July 1934
MY BROTHER:
When I think of you, it is with a sense of enquiry, of loving kindness and also with a sense of urgency. The years slip by; those who look on at the lives of aspirants have oft a sense of this urgency—an urgency that the aspirant seldom feels himself. Life has offered you much of opportunity for progress, but you entered life and built a body that has in it much crystallised material and a mental body of such rigidity that your problem (this incarnation) was—if I could use so inadequate a form of words—to smash what you yourself had constructed and used. You had to break your old thoughtforms of intrigue, of ambition and of power before you could be liberated for real service. Half a century has gone. The thoughtform of ambition has been broken and crippled but a sense of futility must not take its place. The thoughtform of power is weakening. The thoughtform of intrigue received a bad blow during the episode of glamour in the early spring. But the forms still persist. You stand before them bewildered, anxious to do the right thing, [603] blinded by the power of your own creations which shine with their own light, and blinded also by the blaze of light emanating from your own soul and from the group soul. But blinded and, seemingly, helpless.
Khi tôi nghĩ về em, đó là với một cảm giác thắc mắc, của lòng từ ái và cũng là một cảm giác cấp bách. Những năm tháng trôi qua; những ai nhìn vào cuộc sống của những người chí nguyện thường có cảm giác cấp bách này—một sự khẩn cấp mà người chí nguyện ít khi tự cảm thấy. Cuộc sống đã cung cấp cho em nhiều cơ hội để tiến bộ, nhưng em đã bước vào cuộc sống và xây dựng một cơ thể có trong nó nhiều vật liệu đông cứng và một thể trí cứng ngắt đến nỗi vấn đề của em (trong kiếp sống này) là—nếu tôi có thể sử dụng cách nói như sau—đập vỡ những gì em đã xây dựng và sử dụng. Em phải phá vỡ các suy nghĩ cũ về mưu mô, tham vọng và quyền lực trước khi em có thể được giải phóng cho công việc phụng sự thực sự. Nửa thế kỷ đã đi qua. Tư tưởng tham vọng đã bị phá vỡ và tê liệt nhưng không được thay thế nó bằng một cảm giác vô ích. Hình tư tưởng quyền lực đang suy yếu. Hình tư tưởng của mưu mô đã nhận được một cú đánh mạnh trong giai đoạn ảo cảm vào đầu mùa xuân. Nhưng các hình thể vẫn còn tồn tại. Em đứng trước chúng, hoang mang, lo lắng làm điều đúng, mù lòa bởi sức mạnh của những tạo vật của chính em, chúng đã chiếu sáng bằng ánh sáng của chúng, và em cũng mờ mắt bởi ánh sáng phát ra từ linh hồn em và từ linh hồn của nhóm. Chỉ mù lòa và dường như bất lực.
No one can help you, my brother. You yourself must let all things go, and become “the little child,” spoken of in the Bible. It is not for me or any teacher to tell you what to do. For one thing, you would do it, and in doing it learn naught. From within yourself must come the incentive, and from yourself must emanate the clear wisdom, and the clean cut action which will eventually bring your release. What, therefore, can any of us do? Gather not from the above that I or others feel that for you there is no release this life. Naught can arrest at this stage the work of your own soul. Only the urgency of the times incites any of us to desire that that release should be accomplished as rapidly as may be in order to set you free to serve.
Không ai có thể giúp em, huynh đệ của tôi. Chính bản thân em phải để mọi thứ ra đi, và trở thành “đứa trẻ thơ” được nói đến trong Kinh thánh. Không phải tôi hay bất kỳ vị thầy nào sẽ cho em biết phải làm những gì. Vì một điều, em sẽ làm điều đó, và khi làm điều đó mà không học được gì. Từ bên trong chính em phải có động lực, và từ chính bản thân em phải phát ra sự minh triết rõ ràng, và hành động dứt khoát mà cuối cùng sẽ mang lại sự giải thoát của em. Vậy, chúng ta có thể làm gì được? Đừng thu thập từ phía trên cao mà tôi hoặc người khác cảm thấy rằng đối với em không có sự giải thoát trong cuộc sống này. Không có gì có thể cản trở công việc của linh hồn của em ở giai đoạn này. Chỉ sự khẩn cấp của thời gian kích thích bất kỳ ai trong chúng tôi mong muốn rằng việc giải thoát đó phải được thực hiện càng nhanh càng tốt để em có thể được tự do phụng sự.
Perhaps the way in which I can best help you is to give you a meditation which will enable you to clarify the field of motives. Your life motive to tread the Path is sound, but e’en that motive is tainted by the ancient rhythms. Your other motives are oft beautiful, but spoilt by the underlying distortions of the concrete mind which incites to ambition, to love of power and to deviousness in approach to any action of any kind.
Có lẽ cách mà tôi có thể giúp em tốt nhất là cung cấp cho em một bài tham thiền sẽ giúp em làm rõ lĩnh vực động cơ. Động lực cuộc đời của em để bước trên Con Đường Đạo là sâu sắc, nhưng ngay cả động cơ đó cũng bị ô nhiễm bởi các nhịp điệu cổ xưa. Các động cơ khác của em thường đẹp đẽ, nhưng bị hư hỏng bởi sự biến dạng cơ bản của cái trí cụ thể kích động tham vọng, tình yêu quyền lực và sự ham muốn trong việc tiếp cận với bất kỳ hành động thuộc bất cứ loại nào.
Therefore, for you, simplicity and clarity as to the causes of all that you do are essential and needed. At sunrise, at noon, at sunset and at night—four times a day—follow the procedure outlined below:
1. Sound the Sacred Word three times, breathing it out as a soul through the three bodies.
2. Say then, as you stand in the light of the soul.
“I stand before the judgment seat of my own soul.
I stand in the light that comes from that divine source.
I seek to walk in truth, sincerity and love.”
Vì vậy, đối với em, sự đơn giản và rõ ràng về nguyên nhân của tất cả những gì em làm là quan yếu và cần thiết. Vào lúc mặt trời mọc, giữa trưa, vào lúc hoàng hôn và vào ban đêm—bốn lần một ngày—hãy làm theo các bước dưới đây:
1. Xướng Linh Tự ba lần, thở nó ra như một linh hồn qua ba thể.
2. Sau đó nói khi em đứng trong ánh sáng của linh hồn.
“Tôi đứng trước nơi phán xét của linh hồn tôi.
Tôi đứng trong ánh sáng xuất phát từ nguồn Thiêng liêng đó.
Tôi tìm cách đi trong chân lý, sự chân thật và tình thương. ”
3. Then ask yourself the following three questions:
a. That which I have accomplished during the past few hours, has it been clearly understood by me?
b. Have I acted simply and sanely and with wise direction? [604]
c. Why did I act and speak and write in this particular connection? What prompted the specific deed?
4. Having thus analysed the activities of the past few hours, then dedicate them to the service of the Master. The doing of this will eliminate much thought and work of a personal intent.
3. Sau đó tự hỏi mình ba câu hỏi sau:
a. Những gì tôi đã đạt được trong vài giờ qua, liệu tôi có hiểu rõ không?
b. Tôi có hành động đơn giản, khôn ngoan và với sự hướng dẫn minh triết không? [604]
c. Tại sao tôi lại hành động, nói và viết trong mối quan hệ đặc biệt này? Điều gì gợi lên hành động cụ thể?
4. Sau khi đã phân tích các hoạt động trong vài giờ qua như thế, khi đó dâng hiến chúng cho công việc phụng sự của Sư Phụ. Việc làm này sẽ loại bỏ nhiều suy nghĩ và công việc mang một ý định cá nhân.
This sounds simple and almost elementary but if you carry this meditation forward for the next three months, doing no other, you will find that the whole problem of motive will clarify for you. That is what you want, is it not, my brother? Well I know it. Your basic life intent causes me no concern. It is your life technique that lies at the root of all the difficulty. It is governed so oft by expediency. Give not so much time to intricate and devious thought. Seek to live mentally much more simply. Ask and look for nothing for the separated self and eliminate all thought along the lines of lower self endeavour. The group stands by you in loving helpfulness and readiness to aid. So do I. This is no idle word but a statement of fact that is one upon which you can depend.
Điều này có vẻ đơn giản và gần như là sơ đẳng, nhưng nếu em thực hiện bài thiền này trong ba tháng tới, không làm gì khác, em sẽ thấy rằng toàn bộ vấn đề của động cơ sẽ làm rõ cho em. Đó là điều em muốn, phải không huynh đệ của tôi? Tôi cũng biết điều đó. Mục đích cuộc sống cơ bản của em không làm cho tôi quan tâm. Chính kỹ thuật đời sống của em nằm ở gốc rễ của tất cả những khó khăn. Nó thường bị chi phối bởi động cơ cá nhân. Không nên dành quá nhiều thời gian cho những suy nghĩ phức tạp và loanh quanh. Tìm kiếm để sống tinh thần đơn giản hơn nhiều. Đừng hỏi và tìm kiếm những gì phàm ngã tách biệt và loại bỏ tất cả các ý tưởng đi theo con đường của những nỗ lực thấp kém. Nhóm sẽ đứng bên em với sự yêu thương và sẵn sàng trợ giúp. Tôi cũng thế. Đây không lời nói suông nhưng một phát biểu của thực tế mà em có thể phụ thuộc vào.
January 1935
MY BROTHER:
You have done much sound thinking the past six months and the fruit of your meditation is being garnered. The meditation that I gave you last July can now be stopped, but the three questions which were incorporated in the third point must be used by you each evening as a form of review. You still need a period for the quiet consideration of the impelling motives for daily action. Right motive and a clear vision of the sources of action are still imperative needs of yours. They will lead to right activity, truthful thought and right speech. But you have made progress, my brother, and have no cause for depression or to waste time in regret over the past. The only regret that is justifiable is based on failure to learn the lessons of failure. You, however, are learning.
HUYNH ĐỆ CỦA TÔI:
Em đã thực hiện nhiều suy nghĩ sâu sắc sáu tháng qua và kết quả của việc tham thiền của em đang được thu thập. Bài tham thiền mà tôi đã đưa cho em vào tháng 7 vừa qua có thể dừng lại, nhưng ba câu hỏi trong điểm thứ ba phải được em sử dụng vào mỗi tối như là một hình thức rà soát. Em vẫn cần một thời gian để xem xét yên lặng về động cơ thúc đẩy cho hành động hàng ngày. Động cơ đúng đắn và tầm nhìn rõ ràng về các nguồn động lực vẫn là nhu cầu thiết yếu của em. Chúng sẽ dẫn đến hoạt động đúng đắn, tư duy trung thực và lời nói đúng. Nhưng em đã tiến bộ, huynh đệ của tôi, và không có lý do để nản lòng hoặc lãng phí thời gian trong sự hối tiếc quá khứ. Sự hối tiếc duy nhất có thể bào chữa là dựa trên việc không học được bài học thất bại. Tuy nhiên, em đang học.
There are, as well you know, still certain mental activities belonging to your old state of mind which seethe beneath the surface of your life. These, too, must be transmuted and it is for you to discover the method. I can but indicate need [605] and opportunity. As for the method you should follow in meditation, I would suggest the procedure outlined below:
1. Achieve alignment and then raise the consciousness as high as possible. Assume then the attitude of the soul.
2. Sound the Sacred Word, breathing it out throughout the entire personality.
3. Ponder next upon the Lord’s Prayer as part of your group work.
4. Seek by the power of your thought and through the outpouring of love to contact your co-disciples and group brothers. This is for you important, for it not only aids in group integration but it serves to decentralise you from the centre of your own stage.
5. Then endeavour to contemplate or to realise yourself as the soul, as divine, as the Christ within. This will take the highest concentration of which you are capable.
Em cũng biết là vẫn còn một số hoạt động tinh thần thuộc trạng thái tâm trí cũ của em sôi sục dưới bề mặt cuộc sống của em. Những điều này cũng phải được chuyển hóa và chính em phải khám phá ra phương pháp. Tôi có thể chỉ ra nhu cầu [605] và cơ hội. Về phương pháp mà em nên làm theo trong tham thiền, tôi sẽ đề nghị các thủ tục nêu dưới đây:
1. Đạt được sự chỉnh hợp và nâng tâm thức càng cao càng tốt. Giữ thái độ của linh hồn.
2. Xướng lên Linh Tự, thở nó ra đến toàn bộ phàm ngã.
3. Kế đến suy ngẫm Lời cầu nguyện Chúa (Lord’s Prayer) như là một phần của công việc nhóm của em.
4. Bằng sức mạnh của tư tưởng và thông qua sự tuôn chảy của tình thương, em tìm kiếm để tiếp xúc với các bạn đồng môn và huynh đệ trong nhóm của em. Điều này rất quan trọng cho em, vì nó không chỉ hỗ trợ trong việc tích hợp vào nhóm mà còn giúp tách em khỏi trung tâm bản ngã của em.
5. Sau đó cố gắng chiêm ngưỡng hoặc để nhận thức rằng chính mình là linh hồn, là thiêng liêng, là Đấng Christ bên trong. Điều này cần có sự tập trung cao nhất mà em có thể.
6. Then say the following with thought behind the words:
“I stand before the judgment seat of my own soul. I am that soul. All love and light am I. I serve the world and lose myself in service. This is my life and this is the way that I will tread until the Day-be-with-us.”
7. Sound the Word slowly, sending it forth in love to your group brothers.
6. Sau đó nói những điều dưới đây với tư tưởng đằng sau những lời nói:
“Tôi đứng trước tòa án của linh hồn tôi. Tôi là linh hồn đó. Tôi là tất cả tình thương và ánh sáng. Tôi phụng sự thế giới và đánh mất bản thân trong phụng sự. Đây là cuộc sống của tôi và đây là cách mà tôi sẽ đi cho đến Ngày được cùng ở với chúng ta. ”
7. Xướng Linh Tự một cách chậm rãi, gửi tình thương đến huynh đệ trong nhóm của em.
August 1935
MY BROTHER AND MY FRIEND:
You are still walking in a fog. Glamour still surrounds you. You are still self-deceived and I cannot reach you at this time.
Huynh đệ và người bạn của tôi:
Em vẫn còn đang bước đi trong sương mù. Ảo cảm vẫn bao quanh em. Em vẫn còn tự lừa dối và tôi không thể liên lạc với em vào lúc này.
February 1936
MY BROTHER:
When last I wrote I feared that it might be the last communication I should be able to make to you. But during the past six months some of the glamour with which you were surrounded has disappeared. Much still remains. However, your successful attempt to see with greater clarity encourages [606] me to write to you as usual and again to supervise your work. This I have not done for six months. Forget not, that when an older and, therefore, more powerful disciple turns his attention to you, the resulting stimulation will work two ways. One of them will be the intensification of the glamour, so bear this in mind for seven weeks after receiving this communication.
HUYNH ĐỆ CỦA TÔI:
Khi tôi viết lần cuối cùng, tôi sợ rằng đó có thể là sự giao tiếp cuối cùng mà tôi có thể làm cho em. Nhưng trong sáu tháng vừa qua, một số ảo cảm bao quanh em đã biến mất. Vẫn còn nhiều ảo cảm. Tuy nhiên, nỗ lực thành công của em để nhìn thấy rõ hơn khuyến khích tôi viết cho em như thường lệ, và một lần nữa giám sát công việc của em. Điều này tôi đã không làm trong sáu tháng. Đừng quên rằng khi một người đệ tử thâm niên hơn, và do đó có uy lực hơn, hướng sự chú ý đến em, sự kích thích tiếp theo sẽ làm việc theo hai cách. Một là sự tăng cường ảo cảm, vì vậy hãy nhớ điều này trong bảy tuần sau khi nhận được thông tin này.
The way for you is not yet the “lighted Way.” You have surrounded yourself with so much fog and with such a dense cloud of self-generated and self-motivated thoughtforms that the light only pierces through in places[1]. As yet, there is no steady stream or lighted Way. Therefore, for the present the most appropriate name for that part of the Path of Discipleship that you are treading is the Way of Sacrifice —the sacrifice of your own thoughts, of your own wishes, aims and dreams. It means for you the treading of the rocky way of duty, of dharma and of clear decision. Therefore, for the next six months, will you take the following words into your meditation?
Con đường cho em không phải là Con Đường được “chiếu sáng”. Em đã bao quanh mình với sương mù và với những đám mây dày đặc của các hình thức tư tưởng tự tạo, tự phát khiến ánh sáng chỉ xuyên qua ở một số điểm. Tuy nhiên, không có luồng sáng ổn định hay Con Đường được soi sáng. Vì vậy, trong hiện tại, tên thích hợp nhất cho phần Con đường Đệ tử mà em đang bước Con đường Hi Sinh—hy sinh những suy nghĩ của riêng em, những ước muốn, mục tiêu và ước mơ của chính em. Nó có nghĩa là em đang bước trên con đường gai góc của bổn phận, dharma, và quyết định rõ ràng. Vì vậy, trong sáu tháng tới, em sẽ đưa những chữ sau đây vào buổi tham thiền của em.
1st month—Duty.
2nd month—Dharma, or responsible obligation.
3rd month—Discrimination.
4th month—Dispassion.
5th month—Decision.
6th month—Destiny.
Tháng đầu tiên—Bổn Phận.
Tháng thứ hai—Pháp, hoặc nghĩa vụ trách nhiệm.
Tháng thứ 3—Phân biện.
Tháng thứ 4—Xả dục.
Tháng thứ 5—Quyết định.
Tháng 6—Định mệnh.
You will note how each word has the same initial letter and hence will give you facility in remembrance. Ponder deeply on these words and, later, write an article in which you will link these words synthetically and sequentially, and so provide an article on Discipleship which could be of service to others. You have ability to write; therefore, at present serve through writing.
Keep your eyes on the light ahead. Speak not of yourself. Forego all planning at present, but perform action with detachment and with skill. Disperse the clouds around you by the dynamic light of your own soul, and in order to do this, seek greater and more rapid alignment. One hint I will give you. When tempted to descend into the clouds of your own thoughtforms and into the weaving of your own material plans, send out your thought to me.
Em sẽ lưu ý mỗi từ có cùng một chữ cái đầu tiên và do đó sẽ cho em cơ sở để ghi nhớ. Hãy suy ngẫm sâu sắc về những từ này, và sau đó viết một bài viết, trong đó em sẽ liên kết các từ này một cách tổng hợp và tuần tự, và để cung cấp một bài viết về Con đường Đệ tử có thể hữu ích cho người khác. Em có khả năng viết; do đó, hiện nay phụng sự thông qua câu chữ.
Hãy để mắt nhìn ánh sáng phía trước. Đừng nói về chính mình. Bó qua tất cả các kế hoạch hiện nay, nhưng thực hiện hành động với sự buông xả và với sự khéo léo. Xua tan những đám mây xung quanh em bằng ánh sáng năng động của linh hồn em, và để làm điều này, tìm kiếm sự chỉnh hợp lớn hơn và nhanh hơn. Một gợi ý tôi sẽ cung cấp cho em. Khi bị cám dỗ rơi xuống những đám mây của những suy nghĩ của riêng em và vào việc thêu dệt các kế hoạch vật chất của chính em, hãy gửi tư tưởng của em đến tôi.
[607]
August 1936
MY BROTHER:
In my last instruction I gave you certain suggestions. Perhaps the way I can best help you at this time is to list them for you clearly and concisely, and ask you—in the silence of your heart and the light of your soul—to answer them. I told you:
1. To sacrifice your own thoughts, wishes, aims and dreams. Have you done this?
2. To follow the rocky way of duty, of dharma, and clear decision. Have you done this?
3. To keep your eyes on the Light ahead or in the distance. Have you done this?
4. To preserve silence as regards yourself. Have you done this?
5. To forego all plans. Have you done this?
6. To disperse the clouds of glamour around you by the dynamic light of your own soul. Have you done this?
7. To send out your thoughts to me. Have you done this?
Trong huấn thị cuối cùng tôi đã đưa ra cho em một số gợi ý. Có lẽ cách tôi có thể giúp em tốt nhất tại thời điểm này là liệt kê chúng cho em rõ ràng và súc tích, và yêu cầu em—trong sự im lặng của trái tim em và ánh sáng của linh hồn em—trả lời chúng. Tôi đã nói với em:
1. Hy sinh tư tưởng, ước muốn, mục tiêu và ước mơ của chính mình. Em đã làm điều này không?
2. Theo con đường gai góc của bổn phận, của dharma, và quyết định rõ ràng. Em có làm điều này không?
3. Giữ mắt của em trên Ánh sáng phía trước hoặc ở xa. Em đã làm điều này không?
4. Giữ im lặng về bản thân em. Em đã làm điều này không?
5. Từ bỏ mọi kế hoạch. Em đã làm điều này không?
6. Xua tan những đám mây ảo cảm xung quanh em bằng ánh sáng năng động của linh hồn em. Em đã làm điều này không?
7. Gửi ý nghĩ của em cho tôi. Em đã làm điều này không?
Two of these questions, I will answer for you, but I will not enlarge upon them. First: You have not sent out your thoughts to me. I have not registered one thought. You have sent out devotion, desire, demands, aspiration, longings and wishes—but not one clear thought. Why? Think this out, my brother.
You have made plans.
Will you re-read my last instruction to you and again take this as my message for you? Will you carry on with the same meditation for another six months? Upon the work done during the coming six months will depend much. Send out your thoughts to me and I will recognise them. Learn the distinction between thought and desire. The two are not clearly defined in your mind.
Tôi sẽ trả lời cho em hai trong số những câu hỏi này, nhưng tôi sẽ không mở rộng chúng ra. Đầu tiên: em đã không gửi tư tưởng của em cho tôi. Tôi đã không ghi nhận ý tưởng nào. Em đã gửi ra lòng sùng kính, ham muốn, yêu cầu, khát vọng, khao khát và mong muốn—nhưng không phải là một tư tưởng rõ ràng. Tại sao? Hãy nghĩ ra điều này, huynh đệ của tôi.
Em đã có những kế hoạch.
Em sẽ đọc lại hướng dẫn cuối cùng của tôi cho em và một lần nữa coi đây là thông điệp của tôi dành cho em? Em sẽ tiếp tục với bài tham thiền này trong sáu tháng nữa không? Tất cả phụ thuộc nhiều vào công việc được thực hiện trong sáu tháng tới. Hãy gửi tư tưởng của em cho tôi và tôi sẽ nhận ra chúng. Tìm hiểu sự khác biệt giữa tư tưởng và ham muốn. Hai cái này không được định nghĩa rõ ràng trong đầu của em.
February 1937
MY BROTHER AND MY FRIEND:
I told you in my last instruction that upon the work done during the coming six months much would depend. You have done the work aright and your feet are set more firmly upon the Path, and much of the old glamour has been dissipated. I would [608] have you feel encouraged, for I am encouraged over you. Even a year ago I felt that you might have to wait for another life period before you could fill the niche in this group of my disciples that I seek to see you fill. I know now that I need not wait so indefinitely. Four times I have registered from you a clear thought—and this has never happened before in your life. The reason has been that you have relinquished your plans and your personality scheming, and thus have dispersed in a measure the miasmas of your tortuous thoughts, based on personality ambition and the vagaries of the concrete mind. I can reach you now, my brother—a thing hitherto impossible. Up till now I have had to reach you through A.A.B.
Tôi đã nói với em trong hướng dẫn cuối cùng của tôi rằng nhiều điều sẽ phụ thuộc vào công việc đã được hoàn thành trong sáu tháng tới. Em đã hoàn thành công việc và đôi chân của em đặt vững chắc hơn trên Đường Đạo, và nhiều ảo cảm cũ đã bị xua tan. Tôi muốn [608] em cảm thấy sự khích lệ, vì tôi được khích lệ nhờ em. Ngay cả một năm trước, tôi cảm thấy rằng em có thể phải chờ đợi một khoảng thời gian khác trước khi em có thể lấp vào chỗ thích hợp trong nhóm đệ tử của tôi mà tôi muốn nhìn thấy em lấp vào. Tôi biết bây giờ tôi không cần phải chờ đợi như vậy vô thời hạn. Bốn lần tôi đã ghi nhận từ em một tư tưởng rõ ràng—và điều này chưa bao giờ xảy ra trước đây trong cuộc sống của em. Lý do là em đã từ bỏ kế hoạch và những dự định phàm ngã của em, và do đó đã xua tan trong một mức độ làn sương mù của những ý nghĩ mưu mẹo của em, dựa trên tham vọng phàm ngã và bất ổn của trí cụ thể. Bây giờ tôi có thể tiếp cận em, huynh đệ của tôi—điều đó cho đến nay không thể. Cho đến nay tôi đã phải liên lạc với em qua A.A.B.
Let not the recognition of this fact induce a fresh glamorous attitude and my words thus form the germ of a new field of glamour. I speak this warning, for you have such an innate tendency to be glamoured.
The injunctions which I have given you in my two previous communications remain still the basis for your personality life. Naught is changed, except in you, and you must guard against relapse. Not yet are you occultly “established” upon the Way; not yet are you expert in the recognising and the dissipation of glamour. Therefore, proceed with due care.
I would have you take the Rules of the Road and study them. Take them as the theme of your reflection during the coming six months and, at the close, give your interpretation of each Rule for the helping of your fellow disciples. This is the task which I assign you.
Đừng để sự công nhận thực tế này tạo ra một thái độ ảo cảm mới và những lời của tôi do đó tạo thành mầm mống của một lĩnh vực mới của ảo cảm. Tôi nói lời cảnh báo này, vì em có khuynh hướng bẩm sinh bị ảo cảm như thế.
Những huấn lệnh mà tôi đã đưa cho em trong hai lần liên lạc trước đây của tôi vẫn là nền tảng cho cuộc sống phàm ngã của em. Không có gì thay đổi, ngoại trừ ở trong em, và em phải bảo vệ chống sự tái phát. Về mặt huyền linh em chưa phải đã “ổn định” trên Đường Đạo; em chưa là chuyên gia trong việc nhận ra và phá tan ảo cảm. Do đó, hãy tiến hành với sự cẩn thận.
Tôi muốn em xem xét Các Quy Luật Của Đường Đạo và nghiên cứu chúng. Hãy coi đó là chủ đề tham thiền của em trong suốt sáu tháng tới, và khi kết thúc, hãy cho giải thích của em về mỗi Quy Luật để giúp đỡ các huynh đệ của em. Đây là nhiệm vụ mà tôi chỉ định cho em.
September 1937
MY BROTHER:
A fresh cycle of work is opening up before you at this time, and this is the result of the attention which you have paid to my instructions and to the response which you have given to the effort of your soul to release your personality from glamour. May I point out to you that very often, after a certain measure of glamour has been overcome (as is the case with you), that illusion can then step in? I would warn you against two such illusions: [609]
a. The illusion that glamour no longer can hold sway over you. Constant watchfulness will be necessary.
b. The illusion of selection and reward. To this, all sixth ray aspirants are more than usually prone.
Một chu kỳ công việc mới đang mở ra trước mắt em vào lúc này, và đây là kết quả của sự quan tâm mà em đã dành cho các huấn thị của tôi và phản ứng mà em với nỗ lực của linh hồn em nhằm giải phóng phàm ngã khỏi ảo cảm. Tôi có thể chỉ ra cho em thấy rằng rất thường xuyên, sau khi một mức độ nào đó của ảo cảm đã được khắc phục (như trường hợp với em), ảo tưởng khi đó có thể bước vào? Tôi muốn cảnh báo em chống lại hai ảo tưởng như vậy: [609]
a. Ảo tưởng rằng ảo ảm không còn có thể cản trở em. Cần phải thận trọng thường xuyên.
b. Ảo tưởng về sự được lựa chọn và tưởng thưởng. Về điều này, tất cả các người chí nguyện cung sáu thường dễ mắc phải.
Will you also forgive my pointing out to you that your entering upon this particular field of service and your passing through the door to this cycle of work is for you definitely a following of the line of least resistance. You can render good service if you follow instructions with care, but it is the opportunity to serve which is the result to which I referred in my opening paragraph and not the specific type. Ponder on this, for if you understand that which I seek to impress upon you, your service will be greatly helped and your usefulness increased.
Having made your choice and decision, my problem now is how to help you to make good in the future which is opening up before you. My two suggestions may surprise you, for they will not be at all along the line you anticipate.
Em cũng sẽ tha thứ cho tôi khi tôi chỉ ra rằng việc em bước vào lĩnh vực phụng sự cụ thể này và việc em bước qua cánh cửa của chu kỳ làm việc này, với em, chắc chắn là việc theo con đường ít đối kháng nhất. Em có thể thực hiện phụng sự tốt nếu em làm theo các hướng dẫn cẩn thận, nhưng đó là cơ hội để phụng sự vốn là kết quả của cái mà tôi đã giới thiệu trong đoạn mở đầu của tôi và không phải là loại cụ thể. Suy nghĩ về điều này, nếu em hiểu những gì tôi muốn gây ấn tượng với em, công việc phụng sự của em sẽ được giúp đỡ rất nhiều và tính hữu ích của em tăng lên.
Đã có sự lựa chọn và quyết định của em, vấn đề của tôi bây giờ là làm thế nào để giúp em làm tốt trong tương lai đang mở ra trước mắt em. Hai gợi ý của tôi có thể sẽ làm em ngạc nhiên, vì chúng sẽ không nằm ở tất cả những gì em tiên liệu.
First of all, I would say to you: Take not yourself so seriously. The world still proceeds upon its way and the planet continues to revolve whether you serve or not. Lower the intensity of your vibration. You can serve and your service is needed. All servers are needed at this time. You have been through a drastic disciplining and should have learnt much; but you will nullify your usefulness and shorten your period of service through your intense earnestness. Remember, you have to offset constantly your sixth ray personality. Will you comprehend me if I say that you never evidence any imagination or excitement except along the lines of discipleship, and that then you evidence too much? I will give you some verses later on in this instruction, upon which I will ask you to ponder and reflect, not in your meditation (for I would have you follow only your group meditation) but during the day. Be balanced, my brother, and remember that work for us embraces many things, e’en hours of relaxation, and it most certainly necessitates the use of the discrimination in ascertaining the essentials and separating them from the non-essentials.
Trước hết, tôi muốn nói với em: Đừng xem mình quá quan trọng. Thế giới vẫn tiếp tục con đường của mình và hành tinh tiếp tục xoay quanh dù em phụng sự hay không. Hãy giảm cường độ rung động của em. Em có thể phụng sự và việc phụng sự của em là cần thiết. Tất cả các người phụng sự là cần thiết tại thời điểm này. Em đã trải qua một kỷ luật quyết liệt và đã học được nhiều; nhưng em sẽ vô hiệu hóa tính hữu dụng của em và rút ngắn thời gian phụng sự của em thông qua sự nhiệt tình thái quá của em. Hãy nhớ rằng, em phải hóa giải liên tục phàm ngã cung sáu của em. Em có hiểu tôi không nếu tôi nói rằng em không bao giờ thể hiện bất kỳ sự tưởng tượng hay hứng thú nào ngoại trừ theo đường hướng của con đường đệ tử, và rằng em thể hiện điều đó quá nhiều? Tôi sẽ đưa cho em một số câu sau này trong huấn thị này mà tôi muốn em suy ngẫm, không phải trong khi tham thiền (vì tôi muốn em chỉ thực hành bài tham thiền nhóm thôi), mà trong suốt ngày. Hãy cân bằng, huynh đệ của tôi, và nhớ rằng công việc của chúng ta chứa đựng rất nhiều thứ, ngay cả những giờ thư giãn, và nhất định nó đòi hỏi phải sử dụng tính phân biện trong việc xác định những yếu tố cần thiết và tách chúng khỏi những điều không cần thiết.
The second thing I would say to you may surprise you more than the above which, perchance, you have at moments yourself suspected. I would say to you with emphasis: Love more your fellowmen. At present you love our work and service and the ideal more than you love your brothers. This is the reason why you are such a poor, such a very poor psychologist. You do not love enough. Every human being you meet you consider and approach from the angle of the work, and not because they are fellow pilgrims or people you can love and help. Yourself as a server and the work (as our work) looms large between you and your fellowmen and will definitely negate your usefulness. It is the “organisation spirit” and the “manipulative faculty” of the third ray executive. Our workers deal with souls, and not with the work. They are occupied in aiding individuals and, through individuals, the world. They do not occupy themselves with the form side. That, too, is ever properly regarded and attended to, but it is secondary. You make it primary.
Điều thứ hai tôi muốn nói với em có thể làm em ngạc nhiên nhiều hơn điều trên mà, tình cờ, em có trong những giây phút em nghi ngờ bản thân. Tôi sẽ nói với sự nhấn mạnh: hãy thương yêu huynh đệ của em nhiều hơn. Hiện tại em yêu thích công việc, việc phụng sự và lý tưởng của chúng ta nhiều hơn là em yêu huynh đệ của mình. Đây là lý do tại sao em là một một nhà tâm lý học kém cỏi, rất kém cỏi. Em không yêu thương đủ. Với mỗi người em gặp gỡ, em xem xét và tiếp cận họ từ góc độ của công việc, chứ không phải vì họ là những người hành hương đồng hành hoặc những người mà em có thể yêu thương và giúp đỡ. Bản thân em như là một người phụng sự và công việc (như công việc của chúng ta) có vẻ to lớn giữa em và bạn đồng hành của em, và chắc chắn sẽ phủ nhận sự hữu ích của em. Chính là “tinh thần tổ chức” và “năng lực xử lí” của nhà quản lí cung 3. Những người hoạt động của chúng tôi làm việc với linh hồn, chứ không phải với công việc. Họ bận bịu với việc trợ giúp các cá nhân, thông qua các cá nhân, trên thế giới. Họ không quan tâm đến hình tướng. Điều đó cũng được xem xét hợp lý và cần quan tâm đúng đắn, nhưng nó là thứ yếu. Em biến nó thành chính yếu.
Settle back, my brother. Love and serve; relax and live a normal, useful life. The fires of your own intensity and the heat of your own aspiration will otherwise burn so fiercely that no one can get near you. Take time to know people for themselves, and not for their possible availability in the work. Yet fall not over backwards as you attend to my instructions. Balance is ever, for the aspirant, a major objective.
The two sentences which I give to you for careful consideration are as follows:
“The fire that I create must heat, not burn; it must draw into its warmth the man who needs its heat; it must not thrust away, through fierceness, the seeking soul. It is the fire of love, and not the fire of my own aspiration.”
“The service which I render must be to souls and not unto myself upon the Path. Thus shall I meet a need and, in forgetfulness of self and my own word and place, lead others towards the light.”
I have not indicated to you the rays governing your personality vehicles, for I seek to place your interest, not in yourself but in others.
Hãy ổn định lại, huynh đệ của tôi. Hãy yêu thương và phụng sự; thư giãn và sống một cuộc sống bình thường, hữu ích. Bằng không ngọn lửa của cường độ của chính em và sức nóng của khát vọng của riêng em sẽ cháy dữ dội khiến không ai có thể đến gần em. Dành thời gian để biết mọi người vì họ, chứ không phải vì sự khả dụng của họ trong công việc. Thế nhưng đừng rơi vào tình trạng ngược lại khi em tuân theo các huấn thị của tôi. Sự cân bằng luôn luôn là mục tiêu chính đối với người chí nguyện. Hai câu tôi đưa ra cho em để xem xét cẩn thận như sau:
“Lửa tôi tạo ra phải nóng, nhưng không đốt cháy; nhờ sự ấm áp của nó, nó phải thu hút những người cần sức nóng của nó; nó không được xua đẩy những linh hồn tìm kiếm thông qua sự dữ dội. Đó là lửa của tình thương, chứ không phải là ngọn lửa của khát vọng của riêng tôi. ”
“Việc phụng sự mà tôi phải làm là cho những linh hồn chứ không phải cho tôi trên đường đạo. Như vậy tôi sẽ đáp ứng được nhu cầu, quên lãng bản thân, lời nói và nơi chốn của tôi, dẫn dắt những người khác về phía ánh sáng. ”
Tôi đã không chỉ cho em những cung điều khiển các thể phàm ngã của em, vì tôi muốn em đặt sự quan tâm của em không phải ở chính bản thân mà ở những người khác.
[611]
February 1938
MY BROTHER AND MY FRIEND:
I would recall to you certain remarks which I made in my last instruction. With your usual aptitude to select that which your personality prefers, and which intrigues your sense of sin (I say this with a smile, brother, but the dramatic glamour of the sixth ray person, working in the Piscean Christian age, loves public conviction of wrong doing) and, feeding your sense of drama, enables you to say: “Now I know,” when you do not. You emphasised that which was obvious, and ignored the real things with which I sought to reach you. What were the points of real importance in my last communication to you? I will list them briefly:
1. The illusion of selection and reward to which, I warned you (as a sixth ray person) you were prone.
2. The opportunity to service.
3. To relax and lead a normal life.
Tôi muốn nhắc em nhớ lại những nhận định nhất định mà tôi đã đưa ra trong huấn thị cuối cùng của tôi. Với khuynh hướng thường lệ của em chọn những gì mà phàm ngã của em thích, và kích hoạt cảm giác của em về tội lỗi (tôi nói điều này với nụ cười trên môi, huynh đệ của tôi, nhưng ảo tưởng ấn tượng của người cung sáu làm việc trong thời đại Song Ngư là yêu thích sự công nhận của công chúng về việc làm sai trái của mình) và, nuôi dưỡng cảm giác của em về kịch tính, khiến em có thể nói: “Bây giờ tôi biết”, trong khi em không biết. Em nhấn mạnh điều hiển nhiên và bỏ qua những gì chân thật mà tôi đã tìm cách tiếp cận em. Những điểm có tầm quan trọng thực sự trong huấn thị cuối cùng của tôi đối với em là gì? Tôi sẽ liệt kê chúng ngắn gọn:
1. Ảo tưởng về việc được lựa chọn và khen thưởng, tôi đã cảnh báo em (như một người cung sáu) rằng em dễ bị tổn thương.
2. Cơ hội để phụng sự.
3. Thư giãn và sống một cuộc sống bình thường.
You will note that none of these sentences came out of the two paragraphs which you felt were so important and which you emphasised in your papers and letters. Such is your present condition of glamour that the essential strikes you not. You see it not. Such is your present glamour, that it is with the greatest difficulty that I can reach you at this time. I am making the effort but, my brother, it looks to me that this will constitute my last effort to assist you, for if this instruction avails you not, there is nothing more that I can do.
Em sẽ lưu ý rằng không có câu nào trong số hai câu này được đưa ra trong hai đoạn mà em cảm thấy rất quan trọng và em đã nhấn mạnh trong các bài viết và thư của em. Đó là tình trạng ảo cảm hiện tại của em khiến điều thiết yếu đã không được em chú ý. Em không thấy nó. Đó là ảo cảm hiện tại của em, rằng với những khó khăn lớn nhất mà tôi mới có thể tiếp cận em tại thời điểm này. Tôi đang nỗ lực, nhưng huynh đệ của tôi, tôi nghĩ rằng điều này sẽ là nỗ lực cuối cùng của tôi để giúp em, vì nếu huấn thị này không giúp ích gì cho em, thì tôi cũng không thể làm gì hơn.
An opportunity to serve and make a new start was offered to you. You were asked to help in some work which I initiated in 1919 (when I first contacted A.A.B. and began my work with her). The plans are made and the work is functioning. Yet you received not guidance from those who have sought to help you serve, and who opened the door of opportunity for you. You have endeavoured to initiate activities yourself, doing hastily and often inadequately the things you were asked to do. You were determined to find time for the things that your glamoured personality felt were important. You have chosen to select the work that you should do instead of cooperating in the service which you accepted. You have endeavoured to [612] form connections, unrelated to the work already undertaken and organised prior to your joining that particular group of workers who extended to you the invitation. You have tried to organise your own activities instead of cooperating in the work already begun and with which you were invited to cooperate—and with which you accepted affiliation. Your activities were paramount in your consciousness (in spite of protestations to the contrary) and the group activities were secondary.
Một cơ hội để phụng sự và thực hiện một khởi đầu mới đã được đưa đến cho em. Em đã được yêu cầu giúp đỡ một số công việc mà tôi đã bắt đầu vào năm 1919 (lần đầu tiên tôi liên lạc với A.A.B. và bắt đầu công việc của tôi với bà). Các kế hoạch được thực hiện và công việc đang hoạt động. Thế nhưng em không nhận sự hướng dẫn từ những người đã cố gắng giúp đỡ em phụng sự, và mở ra cánh cửa cơ hội cho em. Em đã cố gắng để tự khởi đầu các hoạt động, thực hiện một cách vội vã và thường không tương xứng những gì em đã được yêu cầu làm. Em đã quyết tâm dành thời gian cho những điều mà phàm ngã bị ảo cảm của em cảm thấy rất quan trọng. Em đã quyết định lựa chọn công việc mà em nên làm thay vì hợp tác trong công việc phụng sự mà em chấp nhận. Em đã cố gắng để tạo nên các mối quan hệ, không liên quan đến công việc đã được thực hiện và tổ chức trước khi em gia nhập nhóm phụng sự đặc biệt đó đã mở rộng lời mời em. Em đã cố tổ chức các hoạt động của riêng em thay vì hợp tác trong công việc đã bắt đầu và em đã được mời hợp tác—và em đã chấp nhận liên kết trong đó. Các hoạt động của em là tối quan trọng trong tâm thức của em (mặc dù phản đối điều ngược lại) và các hoạt động của nhóm là thứ yếu.
I advised you to live normally and to relax your intensity, but you have lived abnormally and with an occult violence which has been damaging to you. You have functioned in a glamorous world of your own idea of service and of what should be done, but there has been no true cooperation with what is being done —only an interest in what your own over-active third ray tendency has sought to produce has engaged your deepest attention. Superficially you cooperate, basically you do not.
Tôi khuyên em sống bình thường và thư giãn với cường độ của em, nhưng em đã sống bất thường và với một sự dữ dội huyền bí đã gây tổn hại cho em. Em đã hoạt động trong một thế giới ảo cảm của các ý tưởng của em về phụng sự và về những gì cần phải làm, nhưng không có sự hợp tác thực sự với những gì đang được thực hiện—chỉ có sự quan tâm đến những gì mà xu hướng quá năng động của cung 3 đã tìm cách tạo ra đã thu hút sự chú ý sâu sắc của em. Về bên ngoài em hợp tác, về cơ bản thì em không.
You have been glamoured by your own values and not by the group values. You have been side-tracked by many non-essential issues and you have not collaborated in my work or with those who are already integrated into the work that I am seeking to do. I am referring to myself in this communication to you, as your statements, and I believe your intent, have ever expressed devotion to me, your Tibetan teacher. You have sought to integrate those into this work who do not belong to this particular line of endeavour but who are working in other fields of hierarchical activity—of equal importance to be sure, but not the work to which you pledged yourself in years gone by. You do not keep your line of service clear. You wander into too many other fields of service which are not yours and where you are not wanted. So great has been your glamour that you have even desired to thrust into my group of disciples an aspirant who, in a later life, will shift her consciousness on to the mental plane and gradually become a conscious disciple, but who is not yet working on the level where those who could be, or are, accepted disciples, are working.
Em đã bị ảo cảm bởi các giá trị của riêng em và không phải bởi các giá trị nhóm. Em đã lạc hướng về nhiều vấn đề không thiết yếu và em đã không cộng tác trong công việc của tôi hoặc với những người đã được tích hợp vào công việc mà tôi đang tìm cách để thực hiện. Tôi đang nhắc đến bản thân tôi trong thông tin này cho em, bởi vì những phát biểu của em, và tôi tin ý định của em, luôn bày tỏ lòng tôn kính đối với tôi, Chân sư Tây Tạng của em. Em đã tìm cách kết hợp những người vốn không thuộc về đường lối hoạt động này vào công việc này, những người không tham gia vào nỗ lực đặc biệt này mà đang làm việc trong các lĩnh vực hoạt động khác của hoạt động của Thánh đoàn—chắc chắn có tầm quan trọng tương đương, nhưng không phải là công việc em đã cam kết trong nhiều năm qua . Em không giữ đường lối phụng sự của em rõ ràng. Em đi lang thang vào quá nhiều lĩnh vực khác của công việc phụng sự vốn không phải của em và là nơi mà em không muốn. Vì vậy ảo cảm của em lớn đến nỗi em thậm chí còn muốn đưa vào nhóm đệ tử của tôi một người chí nguyện, người mà trong kiếp sau sẽ chuyển tâm thức của mình lên cõi trí và sẽ dần trở thành một đệ tử hữu thức, nhưng hiện chưa làm việc ở cấp độ mà những người có thể, hoặc là, đệ tử chính thức đang làm việc.
I am speaking to you with no evasion whatever. Your true friends are deeply distressed and seek to shield you and to hold you to the straight path of service. They are conscious of failure [613] and blame themselves for lack of right technique. Why should they succeed where I, too, apparently have failed, and when your own soul seems powerless to pierce the glamour into which you cyclically wander?
What are the major glamours into which you so easily penetrate and which blot out, whilst they last, all true perception?
Tôi đang nói chuyện với em mà không có sự tránh né. Những người bạn thật sự của em đang rất đau khổ và tìm cách che chở em và giữ em theo con đường phụng sự ngay thẳng. Họ ý thức về sự thất bại [613] và tự trách mình vì thiếu kỹ thuật đúng đắn. Làm sao họ có thể thành công khi mà tôi cũng rõ ràng đã thất bại, và khi linh hồn của em dường như bất lực để xuyên qua ảo cảm mà em đã xoay vòng trong đó?
Những ảo cảm lớn mà em thâm nhập dễ dàng và xóa bỏ sự nhận thức đúng thực, khi chúng tồn tại, là gì?
1. The glamour of planning. You are sensitive to the Plan, but occupied with your own plans and believe that your plans are part of the Plan. List the plans and the schemes along many lines which you have evolved, my brother, and see how many you have succeeded in carrying through. Blame none but yourself if they were founded on astral dreams.
1. Ảo cảm của hoạch định. Em rất nhạy cảm với Thiên Cơ, nhưng em bận tâm với kế hoạch của riêng em và tin rằng kế hoạch của em là một phần của Thiên Cơ. Liệt kê các kế hoạch theo nhiều đường lối mà em đã phát triển, huynh đệ của tôi, và xem có bao nhiêu em đã thành công trong việc thực hiện. Đừng đổ lỗi cho ai khác chính mình nếu chúng được thành lập trên những giấc mơ trung giới.
2. The glamour of your own spiritual ambition. You desire to be a group organiser under the Plan. You long to produce some working scheme yourself, paralleling that already being done but definitely your own, or to organise some group, paralleling those already existing but which will be also definitely yours. But, when asked to fit into the work of a group already existing, you are too busy with your own dreams to do so and somewhat despise the task assigned. But, my brother, in our work there is no great or little task, only obedience to the next duty whatever that may be.
2. Ảo cảm của tham vọng tinh thần của em. Em mong muốn trở thành một người tổ chức nhóm theo Thiên Cơ. Em muốn tự sản xuất một số chương trình làm việc, song song với những gì đã được thực hiện nhưng rõ ràng là của riêng em, hoặc để tổ chức một số nhóm, song song với những nhóm đã có nhưng đó cũng sẽ chắc chắn của em. Nhưng, khi được yêu cầu để phù hợp với công việc của một nhóm đã có, em quá bận rộn với ước mơ của mình để không làm điều đó và phần nào coi thường nhiệm vụ được giao. Nhưng, huynh đệ của tôi, trong công việc của chúng tôi, không có việc lớn hay nhỏ, chỉ có tuân theo bổn phận trước mắt mà thôi.
3. The glamour of spiritual dominance or control over others. Therefore, continuously, you seek to find those to whom you can stand as a spiritual organiser. They are ever those of no great account in the scale of spiritual usefulness, and ever aspirants of good intention but you magnify their usefulness and possibilities in order to establish yourself—in your own eyes, if you could but recognise it—as a guide and leader of other disciples on the Way. You did this with two people, both of them good probationary disciples, and one nearing acceptance, but both working on the astral plane where those with whom I seek—at this particular time—to cooperate, are not working, except as souls, serving from the mental plane and from soul levels.
3. Ảo cảm của sự thống trị tinh thần hoặc kiểm soát những người khác. Do đó, em liên tục muốn tìm những người mà em có thể thể hiện như là một người tổ chức tinh thần. Họ luôn là những người không có năng lực lớn trong sự hữu ích tinh thần, và luôn là người chí nguyện với ý định tốt, nhưng em phóng đạo tính hữu ích và khả năng của họ để tự thể hiện—trong mắt của em, nếu em có thể nhưng nhận ra nó—như là một người hướng dẫn và lãnh đạo của các đệ tử khác trên đường đạo. Em đã làm điều này với hai người, cả hai đều là những đệ tử tập sự tốt, và một người gần như được chấp nhận, nhưng cả hai đều làm việc trên cõi trung giới, nơi mà những người mà tôi mong mỏi hợp tác —tại thời điểm đặc biệt này—đang không hoạt động, ngoại trừ như những linh hồn, phụng sự từ cõi trí và từ các cấp độ linh hồn.
Again and again, my brother, during the past years I have sought to help you. The indication that what I say is true, lies in two basic facts: First, your deep unhappiness at this time and your inability to work with others, quietly and unassumingly [614] and, secondly, that no success along any line has come your way. Face up to that and understand the implications. Face these two facts with clarity and with hopefulness. The true disciple has ever to face facts. Let me give you certain facts and then let me beg of you to ponder on them:
Một lần nữa, huynh đệ của tôi, trong những năm qua tôi đã tìm cách giúp em. Chỉ dẫn cho thấy điều tôi nói là đúng nằm ở hai sự kiện cơ bản: Thứ nhất, sự bất hạnh sâu sắc vào lúc này và sự bất lực của em để làm việc với người khác, một cách lặng lẽ và khiêm tốn [614] và, thứ hai, rằng không có thành công nào theo theo bất kỳ đường lối nào. Hãy đối mặt với điều đó và hiểu được những hàm ý. Hãy đối mặt với hai sự kiện này với sự rõ ràng và với hy vọng. Người đệ tử thật sự luôn phải đối mặt với sự thật. Hãy để tôi cho em một số sự kiện nhất định và sau đó tôi xin em suy nghĩ về chúng:
1. You are nearly sixty. Ahead of you lie a few more years of service, if you will, or a futile running around, if you will.
2. You have been asked to collaborate in my work. This is not a question of your rendering obedience; in that I am not interested, but because, years ago, you recognised me and offered to help. You recognised some of my co-workers and offered your assistance.
3. Your “service,” so called, has hitherto been the making of plans after your initial service of financing the earlier stage. But, my brother, the giving of money is the least important thing you have to offer. You have been occupied with large schemes, none of which have come to fruition because they were not the thing which you had, as a soul, undertaken to do and, therefore, they lacked the inflow of the group energy which would have guaranteed their success. You have been busy with an attempt to organise a group here and a group there. But the plans are already laid; the groups are already formed; the organisation, connected with my work, is already functioning. Then why not, brother of mine, collaborate with what already is?
1. Em gần sáu mươi tuổi. Trước mặt em chỉ còn một vài năm nữa để phụng sự, nếu em muốn, hoặc nếu em không muốn chạy lòng vòng.
2. Em đã được yêu cầu cộng tác trong công việc của tôi. Đây không phải là câu hỏi về sự vâng lời của em; tôi không quan tâm điều đó, nhưng vì nhiều năm trước, em đã nhận ra tôi và đề nghị giúp đỡ. Em đã nhận ra một số đồng nghiệp của tôi và em đã trợ giúp.
3. Cái được gọi “công việc phụng sự của em” cho đến nay là việc tạo ra các kế hoạch sau khi em đã cung cấp việc phụng sự tài chánh cho giai đoạn đầu. Nhưng, huynh đệ của tôi, việc cho tiền là điều ít quan trọng nhất mà em phải cung cấp. Em đã bận rộn với những kế hoạch lớn và không có cái nào có kết quả vì chúng không phải là cái mà em, như một linh hồn, thực hiện và do đó chúng thiếu nguồn năng lượng nhóm vốn sẽ đảm bảo thành công của chúng . Em đã bận rộn với một cố gắng để tổ chức một nhóm ở đây và một nhóm ở đó. Nhưng kế hoạch đã được đặt để; các nhóm đã được hình thành; tổ chức, liên kết với công việc của tôi, đã hoạt động. Vậy tại sao không cộng tác với những gì đã có, hỡi huynh đệ của tôi?
4. You have no ability to work in a big way from the worldly angle and are too old to learn. But the success of all large undertakings is based on the little things, the minor tasks, faithfully fulfilled, of the disciple who is free from personal ambition.
5. It had been my intention to start some of you on definitely constructive work in connection with the dissipation of world glamour. But this activity you have delayed. You have hindered the work in the group up to date and this cannot be permitted much longer. Work along this line can be done successfully only by those who are mastering their personal glamours. You are yet in the depths of glamour and subconsciously know that this is true. All who know and love you, know it [615] and are in deep distress, wondering what they can do to help you and aid in your release.
4. Em không có khả năng làm việc theo một cách lớn lao ở góc độ thế giới và quá già để học điều này. Nhưng sự thành công của tất cả các công việc lớn dựa trên những việc nhỏ, những nhiệm vụ nhỏ nhặt được hoàn thành một cách chính xác của người đệ tử không có tham vọng cá nhân.
5. Đó là ý định của tôi để bắt đầu một số đệ tử trong công việc xây dựng chắc chắn liên quan với việc phá tan ảo cảm của thế giới. Nhưng em đã trì hoãn hoạt động này. Em đã cản trở công việc trong nhóm cho đến hiện tại và điều này không thể được phép kéo dài hơn nữa. Công việc theo đường lối này chỉ có thể được thực hiện thành công bởi những người đang thành thạo những ảo cảm cá nhân của họ. Hiện em đang ở trong chiều sâu của ảo cảm và về mặt tiềm thức biết rằng điều này là đúng sự thật. Tất cả những ai biết và yêu mến em đều biết điều đó, và đang buồn, tự hỏi làm thế nào họ có thể giúp đỡ em và giúp em trong việc giải phóng ảo cảm.
6. The door still stands wide open for you. But the opportunity for you to go forward with your group is dependent upon your accepting the above facts and by your beginning, for the first time in your life, to work as a humble server, relinquishing all plans, all big ideas, and for the rest of this life (which is but a moment of time in the long cycle of the soul), doing the little things behind the scenes of which no one will know.
Have I been hard, my brother? I assure you of my steadfast love and of my deep and lasting desire to help you and to serve you.
6. Cửa vẫn mở rộng cho em. Nhưng cơ hội để em tiếp tục với nhóm của em phụ thuộc vào sự chấp nhận của em những sự kiện trên và bằng sự bắt đầu, lần đầu tiên trong cuộc đời của em, làm việc như một người phụng sự khiêm tốn, từ bỏ tất cả các kế hoạch, tất cả các ý tưởng lớn, và cho phần còn lại của cuộc đời này (đó chỉ là một khoảng thời gian ngắn trong chu kỳ dài của linh hồn), làm những việc nhỏ đằng sau hậu trường mà không ai biết.
Tôi có nghiêm khắc không hỡi huynh đệ của tôi? Tôi bảo đảm với em về tình thương bền vững của tôi và khát vọng sâu xa và lâu dài của tôi để giúp em và phụng sự em.
I shall not attempt further to make clear to you the futility of your present life and activities. I stand ready to weld you into the group to which you pledged yourself as a soul and on soul levels. But to do this, you must reach the point of complete self-surrender and demonstrate your willingness to serve with humility and readiness. I will communicate with you again when you express the wish to have me do so and evidence, at the same time, a real understanding of that which I have sought to impress upon you.
You have a devotion and a persistence which can and must carry you through into the light. It has hitherto been a persistence, based on weakness, and your devotion has been glamorous. Now get down to facts. Let the future demonstrate a persistence which is based on conviction that you are in the Way of Service and that you travel not alone, but that a group of brothers stands ready to work with you when you will work with them. Let your devotion be that of devotion to your group brothers, to the need of humanity and to the Plan and last, and only last, to me.
Tôi sẽ không cố gắng làm rõ thêm cho em sự vô ích của cuộc sống hiện tại và các hoạt động của em. Tôi sẵn sàng đưa em vào nhóm mà em cam kết như là một linh hồn và trên các cấp độ linh hồn. Nhưng để làm điều này, em phải đạt đến điểm hoàn toàn tự nguyện đầu hàng và thể hiện sự sẵn sàng của mình để phụng sự với sự khiêm tốn và sẵn sàng. Tôi sẽ liên lạc với em một lần nữa khi em bày tỏ mong muốn tôi làm như vậy, và đồng thời thể hiện một sự hiểu biết thực sự những điều mà tôi đã cố gắng để gây ấn tượng với em.
Em có một sự sùng kính và sự kiên trì có thể và phải đưa em vào trong ánh sáng. Nó đã trở thành sự kiên trì dựa trên sự yếu đuối, và lòng sùng kính của em đã trở thành ảo cảm. Bây giờ hãy đi xuống sự thật. Hãy để cho tương lai chứng minh sự kiên trì dựa trên niềm tin rằng em đang ở trên Con Đường Phụng sự và em không đi một mình, nhưng một nhóm huynh đệ đã sẵn sàng làm việc với em khi em làm việc với họ. Hãy để sự sùng kính của em là sự sùng kính với huynh đệ trong nhóm của em, với nhu cầu của nhân loại, với Thiên Cơ, và chỉ sau cùng, với tôi.