BÌNH GIẢNG KỲ CÔNG HERCULES THỨ 3: TRONG SONG TỬ

KỲ CÔNG THỨ III
Hái những Quả Táo Vàng của Chị Em Hesperides

(Gemini, May 21st—June 20th)

Câu chuyện Thần Thoại

Đấng Chủ Tọa Vĩ đại, từ trong Phòng Hội Đồng của đấng Chúa Tể, đã nhìn thấy các kỳ công của Hercules, người con của nhân loại và cũng là người con của Thượng đế. Ngài và vị Huấn Sư nhìn thấy Cổng lớn thứ Ba mở ra trước người con của nhân loại, tiết lộ một cơ hội mới để bước trên Con đường.

“Hãy ban ra lệnh bảo vệ cây thiêng liêng. Hãy để Hercules khai mở quyền năng tìm kiếm mà không chán nản, lừa dối hoặc nhanh quá. Bây giờ hãy thực hiện sự kiên trì. Cho đến nay y đã làm rất tốt”

Và như thế lời nói được truyền ra.

Ở thật xa tại một đất nước xa xôi có một cây thiêng liêng, cây của Minh triết, và trên đó có những quả táo vàng của Hesperides. Sự nổi tiếng của các loại trái cây ngọt ngào đã lan đến những vùng đất xa xôi, và tất cả những người con trai của nhân loại vốn biết mình cũng là những người con của Thượng đế mong muốn có chúng. Hercules, cũng thế, chàng nghe về các trái cây này, và khi được lệnh ra đi để tìm kiếm chúng chàng đã đến gặp vị Huấn Sư, hỏi Ngài con đường đi để tìm thấy cây thiêng liêng và nhặt những quả táo.

“Thưa Sư Phụ của linh hồn con, hãy chỉ cho con con đường. Con đi tìm những quả táo và con cần chúng gấp để sử dụng cho con. Hãy chỉ cho con con đường nhanh nhất và con sẽ đi!”

“Này con trai của ta, không phải như vậy,”, vị Thầy trả lời, “con đường thì dài. Ta muốn tâm sự với con chỉ hai điều, và sau đó dành cho con chứng minh sự thật về những gì ta nói. Hãy nhớ rằng cây thiêng liêng được [55] bảo vệ tốt. Ba thiếu nữ hằng yêu mến cây, bảo vệ quả của nó cẩn mật. Một con rồng trăm đầu bảo vệ các thiếu nữ và cái cây. Con hãy canh chừng chính con khỏi cái sức mạnh quá lớn dành cho con, khỏi cái mưu chước quá tinh tế dành cho sự thấu hiểu. Hãy nhìn kỹ. Điều thứ hai mà ta sẽ nói cho con là việc tìm kiếm của con sẽ đưa con đến nơi mà con sẽ đối diện năm thử thách lớn trên Đường. Mỗi thử thách sẽ cung cấp cho con phạm vi cho sự khôn ngoan, hiểu biết, kỹ năng và cơ hội. Hãy nhớ kỹ. Này con trai của ta, ta e rằng con sẽ không nhận ra những điểm này trên Con Đường. Nhưng chỉ thời gian sẽ cho thấy; Thượng đế sẽ giúp con tìm kiếm nhanh”.

Với sự tự tin Hercules đã ra đi trên Đường, bởi vì chàng được yêu cầu thành công chứ không phải thất bại. Chàng tự tin về mình, về trí tuệ và sức mạnh của mình. Chàng đi qua cổng thứ ba về phía Bắc. Khắp vùng đất chàng đi qua, chàng tìm kiếm cây thiêng liêng, nhưng không thấy nó. Tất cả những người mà chàng gặp, chàng đã hỏi, nhưng không ai có thể chỉ cho; không ai biết nơi chốn của cây thiêng. Thời gian trôi qua, nhưng chàng vẫn tìm kiếm, lang thang từ nơi này đến nơi khác và thường khi trở về Cổng thứ ba. Buồn và chán nản, chàng vẫn tìm kiếm khắp nơi.

Vị Huấn Sư quan sát từ xa, phái Nereus đến để xem ông có thể trợ giúp được gì không. Hết này đến lần khác Nereus đến, trong các hình dạng khác nhau và với các lời chân lý khác nhau, nhưng Hercules không đáp ứng lại, và cũng không biết người đã phái ông đến. Dù ngôn từ của ông khéo léo và với sự Minh triết sâu sắc của một người con của Thượng đế, Nereus vẫn thất bại, bởi vì Hercules bị mù. Chàng không nhận ra được sự giúp đỡ rất tinh tế dành cho chàng. Sau một thời gian dài Nereus trở về báo cho vị Huấn Sư với nỗi buồn của sự thất bại.

Vị Thầy nói, “Thử thách đầu tiên trong năm thử thách nhỏ đã qua, nhưng nó đã thất bại. Hãy để Hercules tiếp tục.”

Tìm không ra cây thiêng liêng ở phía bắc, Hercules đi về phía nam và tiếp tục công việc tìm kiếm của mình ở nơi tăm tối. Lúc đầu, chàng mơ ước thành công nhanh chóng, nhưng Antaeus, con rắn, gặp chàng trên con đường và vật lộn với chàng, vượt qua chàng ở mọi điểm. [56]

“Nó canh giữ cây thiêng liêng,” Hercules nói, “Ta đã được bảo điều này, vì vậy cây thiêng phải gần nó. Ta phải phá vỡ sự canh giữ của nó, và do đó phá hủy nó, phá vỡ và nhổ trái cây.” Thế nhưng, dù vật lộn với sức mạnh hơn nhiều, chàng vẫn không chinh phục được nó.

“Lỗi của ta ở đâu?” Hercules nói. “Tại sao Antaeus có thể thắng ta? Ngay cả khi còn là một đức bé sơ sinh ta đã phá hủy một con rắn trong nôi của tôi. Với hai bàn tay của ta, ta bóp cổ nó. Tại sao bây giờ ta thất bại?”

Với tất cả sức mạnh của mình, chàng vật lộn với nó, ôm chặt con rắn bằng cả hai tay, nhấc cao nó lên trong không khí, xa khỏi mặt đất. Và kìa! Kỳ công đã được thực hiện. Con rắn Antaeus bại trận nói:

“Ta sẽ trở lại trong những vỏ bọc khác nhau tại Cổng thứ tám. Hãy chuẩn bị một lần nữa để vật lộn với ta.”

Vị Thầy nhìn từ xa, nhìn thấy tất cả những gì đã xảy ra. Ngài đến Đấng Chủ Tọa Vĩ Đại ngồi trong Phòng Hội Đồng của đấng Chúa Tể, báo cáo về kỳ công.

“Thử thách thứ hai đã qua. Sự nguy hiểm đã được khắc phục. Y đã thành công vào thời điểm này.”

Và Đấng Chủ Tọa Vĩ Đại trả lời: “Hãy để y tiếp tục.”

Vui vẻ và tự tin, Hercules ra đi, tin tưởng chắc chắn về bản thân mình, và ra đi tìm kiếm với lòng can đảm mới. Bây giờ chàng đi về phía tây, và như thế chàng đã gặp thảm họa. Chàng bước vào thử thách lớn thứ ba mà không biết, và chàng đã bị thất bại, khiến chàng bị trì hoãn lâu dài.

Bởi vì chàng gặp Busiris, kẻ lừa dối tinh quái vĩ đại, là con của vùng biển, bà con của Poseidon. Công việc của y là gây ảo tưởng cho những người con của nhân loại thông qua lời nói có vẻ Minh triết. Y tuyên bố y biết chân lý và mọi người nhanh chóng tin tưởng y. Y nói những lời tốt đẹp:

“Ta là bậc thầy. Chân lý đã được ban cho ta, hãy hy sinh cho ta. Hãy chấp nhận con đường của cuộc sống thông qua ta. Chỉ có ta biết, chứ không có ai khác. Chân lý của ta là đúng duy nhất, tất cả các chân lý khác là sai lạc và giả trá. Hãy nghe lời ta, ở lại với ta và sẽ được cứu rỗi.”

Và Hercules vâng lời, mỗi ngày làm suy yếu [57] thêm con đường trước đó (thử thách thứ ba). Chàng không còn tìm kiếm cây thiêng liêng. Sức mạnh của chàng suy sụp. Chàng yêu và thờ phụng Busiris, và chấp nhận tất cả những gì y nói. Chàng trở nên ngày càng yếu đi từ ngày này qua ngày nọ, cho đến một ngày kia khi vị thầy thân yêu của chàng trói chàng vào một bàn thờ và giữ chàng bị ràng buộc trong suốt một năm.

Bỗng một ngày kia, khi vùng vẫy để được tự do, và dần thấy chân tướng của Busiris, lời của Nereus nói từ lâu đến với tâm trí chàng:

“Chân lý nằm bên trong chính ngươi. Có một quyền lực, sức mạnh và sự Minh triết cao hơn bên trong chính ngươi. Hướng vào bên trong và ở đó hãy kêu gọi sức mạnh đó, sức mạnh vốn là tài sản của tất cả những người con của nhân loại và cũng là người con của Thượng đế.”

Im lặng nằm như một tù nhân trên bàn thờ, bị ràng buộc vào các góc của nó bốn cho cả một năm. Sau đó, với sức mạnh đó là sức mạnh của tất cả con cái Thượng đế, chàng đã phá vỡ những trói buộc của mình, bắt tên huấn sư giả mạo (người đã có vẻ rất khôn ngoan) và trói y vào bàn thờ ở vị trí của mình. Chàng không nói lời nào, nhưng để y ở đó để hiểu.

Vị Thầy quan sát từ xa, ghi nhận thời điểm giải thoát, và quay sang Nereus nói:

“Bài kiểm tra lớn thứ ba đã được vượt qua. Ngươi đã dạy cho y làm thế nào để đáp ứng nó, và theo thời gian thích hợp y đã thu thu hoạch được lợi ích. Hãy để y tiến lên trên Đường và học bí quyết thành công.

Bị trừng phạt, nhưng tràn đầy sự giải toả thắc mắc, Hercules tiếp tục cuộc tìm kiếm của mình và lang thang khắp nơi. Một năm nằm trên bàn thờ đã dạy cho chàng nhiều điều. Chàng đã ra đi với sự khôn ngoan hơn trên con đường của mình.

Đột nhiên, chàng khựng bước chân. Một tiếng rên kêu đau khổ sâu thẳm đập vào tai chàng. Một số kền kền lượn quanh một tảng đá ở xa đã thu hút sự chú ý của chàng; rồi tiếng kêu khóc lại vang lên. Liệu chàng nên tiếp tục con đường của mình, hay chàng nên tìm kiếm người mà dường như đang cần sự giúp đỡ, và do đó làm chậm bước của mình? Chàng suy nghĩ về vấn đề trì hoãn; một năm đã trôi qua; chàng cảm thấy cần phải vội vàng. Một lần nữa, một tiếng kêu vang lên và Hercules, với những bước chân nhanh nhẹn, chạy đến để giúp đỡ huynh đệ của mình. Chàng thấy Prometheus bị xích trên một tảng đá, chịu đựng sự đau đớn tột cùng do lũ kền kền cắn vào gan của ông, do đó từ từ giết chết ông. Chàng phá vỡ xiềng xích và giải thoát cho Prometheus, đuổi theo lũ kền kền đến hang ổ xa xôi của chúng, chăm sóc người bệnh cho đến khi ông bình phục vết thương. Sau đó, sau nhiều thời gian bị mất, chàng lại bắt đầu lên đường.

Vị Thầy, đang quan sát từ xa, nói với người học trò đang tìm kiếm của mình những lời rõ ràng này, những lời đầu tiên được nói với chàng từ khi chàng bước vào cuộc tìm kiếm của mình:

“Giai đoạn thứ tư trên con đường đến cây thiêng đã qua. Không có sự chậm trễ. Quy Luật trên Con Đường đã chọn giúp đẩy nhanh mọi thành công là ‘Hãy học cách Phụng sự.”

Vị Chủ tọa, trong Phòng Hội đồng của Đấng Chúa Tể, nhận xét:

“Y đã làm rất tốt. Hãy tiếp tục với các bài kiểm tra.

Cuộc tìm kiếm đã diễn ra trên khắp nẻo đường, Đông, Tây, Nam, Bắc, cây thiêng đã được tìm kiếm, nhưng Hercules không tìm thấy nó. Đến một ngày kia, mệt mỏi vì sợ hãi và vất vả tìm kiếm, chàng nghe được tin đồn từ một người hành hương đi ngang qua, rằng gần một ngọn núi xa xôi người ta sẽ tìm thấy cây thiêng đó, và đây là lời tuyên bố đúng đầu tiên cho chàng. Do đó, chàng quay chân đến những ngọn núi cao ở phía đông, và vào một ngày nắng đẹp, chàng nhìn thấy cái mà chàng tìm kiếm và chàng vội vã bước đến.

Đến một ngày kia, khi đã mòn mõi vì sợ hãi và đi quá nhiều, chàng đã nghe lời đồn đoán từ một khách hành hương trên đường, rằng cây thiêng nằm gần một ngọn núi xa, một tuyên bố chân thực đầu tiên cho chàng cho đến nay. Và như thế chàng quay bước đến vùng núi cao phía đông và, vào một ngày tươi sáng và đầy nắng, chàng nhìn thấy đối tượng tìm kiếm của mình và rảo bước nhanh đến đó.

“Bây giờ tôi được chạm vào cây thiêng liêng,” chàng hét lên trong niềm vui sướng của mình, “vượt qua con rồng canh gác; gặp các thiếu nữ xinh đẹp nổi tiếng; và nhổ những quả táo. “

Nhưng một lần nữa, chàng đã bị chặn lại bởi một cảm giác đau khổ sâu thẳm. Thật đáng kinh ngạc, Atlas đối mặt chàng, gánh cả thế giới trên lưng của mình. Khuôn mặt của ông hằn những nét đau khổ; tay chân của ông oằn với nỗi đau; đôi mắt của ông nhắm lại trong sự đau đớn; ông không đòi hỏi giúp đỡ; ông không thấy Hercules mà chỉ đứng cúi xuống với sự đau đớn, với trọng lượng của cả thế giới. Hercules run rẩy đứng xem và ước lượng mức độ của sức nặng và sự đau đớn. Chàng quên mất cuộc tìm kiếm của mình. [58] Cây thiêng liêng và những quả táo nhạt dần khỏi tâm trí; chàng chỉ tìm cách giúp người khổng lồ không một chút chậm trễ; chàng vội vã và hăm hở tháo gánh nặng, nhấc nó khỏi vai của người anh em lên lưng của chính mình, tự vác gánh nặng của thế gian. Chàng nhắm mắt lại, gồng mình lên nỗ lực và nhìn kia! Gánh nặng đã rơi ra, và chàng được tự do, và Atlas cũng vậy.

Người khổng lồ đứng trước chàng, và trong tay của ông là những quả táo vàng, ông dâng cho chàng với tình thương. Cuộc tìm kiếm đã chấm dứt.

Ba chị em ba còn giữ nhiều quả táo vàng hơn, và tương tự như vậy họ ép chúng vào tay của chàng, và Aegle, người giúp việc xinh đẹp vốn là vẻ vinh quang của mặt trời đang lặn, đặt một quả táo vào trong tay và nói với chàng rằng,

Con đường đến chúng ta luôn được đánh dấu bởi phụng sự. Hành động của tình thương là biển chỉ đường.” Sau đó Erytheia, người giữ cửa mà tất cả đều phải vượt qua trước khi họ đứng một mình trước Đấng Chủ Tọa Vĩ đại, đã cho chàng một quả táo và trên mặt của nó có dòng chữ vàng Phụng Sự được khắc trong ánh sáng. Bà nói “Hãy nhớ điều này và không được quên nó.”

Và cuối cùng Hesperis đến, điều kỳ diệu của ngôi sao buổi tối, và nói với chàng một cách rõ ràng với tình thương, “Hãy ra đi và phụng sự, hãy bước theo con đường của tất cả những người phụng sự thế gian từ nay về sau và mãi mãi.”

Hercules nói: “Sau đó, ta sẽ cho lại những quả táo này cho những người bước theo ta,” và chàng quay trở lại nơi mà chàng đã đến.

Chàng đứng trước mặt vị Huấn Sư và kể lại câu chuyện của tất cả những gì đã xảy ra. Vị Thầy đã ban lời khen ngợi chàng và sau đó chỉ ngón tay ra Cổng thứ tư và nói với chàng:

“Hãy đi qua cổng đó. Bắt con nai và đi vào Thánh Địa lần nữa.”[60]

Chân sư Tây Tạng (DK)

Bình Giảng của Alice Bailey

Bản Chất của Thử Thách

Bây giờ chúng ta đến với kỳ công thứ ba trong dấu hiệu Song Tử, chủ yếu liên quan đến công việc tích cực của người tầm đạo trên cõi trần khi y bắt đầu hiểu biết về chính mình. Trước khi công việc tích cực này có thể thực hiện được, phải có một chu kỳ suy nghĩ nội tâm và sự khao khát thần bí; sự phấn đấu hướng về một tầm nhìn và một quá trình chủ quan diễn ra, có lẽ trong một thời gian rất dài, trước khi con người trên cõi trần thực sự bắt đầu công việc hợp nhất linh hồn và thể xác. Đây là chủ đề của kỳ công này. Chính trong thành tựu ở cõi trần này và trong việc đạt được những quả táo vàng của trí tuệ, mà cuộc kiểm tra thực sự về sự chân thành của người tìm đạo diễn ra. Khát khao trở nên tốt đẹp, một ước muốn sâu sắc để xác định những sự thật của đời sống tinh thần, những nỗ lực không ngừng trong kỷ luật tự giác, cầu nguyện và thiền định, gần như chắc chắn xảy ra trước nỗ lực thực sự và ổn định này.

Người có tầm nhìn xa phải trở thành một người hành động: mong muốn phải được chuyển tiếp vào thế giới của sự hoàn thiện, và đây là bài kiểm tra trong Song Tử. Cõi vật chất là nơi thu được kinh nghiệm và là nơi các nguyên nhân, được khởi xướng trong thế giới của nỗ lực tâm trí, phải biểu hiện và đạt được sự thể hiện khách quan. Đó cũng là nơi mà bộ máy tiếp xúc được phát triển, từng chút một, năm giác quan mở ra cho con người những lĩnh vực nhận thức mới và mang đến cho con người những phạm vi mới để chinh phục và đạt được. Do đó, đó là nơi kiến thức được thu hoạch, và cũng là nơi mà kiến thức đó phải được chuyển hóa thành minh triết. Chúng ta biết, kiến thức là sự tìm kiếm của giác quan, trong khi minh triết là sự hiểu biết toàn tri của tri thức tổng hợp của linh hồn. Tuy nhiên, nếu không thấu hiểu trong việc áp dụng kiến thức, chúng ta sẽ chết; vì sự thấu hiểu là việc áp dụng kiến thức dưới ánh sáng của minh triết vào các vấn đề của cuộc sống và để đạt đến mục tiêu. Trong Kỳ công này, Hercules phải đối mặt với nhiệm vụ to lớn là mang hai cực của con người chàng lại với nhau, và phối hợp, hay hòa làm một, linh hồn và thể xác, sao cho lưỡng nguyên nhường chỗ cho sự thống nhất và các cặp đối lập được hòa trộn. [61]

Các Biểu tượng

Eurystheus, sau khi chứng kiến Hercules đạt được sự kiểm soát trí tuệ, và cưỡi con bò mộng đến Thánh Điện của Linh hồn, giờ giao cho chàng nhiệm vụ lấy những quả táo vàng từ khu vườn của Hesperides. Quả táo từ lâu đã xuất hiện trong thần thoại và trong hệ thống biểu tượng. Như chúng ta đã biết, trong vườn Địa Đàng, con rắn đã đưa quả táo cho Eva; và cùng với việc ban cho và chấp nhận quả táo là sự hiểu biết về điều thiện và điều ác. Đây là một phương pháp tượng trưng để kể cho chúng ta câu chuyện về sự xuất hiện của thể trí và cách nó bắt đầu hoạt động trong sinh vật sơ khai đó, vốn không phải ‘thú’ mà cũng không phải ‘người’. Cùng với sự xuất hiện của tâm trí cũng là sự hiểu biết về nhị nguyên, về sức hút của các cặp đối lập, về bản chất của linh hồn, vốn tốt lành, và về bản chất của hình tướng, điều xấu xa nếu nó cầm giữ và cản trở linh hồn từ sự biểu hiện đầy đủ. Bản thân hình tướng không phải điều xấu.

Cần lưu ý rằng trong vườn Địa Đàng, con người chỉ được tặng một quả táo duy nhất, biểu tượng của sự tách biệt, cô lập. Hercules phải săn lùng những quả táo vàng trong một khu vườn khác, và trong khu vườn của Hesperides, những quả táo là biểu tượng của sự đa dạng, tổng hợp, của nhiều người, được nuôi dưỡng bởi cây Sự sống duy nhất.

Hercules chỉ được cho biết ba sự thật, rằng có một khu vườn, trong đó có một cái cây có những quả táo vàng; rằng cây đó được bảo vệ bởi con rắn trăm đầu; rằng khi chàng tìm thấy nó, chàng sẽ tìm thấy ở đó ba thiếu nữ xinh đẹp. Nhưng chàng không được cho biết khu vườn nằm ở hướng nào, và làm thế nào để tìm thấy nó. Lần này chàng không bị giới hạn ở những vùng đất hoang dã, nơi lũ ngựa ăn thịt người tàn phá khắp nơi; chàng cũng không bị giới hạn ở hòn đảo nhỏ Crete. Toàn bộ hành tinh phải được tìm kiếm. Chàng đi khắp nơi, từ Bắc xuống Nam, từ Đông sang Tây, cho đến khi cuối cùng chàng gặp Nereus, người thông thạo minh triết và mọi hình thức ngôn từ. Trong một số tác phẩm kinh điển Ông được gọi là “Người cổ đại của biển cả”. Ông không chỉ khôn ngoan mà còn rất khó nắm bắt, giả dạng dưới nhiều dạng, và từ chối đưa ra câu trả lời trực tiếp cho Hercules. Cuối cùng, ông gợi ý về hướng tìm kiếm những quả táo, khiến chàng lên đường một mình và có chút nản lòng, chỉ có một ý tưởng mơ hồ về những gì chàng sẽ phải làm và chàng sẽ phải đi đâu. Tất cả những gì chàng biết là chàng phải quay về hướng nam; một biểu tượng của việc quay trở lại thế gian, đối cực của tinh thần.

Chẳng mấy chốc thì chàng gặp phải con rắn Antaeus và chàng phải vật lộn với nó. [Antaeus, được biết đến trong thần thoại cũng là người khổng lồ, con trai của Thần Poseidon, thần Biển cả, và Gea, mặt đất. Do đó, khi tiếp xúc với mặt đất, mẹ của Antaeus, nó bất khả chiến bại.] Trong cuộc tìm kiếm những quả táo vàng trên cõi trần, Hercules, cũng như tất cả các đệ tử, phải chinh phục ảo cảm và ảo tưởng ; vì trong khi thực hiện khát vọng tâm linh, người đệ tử rất dễ bị thu hút bởi cõi trung giới và bản chất thông linh linh thấp kém dưới hình thức này hay hình thức khác. Khi Hercules vật lộn với con rắn, chàng thấy mình không thể chiến thắng nó cho đến khi chàng phát hiện ra rằng nó không thể đánh bại chừng nào nó còn tiếp xúc với mặt đất. Và ggay khi Hercules nhấc cao con rắn Antaeus lên không trung, nó trở nên hoàn toàn yếu ớt và không thể đánh bại chàng.

Song Tử là một dấu hiệu hành khí, một dấu hiệu biến đổi hoặc dấu hiệu “phổ biến”. Ảo cảm luôn thay đổi, luôn ở dạng này hay dạng khác. Nó liên quan đến hình tướng chứ không phải thực tại, và trái đất tượng trưng cho hình tướng.

Sau khi đánh bại con rắn cản đường mình, Hercules tiếp tục cuộc tìm kiếm của mình. Cuộc gặp gỡ tiếp theo của chàng là với ảo cảm dưới một hình thức khác. Busiris là con trai của Thần Poseidon, Thần Biển Cả, nhưng mẹ của ông chỉ là một người phàm. Ông tự nhận mình là một huấn sư tuyệt vời. Ông ăn nói lưu loát và thu hút mọi người qua những gì ông nói. Ông đưa ra những tuyên bố tuyệt vời cho bản thân, khiến Hercules tin rằng ông có thể chỉ đường cho chàng, rằng ông có thể dẫn chàng đến ánh sáng, và rằng ông là người bảo vệ sự thật. Hercules đã hoàn toàn bị lừa dối. Từng chút một, chàng rơi vào sức mạnh và bùa mê của Busiris; dần dần [63] chàng từ bỏ ý chí và tâm trí của mình và chấp nhận ông như một người thầy và người hướng dẫn của mình. Cuối cùng, khi Busiris hoàn toàn kiểm soát được Hercules, ông trói chàng vào bàn thờ hiến tế và buộc chàng phải quên Nereus. Thần thoại kể rằng Hercules cuối cùng đã tự giải thoát và tiếp tục cuộc tìm kiếm của mình, trói Busiris lại vào bàn thờ nơi chính chàng đã nằm trên đó. Một lần nữa, chúng ta thấy sự chán nản, chậm trễ, thất bại và gian dối là đặc điểm của phần này trong bài kiểm tra.

Vẫn tìm kiếm khắp nơi, chàng thấy Thần Prometheus bị trói vào một tảng đá với những con kền kền đang xé nát gan của Ngài. Hercules không thể chịu đựng được cảnh tượng đau khổ như vậy, và chàng đã quay sang tìm cách giải thoát cho Prometheus, do đó đặt chàng vào vị trí xua đuổi lũ kền kền.

Bây giờ chúng ta đến điểm quan trọng của Kỳ Công, điểm tạo nên bài kiểm tra thực sự. Hercules tìm thấy Atlas đang gánh cả thế giới trên vai và loạng choạng dưới sức nặng của nhiệm vụ mà Ngài đã đảm nhận. Hercules bị chinh phục bởi công việc kỳ diệu của Atlas, và chàng quá lo lắng về những đau khổ của Ngài đã chịu khi tìm cách gánh vác sức nặng của thế gian đến nỗi chàng từ bỏ việc tìm kiếm những quả táo vàng. Chàng quên mất những gì bản thân đã đặt ra và thương cảm, trút bỏ gánh nặng khỏi vai Atlas và tự mình gánh lấy nó. Sau đó, chúng ta được kể trong đoạn kết tuyệt vời của câu chuyện, rằng Atlas được giải thoát khỏi gánh nặng của Ngài, đi đến khu vườn của Hesperides, hái những quả táo vàng mà không có bất kỳ sự ngăn cản hay cản trở nào từ con rắn trăm đầu, với sự giúp đỡ nhiệt tình của ba thiếu nữ xinh đẹp, mang những quả táo đến cho Hercules, mà giờ đây chàng cũng đứng tự do, bất chấp mọi trở ngại và cản trở, những sai lệch do ảo cảm và ảo tưởng. Dù có những thất bại và mất một thời gian cần thiết để đạt được minh triết, Hercules vẫn có được những quả táo vàng. Lưu ý rằng dấu hiệu đối lập, hay còn gọi là dấu hiệu kết thúc, của Song Tử là dấu hiệu Nhân Mã, Cung thủ, người nhắm mũi tên thẳng tiến và phi tới mục tiêu mà không bị cản trở, không sai lệch, không thất bại! Chỉ có một sự ổn định đi về phía trước. [64]

Ý nghĩa câu chuyện

Toàn bộ câu chuyện này thực sự biểu thị bài học đầu tiên mà tất cả những người chí nguyện phải nắm vững, và một bài học không thể học được cho đến khi các bài kiểm tra ở Bạch Dương và Kim Ngưu đã được trải qua. Sau đó, trên cõi vật lý, trong lĩnh vực của não bộ và trong ý thức thức tỉnh của mình, người đệ tử phải ghi nhận sự tiếp xúc với linh hồn và nhận ra những phẩm chất của nó. Y không còn chỉ là nhà thần bí có tầm nhìn, mà phải thêm vào thành tựu thần bí đó tri ​​thức huyền bí về thực tại. Điều này thường bị lãng quên bởi những người chí nguyện. Họ nghỉ ngơi bằng lòng với khát vọng và với tầm nhìn về những mục tiêu cao siêu. Họ đã tạo ra trong thử thách của cuộc sống một trang bị có đặc điểm là chân thành, mong muốn tốt, tính cách tốt, và họ có ý thức về động cơ trong sạch, sẵn sàng thực hiện các yêu cầu, và sự hài lòng rằng họ đã đạt đến một trạng thái nhất định của sự phát triển cho phép họ tiếp tục. Nhưng một điều vẫn còn thiếu: họ không có cái có thể được gọi là “Kỹ Thuật Của Sự Hiện Diện”; họ không có đặc ân và đặc quyền sở hữu. Họ tin vào sự thật của linh hồn, vào khả năng hoàn thiện, vào con đường phải đi; nhưng niềm tin vẫn chưa được chuyển hóa thành tri ​​thức về lĩnh vực tinh thần, và họ không biết làm thế nào để đạt được mục tiêu của mình! Vì vậy, họ, như Hercules đã bắt đầu tìm cuộc tìm kiếm ngũ phân.

Giai đoạn đầu tiên của cuộc tìm kiếm đó đầy sự khích lệ đối với họ, nếu họ có thể nhận ra điều gì đang xảy ra. Giống như Hercules, họ gặp Nereus, biểu tượng của ‘cái tôi cao siêu hơn’, và sau này trong lịch sử của người đệ tử, Ngài là biểu tượng của vị Chân sư huấn luyện. Khi được tiếp xúc, đặc biệt là trong giai đoạn đầu của cuộc tìm kiếm, cái tôi cao siêu sẽ thể hiện như một tia sáng lóe lên, và Ô! nó đã biến mất; như một sự nhận ra chân lý đột ngột, rất khó nắm bắt, rất thoáng qua, đến nỗi ban đầu người đệ tử không thể nắm bắt được; giống như một gợi ý được đưa vào tâm thức trong những khoảnh khắc của sự chú ý nhất tâm, khi cái trí được ổn định và cảm xúc tạm thời không còn kiểm soát.

Trong trường hợp một đệ tử cao cấp hơn đã thiết lập được tiếp xúc với linh hồn của y và do đó có thể được cho là đã sẵn sàng để được một trong những Chân sư vĩ đại của nhân loại chỉ dẫn, thì người ta sẽ thấy rằng Chân sư làm việc giống như Nereus đã làm. Không phải lúc nào người ta cũng liên lạc được với Ngài, và chỉ thỉnh thoảng người đệ tử mới liên lạc được với Ngài. Khi làm như vậy, y không cần những lời chúc mừng về sự tiến bộ tuyệt vời của mình, cũng như không cần tìm hiểu kỹ về vấn đề của y, cũng như không cần một bản phác thảo dài dòng về công việc mà y nên làm. Chân sư sẽ đưa ra một gợi ý và rồi biến mất. Ngài sẽ đưa ra một đề nghị và sẽ không nói gì nữa. Đệ tử phải hành động theo gợi ý tốt nhất có thể và làm theo gợi ý nếu y cho là khôn ngoan.

Nhiều nhà huyền bí học thiện chí sẽ khiến người ta tin rằng các Chân sư Minh triết quan tâm đến họ, rằng các Vị Hướng dẫn quá bận rộn của Nhân loại không có công việc nào tốt hơn là chỉ cho họ cách sống, cách giải quyết vấn đề của họ, và hướng dẫn một cách chi tiết các chủ trương của họ. Tôi muốn ghi lại ở đây sự phản đối bất kỳ sự coi thường nào như vậy đối với công việc của Những Đấng Vĩ Đại. Những lý do mà Nereus, Vị Chân sư, khó nắm bắt và chỉ đưa ra một suy nghĩ thoáng qua hoặc một sự chú ý nhất thời đến người chí nguyện, là có hai:

Đầu tiên, Chân sư không quan tâm riêng đến người chí nguyện cho đến khi y đạt được điểm trong quá trình tiến hóa của mình, nơi y liên lạc chặt chẽ với linh hồn của mình đến mức y trở thành một người phụng sự có từ tính trên thế giới. Sau đó, và chỉ sau đó, sẽ có lợi khi Chân sư ban cho y một suy nghĩ và cho y một gợi ý. Sau đó, khi những gợi ý đó được tuân theo, Ngài có thể cho y nhiều hơn, nhưng, và đây là điểm cần phải được nhấn mạnh, chỉ liên quan đến công việc y phải làm trong lĩnh vực phụng sự thế gian. Những người có nguyện vọng cần phải nhớ rằng họ chỉ trở thành các Chân sư bằng cách làm chủ, và chúng ta được dạy để trở thành các Chân sư và được đưa lên vị trí thành viên trong nhóm người Phụng sự thế giới thông qua nỗ lực của chính linh hồn chúng ta. Linh hồn đó là đứa con thiêng liêng của Thượng đế, toàn trí và toàn năng. Khi người anh sinh đôi bất tử tăng gia tăng sức mạnh và sự chói lọi, thì sức mạnh của người em phàm trần suy giảm đi.

Thứ hai, các thể xác vật lí của những người chí nguyện không có điều kiện để chịu đựng được sự rung động mạnh mẽ của Đấng đã thành tựu. Cơ thể sẽ tan nát và bộ não căng thẳng quá mức nếu một trong những vị Chân sư tiếp xúc liên tục với một đệ tử trước khi y thậm chí còn biết Nereus là biểu tượng của chân ngã cao siêu của chính y. Khi bằng nỗ lực của chính mình, chúng ta bắt đầu sống như những linh hồn, và khi bằng nỗ lực tự khởi xướng của chính mình, chúng ta học cách phụng sự và trở thành các kênh của năng lượng tinh thần, chúng ta sẽ biết Nereus một cách thân thiết hơn; và sau đó, hầu như tất yếu, kiến ​​thức của chúng ta về công việc mà những Đấng Vĩ đại phải làm sẽ rất quan trọng và thực đến mức chúng ta sẽ gạt bỏ mong muốn được tiếp xúc với các Ngài, và chỉ tìm cách trút bỏ gánh nặng mà các Ngài đang gánh vác.

Khi bắt đầu cuộc tìm kiếm, Hercules đã gặp Nereus; nhưng chàng không có ấn tượng gì và cứ thế lang thang ở nơi khác, tức giận đi tìm kiếm sự thỏa mãn nguyện vọng của mình. Khi kết thúc cuộc tìm kiếm, chàng gặp Atlas, người đang gánh đỡ gánh nặng của thế giới, và chàng bị ấn tượng sâu sắc với sức nặng của trách nhiệm đó và gánh nặng mà Atlas, vị Thầy vĩ đại, đang gánh vác, đến nỗi chàng quên hết mục tiêu và việc tìm kiếm những quả táo vàng, nỗ lực để trút bỏ gánh nặng trên vai Atlas. Khi những người chí nguyện trong lĩnh vực tôn giáo, trong Giáo hội, trong Thông Thiên Học, Rosicrucian, và trong nhiều nhóm mà họ bị thu hút về, đã học cách quên mình trong việc phụng sự và đánh mất sự ích kỷ tinh thần của mình bằng cách giúp đỡ nhân loại, sẽ có một cuộc tập hợp các điểm đạo đồ nhanh hơn nhiều thông qua cánh cổng trên Con đường dẫn từ bóng tối đến Ánh sáng, và từ cái giả đến cái chân. Một trong những Đấng Cao Cả đã nói rằng “có những người không hề có bất kỳ dấu hiệu ích kỷ nào bên ngoài, nhưng có sự ích kỷ mãnh liệt về khát vọng tinh thần bên trong của họ.” (trang 360, Những bức thư của Chân sư gửi A.P. Sinnett). Và sau này, Ngài đã cho chúng ta một lý tưởng tuyệt vời nhằm cắt đứt tận gốc sự ích kỷ tinh thần: “Theo quan điểm của chúng tôi, những khát vọng cao nhất cho phúc lợi của nhân loại trở nên nhuốm màu ích kỷ nếu trong tâm trí của nhà từ thiện ẩn chứa bóng dáng của dục vọng để vụ lợi …”.

Trang: Prometheus bị kền kền mổ gan

Hercules cứu Prometheus đang bị kền kền mổ gan—Prometheus là biểu tượng của Thái dương Thiên Thần đang hi sinh cho người con của nhân loại

Hercules, người đệ tử, đã chạm đến cái tôi cao siêu hơn, nhưng chàng không đủ hiểu để ở lại với Nereus. Vì vậy, chàng quay về hướng nam, hoặc quay trở lại thế gian. Chàng đã có khoảnh khắc tuyệt vời của mình khi chàng vượt qua ý thức não bộ và trò chuyện với linh hồn của mình. Nhưng điều này không kéo dài, và chàng quay trở lại với ý thức não bộ và đi vào một trải nghiệm khác. Chàng phải vật lộn với Antaeus, con rắn (hoặc người khổng lồ). Nhưng, lần này, đó là con rắn của ảo cảm cảm dục chứ không phải con rắn của dục vọng. Chính với ảo cảm của chủ nghĩa thông linh thấp kém mà chàng phải chiến đấu, và những điều này, trong giai đoạn đầu, dường như chắc chắn sẽ thu hút sự quan tâm của những người chí nguyện. Bất kỳ vị huấn sư nào đã từng làm việc với những người đang tìm kiếm Con đường đều biết những ảo cảm mà những người chí nguyện có thể dễ dàng sa ngã. Tuỳ theo tính khí của người chí nguyện mà ảo cảm sẽ như thế nào. Một số bị lạc lối bởi các hiện tượng tâm linh. Trong nỗ lực thâm nhập vào bên trong bức màn, họ trở nên say mê với phương diện thấp của chủ nghĩa thông linh và dành nhiều thời gian trong nhà cầu hồn, nghiêm túc nghiên cứu đi nghiên cứu lại các hiện tượng cũ về hiện hình, giao tiếp với vong linh, và biểu hiện của hồn ma. Ở đây tôi không đề cập đến những nghiên cứu khoa học thực sự của những người đi sâu vào nghiên cứu này, và những người được trang bị để làm điều đó. Tôi đề cập đến việc tham gia thiếu hiểu biết vào một số công việc của phòng cầu hồn. Điều này gây tò mò cho những người nam và nữ bình thường và đặt họ vào tầm ngắm của những đồng tử hoặc lang băm cũng dốt nát tương tự, vì họ không được trang bị đủ để xác minh theo bất kỳ cách nào những gì mà họ nhìn thấy và nghe.

Con rắn có thể ở dạng khía cạnh phổ biến hơn của các hiện tượng tâm linh. Người chí nguyện trở nên quan tâm đến hiện tượng ‘viết tự động’, hoặc anh học cách ngồi và lắng nghe “giọng nói”, anh trở thành nhà nhãn thông và nhĩ thông trung giới, và thêm vào sự nhầm lẫn của cõi trần vật lý và môi trường cụ thể của chính anh sự nhầm lẫn còn lớn hơn của cõi tâm linh, và do đó, rơi vào cạm bẫy của chủ nghĩa thông linh trung giới. Anh trở nên tiêu cực, bởi vì anh luôn cố gắng nghe hoặc nhìn thấy điều gì đó không thuộc về cõi trần. Bởi vì chúng ta chia sẻ với chó và mèo khả năng nhãn thông và nhĩ thông, nên ở thời gian thích hợp, chúng ta chắc chắn sẽ nhìn thấy hoặc nghe thấy, nếu không phải là sự thật, thông qua sức mạnh của khả năng sáng tạo mà tất cả chúng ta đều sở hữu, một trí tưởng tượng sáng tạo. Nhưng dưới hình thức này hay hình thức khác, người chí nguyện đã rời bỏ Nereus sẽ gặp con rắn và sẽ phải vật lộn với nó. Như truyền thuyết kể rằng, Hercules đã không thể chinh phục trong một thời gian dài, nhưng khi nâng con rắn lên cao, chàng đã thắng nó.

Có một chân lí tuyệt vời nằm bên dưới biểu tượng này. Không khí luôn được coi là biểu tượng hoặc yếu tố liên quan đến cõi giới Christ, được gọi theo thuật ngữ Thông Thiên Học và ở phương đông là cõi Bồ đề. Cõi trung giới là sự phản chiếu méo mó của cõi Bồ đề, và chỉ khi nào chúng ta đưa ảo cảm vào trong ánh sáng trong trẻo của linh hồn, Đấng Christ, thì chúng ta mới thấy sự thật như nó vốn là, và trở nên bất khả chiến bại. Một cách trang trọng nhất, tôi sẽ kêu gọi tất cả những người chí nguyện từ bỏ mọi quan tâm đến các hiện tượng thông linh, và đóng lại cánh cửa trung giới càng sớm càng tốt cho đến khi họ phát triển khả năng trực giác và giải thích trực giác của họ thông qua phương tiện của một thể trí phát triển tốt, được nuôi dưỡng tốt, được đào tạo bài bản.

Thần Atlas đang nâng đỡ cả Đại Cầu—Biểu tượng của Hành Tinh Thượng đế

Thần Atlas đang nâng đỡ cả Đại Cầu—Biểu tượng của Hành Tinh Thượng đế

Giai đoạn tiếp theo của việc tìm kiếm Hercules cũng có thể áp dụng cho toàn bộ nhân loại. Chàng rơi vào nanh vuốt của Busiris, người tự nhận mình là một người thầy vĩ đại. Trong một khoảng thời gian dài [75] Hercules bị giam cầm. Thế giới ngày nay có đầy rẫy những huấn sư, và giống như Busiris, họ dựa việc giảng dạy của mình dựa trên những tuyên bố phô trương; họ tự nhận mình là điểm đạo đồ, là người bảo vệ chân lý, và có một phương thức phát triển chắc chắn cho phép người chí nguyện thành tựu. Họ củng cố vị trí của mình bằng những lời hứa; họ xây dựng một mối quan hệ phàm ngã mạnh mẽ, và bằng cách sử dụng sự chân thành và khát vọng của người tìm kiếm sự thật, họ tập hợp xung quanh mình những nhóm người nam và nữ, những người ngây thơ và chân thành tin vào sự thật của những tuyên bố mà họ đưa ra, và ràng buộc họ với bàn thờ cúng tế trong thời gian dài hơn hoặc ngắn hơn. Vị điểm đạo đồ chân chính được biết đến qua cuộc đời và hành động của y, y quá bận rộn phụng sự nhân loại đến nỗi không có thời gian để thu hút mọi người chú ý đến bản thân y, và y không thể hứa gì ngoài lời nói với mọi người chí nguyện: “Đây là những quy tắc cổ xưa, đây là cách mà tất cả các vị thánh và các Chân sư Minh triết đều có, đây là kỷ luật mà bạn phải tuân theo chính mình; và nếu bạn muốn, hãy cố gắng và bền bĩ và kiên nhẫn, mục tiêu chắc chắn sẽ là của bạn. ”

Nhưng Hercules đã tự giải thoát, cũng như tất cả những người chân thành tìm kiếm; và sau khi thoát khỏi thế giới của ảo cảm tâm linh giả tạo, chàng bắt đầu phụng sự. Đầu tiên, chàng tự giải thoát mình dưới biểu tượng của Prometheus, người biểu thị cho Đấng Thượng đế nhập thế, giải phóng Ngài khỏi sự tra tấn của những con kền kền xưa cũ. Tùng thái dương, dạ dày và gan là những ngoại hiện, nếu tôi có thể diễn đạt như thế, của bản chất ham muốn, và Hercules đã giải thoát mình khỏi những con kền kền ham muốn đã hành hạ chàng bấy lâu nay. Chàng từ bỏ sự ích kỷ, và từ bỏ việc thỏa mãn bản thân. Chàng đã có hai bài học cay đắng về dấu hiệu này, và cho chu kỳ cụ thể này là tương đối tự do. Prometheus, vị thần bên trong, có thể tiến tới việc phụng sự thế giới và nâng gánh nặng của Atlas.

Sau khi hy sinh, phần thưởng sẽ đến, và Hercules đã nhận được sự ngạc nhiên lớn của mình sau khi giải phóng cả Prometheus và Atlas. Sau khi từ bỏ việc tìm kiếm để giúp đỡ thế giới, Atlas đã đến vườn và đưa cho anh những quả táo vàng, đưa chàng tiếp xúc với ba thiếu nữ xinh đẹp, những phương diện của linh hồn.

Khi bắt đầu cuộc kỳ công này, chàng liên lạc với linh hồn của mình với cái tên Nereus; Khi kết thúc Kỳ công này, sau khi vượt qua nhiều ảo cảm, chàng đã đạt được tầm nhìn xa hơn rất nhiều về linh hồn của mình và nhìn thấy nó ở ba phương diện của nó, mỗi phương diện đều nắm giữ trong nó hiệu lực của ba nguyên tắc Thiêng liêng. Aegle tượng trưng cho vinh quang của cuộc sống và sự huy hoàng của mặt trời lặn; sự vĩ đại của sự biểu hiện trên cõi vật lý. Bà đưa một quả táo cho Hercules, nói rằng, “Con đường đến với chúng ta là thông qua những hành động của tình thương”. Erytheia giữ cánh cổng, linh hồn, được Bác Ái-Minh triết mở ra, và Bà đưa cho Hercules một quả táo được đánh dấu bằng chữ Phụng sự. Hesperis, ngôi sao buổi tối, ngôi sao của Điểm đạo, tiêu biểu cho Ý chí. Bà nói với Hercules, “Hãy bước vào Con đường”. Thể xác, linh hồn và tinh thần; Trí tuệ, Tình thương và Ý chí, được nhìn thấy và liên hệ bởi những người chí nguyện vị tha thông qua Phụng Sự.

Bình giảng của Thầy Hiệu trưởng MDR (trích trong Webinar về Ảo cảm)

Chân sư DK nói một điều thú vị, có ít người thực sự nhận ra rằng để trở thành một người phụng sự đích thực, người đó phải hy sinh biết bao nhiêu thời gian và các mối quan tâm để có thể phụng sự được. Bản thân tôi có thể xác nhận điều đó, và tôi biết rằng nhiều người trong chúng ta có thể xác nhận điều đó khi chúng ta thực sự có nghĩa vụ phải phụng sự và thực sự phụng sự, thì chúng ta từ bỏ nhiều thứ, mà với tư cách là một linh hồn, chúng ta có thể thích làm hơn về mặt tinh thần. Tôi có nói đến điều này trước đây, rằng Chân sư DK đã nói mộc câu gây ấn tượng mạnh với tôi trong những ngày đầu tiên. Ngài nói, Này, nếu bạn đang bận tâm thể hiện linh hồn của mình, và đó là một việc làm rất chính đáng về mặt tinh thần, thì bạn không thể được sử dụng trong công việc chuẩn bị cho Sự Tái Xuất Hiện của Đức Christ. Và tôi nghĩ đó là một câu nói “khó khăn”, nhưng có một số người thực sự thể hiện bản chất linh hồn của họ khá tốt, nhưng con đường phụng sự khác còn đòi hỏi sự hy sinh nhiều hơn.

Định Luật Hy sinh có nghĩa là bạn từ bỏ cái gì nhỏ hơn cho cái lớn hơn, và luôn có một mức độ đau đớn nào đó đi với sự tách rời khỏi cái nhỏ, mà bạn vốn nghĩ là điều lớn hơn.

Bây giờ, tôi không biết liệu bạn đã đọc trong Tâm lý bí truyền quyển II hai chương tuyệt vời về Định Luật Hy sinh và Định luật Phụng sự chưa, nhưng chúng ta có thể nói rằng Phụng sự đòi hỏi sự tập trung trong hệ thống năng lượng của bạn, điều không thể đạt được trừ khi bạn hy sinh những mối bận tâm nhỏ bé hơn. Nếu bạn luôn bận rộn với những sự việc nhỏ bé hơn, bạn không thể phụng sự thực sự. Ngài đã nói điều đó với một trong những đệ tử của Ngài, người chịu “ảo cảm của hoàn cảnh”, y luôn luôn quan tâm đến những việc nhỏ nhặt phải hoàn thành. Chúng phải được hoàn thành, nhưng y đã tham gia quá nhiều vào đó, và y không thể bước lên vị trí cao hơn được. Vì vậy, chúng ta hy sinh và tách ra khỏi những mối quan hệ nhỏ hơn để đạt được cao độ trong hệ thống năng lượng của mình, điều này cho phép chúng ta biết linh hồn chúng ta thực sự muốn chúng ta phụng sự như thế nào, và tầm nhì của linh hồn trong việc phụng sự của chúng ta là gì, thay vì chỉ chạy lanh quanh và nói rằng, “Vâng, tôi đang bận, tôi đang hoạt động, tôi đang giúp đỡ mọi người, tôi đang phụng sự…” bởi vì Ngài cảnh báo chúng ta rằng việc phụng sự có thể biến thành sự bận rộn, và luôn cố gắng sửa sai người khác, bắt họ phụng sự theo cách mà bạn muốn họ phụng sự. Một người có thể trở thành một loại “Busybody”

Do đó, điều quan trọng là chúng ta phải đạt được cao độ của ấn tượng linh hồn và tâm thức linh hồn nếu chúng ta muốn thực sự phụng sự, và điều đó đòi hỏi sự hy sinh. Và tôi nghĩ, đó là mối liên hệ chính giữa chúng [giữ hai Định Luật].

Về Biểu tượng của Con Chim Ưng cắn mổ gan của Prometheus

Nó liên quan đến sự đau đớn thiêng liêng mà Chân sư Morya luôn nhắc đến, sự đau đớn mà một cá nhân đang tiến bộ phải trải qua trong hệ thống hữu cơ của mình. Tất nhiên, gan là cơ quan thuộc cung một, liên quan rất nhiều thứ về mặt y học mà tôi không biết chắc lắm, nhưng tôi biết nó quan trọng như thế nào đối với cơ thể. Và rõ ràng khi bạn đang trải qua quá trình chuyển hóa, thì những cơn đau như lửa đốt, giống như có một con chim ưng hay một cái gì đó tương tự như vậy mổ vào gan và các cơ quan nội tạng của bạn. Do đó, tất cả chúng ta hãy sẵn sàng 😊. Chân sư Morya nói về một nữ tu (nun), một phụ nữ đã thọ giới, Ngài nói rằng vị nữ tu rên rỉ, “Tôi cháy, tôi cháy”. Và Ngài nói đây là một điều có thật. Bà đang thực sự bốc cháy, và cơn đau thật khủng khiếp. Chúng ta nhớ rằng tại một thời điểm nào đó, Krishnamurti đã được huấn luyện để trở thành một vận cụ cho Đức Christ, và ông ấy đã trải qua trong vài năm. Trong thời gian đó, ông đã trải qua nỗi đau cùng tột trong quá trình điều chỉnh, linh hồn ông đang thấm nhập vào ông, và nỗi đau trong cơ thể là rất lớn, và ông phải chịu đựng. Vì vậy, tôi nghĩ rằng điều đó cũng xảy ra với Kundalini, một số người đây đó có thể đã trải nghiệm qua, và theo quan điểm của tôi, nó liên quan đến những nỗi đau thiêng liêng không thể tránh khỏi đối với người thực sự sẽ trở thành một công cụ tinh tế cho các năng lượng cao hơn. Và đó là điều mà vị thầy cũ của tôi thường nói với tôi, lòng ông rạo rực, gan ông rạo rực. Ông gần 80 tuổi, và ông vừa trải qua nó, và ngọn lửa đang thanh lọc ông, nó giống như một con chim lửa, đang xé toạc cảm giác bình thường trong cơ thể bạn.

Về sự khác biệt giữa hai sự xiềng xích, của Bucyrus và của Prometheus

Câu chuyện về Prometheus rất thú vị, bởi vì yếu tố hy sinh có liên quan đến việc xiềng xích của Ngài. Khi nói đến Bucyrus, không có sự hy sinh nào ở đây, ông không hy sinh điều gì. Nhưng theo một cách nào đó, chính Prometheus tự xiềng cho đến khi Ngài hoàn thành nhiệm vụ. Và thật thú vị, linh hồn hay Hercules, phải trở nên giống như Thái dương Thiên Thần. Vì vậy, bạn có thể nói đó là hai loại xiềng xích khác nhau, và tất cả chúng ta đều bị xiềng xích cho đến khi đến lần điểm đạo thứ tư.

 

Leave Comment