Đây là loạt bài viết về các huấn thị cá nhân cho đệ tử LTS-K của Chân sư DK. Huấn thị cá nhân này khá đặc biệt vì bản thân LTSK là một đệ tử còn ở trình độ tương đối thấp trong nhóm của các đệ tử. Ông tên thật là Ernest Suffern, sinh ngày 10/1/1880 tại Hoa Kỳ. Ông là một doanh nhân, người đã giúp rất nhiều vào việc xuất bản sách của Chân sư DK phổ biến cho công chúng trong đầu thế kỷ 20. Khi được nhận vào nhóm của Chân sư DK, ông chưa được điểm đạo lần thứ nhất, một trường hợp ngoại lệ duy nhất vì tất cả đệ tử trong nhóm của Chân sư DK đều trải qua ít nhất một lần điểm đạo. Lí do tại sao như thế ta sẽ đọc được trong các thư đức DK gởi cho Ông. Ông ở trình độ tương đối thấp nên vấn đề của ông là thường xuyên bị ảo cảm, đến nỗi có lúc Chân sư DK yêu cầu ông rút ra khỏi nhóm đệ tử của Ngài vì ông gây ảo cảm và trở ngại cho toàn nhóm. Nhưng cuối cùng ông lại được nhận trở lại và tiếp tục con đường đệ tử của mình.
Cấu trúc cung của ông như sau:
III-VI-5-1-3
Cung Linh hồn: 3
Cung Phàm ngã: 6
Thể trí: 5
Cảm xúc: 1
Thể Xác: 3
Phàm ngã ông cung 6 giải thích tại sao ông hay vướng phải ảo cảm sùng tín.
Pháp danh của ông LTSK là viết tắt của các chữ: Lucidity, Truth, Self-Knowledge (Trong suốt, Sự thật, Tự tri), trong đó Lucidity được nhấn mạnh, vì ông thường xuyên bị ảo cảm. Qua huấn thị cho ông, chúng ta sẽ học hỏi được nhiều điều vì ông khá gần gũi trình độ của chúng ta. Các bạn lưu ý, ông cũng đã có lần bị ảo cảm theo đưổi hình tư tưởng trên cõi trung giới của Chân sư DK, một vấn đề phổ biến mà những người có khả năng thông linh bậc thấp hay vướng phải. Và các bạn cũng sẽ đọc được những đoạn mà Chân sư DK thể hiện phong cách cung 1 của Ngài: nghiêm khắc, cứng rắn trong huấn thị của mình.
**********************
To L. T. S-K.
Tháng Giêng 1932
Huynh đệ của tôi,
Không có vội vã gắn liền với công việc của các thành viên trong nhóm của một Chân sư. Mong muốn nhiệt thành để tiến bộ có thể cản trở cũng như giúp đỡ. Trực giác là sự phát triển chủ yếu trong sự nhạy cảm và trong phản ứng bên trong đối với linh hồn. Điều này phải được bồi đắp một cách thận trọng, và không nên chú ý đến yếu tố thời gian.
Tôi có ba điều để nói với em, huynh đệ xưa của tôi, và hai gợi ý; phản ứng của em với những điều này sẽ đảm bảo sự thành công của em.
Thứ nhất: Em thuộc nhóm này vì hai lý do. Em có một mối liên hệ nhân quả mạnh mẽ với tôi, mà em đã nhận ra và điều đó em đã nhấn mạnh quá mức. Thứ hai: Em đang ở một điểm quan trọng nhất trên Con Đường Tập Sự, vì em có thể, nếu em có khunh hướng như thế, thực hiện những bước sẽ đưa em vào Con đường Đệ tử [596]. Thứ ba: Em cần phải nhớ rằng thực tế là cuộc sống của em— cho đến ba năm trước đây—đã là một minh chứng cho tính nhị nguyên quá mức. Trong đời sống nhị nguyên này, sự nhấn mạnh của em đã đặt lên phương diện “làm tốt” trên cõi trần gian trong thế giới kinh doanh; song song với điều này, nhưng tách khỏi nó, đã là một cuộc sống nội tâm mãnh liệt đầy khát vọng và sự dâng hiến cho các Đấng Cao Cả, và sau đó là cho bản thân tôi, một Đệ tử hoạt động của Thánh đoàn.
January 1932
BROTHER OF MINE:
There is no hurry attached to the work done by the members of a Master’s group. The earnest desire to progress can hinder as well as help. The intuition is a growth, primarily, in sensitivity and in an inner response to the soul. This must be cultivated with care, and no attention should be paid to the factor of time.
I have three things to say to you, brother of old, and two things to suggest; your response to these will guarantee your success.
First: You are in this group for two reasons. You have a strong karmic link with me, which you have ever recognised and which you unduly emphasise. Second: You are at a most critical point on the Path of Probation, for you can, if so inclined, take those steps which will land you on the Path of [596] Discipleship. Third: You need to have in mind the fact that your life—up to three years ago—has been an exemplification of excessive duality. In this dual life, your emphasis has been laid on “making good” on the physical plane in the world of business; paralleling this, but divorced from it, has been an intense inner life of aspiration and devotion to the Great Ones, and later to myself, a working chela of the Great White Lodge.
Em đã quản lý một cách đáng ngạc nhiên để giữ hai đường hoạt động này không liên lạc với nhau. Sự sùng kính của em không ngăn ngừa được những sai lầm hoặc sự lạm dụng các cơ hội thế gian, và cuộc sống thế gian tích cực của em dường như không ảnh hưởng theo bất cứ cách nào đến sự sùng kính nhiệt thành và kiên trì của em đối với mục tiêu.
Hoạt động kép này phải được kết thúc và mục đích của em phải là mang lại cho bản thân mình một sự hợp nhất, hoặc sự thống nhất các mục tiêu và mục đích vốn đã phân tán cho đến nay. Đừng hiểu lầm tôi, người anh em của tôi: Mục tiêu cuối cùng của đời sống trần gian là đặt những lợi ích trong kinh doanh cho công việc của các Đấng Cao Cả, nhưng mục tiêu này đã không nhuộm màu kỹ thuật của em. Hôm nay, Em sẽ biết những lời chỉ trích này là thế nào. Bốn năm trước, tôi không thể nói chuyện với em như vậy, vì em sẽ không nhận ra sự công bằng trong nhận xét của tôi.
You have managed curiously to keep these two lines of activity free from contact with each other. Your devotion served not to prevent mistakes or the misuse of the worldly opportunities, nor did your active worldly life seem to affect in any way your fiery devotion and persistence towards the goal.
This dual activity must be brought to an end and your aim must be to bring about in yourself the at-one-ment, or the unification of the aims and purposes which have hitherto been divergent. Mistake me not, my brother: The ultimate objective of the physical plane life has been to lay the gains in business at the disposal of the Great Ones, but this objective has not coloured your technique. You will know today how just this criticism is. Four years ago, I could not have thus addressed you, for you would not have recognised the justice of my remarks.
Vấn đề của em đã trở nên phức tạp (cũng như vấn đề của tất cả các đệ tử đang đứng bên đường ranh được chấp nhận) bởi sức mạnh của các xung động cung của em, và bởi sự khó khăn của kỷ nguyên mà em đang sống và giai đoạn mà em cố tình chọn để chơi vai trò của em. Em có ba năm để thực hiện nỗ lực nhờ đó em có thể trở thành một đệ tử thực thụ, khi em quay trở lại trái đất này lần nữa. Nói như thế tôi không hàm ý rằng em sẽ rời bỏ trần gian ở tuổi năm mươi sáu. Tôi đang nói về việc thiết lập một nhịp điệu đủ mạnh và đủ quan trọng để tạo ra sự kết hợp linh hồn và phàm ngã cần thiết. Những Huấn Sư như chúng tôi, dạy, theo dõi và hướng dẫn sự phát triển bí truyền của con người, biết rằng nếu không đạt được một sự tích hợp nào đó vào thời điểm năm mươi sáu tuổi, thì ít khi nó được thực hiện sau đó. Sau tuổi đó, một người có thể giữ điểm đã đạt và nuôi dưỡng ước vọng của mình, nhưng [597] sự nhấn chìm năng động phàm ngã vào trong ý chí và cuộc sống của linh hồn là rất hiếm hoi sau thời gian đó. Khi đạt đến điều này trước năm năm mươi sáu tuổi, thì khi đó sự tăng trưởng và mở rộng tiếp theo trên Con Đường Đệ tử là chắc chắn có thể.
Your problem has been complicated (as is the problem of all disciples who stand on the verge of acceptance) by the force of your ray impulses, and by the difficulty of the era in which you live and the stage whereon you deliberately have chosen to play your part. You have three years in which to make the effort by means of which you can become an accepted disciple, when you return again to this earth. By this I do not mean that you are to pass over at the age of fifty-six. I am speaking of the establishing of a rhythm which will be strong enough and vital enough to produce the needed fusion of soul and personality. We who teach, watch and guide the esoteric development of man, know that unless a certain measure of fusion is established by the time fifty-six years of age is attained, it is seldom established later. After that age, a man may hold to the point achieved and foster his aspiration but [597] the dynamic submergence of the personality in the will and life of the soul is rare after that time. When reached prior to the age of fifty-six, then subsequent growth and unfoldment on the Path of Discipleship is surely possible.
Tôi muốn đưa ra hai gợi ý và yêu cầu em làm việc trong mười hai tháng tiếp theo như sau:
Thứ nhất: Hãy quên đi mối quan hệ nghiệp quả của em với tôi và đừng dành thời gian nào trong suy nghĩ của em đến tôi, Người Tây Tạng. Điều này sẽ rất khó để em thực hiện, nhưng hãy nhớ rằng tôi chỉ là một người đứng cạnh và cung cấp cơ hội, tìm kiếm những người quên mình trong phụng sự. Lòng sùng kính cung sáu của em đã biến nỗ lực của em hướng đến sự công nhận cảm xúc hơn là sự thống nhất và hợp nhất trong công việc vĩ đại.
Thứ hai: Hãy làm việc ổn định ở vấn đề nhập vào ánh sáng trắng tinh khiết của linh hồn em. Làm thế nào để thực hiện được điều này? Hãy để chúng tôi thực tế và phác họa những điều nhất định phải được hoàn thành trong thời gian còn lại của năm nay.
The two suggestions which I seek to make and on which I ask you to work for the next twelve months are as follows:
First: Forget your karmic relationship with me and give no time in your thoughts to the Tibetan. This will be hard for you to do, but remember that I am only one who stands by and who offers opportunity, seeking for those who will lose themselves in service. Your sixth ray devotion has turned your effort towards astral recognition more than to unity and at-one-ment in the great work.
Second: Work steadily at the problem of entering into the pure white light of your own soul. How shall this be done? Let us be practical and outline certain things to be accomplished during the rest of this year.
1. Ngưng đọc những sách mà tôi đang chịu trách nhiệm. Em đã tự dằn mình trong những lời dạy chứa trong những quyển sách đó nhiều năm. Bây giờ hãy thực hành những chân lí đã học được từ đó. Thay vào đó, hãy nghiên cứu với sự quan tâm sâu sắc quyển Bhagavad Gita, và sử dụng nó như sách hướng dẫn của em.
2. Thay vì nghiên cứu những bài viết của tôi, em sẽ phụng sự các huynh đệ của em bằng cách làm (nhân danh họ) một nghiên cứu sâu sắc về tâm lý học của trực giác? Xác định điều tốt nhất mà con người phải nói về nó và chuẩn bị cho huynh đệ của em một sự tổng hợp về chủ đề và tổng kết ý nghĩa của trực giác và phương thức khai mở. Tìm kiếm các định nghĩa của trực giác và thu thập chúng lại với nhau để sử dụng và tạo một danh mục hữu ích của các tài liệu về đề tài này. Mỗi nhóm đệ tử của tôi đều có phần nào để đóng góp, và nhóm mà em thuộc về nên chú ý nhiều đến chủ đề của trực giác.
1. Refrain from reading the books for which I am responsible. You have steeped yourself in the teaching they contain for years. Now practise the truths learnt thereby. Instead, study with close attention The Bhagavad Gita, and use that as your textbook of guidance.
2. Instead of studying my writings, will you serve your fellow disciples by making (on their behalf) a close study of the psychology of the intuition? Ascertain the best that man has to say about it and prepare for your brothers a compilation on the subject and a summation of the significance of the intuition and its mode of unfoldment. Seek the definitions of the intuition and collect them together for use and, likewise, make a useful bibliography of the literature on the subject. Each group of my disciples has somewhat to contribute, and the group to which you belong should ascertain much upon the subject of the intuition.
3. Thực hiện các bài tập thở với sự chú ý, luôn nhớ rằng chúng hỗ trợ trong sự thống nhất giữa linh hồn và thể xác và trong việc thanh lọc các thể.
4. Trong buổi tham thiền mỗi sáng, hãy loại bỏ lần nữa tất cả các hình thức hướng sự chú ý đến các Đấng Cao Cả hoặc đến bản thân tôi, Huynh đệ Tây Tạng của em. Trong một năm, hãy tập trung tâm thức của em vào ánh sáng của linh hồn em, và giữ việc tham thiền của em thật đơn giản.
Mong rằng Em có thể học cách bước đi trong ánh sáng tuôn tràn từ linh hồn em là ước muốn tha thiết của đồng môn của em, người Tây Tạng.
3. Follow the breathing exercises with attention, bearing ever in mind the thought that they aid in the unification of soul and body and in the purification of the sheaths.
4. In your meditation each morning, eliminate again all forms which turn the attention to the Great Ones or to [598] myself, your Tibetan brother. For a year, centre your consciousness on the light of your own soul, and keep your meditation very simple.That you may learn to walk in the light that pours forth from your own soul is the earnest wish of your fellow worker, the Tibetan.
July 1933
MY BROTHER:
The way of the aspirant climaxes at times, and might be described as a series of steady growth cycles, accentuated at intervals by definite periods of forced development wherein one limitation after another is forcibly removed, by you yourself. All limitations and hindrances have to go. You have for years been like a man standing in a room with his back to the window—a window that so sadly needed cleaning that the light in the room was dim and only partially diffused.
You are today like a man who has turned around and walked over to the window, and then has cleaned a small circle through which you look. You can see that which is around much more clearly. The room is better lighted, and you are now more clearly aware of what you need to do for yourself and the room. This is much, my brother, for you have done it all within the last twelve months. Before that time your accomplishment seemed doubtful, not from bad intent but because you had become accustomed to your position and attitude and to the room in which you lived. Your knowledge of what lay outside was theoretical but not of a practical nature.
HUYNH ĐỆ CỦA TÔI:
Con đường của người chí nguyện có thể đạt đỉnh cao ở nhiều lúc, và có thể được mô tả như là một loạt các chu kỳ tăng trưởng ổn định, được nhấn mạnh ở những khoảng cách bằng những thời kỳ phát triển cưỡng bức, trong đó hết giới hạn này đến giới hạn khác bị loại bỏ bởi chính em. Tất cả các hạn chế và trở ngại phải ra đi. Trong nhiều năm em đã giống như một người đứng trong phòng quay lưng vào cửa sổ—một cửa sổ thật đáng buồn, cần làm sạch, ánh sáng trong phòng đã mờ và chỉ khuếch tán một phần.
Hôm nay, em giống như một người đã quay lại và đi đến cửa sổ, và sau đó làm sạch một vòng tròn nhỏ trên cửa sổ để qua đó em nhìn. Em có thể thấy rõ ràng hơn. Phòng được thắp sáng hơn, và bây giờ em đã nhận thức rõ hơn về những gì em cần làm cho mình và cho căn phòng. Điều này đã là rất nhiều, huynh đệ của tôi, vì em đã làm tất cả trong vòng mười hai tháng qua. Trước thời điểm đó, sự thành công của em có vẻ đáng nghi ngờ, không phải vì ý định xấu, mà bởi vì em đã quá quen với vị trí và thái độ của mình, với căn phòng em sống. Kiến thức của em về những gì nằm bên ngoài là thuần lý thuyết mà không có tính thực tiễn.
A brief period of time remains in which to finish cleaning the window and illumining the room, thereby associating yourself with the life outside the window. I believe you can do it if you desire nothing for the separated self; if you train yourself to see things and, above all, people as they are and in a true perspective. People are not what you want them to be and they live also in rooms with darkened windows. When you look through the window there is nothing to be seen as it really is. All is distorted. Your problem is the problem of understanding the glamour and illusion in which you perforce have to live, and so to work through the glamour that you can see life truly.
Vẫn còn một thời gian ngắn để hoàn tất việc làm sạch cửa sổ và chiếu sáng căn phòng, do đó kết hợp em với cuộc sống bên ngoài cửa sổ. Tôi tin rằng em có thể làm điều đó nếu em không mong muốn sự tách biệt; nếu em tự đào tạo mình để nhìn thấy mọi thứ và, trên tất cả, những người như họ đang là và trong một quan điểm thực sự. Mọi người không phải những gì mà em muốn họ là, và họ cũng sống trong những căn phòng có cửa sổ tối tăm. Khi em nhìn qua cửa sổ không có gì để được nhìn thấy như nó thực sự là. Tất cả đều bị méo mó. Vấn đề của em là vấn đề hiểu biết ảo cảm và ảo tưởng trong đó em buộc phải sống, và làm việc thông qua ảo cảm để có thể nhìn thấy cuộc sống thực sự.
[599]
Be not in any way discouraged, brother of old, if you find the upward way stiff and hard to climb. You are in good company and are not alone. Out of the present situation, true wisdom is born. Before the full light of the sun can shine at the time of dawn, there has to be the dissipation of the mist—a mist which distorts and hides. This is done not by any function of the mist itself, but by the growth in power of the rays of the rising sun. Therefore, for you there must be the steady growth of the light of your own soul, fostered by meditation, expressed in selfless service, and increasing in radiance through the intensification of your soul’s life. Live, therefore, as a soul and forget the personality. Give not so much time to the consideration of the faults and mistakes of the past. Self-depreciation is not necessarily a sign of spiritual growth. It is often the first result of a soul contact and means the revelation of personality limitations covering many years. That has a temporary value, provided you again turn your eyes to the soul. Forgetting the things that lie behind let the light of your soul lead you where it will. Be, as I have told another of my disciples in the group, the sannyasin—living in the world of men, yet having your interests in the world where the Great Ones work. You are not alone. You have found your own company of souls. You are not walking in the dark, for there is a light upon your way. Stay within the radius of that light and wander not down the accustomed by-ways. These words may sound to those who read them platitudes, applicable to anyone. You yourself know, however, how intensely applicable they are to you.
Đừng nản lòng, huynh đệ xưa của tôi, nếu em thấy con đường dốc đứng và khó khăn để leo lên. Em đang ở trong một đoàn thể tốt và không đơn độc. Từ tình trạng hiện nay, trí tuệ thật sự sẽ được sinh ra. Trước khi ánh sáng mặt trời có thể chiếu sáng vào thời điểm bình minh, sương mù phải tan đi—một sương mù làm méo mó và che dấu. Điều này không phải do bất kỳ chức năng nào của chính sương mù, mà do sự tăng trưởng quyền lực của các tia nắng của mặt trời đang mọc lên. Vì vậy, đối với em, phải có sự tăng trưởng ổn định của ánh sáng linh hồn em, được thúc đẩy bởi tham thiền, thể hiện trong sự phụng sự vô kỷ, và tăng cường sự chói rạng thông qua việc tăng cường cuộc sống của linh hồn em. Do đó, hãy sống như một linh hồn và quên đi phàm ngã. Đừng dành quá nhiều thời gian để xem xét các lỗi và các sai lầm của quá khứ. Tự đánh giá thấp không nhất thiết là dấu hiệu tăng trưởng tinh thần. Đây thường là kết quả đầu tiên của việc tiếp xúc với linh hồn và có nghĩa là sự khải lộ những giới hạn của phàm ngã bao gồm nhiều năm. Điều đó có giá trị tạm thời, miễn là em quay lại hướng mắt về linh hồn lần nữa. Hãy quên những điều ở phía sau và để cho ánh sáng của linh hồn dẫn em đến nơi nó muốn. Hãy là một sannyasin, như tôi đã nói với một trong các môn đệ của tôi trong nhóm này, sống trong thế giới của con người, nhưng có những mối quan tâm của em trong thế giới mà các Đấng Cao Cả làm việc. Em không đơn độc. Em đã tìm thấy nhóm linh hồn của riêng em. Em không phải đi trong bóng tối, vì có một ánh sáng trên con đường của em. Hãy ở trong bán kính của ánh sáng đó và đừng đi lang thang vào con đường mòn quen thuộc. Những lời này có thể như những lời sáo ngữ với những ai đọc chúng, áp dụng cho bất kỳ ai. Tuy nhiên, bản thân em biết rằng chúng có thể áp dụng cho em mạnh mẽ như thế nào.
You can resume the study of my instructions and writings but must preserve a balanced attitude. There are other things to be done than simply to be a devotee of the Tibetan brother. Follow the meditation I here give you….
Em có thể tiếp tục nghiên cứu các hướng dẫn và bài viết của tôi nhưng phải giữ thái độ cân bằng. Có những thứ khác phải làm hơn là đơn giản chỉ là một người sùng kính Huynh Đệ Tây Tạng. Hãy thực hiện bài tham thiền sau đây….
March 1934
MY BROTHER:
For you I have this time no instructions. I must know first that you have cleaned another window pane. That also which you earlier cleansed and to which I referred in my last communication is again befogged, not so much from the accumulation [600] of grime, but by the cold within, which produces condensation. Think this out. Seek out your motives, for they are at the root of all your trouble, and glamour not yourself with the belief that you are animated by principle or are fighting for principle and thus occupied with truth.
You say that you report these facts and impressions to me and to the group, confident that you can safely turn to the teacher for confirmation or correction on any point. If in any respect you are proceeding along wrong lines, you want to know it and to modify your life in conformity with my wishes.
HUYNH ĐỆ CỦA TÔI:
Với em, thời gian này tôi không có huấn thị nào. Trước tiên Tôi phải biết rằng em đã làm sạch một cửa sổ khác. Đó cũng là cái mà em đã làm sạch trước đó, và là cái mà tôi đã đề cập đến trong lần tiếp xúc cuối cùng của tôi, nó lại bị bám mờ, không nhiều lắm từ sự tích tụ của chất bẩn, mà bởi sự lạnh lẽo bên trong, gây ra sự ngưng tụ. Hãy nghĩ ra điều này. Hãy tìm động cơ của em, vì chúng là gốc rễ của mọi rắc rối của em, và đừng ảo cảm với niềm tin rằng em đang hoạt động theo nguyên lý hoặc đang chiến đấu vì nguyên lý và do đó bận tâm với chân lí.
Em nói rằng em báo cáo những sự kiện và những ấn tượng này cho tôi và cho nhóm, tự tin rằng em có thể an toàn chuyển cho vị thầy để xác nhận hoặc chỉnh sửa ở bất kỳ điểm nào. Nếu trong bất kỳ khía cạnh nào em đang tiến hành theo những đường hướng sai, em muốn biết điều đó và sửa đổi cuộc sống của em cho phù hợp với mong muốn của tôi.
How you do love authority, my brother, and how you would like me to save you a lot of trouble and direct your way, and give you information as to what is right and wrong! But should I accede to your request and tell you what you want to know, what would be the result? You have been told what the situation was, and know clearly the grounds on which the communications were repudiated and you refused to accept it. What is the difference, when I tell you the same? If what is written or said coincides with your own ideas, how gladly would you catch hold of my words. But if they failed to do so, how easily you would argue that they were the words of someone else and deem that they had been brought through in error or coloured by personality reactions. Or you would accept them absolutely because I said them and thus bow to authority and leave your intuition still inactive. But I have no authority, my brother, nor have I ever claimed to have it.
Huynh đệ của tôi, Em yêu mến thẩm quyền như thế nào, và làm thế nào em muốn tôi cứu cho em rất nhiều rắc rối và chỉ đường cho em, cung cấp cho em thông tin về những gì là đúng và sai! Nhưng tôi có nên chấp nhận yêu cầu của em và cho em biết những gì em muốn biết, thì kết quả sẽ ra sao? Em đã được cho biết tình trạng như thế nào, và biết rõ các căn cứ mà sự liên lạc đã bị từ chối và em từ chối chấp nhận nó. Có sự khác biệt nào khi tôi nói với em cũng như vậy? Nếu những gì được viết hoặc nói trùng với ý tưởng của riêng em, em sẽ vui biết bao để nắm bắt được lời nói của tôi. Nhưng nếu chúng không như thế, em sẽ dễ dàng cho rằng chúng là những lời của người khác và cho rằng chúng đã được đưa ra do sai sót hoặc bị nhuộm màu sắc của các phản ứng phàm ngã. Hoặc em sẽ chấp nhận chúng hoàn toàn bởi vì tôi đã nói chúng và do đó cúi đầu trước uy quyền và để trực giác của em vẫn còn bất động. Nhưng tôi không có thẩm quyền, huynh đệ của tôi, và cũng không bao giờ tôi tuyên bố có nó.
In one case, you fail to grow in ability to stand alone and to make wise decisions based on intuitive recognition of reality; and in the other, the point of separativeness grows in strength.
What your teacher in the past, myself, may think is of small moment. What anyone else may think and say is of very small moment. What is of importance to you today is to see clearly, to speak truth to yourself and to walk in the light—a thing you never yet have done for any length of time. You report growth in abstract consciousness. You need not that growth. You need growth in clear cut thinking and in clear cut action. You are faced with the problem of yourself, and you will solve it only when you have freed yourself from personality impulses and from the glamour in which you habitually walk. Note, my [601] brother, the decision and clarity with which I thus address you. Note my style, for it is the same style as before, but I am carefully wording this communication so that you can clearly grasp my words. If you like the adjectival phrases of the communicator who has engrossed your attention lately, I would call you (in his style) a brother of dedicated emotions but poor intuitive mentality and a befogged aspirant. In all love, I say this to you and in an effort to arouse your attention.
Trong một trường hợp, em không thể phát triển trong khả năng đứng một mình và đưa ra các quyết định khôn ngoan dựa trên nhận thức trực quan của thực tế; và trong trường hợp khác, quan điểm chia rẻ tăng mạnh.
Những gì mà vị thầy của em, tôi, trong quá khứ có thể nghĩ là không quan trọng. Những gì người khác có thể nghĩ và nói rất không quan trọng. Điều quan trọng đối với em hôm nay là nhìn thấy rõ ràng, nói sự thật với chính mình và bước đi trong ánh sáng—điều em chưa bao giờ làm được trong một khoảng thời gian dài. Em báo cáo sự tăng trưởng trong tâm thức trừu tượng. Em không cần sự tăng trưởng đó. Em cần tăng trưởng trong suy nghĩ dứt khoát rõ ràng và trong hành động rõ ràng. Em đang phải đối mặt với vấn đề của chính mình, và em sẽ giải quyết nó chỉ khi em đã giải phóng bản thân khỏi các xung động cá nhân và khỏi ảo cảm mà em thường đi trong đó. Huynh đệ của tôi, hãy lưu ý [601] đến quyết định và sự rõ ràng mà tôi gửi đến em. Hãy lưu ý cách tôi nói, vì đó là cách giống như trước đây, nhưng tôi đang cẩn thận sử dụng từ ngữ để em có thể nắm rõ lời nói của tôi. Nếu em thích những cụm tính từ của người truyền đạt đã thu hút sự chú ý của em gần đây, tôi sẽ gọi em (theo phong cách của người ấy) là huynh đệ của những cảm xúc sùng kính, nhưng một người chí nguyện với tâm lý trực giác nghèo nàn. Với tất cả tình thương, tôi nói điều này với em và trong một nỗ lực để khơi dậy sự chú ý của em.
As I said to all my disciples so I say to you: If you seek to work with me and will conform to group requirements, then I, on my side, will do what I can to aid you in your group work. All the work I assign to individuals in the group has but one aim in view—to enable them to work as a group for the good of the group. This, you have not done and the group work as a whole has been set back by you, for the group moves forward as a group; though the individuals may have grown, the group has not moved forward but has been held back the past six months by the situation for which you were largely responsible.
Như tôi đã nói với tất cả các môn đệ của tôi, tôi nói với em rằng: Nếu em muốn làm việc với tôi và đáp ứng các yêu cầu của nhóm, thì tôi, về phía tôi, sẽ làm những gì tôi có thể để giúp em trong công việc tập thể của em. Tất cả công việc mà tôi chỉ định cho các cá nhân trong nhóm đều có một mục tiêu—nhằm giúp họ hoạt động như một nhóm vì lợi ích của nhóm. Điều này, em đã không làm và nhóm, như một tập thể, đã bị trở ngại bởi em, vì nhóm di chuyển về phía trước như là một nhóm; mặc dù các cá nhân có thể đã phát triển, nhóm đã không tiến lên phía trước mà đã bị giữ lại trong sáu tháng qua bởi tình hình mà em chịu trách nhiệm phần lớn.
I refer not in this instruction to the problem of communications. Disciples are free to interest themselves in any number of groups and communicators. I refer to the problem of this particular situation which is simply that of identity. Forget this not, and confuse not the issue. It is not one of authority. It is one of identity. You are at liberty naturally as a disciple to receive communications from any source. But be sure not to confuse identities.
Tôi không đề cập đến trong huấn thị này vấn đề tiếp xúc. Các đệ tử được tự do để quan tâm trong bất kỳ số lượng các nhóm và các người truyền đạt. Tôi đề cập đến vấn đề của tình huống đặc biệt này vốn chỉ đơn giản là vấn đề của nhận dạng. Đừng quên điều này và đừng nhầm lẫn vấn đề. Nó không phải là một vấn đề của thẩm quyền. Đó là một vấn đề trong nhận dạng. Em tự nhiên có tự do như một đệ tử để nhận thông tin liên lạc từ bất kỳ nguồn nào. Nhưng hãy chắc chắn không nhầm lẫn nhân dạng.
This situation in the group has caused me serious consideration. The good of the group is of prime importance. I am engaged in an experiment in this group work. It is not an easy one either for myself or for the group members. Shall I sacrifice the group to the glamour of one person? For, in the last analysis, others would not have been so influenced had you seen truly and had cooperated in preserving group balance and had not interjected the problem of identities into this group work. I cannot continue to give you these instructions if you thus bring personality and separateness into the work. You are not asked to accept blindly all that you receive. But whilst in the group, you are asked to live up to group requirements and to work with the group unit, and to refrain from bringing your [602] personality problems of any kind into the group work. When you no longer care for the teaching and do not do that which is asked, it is your privilege to withdraw from the group work and so preserve the group unity. It is group unity for which I am working, and not your individual growth and stimulation. I speak thus with apparent harshness in an effort to bring to an end your years of personality fog and deep seated ambition. The two are allied.
Tình huống này trong nhóm đã khiến tôi xem xét nghiêm túc. Lợi ích của nhóm là điều quan trọng hàng đầu. Tôi đang tham gia vào một thử nghiệm trong công việc nhóm này. Nó không phải là một điều dễ dàng cho bản thân tôi hoặc cho các thành viên trong nhóm. Tôi có nên hy sinh cả nhóm cho ảo cảm của một người? Vì, trong phân tích cuối cùng, những người khác sẽ không bị ảnh hưởng quá mức nếu em nhìn thấy đúng thật và đã hợp tác để duy trì cân bằng nhóm và không can thiệp vào vấn đề nhận dạng đối với công việc nhóm này. Tôi không thể tiếp tục cho em những huấn thị này nếu em mang phàm ngã và sự chia rẻ vào công việc. Em không được yêu cầu chấp nhận mù quáng tất cả những gì em nhận được. Tuy nhiên, khi ở trong nhóm, em được yêu cầu phải đáp ứng các yêu cầu của nhóm và làm việc với nhóm, và kiềm chế đưa những vấn đề phàm ngã của em dưới bất kỳ hình thức nào vào công việc nhóm. Khi em không còn quan tâm đến việc giảng dạy và không làm điều được yêu cầu, em có quyền rút khỏi công việc của nhóm và để duy trì sự đoàn kết nhóm. Đó là sự thống nhất nhóm mà tôi đang làm việc chứ không phải sự tăng trưởng và kích thích cá nhân của em. Tôi nói với sự nghiêm khắc rõ ràng trong một nỗ lực nhằm chấm dứt những năm sương mù phàm ngã và những tham vọng sâu đậm. Hai cái là đồng minh của nhau.
Forget not either my earlier injunction to you that “There are other things to be done than to be a devotee of the Tibetan brother” or of the Tibetan and a spurious astral double.
Your key words are self-knowledge, lucidity and truth, and they must all be called into play at this time. Remember that your decision, if based on a choice between two Tibetans, will be a false one. Your problem is that of choosing between the teacher which we call the Personality and the teacher which we call the higher Self. Settle this problem in the light of the soul, and not through impulsive personality reactions.
Đừng quên huấn lệnh của tôi trước đây cho em rằng “Có những việc khác phải làm hơn là một tín đồ của Huynh Đệ Tây Tạng” hoặc của Người Tây Tạng và hình trung giới giả mạo.
Những từ khóa của em là tự hiểu biết, tính sáng suốt và sự thật, và tất cả chúng phải được sử dụng vào lúc này. Hãy nhớ rằng quyết định của em, nếu dựa trên sự lựa chọn giữa hai Người Tây Tạng, sẽ là một sai lầm. Vấn đề của em là lựa chọn giữa vị thầy mà chúng ta gọi là Phàm ngã và vị thầy mà chúng ta gọi Chân Ngã. Giải quyết vấn đề này dưới ánh sáng của linh hồn, chứ không phải thông qua phản ứng phàm ngã bốc đồng.
Lê Trần Quốc
webmaster