Ảo Cảm Vật chất

ẢO CẢM VỀ VẬT CHẤT

Những ngày qua, tin tức liên tục đưa về các phiên toà “ngàn tỉ”, thật sự “sợ” cho mức độ hư hỏng của con người ngày càng gia tăng chóng mặt. Một thanh niên trẻ, tài năng, nhưng lại dùng tài năng của mình vơ vét vài ngàn tỉ đồng của những người ‘ham vui’ và ‘hám lợi’ trong vài năm. Một quan chức “gác cửa” thông đồng với kẻ trục lợi để hàng thàng được biếu xén 200.000 đô la! Tôi nhớ đến bức thư của GS Michael D. Robbins cách đây không lâu công bố vận động quyên góp 50.000 USD để tổ chức Hội Nghị Thường Niên Thế Giới tại Arizona. GS lập 5 đoàn do 5 vị dẫn đầu vận động quyên góp khắp thế giới. Thật tương phản làm sao!

Khi đề cập đến 05 ảo cảm chính chi phối con người, Chân sư DK sắp ảo cảm vật chất đứng đầu trong 5 ảo cảm đó. Ngài nói ảo cảm vật chất ngày nay đang suy giảm sức mạnh và là ảo cảm đầu tiên được dự kiến sẽ biến mất trong tâm thức của nhân loại. Điều Ngài nói thật đúng trong những năm chiến tranh thế giới I và II, khi đó những thống khổ đã khiến con người bị gột sạch những dục vọng, ham muốn. Nhưng ảo cảm như cái đầu của con thuỷ quái, có cơ hội là phục hồi nhanh chóng. Trong thời chiến tranh, có bao giờ nghe đến sự nhũng nhiễu bạc tỉ như thế, nhưng hoà bình đến một thời gian thì những con người tha hoá phát triển nhanh chóng. Chúng ta ai cũng thấy sự tha hoá nhung nhúc xung quanh, ở khắp mọi nơi, và cũng thấy đầy đủ kết quả của nó. Tôi tuyệt đối tin tưởng Luật Nhân Quả và thường tâm đắc câu nói “Luật Nhân Quả không bao giờ sai chạy và là Ông Thầy dạy hay nhất và nghiêm khắc nhất của con người”. Tiền bạc là năng lượng Prana vũ trụ kết tinh lại (như đức DK dạy), và năng lượng thì dành cho tất cả mọi người giống như ánh sáng mặt trời, không cho riêng ai. Ai cố tình chiếm đoạt cho riêng mình, không chia sẻ cho người khác thì Luật Trời sẽ báo ứng dưới hình thức này hay hình thức khác, sớm hay muộn, nhưng ngày nay, dường như thời gian tác động ngày càng nhanh khiến nhiều người gọi là “Quả Báo Nhãn Tiền”!

Nhân nói ảo cảm, thì đó là chủ đề học hỏi phức tạp trong giáo lý đức DK. Quyển sách “Ảo Cảm Một Vấn đề Thế Giới” tuy rất nhỏ nhưng rất tinh tế và trừu tượng. Các bạn học viên khoá QU sẽ bắt đầu học về ảo cảm trong năm thứ nhất (sơ lược). Năm 2 học trong hai tháng và năm 3 học về ảo tưởng.

Từ Ảo cảm (Glamours) có thể dùng để chỉ chung ba loại (1) Illusion (ảo tưởng) là Glamour trên cõi trí, (2) Glamour trên cõi cảm dục; và Maya trên cõi etheric. Hoặc ảo cảm (Glamour) cũng có thể dùng để chỉ riêng cho glamour trên cõi cảm dục mà thôi. Ví dụ “Ham tiền, say mê vật chất” là dạng ảo cảm phổ biến nhất của con người, và các ảo cảm này dưới nhãn quang của các Đạo đồ cao cấp là dạng vật chất “rất thực”, là những hình thể có thực chất trên cõi trung giới. Ta có thể xem ảo cảm là là các hình cảm dục trên cõi Trung giới, như tư tưởng có các hình dạng cụ thể trên cõi hạ trí. Các hình thể này có điểm khác với hình tư tưởng ở chỗ nó không có đường nét rõ ràng như hình tư tưởng, giống sương mù, và con người sống trong ảo cảm giống như bị nhấn chìm trong làn sương mù đó. Chân sư DK dùng từ “substantial” rất khó dịch để chỉ ảo cảm. Ta có thể hiểu là ảo cảm là vật chất, rất thực, có thể thấy được, và Ngài mô tả cho ta bầu cảm dục của địa cầu chúng ta giống như quả cầu mờ mịt như sương mù ánh sáng không xuyên qua được. Tôi xin trích lại vài đoạn tiêu biểu mà đức DK nói về ảo cảm:

Nói một cách tượng trưng, tôi muốn nói rằng thể cảm dục hành tinh (nhìn từ các cõi giới của linh hồn) bị mất hút trong đám sương mù dày đặc bao quanh. Ban đêm, khi nhìn lên bầu trời quang đãng, bạn thấy các tinh tú, các mặt trời và các hành tinh đang tỏa chiếu với độ sáng lạnh trong trẻo và với ánh sáng nhấp nháy đi xuyên qua nhiều triệu dặm (hay năm ánh sáng như thường gọi) đến khi mắt người ghi nhận được chúng và ghi nhận sự tồn tại của các ngôi sao đang chiếu này. Tuy nhiên, khi nhìn vào thể cảm dục của hành tinh, nếu các bạn có thể làm thế, bạn sẽ không thấy được sự chiếu sáng trong suốt như thế mà chỉ thấy một quả cầu lờ mờ dường như là hơi nước và sương mù. Lớp sương mù này dày đặc đến mức chẳng những khó thâm nhập vào mà còn cho thấy các điều kiện không thích hợp cho sự sống. Tuy nhiên, là các Chân Sư nội môn, chúng tôi vượt qua, đến và đi; và trong đám sương mù đó – nhìn thấy tất cả đều bị biến dạng và méo mó – các người con của nhân loại đang vất vả làm việc. Một số người quen thuộc với sương mù dày đặc này đến đổi họ không biết có nó nữa, mà xem nó như là vị trí đúng, tốt và là vị trí không thể thay đổi trong cuộc sống hằng ngày của họ. Những người khác nắm bắt được tia sáng yếu ớt của một thế giới sáng sủa hơn, trong đó các hình thế hoàn hảo hơn được nhận thấy và nơi đó sương mù không còn che giấu thực tại được nhận thức một cách mơ hồ nữa – mặc dù có những điều về thực tại đó có lẽ họ chưa biết được. Vẫn còn những người khác, là các bạn, nhìn thấy trước mắt bạn một con đường thênh thang đưa đến ánh sáng tỏ rạng ban ngày. Tuy nhiên, các bạn chưa biết là trong khi bước trên đường đạo, thì các bạn phải làm việc một cách tích cực và sáng suốt với ảo cảm đang bao quanh ngay chính trên Đường Đạo, noi theo con đường được hướng dẫn bởi những người đã tự mình thoát ra khỏi sương mù vây bọc và bước vào một thế giới có các chân trời trong sáng. Rất nhiều thời gian mà các đệ tử đã trải qua trên Đường Đạo là một tiến trình hầu như chìm đắm theo chu kỳ vào trong ảo cảm và sương mù, xen kẽ với những giờ phút sáng suốt và nhìn xa trông rộng…

2.− Đám sương mù, tức ảo tưởng này hiện nay đang bao phủ nhân loại, phải được nhận thức như là điều có thực, rõ rệt và phải được giải quyết. Vị đệ tử hay người tìm đạo tức là kẻ đang tìm cách xua tan ảo cảm, hoặc là trong cuộc sống riêng của y hoặc là trong việc phụng sự thế gian, phải biết rằng mình đang tác động với vật chất, với việc phá vỡ các hình thể mà nó đã khoác vào, và với việc làm tan chất liệu đang bao kín tất cả bằng vật chấtchất liệu theo cùng ý nghĩa như các hình tư tưởng đều là các sự vật có thật, nhưng (và đây là một điểm quan trọng) có bản chất ít thực hơn là các hình thức ảo cảm trên cõi cảm dục. Chúng ta rất sẵn sàng ghi nhớ rằng “tư tưởng là sự vật” và tư tưởng có một đời sống sắc tướng và một mục tiêu riêng của chúng. Nhưng tư tưởng có sự tồn tại độc đáo và riêng biệt hơn, và có các đường nét xác định rõ rệt hơn. Các hình thể của ảo cảm trên cõi cảm dục thậm chí còn thực hơn, nhưng lại kém rõ rệt một cách xác định. Các hình tư tưởng đều năng động, sắc sảo, đường nét rõ ràng. Ảo cảm thì lại âm ỉ, mơ hồ và bao trùm. Con người bị đắm chìm trong ảo cảm như là trong biển cả hay là trong “biển sương mù”. Con người đương đầu hay đối mặt với các hình tư tưởng, nhưng không bị đắm chìm trong đó. Hầu như có thể nói rằng thể cảm dục của một người xuất hiện như là một phần của ảo cảm chung của thế giới; con người khó phân biệt giữa thể cảm dục riêng của mình với các ảo cảm đang tác động, chế ngự và nhận chìm y. Vấn đề của y trên cõi trí được xác định rõ ràng hơn, dù là cũng có sự khó khăn như nhau.

Ảo cảm về vật chất là nguyên nhân của mọi thống khổ hiện tại trên thế gian, vì cái mà chúng ta gọi là vấn đề kinh tế chỉ là kết quả của ảo cảm đặc biệt này. Qua nhiều thời đại, ảo cảm này đã làm cho nhân loại ngày càng chú trọng đến tiền bạc, cho đến ngày nay toàn thể thế giới đã bị lôi cuốn vào nhịp điệu quan tâm đến nó. Có một nhịp điệu xuất phát từ các cảnh giới linh hồn luôn hiện hữu, do các Vị đã thoát khỏi sự kiềm chế của nhu cầu vật chất, thoát khỏi sự nô lệ cho tiền bạc và thoát khỏi việc ưa thích của cải, tạo ra. Ngày nay, nhịp điệu cao siêu đó đang cân bằng với nhịp điệu thấp kém của ảo cảm và vì vậy toàn thế giới đang suy tư để thoát ra khỏi ngõ cụt vật chất hiện nay. Số lượng những linh hồn đang đứng trong ánh sáng trên đỉnh núi cao của giải thoát, và của những người đang tiến lên, vượt ra khỏi sương mù của tính duy vật, hiện nay đã đủ lớn để thực hiện một số việc liên quan tới việc xua tan ảo cảm này. Ảnh hưởng của các tư tưởng và lời lẽ cùng cách sống của họ có thể sẽ mang lại việc điều chỉnh các giá trị, một mẫu mực sinh hoạt mới cho nhân loại, dựa vào nhãn quang sáng suốt, nhận thức chính xác về các tỉ lệ và hiểu được bản chất đích thực của mối liên hệ hiện có giữa linh hồn với sắc tướng, giữa tinh thần với vật chất. Cái sẽ đáp ứng cho nhu cầu vốn thiết yếu và có thực luôn hiện hữu bên trong thiên cơ. Những gì không cần thiết cho sự biểu lộ đúng của thiên tính và cho một cuộc sống đầy đủ và phong phú có thể thu đạt và sở đắc được, nhưng chỉ qua việc đánh mất cái thực hơn và chối bỏ cái thiết yếu…

Tuy nhiên, các đạo sinh cần phải nhớ những gì cần thiết thay đổi theo giai đoạn tiến hóa mà một cá nhân đã đạt được. Thí dụ đối với một số người thì việc chiếm hữu vật chất có thể vừa là một kinh nghiệm tâm linh to tát vừa là một ông thầy có uy lực trong quá trình biểu lộ sự sống (life expression) giống như các nhu cầu cao siêu hơn và ít thiên về vật chất hơn của nhà thần bí hoặc vị ẩn sĩ. Các hành động và quan điểm của chúng ta được đánh giá theo tùy theo vị trí của chúng ta trên nấc thang tiến hóa. Chúng ta thực sự được đánh giá bởi quan điểm của chúng ta chớ không phải bởi sự đòi hỏi của chúng ta về đời sống. Người có thể trí phát triển về tâm linh, người đã đặt chân lên Con Đường Dự Bị mà không cố gắng biểu lộ những gì mình tin tưởng, sẽ bị phán xét một cách chua cay và trả giá đắt như một người hoàn toàn duy vật – tức là kẻ có các ham muốn tập trung chung quanh của cải cụ thể. Hãy ghi nhớ điều này và đừng ngồi vào chỗ của kẻ phê phán hay kẻ khinh miệt…

Ngày nay, ảo cảm về vật chất ít rõ rệt hơn. Nhiều người trên thế giới đang tiếp nhận vô vàn kinh nghiệm và sẽ tìm thấy trong mớ kinh nghiệm đó, loại kinh nghiệm đúng đắn và hạnh phúc thực sự cần cho cách sống hoàn mãn, hiếm hoi biết bao. Ham muốn có được của cải không còn được xem như là một ham muốn đáng tôn trọng như ngày trước nữa, và lòng ham muốn giàu sang không còn tạo ra những cánh tay bám chặt như trước kia trong lịch sử nhân loại. Của cải, tài sản đang tuột ra khỏi những bàn tay mà trước đây đã giữ chặt chúng và chỉ khi nào con người đứng với bàn tay không và hiểu được tiêu chuẩn giá trị mới thì họ lại mới có quyền sở hữu tài sản. Khi lòng ham muốn không còn nữa và khi con người không còn tìm kiếm gì nữa cho bản ngã chia rẽ, thì trách nhiệm về tài sản vật chất có thể lại được trao trở lại cho con người, nhưng lúc bấy giờ quan điểm của họ sẽ thoát khỏi ảo cảm đặc biệt đó và đám sương mù của dục vọng cõi cảm dục sẽ giảm bớt đi. Ảo tưởng dưới nhiều hình thức có thể vẫn còn kiểm soát, nhưng ảo cảm về vật chất sẽ tan biến. Đó là ảo cảm đầu tiên được dự tính làm cho tan biến. Các đạo sinh nên nhớ kỹ rằng mọi hình thức của cải và mọi vật dụng vật chất, dù đó là tiền bạc, nhà cửa, tranh ảnh hay xe cộ, đều có sự sống bên trong của riêng chúng, có sự bức xạ của riêng chúng và có hoạt động mà về căn bản vốn là hoạt động của các cấu trúc nguyên tử có sẵn của riêng chúng (vì một nguyên tử là một đơn vị năng lượng linh hoạt). Điều này tạo ra các đối phần trong cõi của sự sống dĩ thái và cảm dục, mặc dù không có trong cõi trí. Các hình thể tinh anh này và các bức xạ riêng biệt làm tăng thêm sức mạnh của dục vọng trên thế gian; chúng góp phần vào ảo cảm thế gian và tạo thành một phần của một thế giới đầy khí độc mạnh mẽ và phong phú, vốn đang ở trên vòng cung tiến hóa hướng hạ, nhưng trong đó nhân loại dầu đang ở trên vòng cung tiến hóa hướng thượng lại bị nhận chìm. Do đó các Đấng Dẫn Dắt Nhân Loại cảm thấy cần phải ở thế chờ đợi, trong khi các mãnh lực do chính con người tạo ra tiếp tục làm hư hỏng con người và như vậy để cho con người bước vào chỗ hoang sơ. Ở đó, với các hoàn cảnh thiếu thốn, con người có thể điều chỉnh lại cuộc sống của mình và thay đổi cách sinh hoạt, như vậy họ khám phá ra rằng việc thoát ra khỏi của cải vật chất lại đưa tới cái đẹp đẽ và phần thưởng riêng của nó, cùng với niềm vui và sự vinh quang riêng của nó. Như thế con người được tự do để sống cuộc sống bằng tâm trí.

Leave Comment