Các Qui Luật của Đường Đạo — Phần 1

Các Qui Luật của Đường Đạo — P1

Lược dịch từ bình giảng của GS Michael D. Robbins, Hiệu Trưởng trường Morya Federation

(Rules of the Road)

 

I. The Road is trodden in the full light of day, thrown upon the Path by Those Who know and lead. Naught can then be hidden, and at each turn, a man must face himself.

Đoạn 1. Mỗi người tiến trên Đường đạo trong ánh sáng thanh thiên bạch nhật, tỏa chiếu trên Đường bởi những Vị hướng đạo hiểu biết. Bấy giờ hành giả không thể che giấu điều gì, và đến mỗi khúc quanh trên Đường Đạo, y phải đối diện với chính mình.

II. Upon the Road the hidden stands revealed. Each sees and knows the villainy of each. (I can find no other word, my brother, to translate the ancient word which designates the unrevealed stupidity, the vileness and crass ignorance, and the self-interest which are distinguishing characteristics of the average aspirant.) And yet there is, with that great revelation, no turning back, no spurning of [Page 51] each other, and no shakiness upon the Road. The Road goes forward into day.

Đoạn 2. Trên Đường Đạo, những điều che giấu được phô bày. Mỗi người thấy và biết điều quấy của mỗi người. Thế nhưng, sự phô bày đó không khiến họ lùi bước, bài bác lẫn nhau, hoặc chao đảo trên Đường Đạo. Đường Đạo trở nên sáng tỏ.

 

III. Upon that Road one wanders not alone. There is no rush, no hurry. And yet there is no time to lose. Each Pilgrim, knowing this, presses his footsteps forward, and finds himself surrounded by his fellowmen. Some move ahead; he follows after. Some move behind; he sets the pace. He travels not alone.

Đoạn 3. Trên Đường Đạo hành giả không đi lang thang một mình. Không có gì hấp tấp, hay vội vàng. Thế nhưng cũng không có thời gian bỏ phí. Hiểu được điều này, mỗi khách hành hương dấn bước tiến lên, và thấy quanh mình có các bạn đồng hành. Một số tiến phía trước; y theo sau. Một số đi sau; y dẫn lối. Y không tiến bước một mình.

IV. Three things the Pilgrim must avoid. The wearing of a hood, the veil which hides his face from others; the carrying of a water pot which only holds enough for his own wants; the shouldering of a staff without a crook to hold.

Đoạn 4. Khách hành hương phải tránh ba điều. Đội mũ trùm đầu, hoặc dùng mạng che mặt không cho người khác thấy; mang theo bình nước chỉ đủ cho mình dùng; vác trên vai chiếc gậy không có móc để cầm giữ.

V. Each Pilgrim on the Road must carry with him what he needs: a pot of fire, to warm his fellowmen; a lamp, to cast its rays upon his heart and show his fellowmen the nature of his hidden life; a purse of gold, which he scatters not upon the Road but shares with others; a sealed vase, wherein he carries all his aspiration to cast before the feet of Him Who waits to greet him at the gate—a sealed vase.

Đoạn 5. Mỗi Khách hành hương trên Đường đạo phải mang theo những gì y cần: một bầu lửa, để sưởi ấm các bạn đồng hành; một ngọn đèn với những tia sáng chiếu lên tâm của mình, cho các bạn đồng hành thấy bản tính sự sống ẩn tàng nơi mình; một túi vàng, y không vung vãi trên Đường, mà để chia sẻ cho người khác; một chiếc bình niêm kín, trong đó y mang theo toàn cả tâm nguyện của mình để đặt dưới chân Đấng đang chờ chào đón y ở cửa Đạo – một chiếc bình niêm kín.

VI. The Pilgrim, as he walks upon the Road, must have the open ear, the giving hand, the silent tongue, the chastened heart, the golden voice, the rapid foot, and the open eye which sees the light. He knows he travels not alone.

Khi dấn bước trên Đường, Khách hành hương phải có tai nghe tỏ rõ, bàn tay giúp đỡ, chiếc lưỡi im lặng, tâm hồn tự chủ, tiếng nói vàng, chân nhanh nhẹn, mắt rộng mở đón nhận ánh sáng. Y biết mình không độc hành.

Giới thiệu

Các qui luật này được Chân sư DK dịch từ Kinh sách cổ, chúng vô cùng thực tiển dù được trình bày bằng ngôn ngữ biểu tượng. Do chúng là ngôn ngữ biểu tượng, chúng ta có thể diễn giải theo nhiều cách khác nhau. Đương nhiên, giải thích của bạn sẽ là chính yếu, nhưng tôi sẽ trình bày cho các bạn các suy nghĩ của tôi về các Qui Luật này

Tôi nghĩ các bạn sẽ đồng ý rằng Các Qui Luật này thật tuyệt vời, thế nhưng, đối với nhiều người, nó có thể quá đơn giản. Tôi sẽ kể cho các bạn một câu chuyện về lớp học của tôi ở Đan Mạch 20 năm về trước. Người tổ chức lớp học vô cùng ngạc nhiên khi thấy tôi giảng về các qui luật này. Ông nói, “Tại sao ông làm thế? Các điều này quá đơn giản!” Thế nhưng, khi đi sâu vào các qui luật, các học viên vở lẽ ra không phải thế. Ẩn dưới vẻ đơn giản là nhưng giáo huấn sâu sắc mà người bước trên Thánh Đạo phải thuộc lòng và tuân thủ. Tôi đã học thuộc lòng các Qui Luật này và tôi nhắc lại nó với bản thân hàng tuần. Việc thuộc lòng các qui luật sẽ giúp các bạn dễ phát hiện ra ngay lập tức khi các bạn vi phạm một trong các qui luật. Bạn không cần phải giở sách ra để đọc rồi quán chiếu những hành động đã qua, mà nó nằm ngay trong trí của bạn. Khi bạn làm điều quấy trái với qui luật, nó sẽ tự động nhắc các bạn ngay lập tức để bạn dừng lại và thay đổi.

Bây giờ, chúng ta sẽ lần lượt xem xét từng qui luật một.

Qui luật 1

Qui luật 1: Mỗi người tiến trên Đường trong ánh sáng thanh thiên bạch nhật, tỏa chiếu trên Đường bởi những Vị hướng đạo hiểu biết. Bấy giờ hành giả không thể che giấu điều gì, và đến mỗi khúc quanh trên Đường Đạo, y phải đối diện với chính mình.

Qui luật 1: Mỗi người tiến trên Đường trong ánh sáng thanh thiên bạch nhật, Nguyên văn tiếng Anh là “The road is trodden in the full light of day”, nếu dịch sát sẽ là “Mỗi người tiến bước trên Đường trong ánh sáng ban ngày”. Từ “Con Đường ở đây có thể hiểu là Con Đường Đạo, Thánh Đạo. Đó là dòng năng lượng mà chúng ta đã mang theo từ khi khởi nguyên của bất kỳ vũ trụ nào, khi quá trình phát lộ vĩ đại diễn ra, và dòng chảy năng lượng đó vẫn nguyên vẹn. Đó là sinh mệnh tuyến—sợi chỉ sự sống—, và chúng ta đánh mất ý thức của chúng ta khi chúng ta ngày càng đi sâu vào các điều kiện bị giới hạn hơn. Tôi không có ý nói rằng chúng ta tồn tại chính xác như là những cá nhân ở cấp độ cao nhất của vũ trụ. Các bạn hãy nhìn vào hình vẽ này mô tả những Xuất lộ từ Parabrahman.

Có thể nói rằng chúng ta là những Sự sống vĩ đại, và những Sự Sống đó tách ra, tách ra nhiều lần cho đến khi cuối cùng chúng ta thấy mình hiện diện như những Chân thần trên cõi thứ 2 của Thái dương hệ, tức cõi Chân Thần.

Thực sự chỉ có một Chân thần duy nhất trong tất cả vũ trụ, nhưng chúng ta thấy chúng ta ở một trạng thái Chân Thần có vẻ tách biệt. Bề ngoài có vẻ như vậy, trong một điều kiện cá nhân hoá và tách biệt, nhưng tất cả bắt đầu với Sự Sống Duy Nhất, và nếu đó là Sự Sống Duy Nhất, bạn sẽ không thực sự có thể phân chia CÁI ĐÓ. Bạn và tôi như những phàm ngã tách biệt không thực sự tồn tại như thế trên cấp độ cao nhất của vũ trụ. Đó là một ảo tưởng về bản chất. Chúng ta phải từ bỏ ảo tưởng đó, và theo một số giáo huấn, chúng ta lần ngược lại dọc theo con đường xuất lộ mà chúng ta đã đi ra, và có lẽ đó cũng là lý do khi bạn chọn một trong bảy hoặc chín con đường của Các Con Đường Tiến Hoá Cao Siêu Hơn.

Thực ra chỉ có một con đường phù hợp với bạn, và khi đó dần dần có sự quay trở về, nhưng không phải về với Chân thần, mà còn vượt xa hơn đó cho đến khi chúng ta nhận ra với cường độ lớn hơn bản chất của Sự Sống Duy Nhất, và theo nghĩa đen, điều này xảy ra vô cùng tận. Không bao giờ trong thời gian mà quá trình này không diễn ra.

Vì vậy, nó đòi hỏi một sự điều chỉnh trong suy nghĩ của chúng ta, nhưng đó có lẽ là một định nghĩa về Con đường—Thánh Đạo—mang tính triết học nhiều hơn và liên quan đến bản thể bên trong của chúng ta. Chúng ta đang tìm lại dấu vết trên con đường đi xuống khi chúng ta bắt đầu đi lên.

tỏa chiếu trên Đường bởi những Vị hướng đạo hiểu biết. Những vị hướng đạo hiểu biết là các Chân sư trong Thánh đoàn. Chúng ta bước trên Thánh Đạo với một tay hướng về trên, hướng về các vị Hướng Đạo; một tay hướng về dưới để giúp đỡ những cá nhân đang đi sau ta.

Bấy giờ hành giả không thể che giấu điều gì, và đến mỗi khúc quanh trên Đường Đạo, y phải đối diện với chính mình.

Đây là ảo cảm của sự dối trá, che giấu, giả dối, gây hiểu lầm, tất cả những gì khiến cho ánh sáng không đến được phàm ngã. Bạn không nhìn vào những gì bạn đã làm. Bạn có thể lừa dối chính bạn, và những người khác không nhìn thấy bạn thật sự. Bạn có thể thể hiện bản thân sai lạc, và người khác thấy bạn khác với những gì bạn thực sự là. Nhưng trên Đường Đạo, sẽ có một luồng ánh sáng lớn, và mọi thứ sẽ được phơi bày tại một thời điểm nhất định, và dần dần điều này sẽ như thế. Bất cứ ai bước đi trên đường huyền linh học phải quen với điều này, quen với việc được hồn kiểm tra, được soi rọi bởi tâm thức nhóm. Chân sư DK nói với chúng ta rằng, làm thế nào cuối cùng cả nhóm nhìn thấy tất cả mọi thứ, và bạn không thể giả vờ, không thể che giấu lỗi lầm của mình.

Có một tiến trình chỉnh hợp mà chúng tôi gọi là tiến trình ACLRI, viết tắt các kí tự đầu của các chữ: Alignment, Crisis, Light, Revelation, Integration, nghĩa là Chỉnh hợp, Khủng hoảng, Ánh sáng, Mặc khải và Tích hợp và sau đó là điểm đạo. Trước tiên, chúng ta cần thực hiện chỉnh hợp, và nếu chúng ta thành công trong việc này, một sự khủng hoảng sẽ xảy ra, và sau khủng hoảng Ánh sáng sẽ xuất hiện, ánh sáng đó sẽ tiết lộ tất cả những gì bất ổn trong phàm ngã. Khi tiến trình được thực hiện đúng đắn, sẽ có nhiều ánh sáng hơn và khía cạnh cá nhân của tiến trình sẽ nhường chỗ cho việc nhận biết được Thiên Cơ trong ánh sáng đang phát triển. Bạn sẽ nhận biết được Thiên Cơ trước mắt, vị trí của bạn trong Thiên Cơ đó. Cuối cùng là sự Tích hợp. Đó là tất cả những phần khác nhau của Kỹ thuật Tích hợp mà chúng ta tìm thấy trong Tâm lý học bí truyền.

Do đó, đây là giai đoạn giữa của tiến trình ACLRI ở trên, giai đoạn mà ánh sáng chiếu rọi vào con đường chúng ta đang đi để chúng ta có thể dấn bước tốt hơn. Nếu chúng ta nhìn đi chỗ khác, không nhìn thấy chúng ta thực sự là ai, nếu chúng ta muốn che giấu một số điều vô thức hoặc bán ý thức của chúng ta, chúng ta không thể đi xa hơn nữa. Vì vậy, đây là một quá trình vinh quang, được soi rọi, được chiếu sáng, trong đó cuối cùng tất cả các vùng đen tối được đưa ra ánh sáng, và chúng ta phải làm quen với ý tưởng đó, và khi đó, hình ảnh thể hiện của chúng ta với thế gian, chúng ta là ai, như thế nào, sẽ là những gì chân thật,là những sự thật như chúng là, không sai lạc.

Qui luật 1: Mỗi người tiến trên Đường trong ánh sáng thanh thiên bạch nhật, trong ý thức rõ ràng tỏa chiếu trên Đường bởi những Vị hướng đạo hiểu biết các Chân sư Minh Triết, các Huynh Trưởng của nhân loại. Bấy giờ hành giả không thể che giấu điều gì bạn chỉ che dấu khi bạn giữ phàm ngã nguyên trạng, không thay đổi, và đến mỗi khúc quanh trên Đường Đạo mỗi khúc quanh là một cột mốc quan trọng của sự phát triển, y phải đối diện với chính mình nhìn rõ hiện trạng của chúng ta, đánh giá chính xác chúng ta, để có thể tiếp tục bước đúng đắn.

Leave Comment