Difficulties in Clairvoyance
Những Điều Khó Khăn Của Thông Nhãn
by C.W. Leadbeater
Bản dịch minhtrietmoi.org
Giới thiệu: Trong loạt bài Các Quyền Năng Thông Linh Cao và Thấp, các bạn đã được Chân sư DK giảng giải về sự phân biệt giữa các quyền năng này. Trong bài này, chúng tôi xin trích dịch bài viết của Ông C.W. Leadbeater về “Những khó khăn của thông nhãn” (Difficulties in Clairvoyance), đăng trong tạp chí The Theosophists năm 1919. Các bạn sẽ có dịp đối chiếu những gì một đệ tử như Ông C.W. Leadbeater và những gì mà Chân sư DK giảng dạy. Ông C.W. Leadbeater thường bị một số người phê bình là “psychic”, “không đáng tin cậy”. Tuy nhiên, trong bài này, chúng ta thấy Ông đưa ra những điều rất phù hợp với những gì đức DK giảng dạy về cùng một vấn đề, chỉ có một vài sai lệch nhỏ trong cách đánh giá “thông nhãn (clairvoyance). Không ngạc nhiên khi Giáo sư Michael D. Robbins nhận định Ông là một điểm đạo đồ bậc 3. Những gì ông viết, tuy có đôi chỗ sai biệt với giảng dạy của đức DK, có thể giúp người học đạo hiểu thêm giáo lý của Chân sư. Dưới đây là những điểm chúng tôi ghi nhận quan điểm của Ông về psychic powers:
1. Ông cho rằng những người bẩm sinh có thông nhãn là một điều thuận lợi, nhưng ông cũng thòng thêm là “nó cũng mang theo nó những vấn đề khó khăn”
Chúng tôi có sự tin tưởng vô cùng chắc rằng việc sở hữu những năng lực thông linh từ khi sinh ra thực sự là một điều lợi. Điều rất rõ ràng rằng đó là một điều thuận lợi trong một số phương diện nào đó, và rằng nó nên là điều thuận lợi trong tất cả phương diện; nhưng kinh nghiệm cho thấy nó thường mang theo nó những khó khăn nghiêm trọng trong thực tế.
Quan điểm này có đôi chút sai khác với đức DK. Ngài dạy rằng “Những quyền năng thông linh bậc thấp được chia sẻ với giới động vật và với tất cả các giống dân kém tiến hoá của nhân loại.” Tuy nhiên, có những trường hợp những người bẩm sinh có năng lực thông linh như nhãn thông, nhĩ thông, lại là những người tiến hóa cao, những đạo đồ, những quyền năng đó là thành quả họ đạt được trong những kiếp trước, và kiếp này chúng tái hiện lại trong bản thân họ. Ví dụ như bà HP Blavatsky, Krishnamurti bẩm sinh đã có thông nhãn. Nhưng phần lớn những nhà ngoại cảm là những người có trình độ tiến hóa không cao, trí tuệ chưa khai mở nhiều, thì câu nói của đức DK ở trên hoàn toàn đúng cho họ, và “việc sở hữu những năng lực thông linh từ khi sinh ra thực sự là một điều lợi” không đúng cho họ.
2. Tiếp đến, Ông nói thông nhãn vô cùng hữu ích, nhưng không quên kèm theo điều kiện: anh phải giữ nó cân bằng với lương tri (common sense) và sự khiêm tốn. Tại sao Ông lại nhắc đến sự khiêm tốn? Vì những người sở hữu nó rất dễ bị ảo tưởng do các thực thể cõi trung giới gây ra. Các bạn đọc trong bài sẽ thấy Ông giải thích rõ điều này:
Do đó, thông nhãn hữu ích một cách vô giá trong trong nhiều khía cạnh. Trên tổng thể, tôi nghĩ rằng nó làm cho cuộc sống của người sở hữu của nó hạnh phúc hơn; nó cho phép anh ta hữu ích hơn cho bạn của mình so với khi anh không có nó. Nếu luôn được giữ cân bằng bởi lương tri và sự khiêm tốn, nó thực sự là một món quà tuyệt vời nhất. Bằng ngược lại, nó có thể dẫn đến nhiều điều hại, bởi vì nó có thể đánh lừa cả bản thân nhà nhãn thông lẫn những người tin tưởng vào anh ta. Điều này không xảy ra nếu ta cẩn thận, nhưng nhiều người lại không thực hiện sự cẩn thận thích hợp, và vì vậy xảy ra nhiều điều không chính xác.
3. Ông nói, một nhà thông nhãn khi vận dụng quan năng này trên những cõi giới cao, muốn không bị sai lạc phải thỏa mãn một số điều kiện, bởi vì khi anh mang những ấn tượng (impression) mà anh thấy trên các cõi đó vào bộ óc xác thịt, xuyên qua các cõi trí, cõi cảm dục, cõi trần, chắc chắn phải có sai lệch. Ông lấy ví dụ một người khi khảo sát tiền kiếp của một người khác, anh phải vận dụng thông nhãn của nhân thể. Và thấy được rồi nhưng mang những gì thấy vào bộ óc cần sự kiểm soát cả bốn khí thể (trí, cảm dục, dĩ thái, xác thân). Như vậy ta thấy tuyên bố của một số người đọc được tiền kiếp của những người khác có sự đáng tin cậy bao nhiêu?
4. Ông cũng nhắc đến những người lầm tưởng những hình tư tưởng mà họ tạo ra như những thực tại (realities):
y[7] bao quanh mình với một thế giới của các hình thể được xây dựng bởi những suy nghĩ và cảm xúc của y, và sau đó tiến hành xem xét và diễn tả những hình thể này như là những thực tại bên ngoài y.
Ngoại trừ nhờ trực giác mơ hồ, một người không thể nào phân biệt một hình tư tưởng với một thực tại cho đến khi y đã được giảng dạy đặc điểm tương ứng của chúng, và có thể vượt lên đủ cao trên chúng để có thể áp dụng các phép thử của mình
Đây là những gì Chân sư DK dạy trong bài trước đây: “họ lầm lẫn phản ảnh với thực tại, bản chính với bản sao, cái do con người tạo ra và cái do thiêng liêng tạo ra.” Thực tế điều này vẫn luôn luôn xảy ra.
5. Ông kể lại những người bị huyễn cảm trên cõi trung giới,
Họ đến với những câu chuyện điểm đạo tuyệt vời mà họ đã trải qua, về những đấng thiên thần và tổng lãnh thiên thần vĩ đại mà họ đàm đạo thân thiết. Những câu chuyện thường hoang tưởng và tự kiêu đến nỗi cần một sự kiên nhẫn lớn lao để giải quyết tương xứng với chúng…”
Thành ra Ông nói muốn tránh sai sót phải có sự khiêm tốn. Trong bài trước, Chân sư DK cũng dãy cách tránh những huyễn cảm như thế này là thực hành đức khiêm tốn.
6. Một tai hại của những quyền năng thông linh bẩm sinh là khiến người sở hữu nó kiêu căng, cho mình tài giỏi hơn những người khác.
Người sinh ra với quyền năng thông linh thoát khỏi những rắc rối của việc phát triển các quyền năng này; nhưng việc sở hữu nó mang theo nó những cám dỗ đặc biệt riêng của chúng. Y biết và nhìn thấy, ngay từ ban đầu, những gì mà những người khác xung quanh y không biết và nhìn thấy; vì vậy y thường bắt đầu cảm thấy mình vượt trội so với những người khác, và y có một sự tự tin về sự chính xác của nhãn thông của mình, cái mà có thể hoặc không thể chứng minh được
7. Đoạn kết bài viết của Ông chúng tôi nghĩ là một đoạn kết rất hay và đẹp đẽ:
Từ tất cả các điều này ta phải nhớ rằng những người bẩm sinh có quyền năng thông linh nên sử dụng chúng với sự cẩn thận lớn nhất. Nếu họ muốn món quà của họ hữu ích và không có hại, trước nhất họ phải trở nên hoàn toàn vị tha: họ phải nhổ sạch thành kiến và định kiến, sao cho họ mở rộng cửa cho chân lý như nó thực sự là; họ phải tràn ngập trong họ với sự bình an vượt qua tất cả hiểu biết, sự bình an của những ai sống trong vĩnh cửu. Vì đây là những là điều kiện tiên quyết để đạt sự chính xác của nhãn quang; và ngay cả khi đã đạt được điều đó, họ vẫn còn phải học hỏi để hiểu cái mà họ nhìn thấy. Không ai bắt buộc xuất bản rộng rãi những gì anh thấy; không ai bị bắt buộc để cố gắng để nhìn vào tiền kiếp của người khác hoặc đọc lại lịch sử của thời đại quá xa xưa; nhưng nếu anh muốn làm như vậy, anh phải có biện pháp phòng ngừa mà các thế hệ đã qua đã đề nghị cho chúng ta, nếu không anh sẽ bị nguy cơ khủng khiếp dẫn các con chiên theo anh lạc đường, thay vì cho chúng ăn. Ngay cả nhà nhãn thông chưa qua đào tạo cũng có thể làm điều tốt nếu anh khiêm tốn và cẩn thận. Nếu anh ta lầm lẫn một ai đó là một Chân sư (một điều thường xuyên xảy ra), tình yêu và lòng sùng tín khơi hoạt trong anh ta là tốt cho anh; và nếu trong sự nhiệt tình của mình, anh có thể đánh thức cùng một cảm xúc trong những người khác, điều đó cũng tốt cho những người đó. Một cảm xúc cao quý luôn luôn là tốt cho những ai cảm nhận nó, ngay cả khi đối tượng của nó có thể không được như ta nghĩ. Nhưng điều xấu xảy ra khi nhà thấu thị sai lạc bắt đầu cung cấp thông điệp từ các Chân sư giả của mình, những mệnh lệnh có thể không được khôn ngoan, nhưng có thể được tuân thủ một cách mù quáng bởi nguồn gốc được thừa nhận của nó.
Làm thế nào những sinh viên không có nhãn thông, những người cho đến nay chưa thấy gì cho chính mình, phân biệt được giữa cái thật và cái giả? Các tiêu chí an toàn nhất của sự thật là sự vắng mặt hoàn toàn của bản ngã. Khi nhãn quang của bất kỳ nhà ngoại cảm nào có xu hướng luôn ca ngợi một cách tinh tế nhà ngoại cảm đó, những điều này cần đặt dưới sự ngờ vực nghiêm túc nhất. Khi những thông điệp truyền đạt qua một người luôn luôn nhằm phóng đại địa vị huyền linh, tầm quan trọng hoặc danh hiệu của người đó, điều nghi ngờ là không tránh khỏi, bởi vì chúng ta biết rằng trong tất cả khoa Huyền Bí học, người môn sinh sống nhưng để quên mình bằng cách ghi nhớ điều tốt của những người khác, và cái quyền năng mà anh khao khát là cái sẽ làm cho anh xuất hiện như không là gì trong mắt của mọi người.
Trong đoạn trên, Ông lặp lại lời của mantram “Lời cầu nguyện các đấng cao cả” mà chúng tôi có nói trước đây: họ phải tràn ngập trong họ với sự bình an vượt qua tất cả hiểu biết, sự bình an của những ai sống trong vĩnh cửu.
Các bạn đọc quyển sách dạng pdf, song ngữ tại đây. Các bạn cũng có thể download sách điện tử dạng epub và azw3 để đọc trên Kindle hoặc các sách đệ tử khác trong phần Sách tham khảo.