Thả Lửa về Trời

Tranh: The Return, Phan Thị Ngọc Ý, 2021

Con người tồn tại không phải là nguyên nhân mà là hệ quả của hai thứ Lửa trong Vũ Trụ. Sự kết hợp của Tia Lửa Điện của Thượng Đế (Ngọn Lửa Thiêng) đi xuống kết hợp cùng với Lửa của Thái Dương (Lửa Trí Tuệ) qua trung gian là vật chất trong lần kiến tạo bầu hành tinh chúng ta đã tạo ra một thứ Lửa gọi là Lửa Ma sát, hay Lửa Nội Tàng trong Vật Chất.

Con người ra đời ngay thời điểm Thái Dương Thiên Thần quyết định thả những tia Lửa Trí Tuệ vào hồn khóm động vật, cho phép động vật được tiếp xúc với trí tuệ Vũ Trụ, thì bấy giờ, quá trình “Biệt Lập Ngã Tính” mới diễn ra, bấy giờ con người chuyển từ Thú lên làm Người. Tia Lửa Trí Tuệ này, chính là sinh khí của Linh Hồn. Nếu không có nó, chúng ta sẽ không thể là “Linh” Hồn.

Khi hai thứ Lửa của Trời giáng hạ, đi sâu vào vật chất, tạo ra một hệ quả mà ta có nói ở phần đầu. Hai thứ Lửa kích thích, làm sống động các ma sát trong những loại vật chất với nhau. Khi vật chất bị kích thích, chúng tạo ra một thứ Lửa nội tàng trong chính chúng. Như cái cách ta dùng hai que củi ma sát vào nhau thì tạo ra nhiệt lượng, và khi kích thích đủ, sẽ tạo ra tia lửa bên ngoài. Thứ nhiệt đó được gọi là Lửa Ma Sát hay Lửa của Vật Chất.

Hãy nhìn lại ví dụ về hai que củi, nếu không có sự tác động của chúng ta, chúng vẫn sẽ nằm yên một chỗ, tự chúng không thể tạo ra tia Lửa. Hay nói cách khác, nhiệt lượng bên trong chúng sẽ không thể hình thành khi không có sự ma sát. Và chúng ta cũng vậy, sự sống động bên trong con người không thể tồn tại nếu không có sự tiếp xúc của hai loại Lửa của Trời.

Tiếp theo, ta hãy hiểu rõ hơn thứ Lửa Vật Chất trong mỗi con người.

Lửa Vật Chất chỉ tồn tại khi hai thứ Lửa kia được kết hợp lại và nó không tồn tại khi chính nó tách ra khỏi chính vật chất. Hãy suy ngẫm về điều này sâu hơn.

Nó không thể tồn tại khi tách ra khỏi vật chất. Đây là một bí nhiệm cho những người chí nguyện, những người Đệ Tử.

Điều gì đang là hiện thể của Lửa Vật Chất trong mỗi chúng ta? Đó là sự sống bên trong 3 hạ thể thấp của con người: thể xác, thể cảm dục và thể hạ trí. Hay nói đúng hơn, chúng ta đang sống bằng Lửa Vật Chất. Hãy suy nghĩ về những người đã không còn màng gì đời sống thế tục, những người tự nguyện từ bỏ tất cả chỉ để được bước đi trên con đường Đạo, điều gì đã khiến họ như vậy, nếu không phải nhiệt lượng bên trong họ đã đủ lớn để vươn ra ngoài xác thân tầm thường này?

Ta sẽ cảm thấy đủ với trần gian này khi nào? Nó không phải là khi ta có đủ tài sản, công danh, bạn bè, người yêu v.v… Mà là vì ta đã ma sát với đời sống này đủ nhiều thông qua vô vàn kiếp sống. Ta đã đi qua hết mọi trải nghiệm cần thiết với vật chất, cảm xúc, suy nghĩ trần gian. Vô lượng kiếp sống trải dài trong suốt mười tám triệu năm qua, muôn vàn hỉ nộ ái ố rồi, và ta nhận ra thứ Lửa bên trong mình đã đủ lớn để bật lên một tia sáng trở về Nguồn.

Sự trở về này, chính Lửa Trí Tuệ (hay còn có thể gọi là Linh Hồn) sẽ được đánh thức (đó là lí do vì sao ta có trạng thái gọi là Thức Tỉnh). Khi con người bắt đầu hữu thức về Lửa Trí Tuệ, một sự phối hợp với Lửa Vật Chất sẽ diễn ra bên trong chúng ta. Bấy giờ Lửa Vật Chất sẽ phải đi lên hợp nhất với Lửa Trí Tuệ. Con người sẽ được kiểm soát, dẫn dắt bởi Lửa Trí Tuệ, bởi Linh Hồn. Sự dẫn dắt này sẽ kéo dài thêm nhiều kiếp, cho đến khi con người biết cách dẫn Lửa Vật Chất từ các Luân xa thấp (1,2,3) lên các luân xa trên. Điều này có nghĩa là gì?

Hãy quan sát những cảm xúc và suy nghĩ của ta khi đọc đến phần tiếp theo.

Khi Lửa Vật Chất được dẫn lên trên, nghĩa là sự “hoạt động tích cực” trước đây của 3 luân xa thấp dành cho các hoạt động sinh tồn cơ bản, tình dục, sinh sản sẽ được triệt thoái dần. Sự triệt thoái là bắt buộc ở đây. Nếu điều này làm ta suy nghĩ đến các câu hỏi như: con người sinh tồn sinh hoạt làm sao, duy trì nòi giống thế nào v.v.. thì đó không phải là mối bận tâm lớn. Hãy nghĩ về những lúc ta lái xe về nhà trong vô thức, bằng cách nào đó mà ta vẫn về được nhà an toàn, không bị lạc. Đây chính là sự kì diệu của vật chất, tự trong nó vẫn có những sự sống căn bản mà ta không cần đặt vào đó ý thức của mình.

Vậy nên, toàn bộ ý thức của ta lúc này sẽ được đặt vào việc mang Lửa Vật Chất lên các luân xa cao hơn. Khi con người lưu trữ Lửa Vật Chất ở 3 luân xa thấp, điều này chính là tất cả nguyên nhân cho mọi sự khổ đau, xung đột và chiến tranh trên đời. Bởi vì 3 luân xa thấp này nắm giữ, điều phối các năng lượng chi phối những dục vọng thấp kém của chúng ta. Càng hoạt động nhiều ở 3 luân xa thấp, ta càng đi sâu vào vật chất hơn, càng đau khổ, càng vô minh hơn.

Bấy giờ, khi Lửa Vật Chất được Linh Hồn dẫn dắt, được mang lên và làm cho thanh nhẹ thông qua việc đi qua luân xa Tim- biểu hiện tình thương, sự đoàn kết và lên luân xa đỉnh đầu – biểu hiện bằng việc sử dụng Thượng Trí (suy tư sâu sắc, hình dung mạnh mẽ và khả năng xây dựng hình tư tưởng đúng đắn) thì ta mới được tiếp xúc mật thiết hơn với Lửa Trí Tuệ. Khi Phàm ngã đã được làm cho trong sạch, đủ điều kiện để chỉnh hợp với Linh Hồn (thông qua Phụng sự và Yêu Thương), thì bấy giờ ta mới được kết nối hữu thức với Linh Hồn, và sau đó ta mới được chạm vào Trí tuệ của Thái Dương Hệ này. Đây chính là “sự tiến nhập” của tâm thức vào một nguồn năng lượng lớn hơn, sự điểm đạo là tên gọi của sự mở mang tâm thức này.

Càng mở rộng tâm thức lên một địa hạt cao hơn, Ngọn Lửa Thiêng mới bắt đầu được ta hữu thức. Và khi 3 loại Lửa được kết hợp với nhau, chúng ta mới bắt đầu hiểu biết về “Tinh Thần”. Khi chúng phối hợp đủ và bừng cháy, thì sẽ tạo nên trạng thái “Toàn Giác”. Sự bùng cháy này đưa tới kết quả là cuối cùng tạo nên sự thanh luyện vật chất. Vào lúc kết thúc cuộc biểu lộ, cuối cùng nó đưa đến sự huỷ diệt sắc tướng, sự tan biến của sắc tướng và kết thúc sự sống như được hiểu trên các cõi thấp. Hay còn gọi là Sự Tịch Diệt.

Sự Tịch Diệt này, bao gồm việc từ bỏ Phàm Ngã, từ bỏ Tự Thể, là sự chấm dứt việc biểu lộ ra ngoại cảnh và sự đào thoát của Tinh Thần, cộng với trí tuệ vào trung tâm vũ trụ. Bấy giờ, con người rời khỏi thể hồng trần của Vũ Trụ, tiến nhập vào thể dĩ Thái của Vũ Trụ, sự luân hồi chấm dứt. (Chỉ có sự trở lại để giúp nhân loại nếu cần).

Những người bước chân trên đường Đạo đa phần sẽ tìm thấy mình ở giai đoạn mang Lửa Vật Chất lên khỏi 3 luân xa thấp. Đây là sự khó khăn khốc liệt vô cùng, kéo dài nhiều kiếp sống. Bởi nó bám chặt với vật chất nhất, đòi hỏi một ý chí vô cùng mạnh mẽ của chúng ta. Con Đường Đạo vốn rất nhỏ và hẹp, không phải bất kì sự tu tập nào ngoài kia cũng là đúng đắn. Rất nhiều mãnh lực của Bóng Tối vẫn đang bao phủ lên hầu hết những người đang hướng về tâm linh. Nếu ta không nhận diện được những Ảo Cảm của mình, không làm tiêu tan nó bằng đời sống thanh khiết, học tập kiến thức minh triết và thực tập tham thiền sâu (bằng những kĩ thuật đúng đắn) thì danh xưng “Tu tập” mà ta đang tự khoác lên cho mình cũng chỉ là một Ảo Cảm khác mà thôi.

Nếu trong đời sống này ta nhìn thấy người huynh đệ của ta đang đi con đường gian khổ này, hãy động viên, hãy hướng dẫn, hãy soi sáng cho nhau. Sự hướng dẫn có thể đến trong bất kì hình hài nào, bất kì độ tuổi nào. Khi ta còn chấp vào ai đó thông qua hình tướng, thì hãy biết là ta đang rất hạn hẹp vì ta chưa đủ sức nhìn thấy Linh Hồn đang dẫn dắt họ. Hãy khiêm nhường.

Và những ai đang còn là người sống cuộc đời bình thường, ta nên dành sự kính trọng cho những người đang chiến đấu để thoát khỏi bóng tối trần gian. Sự chiến đấu này, khi họ chiến thắng, thì đó chính là một tia sáng chói lọi để kéo ta ra khỏi những khổ đau trần gian này.

Sohm (Phan Thị Ngọc Ý)

Leave Comment