NGỌN ĐÈN ĐÃ TẮT…

 

Thầy Michael D. Robbins

 
Hôm nay, ngọn đèn cầy kế bên hình Thầy Michael D. Robbins đã tắt, và như thế Thầy đã ra đi, trở về với Ashram của Thầy. Chỉ trong một thời gian ngắn, hai vị Thầy có ảnh hưởng tinh thần lớn với nhân loại đã lần lượt trở về Cõi Sáng: Thầy Nhất Hạnh và Thầy Hiệu trưởng Michael D. Robbins, và ảnh hưởng cả hai vị đều đã in chặt lên đời sống tinh thần của tôi— thầy Nhất Hạnh gắn với tuổi thơ và tuổi trẻ, Thầy MDR những năm tháng tỉnh thức sau này.

Những năm tháng còn thơ, tôi nhớ bao xúc động khi đọc những quyển sách của Thầy Nhất Hạnh: Tình Người (dưới bút hiệu Tâm Quán), những câu chuyện kể thật cảm động của một chú tiểu trong ngôi chùa miền Trung, hiện thân của Thầy. Rồi quyển truyện-mà-không-phải-truyện, Nẻo Về Của Ý, tạo cho tôi bao nhiêu cảm hứng về một đời sống thoát tục. Quyển Nói với Tuổi 20 lời tâm tình của một người anh nói với thể hệ mới lớn lên trong chiến tranh, nhiều trăn trở… Nhưng trong đó, không thể quên được là quyển sách nhỏ in thật xinh xắn của nhà xuất bản Lá Bối (do Thầy lập nên), đã lay động bao nhiêu trái tim người đọc, và từ đó, mới tạo ra tập tục rất đẹp “Bông Hồng Cài Áo” trong ngày lễ Vu Lan, cùng bản nhạc rất nổi tiếng cùng tên. Do đó, không ngạc nhiên khi có đến ba bạn học viên Việt nam cùng chọn Thầy làm tiểu luận DHY, và thầy Francis Donald, trong nhận định của mình, đã nói Thầy Nhất Hạnh là một điểm đạo đồ bậc 2, và có lẽ đúng, vì ảnh hưởng của Thầy có tầm ảnh hưởng vượt xa một phạm vi nhóm nhỏ bé.

Con đường Thầy Nhất Hạnh đi không phải con đường mà các nhà Huyền bí học (occultist) chọn, nhưng qua cách hành trì và giảng dạy của Thầy có thể thấy dấu ấn của huyền linh học. Trước các buổi giảng, các đệ tử Thầy đều xướng tụng danh hiệu Quan Thế Âm bằng tiếng Phạn, Thầy sử dụng Âm Nhạc và Thơ trong giảng dạy… Tôi chỉ tiếc, Khoa Học Y Khoa đã làm điều kì diệu mà có lẽ linh hồn Thầy không muốn, đó là kéo dài sự sống của thể xác khi nó đã không còn hữu dụng nữa, và kết quả là Thầy phải chịu đựng sự bất lực trong thể xác thêm nhiều năm. 
 
Nhưng Thầy Michael chính là vị Thầy đã cho tôi thấy con đường đích thực mà tôi phải đi, đã soi sáng những gì mà tôi chưa hiểu. Và Thầy cũng hiểu lời dạy Chân sư DK hơn ai hết, do đó, khi đã biết “ngày của Thầy trên thế gian không còn bao lâu”, Thầy đã từ chối vào Bệnh Viện dù những người thân cố gắng nài nĩ.

Hôm nay, Thầy đã rời bỏ cõi vật lí này để về với Ashram của Thầy. Nhưng những Hướng Dẫn, những Chỉ Dạy, những lời nhắn nhủ cuối cùng trong các bức thư của Thầy tôi sẽ không bao giờ quên, trong kiếp sống này và trong những kiếp sống mai sau.
 
Trang web Tưởng nhớ Thầy Michael D. Robbins, Hiệu Trưởng Trường Morya Federation:
 
 
 

Leave Comment