn—có lẽ vì con người có ít cơ hội can thiệp vào chúng hơn. Chúng không đi xuống độ sâu lớn nào dưới bề mặt – dù sao đi nữa, không bao giờ vượt quá tầm với của ánh sáng; do đó, luôn có một khoảng cách đáng kể giữa cõi giới của chúng và lãnh địa của những sinh vật kém tiến hóa hơn nhiều ở độ sâu trung bình.

TIÊN NƯỚC NGỌT

Một số loài rất đẹp sống ở vùng nước nội địa, nơi con người vẫn chưa làm cho điều kiện trở nên không thể đối với chúng. Đương nhiên, bụi bẩn và hóa chất làm ô nhiễm nước gần bất kỳ thị trấn lớn nào đều gây khó chịu cho chúng; nhưng chúng dường như không phản đối guồng nước ở một góc quê yên tĩnh, vì đôi khi người ta có thể thấy chúng đang vui đùa trong một cống dẫn nước. Chúng dường như đặc biệt thích thú với nước chảy, giống như huynh đệ của chúng trên biển say mê với bọt sóng; vì niềm vui mà nó mang lại cho chúng, đôi khi chúng thậm chí còn dám đến gần hơn bình thường so với sự hiện diện đáng ghét của con người. Ví dụ, ở Niagara, gần như luôn luôn có thể nhìn thấy một số vào mùa hè, mặc dù chúng thường tránh xa trung tâm của Thác và Ghềnh. Giống như các loài chim di cư, vào mùa đông, chúng rời bỏ những vùng nước phía bắc đó, những vùng nước bị đóng băng trong nhiều tháng, và tìm kiếm một ngôi nhà tạm thời ở những vùng khí hậu dễ ​​chịu hơn. Chúng dường như không bận tâm đến một đợt sương giá ngắn; cái lạnh dường như có rất ít hoặc không ảnh hưởng gì đến chúng, nhưng chúng không thích sự xáo trộn trong điều kiện bình thường của chúng. Một số trong số những người thường sống ở sông sẽ chuyển sang biển khi dòng sông của họ đóng băng; đối với những người khác, nước mặn dường như khó chịu, và họ thích di cư một khoảng cách đáng kể hơn là lánh nạn trong đại dương.

Một loại tiên nước thú vị là các tinh linh mây—những thực thể dành gần như toàn bộ cuộc sống của mình giữa những “vùng nước ở trên bầu trời”. Có lẽ chúng nên được phân loại là trung gian giữa các tinh linh của nước và các tinh linh của không khí; cơ thể của chúng được làm bằng vật chất dĩ thái, giống như các tinh linh nước, nhưng chúng có khả năng sống xa nước trong thời gian tương đối dài. Hình dạng của chúng thường rất lớn và lỏng lẻo; chúng dường như có họ hàng gần với một số loại nước ngọt, nhưng chúng hoàn toàn sẵn sàng lao xuống biển trong một thời gian khi những đám mây là môi trường sống yêu thích của chúng biến mất. Chúng sống trong sự im lặng phát sáng của xứ sở mây, và trò tiêu khiển yêu thích của chúng là tạo hình cho những đám mây của mình thành những hình dạng kỳ lạ, kỳ quái hoặc sắp xếp chúng thành những hàng dài mà chúng ta gọi là bầu trời mây đốm.

TIÊN NỮ KHÔNG KHÍ (THIÊN TINH)

Bây giờ chúng ta đến với việc xem xét loại cao nhất trong vương quốc của các tinh linh tự nhiên—giai đoạn mà các con đường phát triển của cả sinh vật trên cạn và dưới biển đều hội tụ—tiên nữ không khí, hoặc các tinh linh của không khí. Những thực thể này chắc chắn được nâng lên trên tất cả các giống khác mà chúng ta đã nói đến bởi thực tế là chúng đã tự giải thoát khỏi gánh nặng của vật chất, thể cảm xúc bây giờ là phương tiện thấp nhất của chúng. Trí thông minh của chúng cao hơn nhiều so với các loài dĩ thái, và hoàn toàn ngang bằng với trí thông minh của người bình thường; nhưng chúng vẫn chưa đạt được cá tính luân hồi vĩnh viễn. Chính vì chúng tiến hóa hơn nhiều, nên trước khi tách khỏi linh hồn nhóm, chúng có thể hiểu nhiều hơn về cuộc sống so với động vật, và do đó, thường xảy ra trường hợp chúng biết rằng mình thiếu cá tính và vô cùng háo hức để có được nó. Đó là sự thật nằm sau tất cả những truyền thống phổ biến rộng rãi về khao khát của tinh linh tự nhiên để có được một linh hồn bất tử.

Phương pháp thông thường để chúng đạt được điều này là thông qua sự kết hợp và tình yêu thương đối với các thành viên của giai đoạn tiếp theo ở trên chúng—các thiên thần cảm xúc. Một loài động vật được thuần hóa, chẳng hạn như chó hoặc mèo, tiến bộ thông qua sự phát triển trí thông minh và tình cảm của nó, đó là kết quả của mối quan hệ gần gũi của nó với chủ nhân của nó. Tình yêu của nó dành cho chủ nhân đó không chỉ khiến nó nỗ mãnh lực quyết tâm để hiểu y, mà những rung động của thể trí của chủ nhân, liên tục tác động đến tâm trí sơ khai của nó, dần dần đánh thức nó hoạt động ngày càng nhiều; và theo cách tương tự, tình cảm của nó dành cho y khơi dậy một cảm xúc ngày càng sâu sắc để đáp lại. Con người có thể tự mình dạy cho con vật điều gì đó hoặc không; trong mọi trường hợp, ngay cả khi không có nỗ mãnh lực trực tiếp, thì mối liên hệ mật thiết giữa họ cũng giúp ích cho sự tiến hóa của loài thấp hơn. Cuối cùng, sự phát triển của một loài động vật như vậy sẽ tăng lên đến mức cho phép nó nhận được Dòng chảy thứ Ba, và do đó, nó trở thành một cá nhân, và tách khỏi linh hồn nhóm của nó.

Bây giờ, tất cả những điều này cũng chính xác là những gì xảy ra giữa thiên thần cảm xúc và tinh linh không khí, ngoại trừ việc chúng thường thực hiện kế hoạch một cách thông minh và hiệu quả hơn nhiều. Không một người nào trong số một nghìn người nghĩ hoặc biết bất cứ điều gì về sự tiến hóa thực sự của con chó hoặc con mèo của mình; con vật càng ít hiểu được khả năng nằm trước mắt nó. Nhưng thiên thần hiểu rõ kế hoạch của tự nhiên, và trong nhiều trường hợp, tinh linh tự nhiên cũng biết mình cần gì, và làm việc một cách thông minh để đạt được nó. Vì vậy, mỗi thiên thần cảm xúc này thường có một số tiên nữ không khí gắn bó với y, thường xuyên học hỏi rõ ràng từ y và được y đào tạo, nhưng dù sao đi nữa, hãy tận hưởng trò chơi trí tuệ của y và đáp lại tình cảm của y. Rất nhiều thiên thần trong số này được các Devaraja sử dụng làm người đại diện trong nhiệm vụ phân phối nghiệp quả của họ; và do đó, các tinh linh không khí thường là những người đại diện phụ trong công việc đó, và chắc chắn sẽ thu được nhiều kiến thức quý giá trong khi thực hiện các nhiệm vụ được giao cho họ.

Chân Sư biết cách sử dụng các phụng sự của các tinh linh tự nhiên khi Ngài cần chúng, và có nhiều công việc mà Ngài có thể giao phó cho chúng. Trong số ra của Broad Views tháng 2 năm 1907, đã có một bài viết đáng ngưỡng mộ về cách thức khéo léo mà một tinh linh tự nhiên thực hiện một nhiệm vụ được giao cho nó theo cách này.

Nó được hướng dẫn để mua vui cho một người bệnh đang bị cúm, và trong năm ngày, nó đã duy trì một màn giải trí gần như liên tục về những hình ảnh kỳ lạ và thú vị, những nỗ mãnh lực của nó đã đạt được thành công đáng mừng nhất, vì người bệnh đã viết rằng sự phục vụ của nó “có tác dụng làm thay đổi những gì trong hoàn cảnh bình thường sẽ là những ngày mệt mỏi và khó chịu không thể diễn tả thành một trải nghiệm thú vị tuyệt vời”.

Nó cho thấy vô số hình ảnh, những khối đá chuyển động, được nhìn thấy không phải từ bên ngoài mà từ bên trong, do đó, khuôn mặt của nhiều loại sinh vật xuất hiện trong đó. Nó cũng trưng bày những ngọn núi, khu rừng và đại lộ, và đôi khi là những khối kiến trúc đồ sộ, những phần của các cột Corinth, những mảnh tượng, và những mái vòm lớn, thường là cả những bông hoa và cây cọ tuyệt vời nhất, đung đưa qua lại như thể trong một làn gió nhẹ. Đôi khi, nó dường như đã lấy các vật thể trong phòng ngủ và dệt chúng thành một loại cảnh biến hình kỳ diệu. Thật vậy, người ta có thể phỏng đoán, từ bản chất kỳ lạ của trò giải trí được cung cấp, loại hình cụ thể mà tinh linh tự nhiên được sử dụng trong công việc từ thiện này thuộc về.

Nhà ảo thuật phương Đông đôi khi cố gắng nhờ đến sự hỗ trợ của các tinh linh tự nhiên cao hơn trong các buổi biểu diễn của mình, nhưng việc làm này không phải là không có nguy hiểm. Y phải áp dụng hoặc cầu khẩn hoặc triệu hồi—nghĩa là, y phải thu hút sự chú ý của chúng như một người cầu xin và thực hiện một số loại thỏa thuận với chúng, hoặc y phải cố gắng tạo ra những ảnh hưởng sẽ buộc chúng phải vâng lời—một nỗ mãnh lực mà nếu thất bại, sẽ khơi dậy sự thù địch quyết liệt rất có thể dẫn đến sự diệt vong sớm của y, hoặc ít nhất sẽ đặt y vào một vị trí cực kỳ lố bịch và khó chịu.

Trong số các tinh linh không khí này, cũng như các nàng tiên cấp thấp hơn, có nhiều giống khác nhau, khác nhau về sức mạnh, trí thông minh và thói quen cũng như về ngoại hình. Chúng đương nhiên ít bị hạn chế về địa điểm hơn so với các loại khác mà chúng ta đã mô tả, mặc dù giống như những loại khác, chúng dường như nhận ra giới hạn của một số khu vực nhất định về độ cao, một số loại luôn trôi nổi gần bề mặt trái đất, trong khi những loại khác hầu như không bao giờ đến gần nó. Theo nguyên tắc chung, chúng có chung sự ác cảm với vùng lân cận của con người và những ham muốn bồn chồn của y, nhưng có những trường hợp chúng sẵn sàng chịu đựng điều này vì mục đích giải trí hoặc tâng bốc.

TRÒ GIẢI TRÍ CỦA CHÚNG

Đôi khi, chúng có được niềm vui to lớn từ trò chơi ban linh hồn cho nhiều loại hình tư tưởng khác nhau. Ví dụ, một tác giả khi viết tiểu thuyết, đương nhiên sẽ tạo ra những hình tư tưởng mạnh mẽ về tất cả các nhân vật của mình, và di chuyển họ trên sân khấu thu nhỏ của mình như những con rối; nhưng đôi khi, một nhóm tinh linh tự nhiên vui tươi sẽ nắm bắt lấy các hình dạng của y, và diễn vở kịch theo một kế hoạch được ứng biến ngay lập tức, do đó, nhà văn kinh hoàng cảm thấy rằng những con rối của mình bằng cách nào đó đã vượt khỏi tầm kiểm soát và tự mình hình thành ý chí.

Niềm yêu thích tinh nghịch là một đặc điểm nổi bật của một số nàng tiên vẫn tồn tại ở một mức độ nhất định giữa ít nhất là các loại tinh linh không khí cấp thấp hơn, do đó, sự giả danh của chúng đôi khi thuộc loại ít ngây thơ hơn. Những người mà nghiệp quả xấu xa đã đưa họ đến dưới sự thống trị của thần học Calvin, nhưng những người vẫn chưa có trí thông minh hoặc đức tin để gạt bỏ những học thuyết báng bổ của nó, đôi khi trong nỗi sợ hãi của họ đã tạo ra những hình tư tưởng khủng khiếp về con quỷ tưởng tượng mà sự mê tín của họ mang lại một vai trò nổi bật như vậy trong vũ trụ; và tôi rất tiếc phải nói rằng một số tinh linh tự nhiên tinh quái hoàn toàn không thể cưỡng lại sự cám dỗ giả dạng dưới những hình dạng khủng khiếp này, và cho rằng đó là một trò đùa tuyệt vời khi vung vẩy sừng, quất đuôi chẻ đôi và thở ra lửa khi chúng chạy xung quanh. Đối với bất kỳ ai hiểu được bản chất của những con quỷ kịch câm này, thì không có gì gây hại; nhưng thỉnh thoảng, trẻ em nhút nhát đủ nhạy cảm để thoáng thấy những thứ như vậy, và nếu chúng không được dạy dỗ một cách khôn ngoan, thì kết quả là nỗi sợ hãi tột độ.

Sẽ chỉ công bằng cho tinh linh tự nhiên khi nhớ rằng, vì bản thân nó không có khả năng sợ hãi, nên nó hoàn toàn không hiểu được mức độ nghiêm trọng của kết quả này, và có lẽ coi nỗi sợ hãi của đứa trẻ là giả vờ, và là một phần của trò chơi. Chúng ta khó có thể đổ lỗi cho tinh linh tự nhiên về việc chúng ta cho phép con cái mình bị trói buộc bởi xiềng xích của sự mê tín hèn hạ, và không ghi nhớ cho chúng sự thật cơ bản rằng Thượng Đế là tình yêu thương và tình yêu thương hoàn hảo xua tan mọi nỗi sợ hãi. Nếu tinh linh không khí của chúng ta đôi khi làm đứa trẻ sống chưa được dạy dỗ sợ hãi như vậy, thì mặt khác, phải ghi nhận cho nó rằng nó liên tục mang lại niềm vui tột độ cho hàng nghìn đứa trẻ mà chúng ta gọi là ‘đã chết’, bởi vì chơi với chúng và giải trí cho chúng bằng hàng trăm cách khác nhau là một trong những công việc hạnh phúc nhất của nó.

Các tinh linh không khí đã khám phá ra cơ hội dành cho chúng bởi buổi gọi hồn tinh thần, và một số trong số chúng trở thành người tham dự thường xuyên, thường dưới một cái tên nào đó như Daisy hoặc Hoa Hướng Dương. Chúng hoàn toàn có khả năng mang đến một buổi gọi hồn rất thú vị, bởi vì chúng đương nhiên biết rất nhiều về đời sống cảm xúc và những khả năng của nó. Chúng sẽ dễ dàng trả lời các câu hỏi, đủ đúng sự thật theo như kiến thức của chúng, và ít nhất là với vẻ ngoài uyên bác khi chủ đề có phần vượt quá khả năng của chúng. Chúng có thể tạo ra tiếng gõ, tiếng động và ánh sáng mà không gặp khó khăn, và hoàn toàn sẵn sàng gửi bất kỳ thông điệp nào mà chúng thấy là mong muốn—không hề có ý gây hại hoặc lừa dối theo cách này, mà ngây thơ vui mừng trước thành công của mình trong việc đóng vai, và trong sự giàu có của lòng sùng kính và tình cảm đầy sợ hãi được dành cho chúng như “những linh hồn thân yêu” và “những thiên thần giúp đỡ”. Chúng học cách chia sẻ niềm vui của những người tham gia, và cảm thấy mình đang làm một công việc tốt đẹp bằng cách mang lại sự an ủi cho những người đau khổ.

Sống trong thể cảm xúc như chúng, chiều kích thứ tư là một sự thật phổ biến trong sự tồn tại của chúng, và điều này làm cho nhiều trò lừa nhỏ mà đối với chúng ta dường như kỳ diệu trở nên khá đơn giản đối với chúng, chẳng hạn như lấy đồ vật ra khỏi hộp bị khóa hoặc mang hoa vào phòng kín. Những ham muốn và cảm xúc của những người tham gia nằm trước mắt chúng, chúng nhanh chóng có được khả năng đọc bất kỳ suy nghĩ nào trừ những suy nghĩ trừu tượng, và việc quản lý sự vật chất hóa hoàn toàn nằm trong khả năng của chúng khi vật chất đầy đủ được cung cấp. Do đó, người ta sẽ thấy rằng nếu không có bất kỳ sự hỗ trợ nào từ bên ngoài, chúng có đủ năng mãnh lực để cung cấp một buổi giải trí buổi tối đa dạng và thỏa mãn, và chắc chắn rằng chúng đã thường làm như vậy. Tôi không hề cho rằng các tinh linh tự nhiên là những thực thể duy nhất hoạt động tại các buổi gọi hồn; ‘linh hồn’ biểu hiện thường chính xác là những gì y tuyên bố là, nhưng cũng đúng là y thường không phải là như vậy, và người tham gia trung bình hoàn toàn không có cách nào để phân biệt giữa hàng thật và hàng giả.

MỘT SỰ PHÁT TRIỂN KHÔNG BÌNH THƯỜNG

Như đã nói, con đường tiến bộ bình thường cho tinh linh tự nhiên là đạt được cá tính bằng cách kết hợp với một thiên thần, nhưng đã có những cá nhân đi chệch khỏi quy tắc đó. Cường độ tình cảm mà tiên nữ không khí dành cho thiên thần là yếu tố chính trong sự thay đổi lớn lao này, và những trường hợp bất thường là những trường hợp mà tình cảm đó được dành cho một con người. Điều này liên quan đến sự đảo ngược hoàn toàn thái độ chung của những sinh vật này đối với nhân loại nên việc xảy ra nó đương nhiên là hiếm; nhưng khi nó xảy ra, và khi tình yêu đủ mạnh để dẫn đến cá biệt hóa, nó sẽ tách tinh linh tự nhiên khỏi con đường tiến hóa của chính nó và đưa nó đến với chúng ta, do đó, chân ngã mới phát triển sẽ không đầu thai thành thiên thần mà là một con người.

Một số truyền thống về khả năng này nằm sau tất cả những câu chuyện mà một linh hồn không phải con người yêu một người, và khao khát với một khát khao lớn lao để có được một linh hồn bất tử để có thể sống vĩnh cửu với y. Khi đạt được sự nhập thể của mình, một linh hồn như vậy thường tạo ra một người thuộc loại rất kỳ lạ—tình cảm và dễ xúc động nhưng thất thường, nguyên thủy một cách kỳ lạ theo một số cách nhất định, và hoàn toàn không có bất kỳ tâm thức trách nhiệm nào.

Đôi khi, một tiên nữ không khí bị thu hút mạnh mẽ bởi một người hoặc một người phụ nữ, nhưng không đạt đến cường độ tình cảm cần thiết để đảm bảo cá biệt hóa, đã nỗ mãnh lực để xâm nhập một cách mạnh mẽ vào sự tiến hóa của con người bằng cách chiếm hữu cơ thể của một em bé sắp chết ngay khi chủ nhân ban đầu của nó rời bỏ nó. Đứa trẻ dường như sẽ hồi phục, được giật lại từ chính hàm răng của tử thần, nhưng có thể sẽ có vẻ thay đổi rất nhiều về tính cách, và có thể cáu kỉnh và dễ nổi cáu do sự ràng buộc không quen thuộc của một thể xác đặc.

Nếu tiên nữ không khí có thể thích nghi với cơ thể, thì sẽ không có gì ngăn cản nó giữ lại cơ thể đó trong suốt cuộc đời có độ dài bình thường. Nếu trong suốt cuộc đời đó, nó thành công trong việc phát triển tình cảm đủ mãnh liệt để cắt đứt mối liên hệ của nó với linh hồn nhóm của nó, thì sau đó nó sẽ luân hồi thành một con người theo cách thông thường; nếu không, nó sẽ quay trở lại con đường tiến hóa của chính nó khi kết thúc. Người ta sẽ thấy rằng trong những sự thật này, chúng ta có sự thật làm nền tảng cho truyền thống phổ biến rộng rãi về những đứa trẻ bị đánh tráo, truyền thống này được tìm thấy ở tất cả các quốc gia Tây Bắc Âu, ở Trung Quốc, và cũng (người ta nói) giữa những người bản địa ở sườn Thái Bình Dương của Bắc Mỹ.

LỢI ÍCH CỦA VIỆC NGHIÊN CỨU CHÚNG

Vương quốc của các tinh linh tự nhiên là một lĩnh vực nghiên cứu rất thú vị, nhưng ít được chú ý. Mặc dù chúng thường được đề cập trong các tài liệu huyền bí học, nhưng tôi không biết rằng đã có bất kỳ nỗ mãnh lực nào để phân loại chúng một cách khoa học. Cõi tự nhiên rộng lớn này vẫn cần Cuvier hoặc Linnaeus của nó; nhưng có lẽ khi chúng ta có nhiều nhà nghiên cứu được đào tạo bài bản, chúng ta có thể hy vọng rằng một trong số họ sẽ đảm nhận vai trò này, và cung cấp cho chúng ta như một công việc của đời mình một lịch sử tự nhiên đầy đủ và chi tiết về những sinh vật thú vị này.

Đó sẽ không phải là lãng phí công sức, không phải là nghiên cứu không xứng đáng. Việc hiểu biết những sinh vật này rất hữu ích cho chúng ta, không chỉ duy nhất hoặc thậm chí chủ yếu là vì ảnh hưởng mà chúng tạo ra đối với chúng ta, mà vì sự hiểu biết về một con đường tiến hóa khác biệt với con đường của chúng ta sẽ mở rộng tâm trí chúng ta và giúp chúng ta nhận ra rằng thế giới không chỉ tồn tại cho riêng chúng ta, và rằng quan điểm của chúng ta không phải là quan điểm duy nhất cũng không phải là quan trọng nhất. Du lịch nước ngoài cũng có tác dụng tương tự ở mức độ thấp hơn, bởi vì nó chứng minh cho mọi con người không có thành kiến ​​​​thấy rằng các chủng tộc về mọi mặt đều tốt như chủng tộc của chính mình, nhưng vẫn có thể khác biệt rất nhiều với nó theo hàng trăm cách. Trong nghiên cứu về các tinh linh tự nhiên, chúng ta thấy ý tưởng tương tự được thực hiện xa hơn nhiều; đây là một vương quốc hoàn toàn khác biệt—không có giới tính, không sợ hãi, không biết đấu tranh sinh tồn là gì—nhưng kết quả cuối cùng của sự phát triển của nó về mọi mặt đều ngang bằng với kết quả đạt được bằng cách đi theo con đường của chúng ta. Học hỏi điều này có thể giúp chúng ta thấy rõ hơn một chút về tính đa chiều của Thái dương Thượng đế, và do đó có thể dạy chúng ta sự khiêm tốn và bác ái cũng như sự phóng khoáng trong suy nghĩ.

Leave Comment