TẤM THẢM CỦA THƯỢNG ĐẾ – TẬP I – PHẦN IV – Cung của Thể Trí

 

 

The Qualities of the Mental Ray

In his many books (and especially in Esoteric Psychology, Vols. I and II, and Discipleship in the New Age, Vols. I and II) the Tibetan has described the qualities of the various types of minds. From these descriptions, it is possible to get a good idea as to how these types function. Nevertheless, it seems a useful exercise to undertake a close and extensive analysis of each type of mind, so that its particular mode of thinking can be understood as clearly as possible.

When attempting to analyze the qualities of the personality fields of actual individuals, problems may arise because there are no absolute and impenetrable boundaries between the personality fields. Every personality field affects every other and, therefore, the energy quality of each personality field affects, to a greater or lesser extent, the energy quality of every other such field.

The ray quality of the lower mind, for instance, will be expressed predominantly in the lower mental field, but the influence of that ray may also be detected when other fields within the energy system are examined. There is always a kind of interaction or interdependence between fields which complicates the detection or identification of the ray of a particular field. This condition might well be called the overlay effect— especially when the ray of a superior field ‘colors’ the ray quality of an inferior field.

“Superior” and “inferior” are relative terms and refer, essentially, to the vibratory frequency of a particular personality field. For instance, the lower mental field is “superior” to the astral field (and the astral field “inferior” to the lower mental), because the vibratory frequency of the matter of the lower mental field is greater than that of the astral field. For the same reason, the “causal,” “soul” or transpersonal field is superior to the lower mental field, and the astral field is superior to the etheric-physical field.

When the ray of an inferior field affects the ray expression of a superior field, the condition could be called the subcoloration effect—not to be confused with the phenomenon of subrays which are subinfluences within a particular field itself. For instance, the quality of emotional devotion characteristic of an astral body upon the sixth ray may affect or ‘subcolor’ the quality of thinking within the lower mind; similarly, a stable seventh ray vibration in the etheric-physical nature may contribute to greater poise within the emotional nature.

As evolution proceeds, however, the overlay effect should increase and the subcoloration effect subside, because each superior field should regulate and control (without stifling) the fields inferior to it, while each inferior field should become less and less capable of conditioning the functioning of the fields superior to it. In other words, the emotions must not direct the mind, nor the mind the personality as a whole; and certainly, as esotericists well know, the personality must not direct the soul. Colloquially, it is not a sign of high evolutionary accomplishment when the “tail wags the dog.”

In the majority of cases, the soul or transpersonal field can be considered the highest field, and the physical-vital field the lowest field—although the fields of the Spiritual Triad and the field of the Monad will also eventually have to be understood by the practicing esoteric psychologist.

Despite these complications, it is valuable to examine closely the various functions of each personality field, in an attempt to understand exactly how a particular ray quality might color those functions. For instance, although it would be generally valid to state that a ray one mind would contribute to a person’s sense of isolation, it would also be important to understand more precisely how this ray one quality affects the thinking or mental process in such a way that isolation eventuates.

In the following pages there will be presented lists of qualities which are often found (or which, hypothetically, might be found) when the lower mind is conditioned by any one of the seven rays. We will be discussing the ray of the lower mind—not the ray of the soul (which, it must be remembered, is also found upon the mental plane), nor the ray of the higher mind. When the word “mind” or “mental ray” is used, it is the lower mind to which these terms are meant to refer. It is hoped that a study of these lists of qualities and the commentary upon each quality, will help students sharpen their ability to discriminate one type of mental ray from another.

Some of the phrases which describe a particular type of mental ray are taken directly from the Tibetan, others are derived from experience and observation, and still others are rationally inferred by combining the generic qualities of a particular ray with generic mental functions. It should be realized that no one individual with a particular mental ray can be expected to display all the qualities which could, conceivably, pertain to that mental ray. There are too many modifying and qualifying influences throughout the individual energy system to expect such uniformity.

It must also be stated that certain mental rays are far more likely to occur than others. The following passage from Esoteric Psychology, Vol. II, pp. 290–291, makes this clear:

…the mental body of every human being is composed of substance which is governed by the rays, one, four and five. Exceptions to this rule appear, sometimes, upon the Path of Discipleship, and are the result of the direct and intelligent action of the Soul, prior to incarnation. The soul builds a body of mental substance or attracts to it that particular type of mental energy which will enable it to possess (whilst in incarnation) the type of vehicle which will make a chosen experience possible. This freedom of choice never occurs except in the case of the awakening disciple.

Because, today, there are so many “awakening disciples”—those who are beyond even the early stages of discipleship and aspiration, it seemed best to examine all the rays in relation to the mental body. Rays one, four and five probably condition even the [398] majority of fairly advanced disciples, but exceptions will exist, and must be thought through carefully so that those whose mental ray does vary from the norm can be assisted in recognizing the quality of that ray.

 

List of Qualities for the Ray One Mind

●      Firmness in thought and opinion

●      A dominating and ‘impressive’ mind

●      Decisive mind

●      One-pointed mind

●      Affirmative mind

●      A mind for principles—not details

●      Map-making, outlining mind

●      Concentrated, one-pointed mind

●      Synthesizing mind

●      Critical mind

●      Mental endurance

●      Independence of mind

●      Intensely active mind

●      Power to “leap to conclusions”

●      Detached, impersonal thinking

●      Outspokenness

●      Unembellished thought and speech

●      Brief and trenchant thought and speech

●      Realistic mind

●      Organized thought process: prioritizing

●      Occult mind

●      Isolating thought process

[399]

Commentary on the Dynamics of the Ray One Mind

Firmness in thought and opinion: Ray one brings a quality of fixity to the mental process. When the ray one tendency to remain fixed and immovable at the center is applied to mental activities, there is a tendency to hold firmly to that which has been mentally determined or concluded. A conviction or opinion may be formed suddenly or over a greater period of time; but once formulated, it has strength and integrity, and resists change. Thus, people with a ray one mental field are not given to frequent “changes” of mind—unless they will to change. In fact, there might even develop a kind of mental obstinacy—a refusal to budge mentally, a refusal to deviate from a formulated opinion. There might also be found a degree of mental pride. This would not be the same as the intellectual pride of the third ray mind, based as it is upon mental virtuosity and adeptness; rather, it would relate to the certainty of being “right.”

The first ray, in general, has the quality of self-assurance, and when this quality is transferred to the mental level, there develops what might be called ‘a conviction of mental rectitude.’ The death-dealing quality of crystallization is also associated with the first ray (probably in its Capricornian modality), and this is yet another cause for the tendency toward mental fixity found in the ray one mind.

A dominating, ‘impressive’ mind: Ray one is endowed with the quality of imposition, for good or ill. The thought forms created via a ray one mental vehicle would be powerful and ‘impressive’ (in the occult sense)—i.e., they would override contrary thoughts and impress themselves upon other minds. Perhaps this type of mind, in the practice of telepathy, would be an excellent “sending” instrument, but not as easily adapted to “receiving”—in short, the ray one mind is a projective mind.

A natural mental certainty, assurance and conviction would contribute to the dominating and impressing qualities of the ray one mind. It can also be seen that this tendency could lead to a conviction of “mental superiority.” The certainty that one’s opinion is the correct one would make mental listening (or “taking in”) more difficult, and mental projection (or “giving out”) the line of least resistance. The tendency of this type of mind is to override the thought of other minds. When mental activity is translated into speech, this dominating tendency will persist with predictable consequences in conversation. In general, it can be said that the ray one mind is predominantly an influencing rather than influenced mind.

Decisive mind: The type of mental uncertainty which plagues some of the other types of minds would not be a problem for individuals possessing a ray one mind. This does not mean that the conclusions reached and held would always be successfully enacted, but at least the tendency towards mental vacillation and indecisiveness would be comparatively rare. Less frequently than most would such individuals “be of two minds;” the monolithic quality of the first ray energy, as applied to the mental field, would militate against this. [400]

Affirmative mind: Affirmation is a process of making thought firm. The ray one mind excels in the recognition, clarification and formulation of principles, which principles it tends to repeat. Repetition brings a strengthening of thought—a “firming-up” of thought; a strengthened thought can more easily become a powerful influence upon the various planes and fields it touches. Those with a first ray mind frequently seek to make a forceful, impressive mental impact upon everyone and everything within their field of influence; affirmation strengthens the impact of thought. This impact has its effect, not only on the environment, but extends to the various fields within the energy system of the one who affirms.

One-pointed mind: One-pointedness is one of the preeminent qualities bestowed by the first ray. Applied to the mind, it suggests a thought process which is undeviating in the pursuit of the purpose for which the process was activated. Not to be deflected or distracted, the ray one mind marshals all its thoughts and directs them one-pointedly towards the fulfillment of an objective which is consistently “held in mind.”

Synthesizing mind: The ray one mind grasps the “big picture.” It includes all factors of moment, and sees them as an interrelated whole. Nothing of importance is excluded, priorities are appreciated, and detail is seen as secondary to the overall “gestalt.”

A mind for principles—not details: The ray one quality of synthesis, which tends to perceive and create unified wholes, rather than “parts and pieces,” inclines the ray one mind to think in terms of principles and “first things,” rather than in terms of a multiplicity of details. During the ray one thinking process, the essentials of any consideration are easily discerned. This does not mean that there is no ability to note detail, nor does it means that other types of minds cannot discern general principles, but the ray one mind’s tendency is to think broadly about the wholes. Such a mind can with facility grasp the laws controlling any system of relationships under consideration.

Map-making, outlining mind: With its tendency to appreciate the essentials, the ray one mind can easily diagram or outline any set of fundamental relationships. It can “cut to the bone,” which is another way of saying that this type of mind sees through any whole to the structural framework supporting that whole—its “skeleton” so to speak. The “map” of essential, fundamental relationships within any whole is seen all at once; the details are not considered as important as the set of related principles upon which the integrity of the whole depends.

Concentrated, one-pointed thinking: The capacity for centralization characteristic of the ray one energy, when applied to the mental field, leads to the ability to centralize in thought; this is another way of describing concentration. The ability to focus intensely upon one point would be expected, as would the ability to think straight towards the goal of thought, without circuitous meandering, and without being deflected by intruding thoughts. All this would result in a capacity to focus the mind firmly upon any [401] object of attention, and to hold it there without deviation. Such a mind helps its possessor “get right to the point,” and stay there.

Critical mind: The often destructive quality of ray one energy, when manifesting through the mental field, will naturally create a potential for critical, destructive thinking. The weak points in another’s thought, attitude or way of life can easily be detected, disrupted or destroyed. This mental assault can be either good or bad, depending upon the motivation for the assault and the nature of that which is assaulted. Students of esotericism learn how easy it is to build or destroy with thought, and for individuals with a ray one mind, this lesson is very important.

The power to criticize, of course, has its place. One can see that this type of mind would be very valuable during debate, or during any forum in which the value or soundness of thought or behavior had to be determined. Such a mind could easily assist one to destroy an argument—and there are many fallacious arguments which need destroying.

It is not that the ray one mind is necessarily nitpicking or hypercritical; it is more likely to be galvanized into criticism when essential values are being compromised; it criticizes the violation of fundamental principles rather than the many little mistakes which do not affect the integrity of the whole. Since speech and thought are so closely connected, destructive or critical speech (again, for good or for ill) is frequently a characteristic of those whose mental ray is the first.

Mental endurance: This quality seems obvious. Since the first ray bestows strength and endurance wherever it is found, it naturally imparts strength and endurance to the mental faculties. The ray one mind will be able to “keep on keeping-on”—in other words, to keep thinking, and not relent until the goal of the thought process has been achieved. Rarely would such an individual complain, “My mind is too tired to think.” For any demanding mental task, this endurance would be a decided asset. It should be mentioned, however, that the first ray mind often works so quickly and gets to the point so rapidly, that prolonged, laborious mental effort on a single task is often unnecessary.

Independence of mind: Those with a ray one mind like to “think for themselves.” Generically, the ray one energy inclines people to take action without waiting for others to act—i.e., to be nonimitative in the deepest sense, and a source unto themselves. This, of course, does not mean that those with ray one in their equipment cannot follow orders, or conform to the will of their superiors (though occasionally insolence is a problem),—but rather, that the first ray gives people the capacity to draw the power to initiate action from within themselves. There is a profound sense of self-reliance which, translated to the mental field, appears as independent thinking.

Intensely active mind: This quality is not the same as a “busy mind” (as frequently found upon the third ray), because, when the mind is upon the first ray, the quality of purposeful activity is almost always preserved, and purposeless ‘busy-ness’ is eliminated. [402]

While, in general, the third ray is most frequently associated with activity, it must be remembered that for stimulating sheer vigor and vitality, the energy of the first ray is supreme. DK tells one disciple who was having difficulty with lethargy, that “though you may have this liability in a physical or emotional form, you have not got it mentally.” This disciple had a ray one mind, and was further told that he could, as a result, be “…among those who take the kingdom of heaven by violence and enter therein” (Discipleship in the New Age, Vol. I, p. 151).

When the first ray conditions the mental field, we can expect vigorous and energetic thinking. This does not mean that there is no potential for calm and deliberate thinking, for there is; but when influenced by ray one, the thinking process will usually be highly energized, moving rapidly and one-pointedly from one ‘thought frame’ to the next— whenever doing so is considered desirable by the thinker. It will therefore not be difficult for the possessor of the ray one mind to rouse himself to thought. In sum, there is the capacity for rapidity of thought through what might be called ‘mental streamlining.’

Power to “leap to conclusions:” We are often told that those who are blind must advance by holding on, while those who have sight can advance freely and unattached. “Holding on” is basically caused by fear, and ray one is a fear-destroying potency. Chains of thought or reasoning are, from one point of view, a sign of caution. The thinker whose mental body is upon the third or fifth ray wants to “make sure” that one thought follows from another and that, because such thoughts are ‘tied together’ logically, they will not lead astray or into the dangers of fallacy. Thinkers with a ray one mind have a bold mental process and do not put such a premium on caution. They may leap over many ‘steps-in-thought’ without compunction. Such is the confidence of this type of mind that the process of what might be called ‘assurance by concatenation’ is hardly needed (if at all) and therefore, the possessors of the ray one mind may seem to “leap” suddenly and precipitously to their conclusions.

Detached, impersonal thinking: Ray one is the ray of detachment and impersonality. Applied to the mental field, these qualities give the capacity to consider a subject from a broad, impersonal perspective in which the “little self” may assume but little significance. The ray one influence lifts above pettiness, and those whose mind is qualified by the first ray are lifted above pettiness in thinking. In general, minds along the 1–3–5–7 line are well adapted to impersonal or nonemotional thinking. They can more easily detach themselves from the importunities of the astral-emotional field. Even in the face of personal circumstances which other ray types would find emotionally upsetting, those with a ray one mind are capable of achieving mental detachment, and of viewing the whole problem from a distance (“en large,” as it were). Such a mind serves as an excellent instrument for the mastery of the uncontrolled emotions and the disciplining of the physical instincts. [403]

Outspokenness: Because thought is so intimately connected with speech, the powerful and relatively fearless thinking of the ray one mind translates into direct, fearless speech. Such individuals will be inclined to say exactly what they think. This quality of outspokenness is related to the qualities of mental dominance and mental impressiveness. Just as upon the mental plane the thoughts of the ray one mind tend to deflect opposing or interfering thoughts, so the words impulsed by the ray one mind will deflect contrary or opposing words, will “cut through” to find their mark, and will make their point.

Unembellished thought and speech: The ray one mind inclines its possessor to stick to essential issues. There is little time or inclination to ornament or elaborate what is thought and said. Unembellished thought and speech are related to the quality of outspokenness; together they result in what might be called “plain-spokenness.” There is often a certain rough-hewn, unvarnished character to this kind of thought and speech process, with little inclination for polishing or censoring. The ray one mind is given to clear, straight thinking without all the “extras.”

Brief and trenchant thought and speech: While there are many modifying factors which contribute to an individual’s penchant for brevity or verbosity, the ray one mind can think and say a great deal with relatively few thoughts and words. There may be a tendency towards aphorism, or towards the selective use of quotation in order to capture the essence of an idea. Pithy, generalized statements (characterized by the Tibetan as “brief but full”) can be expected.

Realistic mind: There is a certain “no nonsense” quality about the first ray (which is not to say that first ray individuals lack a sense of humor!). The first ray is closely related to the seventh ray, and to the seventh plane (the physical) upon which manifestation (as usually understood) occurs. The first ray gives one the executive ability to compel manifestation. This ability demands realism—a clear assessment of what is necessary to “make things happen.” Only if one is realistic can one successfully “see things through” into manifestation. In fact, the manifest and the real are commonly considered synonymous. When it comes to dealing with what must be accomplished, the ray one mind is rarely given to silly or foolish thought—i.e., unrealistic thought. The first ray mind enables one to “know what it takes”—whatever the task.

Organized thought process: While the first ray mind may not indulge in the detailed considerations of the second, fifth or seventh ray mind, the organizing tendency associated with the first ray is clearly depicted in the following statement from Discipleship in the New Age, Vol. I, p. 625: “The first ray person is conscious of ordered life, the majesty of ordered forces; the glory of the intelligent ‘arrangement’ of the powers which lie behind the manifested world is his rightful field of service.” Although this statement applies primarily to the first ray soul, and somewhat to the first ray personality, the qualities of order and organization can logically be inferred to apply to the first ray mind as well. In addition, one of the major qualities of the Shamballa energy [404] (Shamballa being the planetary Center from which the first ray emanates) is organization. The first ray mind would bring order to the field of thought (or to any field in which it worked) through the power of the will.

Those upon the first ray have the ability to know where a thing “belongs”—its place or station (which is often determined by its degree of power or influence). It is also a first ray quality which is used to “put [people] in their place”—i.e., make sure they do not get “out of line,” or assume prerogatives which are not theirs by right of responsibility. Those with this type of mind can (almost instinctively) position people and things according to their proper function; this positioning is but another way of describing organization. The seventh ray mind (which, apparently, is far rarer than the first) can perform this task even more successfully (though, probably, less rapidly), and with more attention to fine adjustment.

One of the key skills in the process of organization is the ability to prioritize. Organizations are built upon the principle of hierarchy, and understanding hierarchy depends upon the ability to discern first things—which things should be prior to other things. The first ray mind, we have seen, “homes-in” on the essential. It understands what is primary and what is secondary; it instinctively seems to know the hierarchical value of anything it considers. Thus, its solid sense of prioritization augments its power as an instrument of organization.

Occult mind: The ray one mind has the capacity to understand all things in terms of their essence, which is pure energy. It is a mind well-suited both to detecting and directing this essential energy. By its power of penetration, the first ray mind can pierce through the veils surrounding any subject, and force the revelation of that which is hidden. Occultism deals with the hidden reality—a reality which the ray one mind forces into the light.

Isolating thought process: This quality can be considered allied to independence of thought. It is that quality which inclines those with a ray one mind to think things through by themselves, and to arrive at their own conclusions, free from the interplay with (and impression from) other minds. Such people may be very inclusive mentally, and understand issues in the broadest contexts, but, for them, the process of arriving at conclusions will not so readily be pursued in group formation. People with ray one minds may eagerly bring their conclusions to the group, and may frequently insist upon the acceptance of these ideas by the group, but the ideas will most frequently not be arrived at as part of a group process. [405]

 

List of Qualities for the Ray Two Mind

Among the more than forty disciples trained by the Tibetan Master, the ray two mind was found only in three instances—that of S.C.P., W.D.S. and D.E.I. Not much is given about the mental quality when the second ray conditions the mental field. The few qualities given by the Tibetan will be included in the following list; other qualities listed must be considered speculative, and are derived from the reasoned application of ray two qualities to some of the key functions of the mental vehicle. In any case, the ray two mind is rare, and should not be considered as a possibility unless the commonly found mental rays (rays one, four and five) fail to account for the nature of one’s mental functioning, and unless one knows himself to be an “awakening disciple” (cf., Esoteric Psychology, Vol. II, p. 290–291).

●      Astral-buddhic mind—abstracting mind

●      All-absorbent, accumulative mind

●      Receptive, passive mind

●      Comprehensive and inclusive mind

●      Synthesizing and fusing mind

●      Indefinite thought process; nondelineation, nondiscrimination, imprecision

●      Nondecisive mind

●      Noncritical mind

●      Intuitive thought process—noncognitive

●      Illuminated, light-filled mind

●      Stillness and clarity of mind

●      Inactive, slow and pondering mind

●      Detailed mind

●      Over-kindness, over-softness in expression

 

Commentary on the Dynamics of the Ray Two Mind

Astral-buddhic mind—abstracting mind: The ray two mind is found upon the ‘soft’ (2–4–6) line of energy. Upon this line, love and intuition are easily cultivated and intellectuality is not. From the point of view of the personality, the intuition is “formless;” in fact its ‘location,’ or originating source, is upon the first of the truly formless planes—the buddhic plane. Intuition is truly abstract; via intuition pure ideas are communicated, but not the thoughtforms into which such ideas are built. An idea is an essence; a thoughtform is an accretion of lower mental substance gathered to [406] express that essence. The second ray mind is responsive to ideas (which are, in fact, formless abstractions); it is not, however, skillful in handling the thoughtforms in which the ideas have been clothed. It is mind sensitive to impression—whether the formless impression of the intuition, or the type of impression arising from the sentiency of the astral field. In either case, there is a tendency for the second ray mind to delay or have difficulty translating such impression into definite thoughtforms. The mental contents arising from impression tend to remain abstract and undelineated.

All-absorbent, accumulative mind: The second ray is allied with the Law of Attraction; it is magnetic and has ‘drawing power.’ The inclusive second ray bestows upon the mind the faculty of absorption—frequently indiscriminate absorption. The second ray refusal to eliminate through discrimination, which, when applied to human relations, can be effective in promoting the quality of love, inclines those with a second ray mind towards a broad and inclusive mental receptiveness. It is not an assertive or grasping mind, but it does, somewhat passively, tend to “take everything in.” Because this type of mind is not active, contents which are “taken in” can also “pile up” if they are not mobilized for definite use or distributed in service. In natal astrology, Jupiter, one of the important second ray planets, may (when afflicted) incline an individual towards obesity because of the absorbent, accumulative tendencies it promotes; the influence of the second ray within the mental field could, analogously, lead to a condition of mental obesity, superfluity, or ‘fat’—a mental field bloated and congested by the accumulation of undigested mental content. The antidote to mental obesity is proper mental exercise; it seems, however, that the second ray mind is little inclined to such exercise.

Receptive, passive mind: Some minds are assertive; they probe and inquire; they “go out” towards the objects of their interest. Presumably, this would tend not to be the case with the second ray mind which (due to the nature of the second ray) is nonassertive, nonintrusive, nonquestioning, nondemanding. Receptivity is one of the predominant second ray qualities and, when applied to the mind, creates a mentality which is open and accepting, but which tends to ‘swallow thoughts whole.’ It functions somewhat according to the ‘sponge’ or ‘blotter’ effect, passively waiting, receiving and absorbing the mental content which comes its way.

Comprehensive and inclusive mind: The second ray ever seeks comprehensiveness and completeness. It rejects nothing and includes everything. Its ideal symbol is the sphere—the most perfect or complete of all geometrical shapes. For the sake of completeness, the second ray mind is inclined to absorb, incorporate or ‘devour’ many kinds of knowledge. Although its mental precision and powers of intelligent reasoning are not usually great, this type of mind tends to become encyclopedic—all-inclusive. Everything is considered “food for thought;” everything is ingested and stored.

Synthesizing and fusing mind: Analytical minds “take apart;” synthetic minds “put together.” Analysis and synthesis are primary mental functions and all minds do both to some degree, but minds on specific rays usually are more inclined towards one or the [407] other ability. The second ray mind is, perhaps, the least analytical of minds; it is totally constructive and has a distaste for any kind of division or ‘mental dismembering.’ The second ray persistently demonstrates the “Will to Unify.” Within the second ray mind, all mental contents are consciously or unconsciously unified, fused and amalgamated. The rather ‘lazy’ second ray mind would not tend to work at this fusing and blending as the fourth ray mind would; the synthesizing process would occur naturally and effortlessly. Boundaries between the contents of the mind would tend to lose their definition. Such mental dynamics would tend to produce a mind, the content of which could be said to be “of one piece.”

Indefinite thought process; nondelineation, nondiscrimination, imprecision: Certain of the rays, when qualifying the mental vehicle, give the power to define; the second ray does not. The same mental tendency which promotes fusing and blending militates against distinctness of thought. The fusing and blending process weakens the ‘boundaries’ or ‘shells’ which cause a given item of mental content to remain distinct. One can think of this mental dynamic as somewhat “Neptunian.” The second ray mind (unless other ray influences or energy factors offset the tendency) has a somewhat diffused focus; the outlines of thought are not rendered distinctly. This indistinctness and imprecision might well be transferred into speech.

One of D.K.’s disciples (S.C.P.) with a second ray mind was told the following:

People who work as you could work upon the distinctly abstract levels of existence frequently have a difficulty in expressing the precision of truth. They lack, if I may so express it, the capacity to bring through into form and to build the concrete shell which can precisely express the idea. This you also quite markedly lack; you have often said, have you not, how difficult you find it is to clothe in words the ideas you contact and the field of knowledge in which—at high moments—you find yourself. Discipleship in the New Age, Vol. I, p. 326

It must be remembered that the second ray mind, in contrast to the fifth (and the seventh), is not a mind which emphasizes form. The distinct forms of its thought contents are not considered as important as the abstract core of the contents or the relationships between contents. It is a mind more inclined to emphasize the ways in which mental contents are alike than distinct. It can detect the lighted essence within all thoughts and it fuses thoughts by fusing the light within the thoughts. The second ray mind, when highly developed, approaches the condition of a “sea of light.”

These attributions to the second ray mind may seems rather esoteric and, therefore, inapplicable to a large number of people, but it must be remembered that, according to various statements by the Tibetan, the only people who have a second ray mind are those who are, at the very least, upon the initial stages of the Path. [408]

Nondecisive mind: Decision is based upon the process of separation or division. The second ray mind is the least separative and least divisive of minds—its every instinct is towards coherence. Whereas the fourth ray mind may find itself caught in the agonizing struggle of attempting to decide, the second ray mind may simply refuse to decide. It tends to be attached to both alternatives, and will not release one in favor of the other. It wants them both, just as they are. It is little inclined to draw the hard line. Whereas the fourth ray mind may be an indecisive mind, the second ray is nondecisive. Whereas the fourth ray mind is dynamic, the second ray mind does not mobilize itself to struggle between alternatives.

Noncritical mind: The mind itself is a critical faculty, because criticism is based upon the sense of distinction or difference, and the mind is (among its many faculties) a great divider. Those with a second ray mind are well-equipped to look in all directions and, in a subtle way, to see no differences or distinctions. This is either a great spiritual asset or a mental liability. The critical mind constantly separates—the good from the bad, the desirable from the undesirable, the right from the wrong. The second ray mind, again, does not draw a hard line. The indissoluble relationship between these pairs of opposites is readily understood; a continuum is seen to connect them, neutralizing the sense of contrast.

Obviously this noncritical, nondiscriminating approach can lead to an overly-tolerant, overly-accepting attitude, wherein the relative value of people, places and things is not truly understood or appreciated. The capacity for accurate assessment is often found wanting.

Intuitive thought process—noncognitive: One of the greatest gifts of the second ray mind is its intuitive capacity. Of course, sensitivity to intuition is a faculty possessed (potentially) by every kind of mind. Really, the concrete mind is not the seat of the intuition. Intuition emanates particularly from the buddhic plane, the plane of pure reason, and is received by the lower concrete mind to the degree that it is sensitive. Many of the influences of the soul or higher Ego (which is not located upon the buddhic plane) also manifest as what are commonly called intuitions. In light of this, the sensitivity of the second ray mind to intuition is indicated by the fact that the number “2” resonates to buddhi which is the second aspect of the trinity—atma, buddhi, manas—and also because the number “2” resonates to the soul, which is the second of the three periodical vehicles—Monad, soul and personality. The light and wisdom of buddhic and soul influences make a ready impression upon the second ray mind, which, to a great extent, is polarized ‘upwards’—towards the abstract levels of consciousness.

Intuition is a ‘noncognitive’ thought process. Cogitation involves a number of movements of the chitta (mind stuff). Analysis, comparison, contrast, deduction, induction, mental creation, etc., and all the mathematical operations, call for considerable movement within the thought substance. Intuition, on the other hand, calls for stillness [409] and receptivity. The habitually still and reflective posture of the second ray mind is conducive to the reception of intuitive impulses.

Illumined, light-filled mind: The second ray is the “ray of light bearing influence,” the “Light Bringer” or “light carrier,” and the “ray of the illuminator.” The quality of the second ray is intimately associated with light and vision. When the second ray mind is being used as it should, it is filled with light; it is the light carried by thoughts rather than the form of the thoughts themselves which is of moment. Facts as facts will be of little interest to the individual with a ray two mind; facts as they shed light upon the divine pattern, however, will be of special interest. It must be remembered that the second ray is called the “Ray of the Divine Pattern.” The light of the intuition will frequently illuminate the ray two mind, but this light may remain relatively abstract and formless. The ray two mind carries light, but may have difficulty formulating thought and words to convey that which it carries.

Stillness and clarity of mind: Tranquillity, stillness and quiet are all pronounced second ray qualities, which would naturally be transferred to the mental field when the mind is qualified by the second ray. The inactivity of the second ray mind may be a liability when it comes to its practical and adaptive use, but the resultant stillness can lead to complete lucidity and clarity of understanding. A still mind is a perfect, reflecting surface—reflecting the intuition and the essence of that which is perceived. It is said that “still waters run deep,” and the second ray mind is a deep mind. It is not concerned with superficial or material issues. It seeks that lighted significance which cannot easily be expressed by the modifications of the mental nature (words, thoughts, etc.). In its stillness, it can perceive with utter clarity, and is not misled by the phenomenal level of existence.

The clarity of the second ray mind does not pertain to the form; it is clarity concerning that which lies behind the form—the lighted essence which subtends each form. It must be remembered that all forms are actually ‘densifications’ of light. Light is substance, the matrix from which form is precipitated. The second ray mind focuses upon the origin rather than the precipitation. A complete comprehension of the precipitation requires much mental movement; comprehension of the lighted origin requires complete stillness.

Inactive, slow and pondering mind: The usual level of activity of the second ray is low. The second ray inclines towards the “wise use of slow action,” and towards revelation through brooding and pondering. One of the key features of the second ray mind is its lack of what is usually recognized as mental activity. The second ray mind dwells upon thoughts and ideas. Illumination arises through brooding and pondering rather than cogitation; by analogy, new ideas ‘hatch’ under the warmth of this brooding process. Revelation comes not so much through frictional processes of mental cogitation (“fire by friction”), but through the evocative warmth of solar fire. Pondering evokes intuitive revelation; it draws forth the light from within any content of the mind. [410]

Detailed mind: The second ray is the “Ray of Detailed Knowledge,” and also the “Ray of Detailed Unity.” The second ray confers upon one the “patience to cover a mass of detail.” When speaking of the scholarly individual with a second ray soul, the Old Commentary informs us that “Detail on detail enter into the content of his world of thought. He stores the nuggets of the knowledge of the world, as a squirrel stores its nuts…” There is a definite meticulousness associated with the second ray—the exact phrase is “meticulous entirety.”

Given this second ray facility for detail, it seems clear that the mind qualified by the second ray would be adept in the handling of detail. This may seem something of a contradiction, since we have reason to believe that the second ray mind is often somewhat vague and imprecise. It is definitely not a “high-resolution” mind (to borrow a phrase from photography), but in its need for completeness and comprehensiveness, it gathers and stores many mental perceptions.

Within the second ray thought process, the many details are “covered,” “handled,” “stored,” fused and synthesized, but they are not usually “worked-up” to a high degree of refinement, or polished through mental friction. The emphasis within the second ray mind is not upon principles, utilitarianism, harmonization, cause-and-effect relationships, or upon order and classification. The mind simply becomes an encyclopedic treasury of detail to be utilized for the purposes of sharing illumination. It is clear that the mode of second ray thinking here discussed would only occur if the mind were resonant to the wisdom aspect of the second ray—type (2B).

Over-kindness, over-softness in expression: This is an interesting characteristic, and is suggested by the Tibetan. The second ray mind is a ‘soft’ mind. It touches the objects of thought gently. This gentleness would naturally extend to the sphere of speech, which is a direct reflection of thought. The mind, however, is meant to be an agent of the will. Its discriminating function cannot be denied, and it cannot accept all things and still remain true to this function; it cannot treat all manner of thoughts gently and still remain a servant of truth. Some thoughts (and some forms of human behavior) need to be set aside, repelled—even rejected. The second ray mind can easily include, but is ill-equipped to reject. It needs to “separate the wheat from the chaff;” bread cannot be made from both. [411]

 

 

List of Qualities for the Ray Three Mind

●      Incessantly active mind

●      Reasoning mind

●      Concatenating mind

●      Highly analytical mind

●      Deductive, nonempirical mind

●      Manipulative mind

●      Qualifying mind

●      Complex, involved thought process

●      ‘Intellectual’ mind

●      Critical mind

●      Highly verbal, communicative mind

●      Creative, ‘fabricating’ mind

●      Weaving mind

●      Abstract, generalizing, “absent” mind

●      Planning, strategic, calculating mind

●      Fluid, flexible, versatile mind

●      Wide, eclectic mind

●      Resourceful, option-generating mind

●      Circuitous, tangential, ramifying mind

●      Divergent thought process (“brainstorming”)

The ray three mind was relatively rare among the Tibetan’s group of more than forty disciples-in-training. There were two instances: L.F.U and O-L.R.D. Both were first ray souls. The Tibetan, however, demonstrated that the third ray mind need not, necessarily, occur only with a first ray soul when He suggested, in instructions to P.G.C. (whose soul ray was the second), that if P.G.C. continued his present emphasis, the mental ray of his next life would be the third (cf., Discipleship in the New Age, Vol. II, p. 577). [412]

 

Commentary on the Dynamics of the Ray Three Mind

Incessantly active mind: One of the principle names of the third ray is the “Ray of Activity.” When the generic ray three quality of activity is applied to the functioning of the mind, the result is a highly activated “chitta” or mental substance. Thoughts can change with great frequency, and the many “contents” of the mind can be rapidly arranged and rearranged.

While it is impossible to think constantly, those with a ray three mind tend to be far more mentally active than those whose minds are qualified by other rays. The mental activity of the ray three mind, however, often seems like “activity for its own sake,” and is not always purposeful. Such a highly activated thought process can certainly be the source of much originality and resourcefulness; such people are often seen as clever, and are said, colloquially, to be “always thinking.” But excessive mental activity can also deflect illumination emanating from the soul.

Such individuals are rarely at a loss for a thought or a word, but an overly busy mind can obscure the truth, robbing it of simplicity and clarity, and smothering it in a blanket of excessive thoughtforms. Spiritual disciplines leading to the discovery and utilization of soul light require the stilling of the mind, however, the mental elemental qualified by the third ray does not ‘like’ to be still (though, of course, there are no conscious likes and dislikes where an unconscious, involutionary entity like a mental elemental is con- cerned). On the physical plane, activity for its own sake rarely leads to significant achievement; similarly, unregulated mental activity is no sign of intellectual advancement.

At least, this is a mind which will never be stagnant. It will be capable of great variety and diversity of thought through the constant circulation and rearrangement of its thought content. The ray three mind is a fertile mind, ever generating new combinations of thought, and its great activity complements its prodigious “power of combination.”

Reasoning mind: While the conscious reasoning process is one of the key distinctions between man and animal, third and fifth ray minds function most easily in this mode. Simply understood, reasoning is a process of problem solving; it is a method of moving purposefully and lawfully from one thought to another in search of an “answer” to a problem—i.e., in search of greater clarity or “light.” The mental body of the average individual contains many thoughtforms. Theoretically, any one of these thoughts can be related to any other of them, and the possible combinations are virtually infinite. But only when certain thoughts are related to certain others, and in a certain sequence, will the process lead to greater light. Thus if a mental activity or process is to be rightfully called the “reasoning process,” the sequential arrangement of certain thoughts is crucial. If this sequential arrangement of thoughts is broken, the process will not lead to light: conclusions will not necessarily follow and the answers or results will be called erroneous or irrational. [413]

Advanced individuals with a third ray mind are particularly cautious about choosing their thoughts and arranging them in the proper (i.e., logical sequence) so that the conclusions they reach will be necessary conclusions. Thus, using the concrete mind, they reason their way to greater light. Other types of mind arrive at the same answer in less rigorous, less sequential fashion, but, upon arriving, may not know how they got there. The highly developed third ray mind, however, will not violate the sequence of thought with leaps. Of course, the fifth ray mind shares the same fastidiousness, the difference being the degree of “abstractness” of the thoughts usually entertained.

Reasoning, however, is not always “correct,” and the reasoning process is rife with potential pitfalls. Reasoning can become sophistry, and mislead rather than enlighten. But even unenlightened individuals with a third ray mind will reach their conclusions through creating sequences of thought—flawed though such sequences be. They will always have a reason for their conclusions.

All this is not to say that those with a third ray mind cannot be intuitive; intuition is a psychospiritual function possessed (in potential) by all, and even those with the concrete fifth ray conditioning the mental vehicle can train the intuition. But even when the individual with the third ray mind receives a correct intuition, he will still wish to confirm its logic; he will still try to reason his way towards the idea presented by that intuition, seeking to discover that chain or sequence of thoughts which leads to the same conclusion—but the method of progression will be step by step.

Concatenating mind: To “concatenate” is “to link together in a series or a chain.” The third ray mind links thoughts in ‘chains’ or series. For the third ray mind, particularly, thoughts come on ‘strings’—they are ‘threaded.’ When asked for their opinion, such individuals will answer with a chain or series of thoughts, often asking the inquirer whether he “followed the argument.” The power to concatenate leads to the creation of ‘webs of thought.’ These webs can be either things of great beauty (well-designed and full of revelatory power), or they can be messy tangles—confusing, and even trapping, both the thinker and those who try to follow his “line of thought.” In time, and when the light of the soul guides the process, the power to concatenate leads to synthesis within the world of thought—the creation of the perfect “matrix” in which every thought is intelligently related to every other. It is interesting that the word “matrix” is related not only to mathematics, but to the “Mother principle”—the third aspect of divinity.

Highly analytical mind: The great Third Ray Lord is the “Divine Separator,” and the “Discriminating Essential Life.” Analysis is the power to discriminate or intelligently separate one thing from another. Individuals with a third ray mind have the capacity to manipulate and combine thoughtforms in order to fulfill their purposes with the highest degree of intelligence. The manipulations can be intelligent, and the combinations successful, only if that which is manipulated and combined is properly selected. Proper selection requires the ability to discriminate the nature and quality of one [414] potential selection from another. There must be a keen sense of how each item within the array of items to be selected differs from all the other items. This highly developed sense of differentness which is required in the process of selection is achieved through the power of analysis. The third ray mind (like the fifth) is ever on the watch for distinctions. Interestingly, for those with the third ray mind, the power to blend is often every bit as strong as the power to analyze, and thus, that which is separated through analysis is creatively recombined into new blends and configurations.

Deductive, nonempirical mind: The third ray mind is more useful for reasoning from a premise than for gathering and ascertaining the evidence upon which a premise can be inferred (though it certainly is capable of inferring and offering theories and interpretations based upon evidence). In general, however, this is a mind which is often too active to be a really good instrument of observation. It wants to “do something” with the data at its disposal, and thus it is far better at manipulating the data presented to it than at patiently determining for itself the factuality or nonfactuality of the data. The third ray mind is astute when reasoning deductively from premises; however, validating the factual nature of such premises is a task more easily accomplished by the fifth ray mind.

Manipulative mind: Manipulation, simply understood, is the power to move one thing relative to another. Unless there is a definite frame of reference or point of view, there can be no manipulation. Manipulation is one of the foremost qualities of the third ray, and when applied to the mind, it results in the power to ‘move’ thoughts relative to other thoughts. Figuratively, it is the ability to turn thoughts in the ‘mind’s hand’—to arrange and rearrange a thought (with all of its ‘parts’) relative to another thought (with all of its ‘parts’). Through mental manipulation, it is possible to generate all possible combinations between any two compound items of thought.

Since thoughts are most frequently expressed in words and visual images, the third ray mind has the capacity to constantly and fluidly arrange and rearrange such words and images. This leads, frequently, to the “coining” of words and to the generation of unusual, or ‘creative’ images.

This is a mind actively and ceaselessly in search of what might be called the ‘desired arrangement,’ and it will not stop moving the contents of the mind all about until that arrangement is achieved. When the “desired arrangement” is motivated by love and goodwill, and in line with the Plan, the individual with a third ray mind is frequently called resourceful, creative or ingenious; when the “desired arrangement” is motivated by selfishness and self-seeking, the individual is often called “manipulative!”

At its best, the third ray mind reminds its possessor of the many ways of accomplishment. A solution is nothing but a “winning combination”—which the third ray mind is adept at discovering through creative manipulation (or, negatively, through “mach- ination”). [415]

Qualifying mind: A qualification is a reservation placed upon a statement. The reservation is based upon the awareness of an instance or instances in which the statement might not apply or be true. Qualifications are used by those who are aware of a wide variety of conditions which can influence or alter the general validity of an assertion. Generically, the third ray contributes the quality of caution, and, because of their awareness of implications and ramifications, those with a third ray mind will often function cautiously and tentatively. Such individuals, being loathe to make definite statements which they consider true under all conditions, frequently qualify what they say (and think) with exceptions, and are thus seen as indefinite—often maddeningly so!

The third ray, for all its difficulty with “truth,” is the ray energy which most inspires the search for truth—especially through pure intellection. Those with a third ray mind do not wish to be “pinned down” to statements which might prove erroneous (untruthful) in other situations or contingencies, and thus, by qualifying, they provide themselves with the flexibility they need to honor truth in a world of flux. The third ray mind is an instrument well-suited to determining the constant variation of conditions. The tentativeness or “hedging” which is so frequently experienced in those whose mental body is qualified by the third ray, arises from their awareness of constantly changing conditions. There may, indeed, be certain great verities which are eternally true under all conditions, but those with a third ray mind are particularly sensitive to “the relativity of truth,” and express this sensitivity through qualification.

Complex, involved thought process: Just as the first ray is associated with divine simplicity, the third ray is associated with divine multiplicity. Generically, the third ray bestows an awareness of ‘manyness.’ The possible combinations and permutations of all the units within the “many” are virtually infinite. The human mind can (at this point in human evolution) handle only so much data. Complexity is related to number and to variety, and if the amount of data and differentiations within the data become too great, the mind becomes overwhelmed by complexity and cannot function.

The third ray mind, of all mental types, is most at home with complexity—especially with what might be called ‘complexity in motion.’ The word “complex” is derived from the Latin “com” (meaning “with,” or “together”) and “plectere” (“to braid”). We thus have the idea of “braiding together”—the creation of an intricate pattern through a process of braiding or weaving, in which various strands seem constantly to appear and disappear. The process of braiding or weaving is a good symbol for the frequently convoluted third ray thought process, in which many strands of thought are combined and recombined in a changing texture that is anything but simple. It is often difficult to disentangle the thought, speech or writing generated by the third ray mind. Many thoughts are combined, blended or woven into one, and it becomes difficult to trace the origin of the various ‘thought-strands.’ There is a certain sinuosity archetype associated with the third ray, and this sinuosity extends to the realm of thought construction. Sinuosity can lead to entanglement. The third ray tendency to deviate, or go around [416] obstacles is an example of sinuosity. Philosophically, the sinuous “serpent power” is related to the third or “matter aspect” of divinity.

The thoughts generated by individuals with a third ray mind have many aspects, and the complexity of their sentence structure reflects this as well. These people have to avoid taking too much into consideration. It is the simultaneous entertaining of too many variables which confuses their thought process, entangling them in the web of their own sinuous thinking.

‘Intellectual’ mind: Those whose mind is upon the third ray enjoy pure intellection for its own sake and divorced from the world of the senses. There are many intelligent people who are not intellectuals, and many intellectuals who cannot really be considered intelligent, so completely incapable are they of handling their physical or emotional life with any degree of skill. According to this definition, the intellectual focuses his attention primarily upon the plane of mind; even his desires are focused upon intellectual gratification and his physical activities are subservient to intellectual ones. The pure intellectual is not concerned with manifestation upon the physical plane. His creativity is expressed through thoughtform building and his goal is the mastery of the world of thought. It is clear that if these ideas about the nature of intellectuality are valid, only those third ray minds which are more abstract [correlating with type (3A)] can truly be considered ‘intellectual’ minds. There are also third ray minds which correlate more closely with type (3B); such individuals are capable of using the mind for far more utilitarian purposes.

The truly intellectual mind may seem to function as a self-contained unit, in isolation from the rest of the personality. Such a mind would not be easy to integrate into the purposes of the personality, and still more difficult to subjugate to the will of the soul. Two specific dangers appear when mind becomes even partially divorced from both its psychophysical anchorage and its spiritual source: the first is the danger of futility, for the “ungrounded” mind becomes ineffective; the second danger (afflicting the ‘soul- severed’ mind) is mental pride and a tendency towards the “left hand path”—a path upon which the will aspect of the mind is exalted above all its other functions.

Critical mind: The third ray is the Ray of Active Intelligence, and those with third ray minds may pride themselves upon their mental prowess. They can see fine distinctions where others see none, and recognize the mental limitations of others far too easily. Really, all minds upon the 1–3–5–7 line of energy can readily fall into criticism. The destructive criticism of the third ray mind focuses upon the perceived stupidities and inadequacies in the reasoning of others.

Criticism, of course, can be constructive, and the third ray mind of the highly evolved individual, with its sensitivity to unintelligent functioning, can provide a valuable corrective service. Just as during the earlier stages of evolution, unenlightened third ray functioning can embroil one in many tangles and inextricable situations, during the [417] later stages, the means of disentanglement and extrication have been learned and can be communicated to others. In such cases, constructive criticism is the means of pointing out the mental, emotional and physical ‘knots’ which bind the individual. The third ray mind is also well equipped to devise strategies to unravel those knots.

Highly verbal, communicative mind: Not only is the third ray related to the throat center, but the mental field, itself, expresses to a great extent through that center. The third ray mind, therefore, gives considerable verbal and linguistic facility, and the urge to use that facility in active communication. Just as this type of mind is a mind of many thoughts, those many thoughts will be expressed through the throat center as many words. Ease in verbal expression can be facilitated by a number of other ray and astrological combinations, but it is rare to find a third ray mind without a considerable ability to write and/or speak. Again, the sheer quantity of words is no indication of their value, and those with a third ray mind are well advised to monitor their prodigious verbal output.

Individuals with a third ray mind, though highly verbal and intent upon communicating, may find that others have difficulty understanding them. This may relate to the abstract intellectuality of their speech, as well as to the quantity of words they release and the speed with which they release them. It is sometimes difficult for those with this type of mind to realize that there is a difference between conversational and written syntax. The unbridled third ray mind may both weary and confuse its listener.

Creative, ‘fabricating’ mind: The third ray is the ‘Ray of Active, Creative Intelligence.” (The Rays and the Initiations, p. 558) Generically, the third ray bestows productivity— the ability to create form. The third ray mind is, therefore, a highly productive and creative mind; it readily fabricates thought from thought substance. Perhaps no other type of mind can generate thought so abundantly. There is a key question, however: ‘Is the fabrication in line with the will of the soul, and hence with the Divine Plan?” Otherwise, the result will be “fabrication” as it is usually understood—the creation of forms which distort, veil or misrepresent the truth. Maya relates to the misuse of the creative function; from one point of view, maya is the creation of energy forms which do not embody the divine pattern. The creative potential of the third ray mind can thus be abused to create a barrier of obstructive thoughtforms between the soul and the man upon the physical plane.

Weaving mind: Generically, the third ray is the “Weaver,” the one who selects many differing strands of energy and combines them into a desired design. A ‘weaving mind’ is one that can mentally grasp a considerable number of diverse ‘threads’ or “lines of thought,” and bring them together to form a new pattern. The “blending power of the Third Logos” bestows upon the third ray mind the capacity to blend and fuse. Here is a mind flexible and subtle enough to find threads of potential connection between two or more thoughtforms which, to those with less mental resourcefulness, would seem to have nothing in common. Such a mind is perfectly capable of assessing a given context [418] and then working out a strategy for “weaving in” or “working in” any particular theme or energy quality which may be desired. This capacity is based upon the ability to maneuver deftly (or deviously) within that context and thus avoid a disruptive ‘collision.’

Abstract, generalizing (and sometimes “absent”) mind: Not only is the third ray the Ray of Active Intelligence, but it can justifiably be called the Ray of Abstract Intelligence. The third ray mind handles abstractions with ease. It is able to examine a context of many particulars and then abstract and articulate the general law or principle which explains those particulars. While the third ray mind has the capacity to deal with concrete specifics (if it must), it prefers to view contexts as if “from afar,” and thus see broad and general relationships. It becomes bored if forced to deal only with concrete details from which no general meaning can be extracted.

It can be appreciated that abstraction can easily become absence; the abstracted mind can become the “absent mind.” Individuals with ray three minds easily become lost in their own thought processes and lose touch with what is “going on.” They seem to be “somewhere else,” “out of touch,” vague and unfocused, though, of course, they are intensely focused on the more abstract levels of mind. When the third ray conditions the lower, concrete mind, a bridge of access is rather easily created to the levels of “manas” or higher mind. Upon the levels of higher mind are found the abstract designs or “blueprints” which subtend creation in the worlds of form; the ray three mind can be useful when attempting to fathom these abstract designs.

Planning, strategic, calculating mind: The third ray is the ray of the strategist. Just as a certain reasoned sequence of thoughts leads the third ray mind to revelation, so a certain series of planned moves leads to the desired result. Individuals with a third ray mind focus first upon conditions as they are; then upon conditions as desired; and then upon the many ways (the many mental options) of moving from what is to what is desirable. This type of mind is “farseeing” and leaves nothing to chance[1]. All possible contingencies are prefigured and calculated. As the progress from the initial to the concluding point is envisioned, all manner of adaptive responses are thought through and mentally rehearsed. The ray three mind, however, is flexible enough to play situations “by ear” (interesting—considering the relation of ray three to sound), and although the option actually taken may not be chosen until the very moment of decision, the possibility of that option (along with many others) has been pre-visioned.

Fluid, flexible, versatile mind: The third ray confers fluidity, flexibility and versatility upon the mind. The third ray mind is a mind in motion. The outlines of thoughtforms are supple and changeable; the ‘shape’ of thought is easily modified—the field of thought is protean. This type of mind adapts itself easily to all kinds of mental pursuits. The Tibetan has said that such a mind “…means capacity for intellectual achievement of a very varied kind.” (Esoteric Psychology, Vol. II, p. 443) [419]

Wide, eclectic mind: The third ray always confers breadth and scope; there is what might be called an ‘extensive lateral reach.’ The web of relationships is vast, and to the third ray mind nothing is too remote to be brought to center. It is a mind which selectively scans the world of which it is aware, searching for exactly that which is needed. The third ray confers the power to “move through space” and is associated with the concept of “transportation.” That which is needed, be it a thought or a thing, is transported to the place of need. The process is one which the Tibetan has called “…the utilization of the many for the use of the one.” The many ‘arms of thought’ reach far and wide selecting from the “many.”

Under this mode of functioning, unusual combinations of thoughts and things may be assembled. The third ray mind tends to choose “a little from here, and a little from there,” and is thus eclectic. It considers the possibilities endless, and does not observe conventional boundaries of thought. The results can be novel and ingenious, or ugly and inappropriate. Either way, it is mind which assembles diversity.

Resourceful, option-generating mind: To the third ray mind, there is always “more than one way.” Perhaps it is because this type of mind can see such a diversity of relationships. Its fluidity prevents it from being “locked in” to any one approach to thinking or acting; it “covers all the angles.” It sees all around a subject and is capable of adroitly “repositioning” anything relative to anything else.

Circuitous, tangential, ramifying mind: The type of motion most associated with the third ray is the curved line, not the straight line, as is the case with the first ray. The third ray confers the tendency to “rotary motion,” which works out as the inclination to “move around” an object rather than go straight towards it. When applied to the mind, this tendency confers the ability to examine an object of consciousness from all possible perspectives—i.e., from each one of the 360 degrees of the circle surrounding the object. If one substitutes a sphere for a circle, the number of possible perspectives becomes virtually infinite. The ideal is the formulation of a “completed point of view” which is a synthesis of all possible points of view.

In actual practice, the third ray mind may find “straight thinking” difficult. There is problem “getting to the point,” and many a circuitous path in thought may be taken rather than the “royal road” to the center. In fact, the third ray mind (especially, when not fully developed) has a real difficulty coming to grips with that which is central and essential. Referring again to the image of the circle, there is always the temptation to “go off at a tangent” in pursuit of collateral interests and diversions. One has the sense, when speaking to such people, than they are not really “on target” or “on the beam”—that they are “off somewhere,” having lost their sense of center.

The tendency to ramify is another characteristic of third ray thinking. The roots of a plant constantly “branch off” as they dig into the earth. This is the pursuit of nourishment through diversification. It is an attempt to “cover the entire field” rather than [420] concentrate upon just one section of the field, and, in the plant, is an adaptive survival technique. Thought, too, can ramify. The third ray mind, rather than pursue one main stream of thought, allows lines of thought to begin proliferating. If carried to its ultimate conclusion, this tendency would lead the mind to “think about everything,” and yet be incapable of thinking continuously about any one thing. It is clear that a ramifying tendency to thought will add diversity but may sap strength. Certain kinds of trees must be regularly trimmed, or the vitality of the tree will be expended on a proliferation of secondary growth rather than on the trunk and main branches. The ramifying thought process of the third ray mind, too, must be somewhat curtailed if thought is not to spread into too many areas, losing both its cohesiveness and vitality.

Divergent thought process— “brainstorming:” Brainstorming is an exercise in re-sourcefulness. It is a creative act of invocation. It is what might be called a “reshuffling of the mental deck” in search of new ideas and creative combinations of thought. It is impossible to brainstorm without releasing customary and rigid patterns of thinking. The third ray mind, with its tendencies towards ramification and recombination, is ideally suited for creative brainstorming. Brainstorming is one instance in which tangential thinking is desirable, and the mind must be allowed to wander far afield in search of new connections. While the third ray mind is perfectly capable of selecting from the many and bringing the selection “to center” (convergent thinking), it is also capable of reaching out over the entire field of thought, temporarily suspending all reference to a centralized focus (divergent thinking). [421]

 

List of Qualities for the Ray Four Mind

●      Form-creating mind

●      Bridging, linking mind

●      Mediating mind

●      Harmonizing, peacemaking mind

●      Reconciling, resolving mind

●      Conflicted, struggle-filled, crisis-stressed mind

●      Unifying, integrating, synthesizing, “nonseparative” mind

●      Weighing and balancing mind

●      Vacillating, ambivalent, indecisive mind

●      Antagonistic, contradicting mind: presenting the opposing point of view

●      Rajasic/tamasic mind — hyperactivity and lassitude

●      Receptive mind

●      Rapid mental attunement and rapport

●      Intuitive, nonrationalistic mind

●      Feeling-toned, “kama-manasic” mind

●      Imagining mind

●      Fictive mind

●      Aesthetic, beauty-sensitive mind – artistic, musical, poetic and literary

●      Expressive, colorful, picturesque mind

●      Anagogic, metaphoric mind

●      ‘Mixing’ mind

●      Poetic mind

●      Dramatic, exaggerative mind

●      Quick, spontaneous, improvisatory, playful mind

●      Free associative, nonlinear, ‘nonsequestered’ mind

●      Paradoxical mind

●      Refining mind

[422]

 

Commentary on the Dynamics of the Ray Four Mind

Form-creating mind: One of the primary functions of the lower mind, no matter what its ray ‘coloration,’ is to create thoughtforms. This, it seems, is especially the case when the mind is qualified by the fourth ray. On p. 292 of Esoteric Psychology, Vol. II, the Tibetan lists some of the qualities of the ray four mind in unevolved man and advanced man:

In Unevolved Man… The power to create. In the lower types, this is connected with the impulse, or the instinct, to reproduce, leading consequently to the sex relation; or it may lead to construction of thoughtforms or creative forms of some kind, even if it is only the hut of a savage.

In the Advanced Man… The power to create forms, or the artistic impulse.

It is interesting that the fourth “Rule for Inducing Soul Control” (correlating naturally with the fourth ray) is “the urge to creative life, through the divine faculty of imagination.” While all minds create thoughtforms, the fourth ray mind emphasizes what can be thought of as the artistically creative side of thoughtform construction.

Forms are of several kinds, and can be created upon all three planes of human evolution—physical, astral and mental. Forms can be apprehended by all five senses— visual, auditory, tactile, gustatory and olfactory. The visual and auditory senses are preeminent in the artistic life—though the other three senses cannot be excluded.

When the fourth ray qualifies the mind, forms are created under the aesthetic impulse, and very frequently for their visual or auditory appeal. The beauty of what is created (and not so much the utility or functionality) is considered of importance. While the individual with a fourth ray mind is not necessarily the artist, there will frequently be a strong appreciation for the aesthetic dimensions of forms as they appear on all levels— levels of thought, emotion and physical actuality. The creativity of this type of mind is especially stimulated when the emotions are engaged, for the fourth ray mind (more than most other mental types) is sensitive to emotions and feeling states. Further, emotions stimulate the imagination, which is the source of many forms utilized during the creative process.

Bridging, linking mind: The fourth ray is one of the primary rays of relationship. It inspires the quest for harmony, which is based upon finding similarities, resemblances, or compatibilities between people or things which must be related. When the fourth ray qualifies the mental field, it creates a mind focused upon finding “points in common.” The entire aesthetic process is dependent upon the ability to relate the elements within any whole in a harmonious fashion. When identities, similarities, resemblances, compatibilities, complementarities, supplementarities, resonances, etc., are discovered between two such elements, and such avenues of potential harmonization are cultivated, then a bridge or link between the elements is created. Rather than attempt to separate [423] elements on the basis of differentiation, the fourth ray mind is attuned to discovering lines of harmonious relationship between elements. Bridges and links are thus created between thoughts, feelings, activities, people, situations, sensations, etc.

Mediating mind: The fourth ray mind instinctively assumes (or works its way towards) the middle position. From there, it can see the value of positions on either side. This is a mind which can act as a ‘shuttle’ between polarized points of view, pointing out commonalities and promoting communication.

Harmonizing, peace—making mind: No one of the seven rays is more influential in the creation of harmony and peace. Friction is reduced, and harmony arises when every part within a whole is fulfilling its proper function. The fourth ray mind is particularly intuitive. Intuition, according to the Tibetan, is “synthetic understanding…[and] a comprehensive grip of the principle of universality.” Intuition, then, is really a means of grasping wholeness, and thus, of seeing the part in the context of the whole. This means that through intuition, the role to be played by any part within a whole can be understood.

The fourth ray mind (especially when developed) is almost constitutionally incapable of rejecting any part within a whole; it realizes the necessity for each and all. In this, it resembles the ray two mind. One easy—to—understand aspect of this attitude is the well—known ability of the fourth ray mind to “see both sides.” This type of mind is, essentially, inclusive and “holistic,” and is, therefore, well—equipped to bring about those adjustments which lead to harmony and peace within any whole.

Conflicted, struggle-filled, crisis-stressed mind: Those with a fourth ray mind often experience mental crisis — a conflict-filled psychological state characterized by the interaction of antagonistic and apparently irreconcilable thought patterns. Mental crisis is a state of extreme cognitive dissonance, and within the fourth ray mental field (before the processes of reconciliation and resolution have been established and a dynamic equilibrium instituted) a battle rages between contending thoughts, attitudes, opinions, perspectives, etc. Such a mind is characterized by constant stress and strain; there is no lasting poise or balance. No sooner is a particular mental set or attitude established, than it is assaulted by thoughts which are inimical to it.

Those with fourth ray minds (at least during the stage of battle) have great difficulty maintaining a stable mental perspective. They do not know what they think. At one moment a given perspective may be ascendant, and at the next, a contrary perspective may gain the “high ground.” Whereas the fourth ray personality will be inclined to externalize this type of struggle, manifesting it through all the personality vehicles (including the mind), the fourth ray mind will often localize the struggle within the mental field. The struggle will seem more internalized, though there will be evidence of it through the spoken and written word. [424]

Reconciling, resolving mind: The fourth ray mind, while peculiarly prone to mental crisis, is also the mind most suited to resolving it. This type of mind will always work to find those points in common through which the reconciliation of sharply dissonant thoughts can be achieved. For some types of minds (including the fourth ray mind at an earlier stage) the “pairs of opposites” remain “poles apart.” Those with a developed fourth ray mind seem to understand how to stand at a point of reconciliation from which the “resolution of the opposites” can be achieved.

Unifying, integrating, synthesizing, “nonseparative” mind: In the dynamics of the fourth ray mind, there is a constant process of linking, fusing and blending (somewhat like the second ray mind, but far more active and dramatic). When qualified by the fourth ray, the mind becomes “mercurial.” A mercurial mind is not simply rapid and changeable; it also promotes the process of fusion through linkage. Droplets of liquid mercury will coalesce upon contact; within the fourth ray mind, thoughts will do likewise.

The fourth ray mind is said to be quick or rapid. While under the fourth ray, decision- making may not be a particularly rapid process, there is an easy ‘flow’ from one thought to another, especially once dissonances between thoughts have been adjusted, and “ironed out,” and bridges built. Within the fourth ray mental field, sharp boundaries between thoughts do not long remain, because the fourth ray mind is, essentially, nonseparative; some lines of connection can always be found. The mercurial process (a fourth ray process allied by resonance to the second ray) leads to the phenomenon of ‘whole-making.’

Weighing and balancing mind: A balanced mind does not run to extremes. No thought is entertained at the complete expense of its opposite. Such a mind realizes that “the opposite may also be true.” At the very least, some truth is seen in the opposing point of view.

In the fourth ray mental field, any thought considered is subtly (or not so subtly) tied to an opposing thought (even if the tie promotes a raging mental conflict). The fourth ray mind, eventually, moves towards a “balanced point of view.” There is what might be called a ‘sensitivity to the tension of extremity.’ If a thought becomes too extreme, a state of discomforting mental tension is perceived, and there supervenes a subtle corrective process which draws the thought back towards the center. The “opposites” pull upon each other until mental equilibrium is achieved.

The fourth ray mind “weighs” contrasting points of view. First one then the other is entertained, and if each has some value, a compromise position, which includes elements of both, is established. The weighing of the fourth ray mind is not strictly rational. There may at times be a listing of pros and cons, but this is even more likely to occur with the fifth ray mind. Instead the weighing may be somewhat non—verbal [425] and “kama-manasic.” The mind attempts to feel the alternatives rather than verbalize their differences, and a decision is made more intuitively than logically.

Vacillating, ambivalent, indecisive mind: This is one of the most frequently men- tioned characteristics of the fourth ray mind. Everybody knows it as the mind which “cannot make up its mind!” This does not mean that every individual with a fourth ray mind is indecisive; well-developed fourth ray minds can, indeed, be quick, intuitive and decisive. But there is a tendency for this type of mind to identify the polarities of a situation, and to oscillate (gently or violently) between the poles in the attempt to draw them together or find the right position between them. At first the oscillations are more extreme, especially if the individual is laboring under the assumption that one alterna- tive must be chosen, and the other relinquished (as is frequently the case when the first or sixth ray is exerting pressure on the situation).

The true fourth ray solution, however, is to “choose both,” or at least elements of both. To do so, is as difficult a task as to eliminate an alternative, and the mind will struggle as it attempts to “bring the two together.” If the individual with a fourth ray mind is observed at any point during this process, vacillation, ambivalence and indecision may well be noticed. This state of division, however, is not permanent, and, if the process is allowed to run its course, resolution is achieved.

Antagonistic, contradicting mind-presenting the opposite point of view: Those upon the fourth ray can, like “Mary” be “quite contrary.” When the fourth ray qualifies the mind, the mental field will always respond by “posing the opposite.” This is almost a mental reflex. The essential purpose for this reflex is the promotion of balance, but it can degenerate into a familiar syndrome: “You say black?; I say white!” Those with fourth ray minds can hardly escape what might be called ‘the evocation of the opposite;’ it will be up to them to decide whether to use the opposite to create balance intra- personally and interpersonally, or simply to create contention.

Rajasic/tamasic mind-hyperactivity and lassitude: It is worth re-quoting the Tibetan’s well-known description of rajas and tamas in relation to the fourth ray:

…on this ray the qualities of rajas (activity) and tamas (inertia) are so strangely equal in proportion that the nature of the fourth ray man is torn with their struggle…Esoteric Psychology, Vol. I, p. 206.

The fourth ray mind is both active and passive, excitable and inert. When an individual possessing this type of mind is “in a good mood,” the thought process will proceed with fluidity and facility; when the mood is dark and somber, and personal energy low, there may be considerable difficulty even trying to think.

No doubt each of the “lunar vehicles” (not just the astral) has its “tides”—its ebbs and flows of animating energy. The mental elemental qualified by the fourth ray is more subject to these tides than elementals conditioned by other ray qualities. Perhaps it is [426] the variation in the quality of matter to be found within the mental field. Matter of higher vibratory potential is very responsive to higher thought currents and is easily animated; matter of lower vibratory potential is more inert and relatively unresponsive, and is bound to exert, at times, an inhibitory influence upon the higher matter within the same field.

 

The practical effect of this condition is what might be called a ‘mind of inconsistent motion.’ At times it will race, at times plod; at times it will be sharp and perceptive, at others dull and obtuse. This alternation between “hyper” and “hypo” states will continue until the “guna” (or mode) of “sattva” begins to qualify the mental field, and a dynamic equilibrium is attained.

Receptive mind: All minds must, at length, become open to impression, but the fourth ray mind is peculiarly dependent upon activation from ‘extra-mental’ energy currents. These can be streams of higher inspiration, or simply currents emanating from one or other dimensions of the three lower worlds. Artists often are unable to create until they are inspired by the “muse.” A current of higher energy flows into their energy system, and they respond creatively. The fourth ray mind functions according to a similar dynamic; it will await impulsion and then respond. This offers another perspective upon the rajasic/tamasic condition of the fourth ray mind. During moments of inspiration, it is rajasic; when no inspiration animates it, it becomes tamasic and does not stir.

There is, therefore, associated with the fourth ray mind a kind of passivity, or dependency upon sources of animation external to the mental field, and also external to the individual’s energy system. It will be recognized that this passivity or reactivity (rather than ‘pro-activity’) is a general characteristic of the 2–4–6 line of energy. The fourth ray mind is the only frequently found type of mind on the “soft” energy line. The ray two mind is quite rare, and the ray six mind, virtually nonexistent. Minds along the 1–3–5–7 line are less passive and more “self-starting” or ‘self-stirring.’

Rapid mental attunement and rapport: The fourth ray confers the ability to “get on the same wavelength” as another. Mentally, this means the ability rapidly to come “en rapport” with others’ thinking—to both “think and speak their language.” It is clear that first and fifth ray minds will not normally have this capacity to the same extent.

When there is identity of vibration, there is “unison;” where there is complementarity of vibration there is harmony. In either case there is noninterference, and communication flows. The fourth ray mind instinctively reduces dissonance. Efforts may be crude and slow (especially if the mind is not yet highly developed), but the fourth ray mind is intent upon “tuning up” its relationship with other minds, so that there may be a “common understanding.” The highly developed fourth ray mind does this rapidly and, apparently, effortlessly. The quality of another mind is received, adjustments are made, rapport established and facile interchange follows. Such a mind can easily begin to feel what another is thinking. [427]

 

Intuitive, nonrationalistic mind: All minds can be and must become intuitive. As soul- infusion proceeds, the lower mind gains increasing access to the intuition. The fourth ray mind functions normally and naturally in the intuitive mode. By numerical resonance, the fourth ray mind is attuned to the fourth or buddhic plane—the plane of the intuition. The intuition is a ‘whole-making’ faculty, and the fourth ray mind is “holistic,” functioning predominantly in what is currently called a “right-brained” modality (though, of course, this is a misnomer). The fourth ray mind functions in a nonlinear, nonrationalistic manner, and (with its insistence on wholeness and inclusiveness) is able to complete the “gestalt.”

From the personality’s point of view, intuition begins as a process by which a fragment of realization is “held up” to the unitive (buddhic) faculties as a focus of invocation. Before intuition ‘strikes,’ (as a result of successful invocation) the fragment of realization is incompletely understood—it is not seen in a higher context. When the lower mind becomes sufficiently invoked, the intuition figuratively ‘descends,’ is registered, and completes the gestalt—the gestalt being the wholeness to which the fragment of realization belongs. Because the fourth ray mind is open and noncoercive, it is an excellent receptor for intuition. Were it linear (as is the fifth ray mind) or coercive and affirmative (as is the first ray mind), the shape of things as they are could not so easily impress itself. In many ways the fourth ray mind is an ‘allowing’ mind; it allows the entry of that which it does not yet fathom; it holds loosely to concrete mental configurations, trusting that higher and truer designs will make themselves known.

The fourth ray mind, while not irrational, is frequently ‘nonrational.’ The linearizing so much associated with the reasoning process holds no appeal. Because this type of mind is “holistic” and inclusive, there is an innate realization of how inadequate and exclusive strict logic and rationality can be. The fourth ray mind is sensitive to subtle dimensions and nuances of thought which “rigorous thinking” can never touch. In the Penseés (i.e., Thoughts) of Blaise Pascal we read that “the heart has its reasons which reason knows nothing of.” The fourth ray mind (much influenced by the heart and the feeling dimension of life) can never be satisfied with what usually passes for reason. Ironically, however, the fourth or buddhic plane is the plane of “pure reason.” With this type of reason (directly related to intuition and unrelated to academic logic) the fourth ray mind is very resonant.

 

Feeling-toned, “kama-manasic” mind: Because the fourth ray mind is upon the 2–4– 6 line of energy, it is more sensitive to or stirred by emotion. It rejects what it considers the aridity of purely intellectual mind—the mind qualified by the third or fifth ray. It also rejects the “hard-lined” quality bestowed upon the mind by the first ray, and, presumably, by the seventh. So the mental constructs of the fourth ray mind are not purely manasic, but are colored somewhat by the kamic (desire) nature.

Humanity, the fourth kingdom of nature, has through its own functioning (or mis-functioning) created that peculiar blend of mind and emotion called [428] “kama-manas”—desire-tinged mind. Those whose mental field is conditioned by the fourth ray are especially prone to kama-manasic thinking, though much depends upon the level of evolution—for the higher the level, the more manas is able to separate itself from kama. However, there is also a higher type of “feeling”—that which comes from the soul and dimensions beyond. To this type of feeling, the fourth ray mind also responds. Some types of thinking are colorless—more like line-drawings than vibrant paintings. Fourth ray thinking is always “colored” with (and influenced by) feeling— whether of the higher or lower kind.

Imagining mind: Again, imagination (in various degrees of unfoldment) is universally found throughout humanity, but the fourth ray mind is peculiarly prone to think in visual imagery. Some minds, we know, think almost exclusively in words, and seem almost incapable of generating colorful mental images. The fourth ray mind, however, easily “thinks in pictures.” It can also think in pure sound, and this might be called “musical thinking.” Words, too, are sound forms, but not pure tones— “word music” may easily be created under a fourth ray impulse.

 

An image, we know, may be worth many words. An image can contain a whole set of relationships. It is via imagery that the fourth ray mind comes to think in wholes. Imagery becomes the mechanism of synthetic, intuitional thinking. The fourth ray mind is distinguished not only by its frequent resort to imagery, but by the beauty of the mental imagery created.

Fictive mind: Those whose minds are upon the fourth ray usually love “fiction”— stories, novels, dramas, etc. In one sense, fiction is unreal; it is purely the result of the creative imagination—a faculty much employed by the fourth ray mind. In another sense, fiction contains many ingredients of reality, but is liberated from the limitations of “things as they are.” From still another point of view, some have called great fiction “more real than life itself,” for art enhances the living-ness of experience. The fourth ray mind seeks, through the inventive power of the creative imagination, to create new realities. It is the mind which understands the magical “What if?” This may make a person “unrealistic,” mendacious or artistic; always there is a power (growing out of a discontent with the limitations of actuality) to create new forms.

 

Aesthetic, beauty-sensitive mind-artistic, musical, poetic, and literary: This is the mind which certainly appreciates beauty, and under most circumstances, will try to create and express it in some manner. For the fourth ray mind, simply knowing is not enough. There is an urge to feel the beauty of that which is known. This is the truly appreciative mind: the mind which understands with intuitive depth, and which is often sensitive to “a sense sublime of something far more deeply interfused.” The sense of beauty and the sense of the mystical are closely related, and the fourth ray mind (especially when highly developed) imparts an appreciation for the subtle and intangible. [429]

Expressive, colorful, picturesque mind: The terms with which the fourth ray mind clothes thought are rarely dry, colorless or unadorned. It is a “story-telling” mind which entertains as it informs. Fourth ray thoughts, when expressed in words, evoke and stimulate the imagination of the listener.

Anagogic, metaphoric mind: The fourth ray mind has a facility for “likening one thing to another through the use of simile. In addition, the capacity of the fourth ray mind to create “mental fusion” is seen in its frequent use of metaphor. A metaphor is defined in Webster’s New Collegiate Dictionary as “a figure of speech in which a word or phrase literally denoting one kind of object or idea is used in place of another to suggest a likeness or analogy between them.” The metaphoric phrase, “the ship ploughed the sea,” is built upon the recognition of the similarity between a ship on the sea and a plough in a field. The likeness between the two images has been noted, and they have been fused. This is a demonstration of the unifying, amalgamating, blending power of the fourth ray mind—a mind which creates mixtures.

Analogy is a faculty possessed by all minds, but by the fourth ray mind particularly. Its analogies are not exact, technical or mechanistic; it does not build analogical “models” as does the fifth ray mind, nor seek to portray exact correspondences. Instead, fourth ray analogies are broad and imagining, and may offer an unexpected or entertaining twist. In one such fourth ray analogy several centuries old, two noted theologians were taken to task; it was said that listening to them arguing about religious piety was like listening to two prostitutes arguing about virtue. The analogizing capacity of the fourth ray mind will naturally be modified by the soul and personality rays. Accordingly, it can be used for serious purposes or for pure fun.

‘Mixing’ mind: Just as the individual whose soul is upon the fourth ray is called the “Mixer,” so is the fourth ray mind a ‘mixing mind.’ In mixtures, the boundaries of the elements or ingredients mixed are violated, and all things are blended together until they can no longer be distinguished. This tendency to overcome differentiation is found upon the 2–4–6 line of force which is “attractive” (in the esoteric sense).

The capacity to “mix” a variety of thoughts and feelings together furthers the poetic expressiveness of the fourth ray mind. So often in poetic expression, there is a fluidity in which one image seems to blend and fuse with another. Picturesque and fascinating images are thus created.

 

Dramatic, exaggerative mind: The fourth ray mind is capable of producing sharply contrasting thoughtforms which compel attention because of their vibrancy. It is a mind which relies upon exaggeration in order to create the sense of contrast it so much enjoys. In the process, however, mental accuracy is sacrificed for dramatic effect.

Those with a fourth ray mind like to “color” what they say. A straight, undramatic depiction of the observable facts seems dull. In most mundane circumstances “coloration” contaminates accuracy (however interesting or delightful it may be), however, [430] when “colorful characters” or picturesque places and situations are to be described, the ability to speak dramatically and colorfully actually enhances accuracy. It captures even more of the essence of that which is being described than a dry and objective description ever could.

Quick, spontaneous mind: While to a certain extent the quickness of a mind is a function of evolutionary development, the fourth ray mind is not held in check either by rationalistic rigor or by one-pointed purposefulness. Because it is an intuitive, nonlinear mind, it can jump from point to point, and is not constrained to follow logical processes which (since they are ruled by Saturn) take “time.” This is not a plodding or pedestrian mind, and is free to think “informally.” It might be said that this fourth type of mind has access to a “fourth dimension” (the buddhic plane) and can thus, intuitively, arrive at understanding very quickly—in “no time.” Its quickness, however, is greatly reduced when it is embroiled in struggle and vacillation. At such times, the quick, intuitive response is short-circuited.

 

Improvisatory, playful mind: The fourth ray mind often loves mental playfulness. This is not so much a delight in mental gymnastics, as a love of spontaneous, improvisatory mental recreation. Mental playfulness is sometimes called “wittiness,” and, interestingly, is related to Mercury—a planet “ruling” the mind and distributing the fourth ray. This type of mind celebrates its creative freedom in a festival of mental amusement.

Free-associative, nonlinear, ‘nonsequestered,’ paradoxical mind: Within the fourth ray mental field thoughts occur in a free-associative manner. One-track thinking, lines of reasoning, disciplined deduction—none of these describe the functioning of the fourth ray mind. It is a mind which relates (and eventually fuses) the contents of consciousness (e.g., thoughts, emotions and sensations) on the basis of similarity and contrast, likeness and unlikeness. One thought “reminds” the thinker of another, and that thought of another and so forth, until an associative chain is created. It is a mind, therefore, which is full of surprises and interesting symbolic connections, but it may have difficulty sticking to the point. Its ‘antennae’ are always out to pick up associations—thoughts which are like or similar to those being discussed.

Paradoxical mind: A paradox is a statement that is seemingly contradictory or opposed to common sense and yet is perhaps true. The fourth ray mind can easily appreciate the idea that apparently irreconcilable opposites can both be true. Logical contradictions can never be resolved at their own level. That which is a paradox to the mind can be resolved from a higher perspective—for instance, from the vantage point of the intuition. The fourth ray mind, with its continuous access to the intuitional, buddhic plane (the plane directly ‘above’ the mental plane), is ideally “poised” to resolve paradox. Resolution simply “comes in from another dimension.” Because of the “great illusion,” and the inversion of reality which takes place upon the astral plane, life on earth is inherently paradoxical. Values and goals become inverted, and logic falters. [431]

The statement, “The worse, the better,” is both a serious statement about how humanity accelerates its spiritual evolution and a typical fourth ray paradox. The same is true for Dylan Thomas’ famous line, “Isn’t life terrible? thank God!” Behind the contradiction, there is a deeper level of understanding. Thomas’s life and poetry were amazingly colored by the fourth ray. The fourth ray mind is an excellent instrument for understanding the wisdom of paradox, and the need for it. Sometimes, the truth can only be stated in paradox. In all fairness, it must be said that this is a mind which loves to create paradoxes as well—not necessarily profound. It creates contradictory statements to amuse, entertain, charm and surprise.

 

Refining mind: The fourth ray, with its love of beauty, endows the mind with a capacity to refine its contents until they reveal beauty. There is a constant working and reworking of the mental contents—not for the sake of accuracy, but so that they will faithfully embody the subjective subtleties which the individual seeks to express. The very finest works of art stand as testimony to this refining process. [432]

 

List of Qualities for the Ray Five Mind

●      Scientific mind

●      Precise, accurate, exact, correct mind

●      Highly focused, concentrated mind; convergent thought process

●      Concrete-mindedness; form-focused mind

●      Acutely analytical, discriminative, separating mind

●      Keen, sharp, defining mind

●      Detailed thought process-focus on minutiae

●      Literal mind

●      Lucid (light-bestowing), truthful mind

●      Fact-ascertaining mind

●      Empirical, inductive mind

●      Objective, clinical, descriptive mind

●      Mental detachment

●      Impartial, unbiased mind

●      Questioning, curious, inquiring, investigative, probing mind

●      Mind sensitive to cause and effect relationships

●      Technical mind

●      Mathematical, quantifying, enumerating, measuring mind

●      Rational, ‘patient’ mind

●      Critical mind

●      Nonmagnetic mind

●      Nonimaginative, nonintuitive mind

Commentary on the Dynamics of the Ray Five Mind

Scientific mind: Science is a process of systematic inquiry leading to the ascertainment of knowledge. The precise and ever-questioning fifth ray mind is an ideal instrument for establishing certainty within the field of knowledge. Science is the pursuit of truth, and the fifth ray mind values verity above all. Science seeks to understand the “how” of spirit in matter, and the fifth ray mind is endowed with the lucidity to reveal that “how.” [433]

Precise, accurate, exact, correct mind: When the fifth ray mind is functioning at its best, there are no “fuzzy edges” to the thought it creates. No latitude for error is allowed; no vagueness is tolerated. It seeks an ever more exact approximation between thought, and that which thought describes—the ideal being a precise description of reality. Through the continual effort to achieve accuracy, all obscurity is gradually eliminated, and the face of reality stands revealed.

Highly focused, concentrated mind; convergent thought process: The laser beam is an apt symbol for the thought process of the advanced fifth ray mind. It demands truth and this demand is expressed through an unrelentingly penetrating attention. Like a magnifying glass which concentrates solar rays into a focused, intense beam of light, the fifth ray mind “burns through” to revelation. This type of mind forces all faculties of thought to converge upon the object of attention until that object and its relations stand revealed. Interestingly the magnifying glass or “burning glass” bears a similarity to the symbol for the planet Venus, which is an important distributor of the fifth ray.

Concrete-mindedness; form-focused mind: The fifth ray mind focuses upon precipitations or that which causes precipitations. Throughout the planet and solar system there are numerous vibratory states of matter, each of which is a precipitation or condensation from a more rarefied state of matter. Though all but the grossest of these states is invisible to presently developed human senses, to the subtle senses even the most rarefied states of matter are objective and tangible—concrete, and an aspect of form.

Today the fifth ray mind is largely employed in the study of dense physical plane matter, but, increasingly, there are a number of such minds which study more subtle states. That to which the fifth ray mind applies itself must be, figuratively “before the eyes,” or, more accurately, perceptible by the senses (whether gross or subtle). This type of mind is not inclined to focus upon abstractions (unless the soul ray so inclines). It is a mind which seeks to preserve the distinction between subject and object; once that distinction begins to dissolve, as it does in unitive states of consciousness, an understanding of reality must be approached more intuitively, and the characteristic concrete orienta- tion of the fifth ray mind outlives its usefulness. This type of mind, however, is probably capable of functioning on a higher, less concrete, turn of the spiral as is suggested by the fifth ray Word of Power: “Three minds unite.” Certainly the fifth ray soul (since soul can be considered a mental entity) is capable of demonstrating these higher and unitive functions of mind.

Acutely analytical, discriminative, separating mind: The fifth ray mind wants to “know the difference.” In the effort to eliminate confusion (or the inappropriate “mixing” of things), it separates one thing from another until everything is seen as distinct. At some point (as modern physics has shown us) this process breaks down, but in the world of normal three-dimensional (“Newtonian”) consciousness, it leads to clarification. The first impulse of the fifth ray mind, when presented with any object [434] (whether concrete or subtle) is to “take it apart” and find out “what makes it tick.” To those with this type of mind, exacting analysis is a necessary prelude to meaningful synthesis.

Keen, sharp, defining mind: The thoughts created by the fifth ray mind have “hard edges.” A mind bent upon distinguishing one thing from another must be sharp, the ‘mental blade’ keen. The fifth ray mind seeks definiteness, and thus labors to define its terms. When a thought is well-defined, it is protected against merging into another thought; it becomes a distinct mental construct with clear-cut boundaries. This is the mind which is best used to determine what a thing is and what it is not. It cuts through equivocation.

Detailed thought process-focus on minutiae: The fifth ray mind notices or creates many distinctions. The sheer quantity of data with which it deals is greater than that of most other minds. It sees all things as composed of many little pieces, which it seeks to identify and understand. It may be quite difficult for the fifth ray mind to understand a thing as a whole, for it seems to see (as the insect sees) with a “compound eye.” When one converses with an individual who “cannot see the forest for the trees,” the presence of the fifth ray can be suspected—often at the mental level. This is a mind which delights in what others consider trivia; however, what is trivia to one individual is exhaustive knowledge to another. To the fifth ray mind, no detail is too small to be considered relevant.

Literal mind: The fifth ray mind has little talent for the figurative, for seeing one thing in terms of another. A thing is seen for what it is. Attention is focused upon the thing itself, and not upon what a thing may mean or what it may be like.

One sees an example of the fifth ray mind at work in the practice of interpreting the Bible (or other scriptures) literally—concretely. To the strict literalist, a word means “exactly what it says;” it denotes one specific, concrete thing, and nothing else. The fifth ray mind (especially in the earlier stages of individual evolution) does not deal in multiple levels of interpretation, and symbolism and allegory are seen as an invitation to confusion. If the Christ is to appear at the “end of the age” riding upon a “white horse,” it will be an actual “flesh-and-blood” white horse. This type of literalism is, of course, a sign of ignorance, but even at more advanced evolutionary stages, literalism exists. The fifth ray mind seeks to describe a thing exactly as it is—as accurately, concretely and literally as possible, stripped of all analogy, philosophical implication, connotation, symbolism, etc. It seeks pure, unadorned reality.

 

Lucid (light-bestowing), truthful mind: The fifth ray mind confers “the power to achieve light on many matters” (Discipleship in the New Age, Vol. II, p. 437). The purpose of all fifth ray probing and investigation is to “bring truth to light.” This is a mind which is innately clear and truthful. It struggles with the ignorance veiling particular areas of inquiry, and through patient and persistent observation and ques- tioning, transforms obscurity into revelation. [435]

Fact-ascertaining mind: A fact, according to Webster, is “a piece of information presented as having objective reality.” The fifth ray mind discriminates the real from the unreal, truth from error, and fact from fiction. In humanity’s attempt to build the edifice of truth, the fact is the basic building block. That which has not been verified as factual is an “unsound stone,” and its inclusion in the edifice brings the danger of instability to the entire structure. The fifth ray mind puts each assertion of truth to the test through experimentation. It possesses a “healthy skepticism” which reserves judgment until an ostensible fact has been convincingly related to the body of previous- ly established fact.

 

Empirical, inductive mind: The fifth ray mind examines the evidence. It wants to “see for itself,” and judges personal observation and experience of greater value than the uncritical acceptance of any preconceived system of interpretation—no matter how well-revered.

Empiricists start from experience. They collect observations, and, at length, “putting all the pieces together,” arrive inductively at a theory which seems to explain those observations. Then that theory is put to the test by evaluating its predictive potential. Similarly, those with fifth ray minds trust knowledge based upon observation and experimentation, rather than conclusions based upon reasoning from a priori (i.e., self- evident) assumptions.

Objective, clinical, descriptive mind: Those with a fifth ray mind like to examine all things objectively, “at arm’s length,” and then describe exactly what they see. The myth of absolute, scientific objectivity has been exploded by the Heisenberg Uncertainty Principle, and, ultimately, the observer can never be entirely separated from that which is observed, but in the realm of normal experience, the clinical, objective approach still has considerable validity.

If a mind is purely objective it seeks the pure knowledge of an object—apart from any distortion which might arise due to the influence of the mechanism of observation— especially the individuality of the observer. The fifth ray mind often has the ability to function as if in isolation from the other aspects of the individuality (the various other fields within the energy system). In the search for truth, it can set individual preferences, tendencies and distortions aside, and “see things as they are.”

Mental detachment: The ability of the fifth ray mind to isolate itself from the other aspects of the soul/personality mechanism is a two-edged sword. Positively, it can lead to an appreciation of truth, even though the implications of that truth seem personally disadvantageous. This can bring about self-knowledge and an end to selfishness and glamor. But it can also lead to the separation of the mental from the moral faculties. The mind may continue to pursue its interests even when those interests are individually and socially destructive. [436]

The fifth ray mind, so intent upon truth and clarity, realizes that many sources of obstruction stand in its way. Its goal is to see clearly, free from distortion and disturbance. Physical and emotional reactions, and personal likes and dislikes, howev- er, can disturb its vision; so, too, can the higher currents of inspiration, which because they are so interesting and attractive, lure the observer away from his mental task. The fifth ray mind, therefore, develops a facility for focusing strictly upon its own level (the level of concrete mind), detaching itself from all other levels of the individuality— effectively ignoring them so that its mental clarity will remain undisturbed by any nonmental influences, whether positive or negative. Later, these other influences can be included in order to give meaning, substance and immediate relevance to that which has been discovered.

Impartial, unbiased mind: The researcher who earnestly desires certain results is liable to get them. Partiality and bias arise when one “cares too much.” The fifth ray mind is capable of a certain “don’t care” attitude; it’s all the same whether the results of inquiry turn out one way or the other, so long as they are true.

A “bias” is actually a “slant” or an “inclination.” Because of the law of gravity, when a bias exists, whatever rests upon the bias will, literally, gravitate towards the point where the bias touches the level or the horizontal. Psychologically, bias is a predisposition which makes one thing more attractive than another. Gravitation, itself, can esoterically be considered an aspect of the great Law of Attraction. A powerful fifth ray in the energy system seems to instill the realization that the energy of attraction can bias investigation.

Ideally, the fifth ray mind is capable of functioning unhampered by bias; ideally, it has no “leanings” prior to investigation. For purposes of investigation, it overcomes the truth-obscuring effects of the Law of Attraction. Nothing is pulling it towards one point of view in favor of another; from this balanced position (based upon a supreme respect for truth) it can be “disinterested” and impartial. It can think uninfluenced by what might be called the ‘gravitational inclinations of desire.’ (Desire, too, is an aspect of the Law of Attraction.)

Traditionally, those upon the sixth ray (responsive as they are to desire) have been filled with bias, while those upon the fifth have been far more successful avoiding it. The motto of the Theosophical Society demonstrates the ascendancy of the fifth ray over the sixth: “There is no Religion higher than Truth.”

 

Questioning, curious, inquiring, investigative, researching, probing mind: A question is a demand for light—an invocation to the unknown for revelation. The fifth ray mind is filled with questions, and it (patiently) expects answers. It is the mind which persistently “looks into matters” until the next undiscovered cause (in an ever-receding series of causes) is brought to light. Through unrelenting inquiry, layer after layer of mystery is “peeled back;” veil after veil is lifted. Always there is something behind the obvious; every thing has its secret. The secrets may be relatively mundane or deeply [437] arcane; in either case, it is the fifth ray mind which is best equipped to “get to the bottom” of them. (These thoughts will, of course, apply even more directly to the fifth ray soul. Let it never be forgotten, that the soul functions upon the higher three subplanes of the mental plane, and that, therefore, the quality of the soul is also a mental quality. The soul is the true “Thinker,” and the ray of the lower mind can only be considered a subray of the soul ray.)

 

Mind sensitive to cause-and-effect relationships: The paradigm of cause-and-effect (as usually understood) is only a special, limited aspect of a vast and intricate universal dynamic which might be called ‘simultaneous, multidimensional causality’ (a dynamic in which an infinitely ‘subdivided’ God-in-creation is the simultaneous cause of all things). Simultaneous, universal causality is a completely nonlinear process. However, in the extremely limited (but useful) special case of cause-and-effect as usually understood, what might be called a ‘line of causation’ is identified, and both cause and effect are traced in a linear fashion—like so many falling dominoes. The fall of each domino is both a cause and an effect.

The fifth ray mind is sensitive to the mechanism of causation. When it focuses upon an event within a line of causation, it can detect the nature of the preceding and succeeding event, and the relationship between the three. This is extremely useful, whether in science or in everyday situations demanding a commonsense understanding of cause- and-effect. The fifth ray mind is, also, an excellent instrument for those (on any ray) who seek to follow (by way of analysis rather than intuition) a ‘line of regression’ to the Ultimate Cause, or, a ‘line of succession’ to the Ultimate Effect. Although it is rarely used for such ultimate inquiries, it can be of value in assisting the philosophical investigator to proceed linearly towards both Alpha and Omega.

Technical mind: The fifth ray mind can handle “technicalities.” Everyday thought and language do not deal with technicalities. They are, colloquially, “too much” for the mass mind, and would impose too great a mental burden. Technicalities are the province of specialists who have the time and inclination to go into “all the technical details.” And of course, speciality is the province of those richly endowed with the fifth ray.

Popular understanding is not complete understanding. In today’s society we use many things we do not completely understand—cars, microwaves, airplanes, vitamins, com- puters, etc., ad infinitum. Our incomplete understanding of exactly how they work does not prevent us from using them to great advantage. But somewhere, someone does have to understand—everything about them. Chances are, those who understand all the technicalities, all the specifics, have a fifth ray mind, or the fifth ray energy pronounced on soul or personality levels.

As we have seen, the fifth ray mind cannot help but learn about the details and intricacies. A knowledge of technicalities is simply thorough knowledge. The fifth ray mind is “thorough going” in its examination of all pertinent details. Without a mastery of these details, one cannot be sure of knowing “how to.” The word “technique” is based [438] upon the Greek word, “techne,” which suggests art, craft and skill—in short, the power to do. Those with a fifth ray mind seek to acquire the kind of knowledge which will permit them to take action; in this process, they find it necessary to master the technicalities of the field in which they wish to act.

 

Mathematical, quantifying, enumerating, measuring mind: Mathematics is both a language and an analytical tool. It is a more exact language than one’s native tongue, and can thus facilitate a more complete analysis. It is impossible to imagine how any of the exact sciences could have been developed without the aid of mathematics; conventional language would have proved inadequate.

The fifth ray mind seeks to create in thought and language an ever more exact “model” of reality. It closely examines a particular object or field of study, and attempts to identify, classify and correlate all its “parts and pieces.” To do so requires mathematics—enumeration, quantification, and measurement. Precision requires the use of number. The fifth ray mind, demanding precision, uses number to achieve it.

At length, and once refined, the model created to correspond to and explain the tiny section of reality under examination, will necessarily be a mathematical model. Within the three worlds (and perhaps beyond), reality is best expressed through an under- standing of natural law, and such law can only be adequately expressed through mathematical equations. The fifth ray mind seeks to create the most exact possible description or model of what it sees. Mathematics is the only adequate instrument for achieving this exactitude.

Rational, patient mind: The fifth ray mind is eminently reasonable and patient. The word “rational” relates to “ratio” which suggests “computation,” and also to the Gothic word “ga-rathjan,” which means “to count.” We thus see the relation of rationality to the mathematical, computational skills usually possessed by the fifth ray mind. Rational thinking is, in one respect, measured thinking. In strictly rational thinking, there is an attempt to determine the “ratio” or mathematical value of one thought to another. Normal language is not suited to strict rationality; that is why much fifth ray thinking takes place in the language of mathematics. Ideally, rational thinking has an exact, mathematical correspondence to reality. Ideally, fifth ray thinking is mathematically accurate, nonexaggerative thinking; it attempts to “take the exact measure” of things. It proceeds with deliberation, proportionately adjusting descriptive symbols (words, letters, diagrams, numbers, formulae, etc.) to the raw data of experience.

There is a decidedly controlled and measured quality to fifth ray thinking. In terms of behavior, this often emerges in the tendency of those with a fifth ray mind to space their words, as they search for those particular words which exactly embody the meaning they wish to convey.

Rationality (true measurement and right proportion) cannot be preserved when thinking becomes distorted by emotional currents arising from impatience. The fifth [439] ray mind subdues such emotional promptings and urges; it does not allow itself to become rushed and rattled by insistent emotional demands. Desire wants to be satisfied now, but clear, rational thinking takes time. Thus, the fifth ray mind proceeds patiently (and, hence, more rationally) towards its conclusions. One key behavioral clue to the patience of this type of mind is its tendency to “think before speaking.” A close observation of human nature will reveal the relative rarity of this trait.

 

Critical mind: The lower mind, being an instrument of separation, is given to criticism. Depending upon the ray of the mind, the quality and extent of the criticism varies. Fifth ray criticism arises from the ability to detect error. The fifth ray mind notices flaws in factuality which other types of mind might overlook. When properly motivated, it criticizes in the service of truth. It simply points out mistakes for correction. There is no malice in this—just the desire to help others “keep their facts straight,” and see things exactly as they are. If, however, crystallization or an idée fixe has set in, the criticism of the fifth ray mind will turn harsh and destructive. Any deviation from the structure of accepted thought will be seen as erroneous, and the mind will marshal all its forces to “prove” the error.

Nonmagnetic mind: The fifth ray mind does not “color” its thoughts. It simply describes, with as much neutrality as possible. Neutrality is not attractive; it lacks emotional appeal (and emotional rebuff). This type of mind does not entertain, nor seek to arrest the attention through dramatic assertion; it simply informs. Such magnetism as there is will have to emanate from another aspect of the individual’s energy system.

Nonimaginative, nonintuitive mind: While imagination and intuition are faculties possessed by all human beings, some types of mind are “friendly” to the cultivation of these faculties, and others less so. The fifth ray mind (initially, at least) is in the latter category.

Imagination and intuition demand a temporary release of mental rigor. People who “think too hard” can’t imagine. Imaginative images (as vehicles for intuitive thoughts) often insert themselves in the ‘spaces’ between thoughts. (The way most people think, there are plenty of spaces!) The fifth ray mind, however, marshals its thoughts rigorously, and holds them as if with a ‘mental clamp’ leaving very little ‘space’ for the intrusion of something new, something imaginative or intuitive. The motive for this ‘clamp’ is to preserve the integrity of thought by deflecting intruding and disruptive emotional currents. The fifth ray mind is often successful in this, but in the attempt to deflect irrationality (i.e., emotionality), it pays the price of deflecting a supra-rational point of view as well.

Intuition, however, is insistent. Once the fifth ray mind reaches a very high point of illumination, and once intellect is carried about as far as it can go, the boundary between intellect and intuition is gradually worn thin. What might be called ‘the cramp of [440] concrete consciousness’ is released; intuitive light then blends with the light of intellect, and even the ‘dangerous’ imagination may be allowed entry. [441]

 

 

List of Speculative Qualities for the Ray Six Mind

Of all possible types of mind, this is probably the rarest. The mind and emotions are two personality fields with diametrically opposite qualities. Archetypically, the mental field is qualified by the fifth ray and the emotional field by the sixth—these numbers corresponding to the planes on which the fields are found. The Tibetan, in his examples of ray charts, has shown that it is indeed possible to have an astral body qualified by the fifth ray; it is also, remotely possible to have a mental body qualified by the sixth—but the word “remotely” should be emphasized.

In the writings of the Tibetan, the ray six mind is mentioned only in connection with the Buddha and the Catholic Church! It is, in the opinion of the author, extremely doubtful that anyone reading this book has a ray six mind, though, perhaps, the mental subray might be ray six, or, perhaps, a ray six soul or personality might ‘overlay’ the mind with a ray six coloration. In any case, the following speculations are included more for the sake of completeness than for the value of their frequent utilization in the process of ray analysis.

●      Unremittingly one-pointed mental focus

●      Powerfully adhesive thought process

●      A closed mental circuit

●      Extremely repetitive thought content

●      Mental ardor and devotion

●      Steely, inflexible mentality

●      Mental passivity

●      Ideologically limited thought

 

Speculative Commentary on the Dynamics of the Ray Six Mind

Unremittingly one-pointed mental focus: Rays one and six are the most one-pointed. The ray one mind sustains one-pointedness through the force of will, and can then quickly detach once the mental task is accomplished. The ray six mind would sustain one-pointedness through ‘mental ardor,’ a quality very sensitive to the driving force of desire. Only with the greatest difficulty would this type of mind detach itself from the object of its constant thought.

It can be imagined, that once a mental elemental (i.e., mind) qualified by the sixth ray “homed in” on a particular mental ‘target,’ nothing would deflect it or distract it. This is a mind which could be utterly oblivious to any task other than the one upon which it was fixated. [442]

On the very highest turn of the spiral, one can see that the Buddha’s sixth ray mind made possible an utterly uncompromising, one-pointed pursuit of enlightenment. Every thought and experience were made to serve this lofty ideal.

Powerfully adhesive thought process: The sixth ray mind would be the mind that never “let go.” It is fascinating to realize that the Buddha’s entire philosophy could be summarized as ‘let go, and thus conquer desire.’ His mind never let go of the quest for complete liberation—Nirvana (though, as D.K. has pointed out, Nirvana is but the beginning of the “Endless Way.”)

The sixth ray is upon the attractive or magnetic line of force: 2–4–6. For the sixth ray mind, mental attachment, therefore, would be the line of least resistance. For good or ill, it would be virtually impossible to pry this mind loose from the thoughts it had committed itself to think. In the case of the Catholic Church, this adhesion to a particular, narrow band of thought has been very evident. Until very recently, it has been extremely difficult to convince the Church that a “change of mind” was desirable. Outer forms have changed somewhat, but there is ever a reflexive return to ancient patterns of outmoded thinking. Those with a sixth ray mind would always face the challenge of learning to relax their ‘mental grip’ so that fresh thought could enter.

A closed mental circuit: There are open minds and closed minds. Nothing is more closed than the mind which is assured that it has found exactly what it is seeking. It seems, this would almost always be the case with the sixth ray mind. Certain thoughts would be held fast within the mental aura, and emphasized again and again. Such would be the pattern of this emphasis, that all other thoughts which sought entry would be deflected as if by an impenetrable wall. There would, therefore, be little or no exchange of mental substances, and morbid, nonvital mental conditions could arise.

Extremely repetitive thought content: There would be little hope of finding a variety of thought within the confines of a sixth ray mental field. Instead, one would probably find utter simplicity of mind—not the broad and comprehensive simplicity of the first ray mind, but a narrow, monochromatic simplicity arising from a paucity of thought.

What one loves to do, one does repeatedly. This is nowhere more true than with those strongly colored by the sixth ray. The sixth ray mind would repeat the thoughts it loved to think. Beloved ideals, favorite themes, cherished formulas of thought—all these would comprise the sole content of such a mind.

Of course, in the case of an individual of outstanding evolutionary accomplishment such as the Buddha, these limitations would not apply. There would still be repetition, simplicity, and emphasis of the beloved idea, but because of the profound wisdom of the soul, such qualities would serve the cause of enlightenment and not act as a barrier to the light. [443]

Mental ardor and devotion: Ardor and devotion are usually qualities associated with the astral nature, but one can imagine an excitable, enthusiastic, fiery mind—a sixth ray mental elemental which is always eager to pursue its task. When aligned with the Martian (6B) energy, this would be what might be called a ‘vigilant mind,’ resting seldom, ever urging itself on (with or without the direction and supervision of the “inner man”). The third ray mind and the sixth ray mind would, theoretically, share the trait of incessancy of effort. They would, presumably, be equally difficult to control. Both would be minds which would not “know when to quit.”

Steely, inflexible mentality: A number of rays induce crystallization and rigidity: the sixth ray is one of them, and it does so rapidly. Sixth ray thoughts would be super- charged with fiery energy (especially if Mars were the controlling sixth ray planet). In whatever field of the energy system the sixth ray is dominant, intensity is found. Mental intensity would be a keynote of the sixth ray mind. When a form is subject to constant intensification it becomes rigid and inflexible; the intense surcharge of energy limits mobility. Sixth ray thoughts would carry considerable voltage, but have no suppleness. The ‘shape’ of thought would resist change. Thus the sixth ray mind would be a mind extraordinarily difficult to change.

Mental passivity: One aspect of sixth ray energy is, we know, unusually passive and receptive. Theoretically, the planet conveying this aspect of sixth ray energy is Neptune. Sixth ray influence also inclines towards gullibility. It can be seen that this type of sixth ray mind (6A) would be indiscriminately receptive to currents of thought emanating from any source which it considered ideal or special (not indiscriminately receptive to everything—which is presumed to be more the case with the second ray mind). The sixth ray mind would “repeat exactly what it was told” by such a cherished source, “swallowing everything.” The extreme devotion of such a mind would heighten its ultra-selective impressionability. [444]

 

 

List of Speculative Qualities for the Ray Seven Mind

The qualities listed below are also highly speculative, but we have the Tibetan’s assurance that the ray seven mind does indeed occur with some frequency around the time of the first initiation (cf., The Rays and the Initiations, p. 570, pp. 574–575). Since there are many thousands who have taken this initiation, and since humanity as a whole is preparing for this great expansion of consciousness, it seems justifiable to theorize as to the nature of the seventh ray mind.

Further, since the seventh ray is beginning to manifest with such strength, it will probably begin to color all personality fields, including the mind, to a greater or lesser extent. In addition, during the coming Aquarian Age, there will be many seventh ray souls. In the case of aspirants and disciples, the ray of the soul certainly has an ‘overlay’ effect upon the dynamics of the lower mind, since both soul and lower mind are found upon the plane of mind. For these various reasons, the influence of the seventh ray is likely to be felt within the lower mental field of numerous people.

●      Constructive mind-building an edifice of thought

●      Patterning mind

●      Organizing, sorting, classifying mind

●      Coordinating, synthesizing mind

●      Excellent memory

●      Standardizing mind—programming and routinizing the approach to mental tasks

●      Production of crystal-clear thoughtforms

●      Extremely detailed mind

●      Extreme care in the form of thought and speech; formality of expression

●      Predictable, habit-conditioned mind

●      Unadaptable, inflexible mind, lacking spontaneity

●      Conformity to “rules” of thought

●      Imitative mind

●      Magical, mantric mind-utilizing affirmations and formulas

●      Automatically symbolizing mind

●      Rhythmically, cyclically functioning mind

●      ‘Precipitating’, materializing mind

●      Mental consistency

[445]

Speculative Commentary on the Dynamics of the Ray Seven Mind

Constructive mentality-building an edifice of thought: Rays seven and two are the two rays most associated with the building process; they are inherently constructive. With the seventh ray mind, one would expect a careful and constructive adding of thought to thought until a solid system of thinking had been erected. Such a mind would then respond to all challenges systematically.

Patterning, geometrizing mentality: The seventh ray inspires the creation of exact patterns of relationships; it is the “Ray of…accurate arrangement.” When applied to the mental field, this ray would stimulate the capacity to think diagrammatically and geometrically, ordering the content of thought in well-patterned designs. As well, sequences of thought, once established, would tend to occur in unvarying patterns. Some minds think predominantly verbally—while the seventh ray is much associated with sound and mantra, it would also have an unusual capacity to think “spatially”; it would be an excellent creator of maps, whether for the internal or external worlds.

Organizing, sorting, classifying mentality: The seventh ray is, above all, the ray of order. When qualifying the mind, it would produce order within the mental field, resulting in the quintessentially well-organized mind (though, of course, the fifth ray mind can also be highly ordered). Order is based upon right placement: “a place for everything and everything in its place.” The tremendous onslaught of data which impinges upon the mind must be sorted and classified. The seventh ray mental elemental would, presumably, have unusual facility for processing data into a well- organized “mental filing system” from which any item of information could be rapidly found or cross-referenced. Such a mind would rarely “lose track” of mental content; ideas would not “escape,” nor would there be absentmindedness.

In many respects, mind and brain together are already an extraordinary, bio-psychic “data processor,” the vast potentials of which are far from understood. When the mind is upon the seventh ray (and especially when the brain is as well) the amazing organizational potentials of this “processor” would presumably be very much in evidence.

Coordinating, synthesizing mind: The seventh ray always facilitates the creation of organic structures—coherently functioning wholes. The many parts of a whole become a smoothly functioning organism once they are coordinated and synthesized. The manner of promoting synthesis varies with each ray; for the seventh ray, synthesis is promoted by establishing a well-defined organic relationship between every part with every other part, and between every part and the whole.

When the seventh ray energy is applied to the mental field, one would expect an ability to incorporate new data organically into an already smoothly functioning system of thinking. Inevitably, in the process of daily living, new thoughts and experiences are encountered. The seventh ray mind would not be content merely with storing such [446] thoughts ‘outside’ its current structure of thought; instead there would be a strong tendency to integrate them, finding (if possible) the “proper place” for them. If the new thoughts and experiences could not be organically incorporated within the mind’s “system of operations,” they would be rejected. The seventh ray confers the tendency to reject that which does not “fit.”

Excellent memory: Memory fails for many reasons, one being confusion in the mind/ brain’s system of sorting and classifying information. A computer program which has been written in a confusing or inelegant manner will be slower, inefficient and may even malfunction on occasions. Certain types of minds have difficulty with information- retrieval. Presumably, this would not be the case with the seventh ray mind which would “know where everything is” and “how to get at it.” Order can facilitate speed and efficiency. In an orderly environment, any item can be found more rapidly than in a chaotic one. The seventh ray would presumably induce superb mental organization, which could not help but facilitate the retrieval (i.e., memory) of stored information.

Standardizing mind—programming and routinizing the approach to mental tasks:

The seventh ray mind would easily develop standardized ways of thinking; it is efficient and economical to do so. It would not be a mind known for adaptability; certain kinds of stimuli would receive a certain kind of response—a rather standard response. Thought patterns would be subject to “programming.” Certain sequences of thought would be constructed, rehearsed and routinized. The danger would be the development of what might be called a “briefing-book mentality,” so in evidence among politicians.

It can be seen that the seventh ray mind would be easily subject to conditioning. Those with such a mind would desire to think ‘properly’—not necessarily accurately (as is the case with the fifth ray mind), but properly (i.e., in an manner which is sanctioned by some respected authority or system). Once the formulae for ‘proper thinking’ were discovered, they would be programmed into the mind’s system of thought like computer routines, thus guaranteeing their automatic availability and use.

Production of crystal-clear thoughtforms: Thoughtforms created by the seventh ray mind would have extremely clean and clear lines. The seventh ray dislikes clutter of any kind. It is the ray of perfected form; forms cannot be perfected if they are encumbered by excess material, or if their contours are vague and ill-defined. The fifth ray, too, creates thoughts with sharp outlines, but with little sense of “architecture” or beauty of form. The fifth ray mind produces clear and sharp lines for the sake of accuracy and as a means of facilitating the quest for knowledge; for the seventh ray mind, clarity is related to the aesthetic dimension, and to the need for order.

Extremely detailed mind: This is a mind which would be excellent at managing detail, for attending to every little particular. In fact there would be a need to discriminate what was important from what was not. In matters of manifestation, it is often proper management of the “little things” which determines success. [447]

Upon the higher planes of our solar system, it has been said that a great simplicity prevails. The lowest, or seventh plane, however, is one upon which there is great differentiation (and thus great detail). By numerical resonance the seventh ray is most attuned to the seventh plane. The seventh ray mind would, accordingly, be focused upon the physical plane with all its detailed sensory “input.” Having “in mind” the many detailed considerations pertinent to the survival of any form upon the physical plane, it would be an excellent instrument of manifestation, and ideal, as well, for maintaining that which had been manifested.

Great care regarding the form of thought and speech—formality of expression: The seventh ray mind would incline towards proper thought and speech. There would always be a standard of reference—an exemplary pattern with which the form of thought and speech could be compared. Such an individual would frequently ask of himself: “Am I thinking and speaking in ‘good form’?” The seventh ray mind would be a “law abiding” mind; it would function within certain parameters which, instinctively, it would not exceed.

Predictable, well-trained, habit-conditioned mind: Some people never know what they will think or say next. This would not be the case if their mind were qualified by the seventh ray. It would be a mind given to appropriate response. If the circumstantial or interior condition were known, the mental response to the condition could be rather easily predicted.

Of all mental types, the seventh ray mind would be, perhaps, the most easily trained. The seventh ray mental elemental would be (for a “blind and unruly” involutionary life) quite conformable to law. The process of training deals with the creation of a desirable set of conditioned responses; the result is predictable behavior. Should the seventh ray mind be well-trained (according to an excellent pattern), it would prove to be an unusually dependable instrument in the regulation of personality functioning—especially physical functioning. (Since this type of mind is to be found at that point in evolution when the first initiation is to be taken—an initiation in which control over the physical elemental must be demonstrated—one can see the necessity for this kind of regulation).

It would be, however, a mind easily subject to the tyranny of habit. The various automatic responses (so easily acquired) might not be attuned to the soul, and instead of serving as a dependable instrument of spiritual evolution, the seventh ray mind might prove a source of obstructive mental habits—of recurrent, persistent sequences of thought which run counter to spiritual enlightenment, and which are stubbornly resistant to change. Again, since this type of mind could only occur in the “awakening disciple,” the severity of such a condition would not be insurmountable. [448]

For the seventh ray mind, automatic thought sequences would have their own momen- tum. The retraining of thought would be a constant necessity, otherwise mental functioning would fail to reflect ongoing revelation from the soul.

Unadaptable, inflexible mind, lacking spontaneity: Within the seventh ray mind, once a pattern were set, it could be changed only with the greatest difficulty. A computer program is designed to perform only certain routines and not others. Pre-programmed ‘mental routines’ inevitably prove unadaptable and inflexible in the face of constantly changing challenges and opportunities. Those with seventh ray minds would have to be constantly aware of the need to “reprogram” their thinking, to respond to changing conditions. This is so because in this type of mind the crystallization of thought patterns can occur so quickly. Obviously, if the programs are good, and have taken into account the kinds of responses demanded by the environment, then, mental functioning will be unusually efficient. But the programs may not be so good. In any case, just as the seventh ray, in general, confers a respect for precedent, so the seventh ray mind would, presumably, often be strongly influenced by its past conditioning. This would inhibit spontaneity. When speaking to such individuals one might “always know what they were going to say.”

Conformity to “rules” of thought: Those upon the seventh ray are always eager to follow rules (or to make them, and then follow them). Whatever they do, they wish to do correctly. The addition of the word “right” before any noun or participle indicating a form of behavior, describes their goal: right action, right speech, right feeling, right relations, right magical process, etc., and, of course, right thinking.

Whenever there is something important to be done, one can be assured that there are lists of rules to guide the doer. Above all, the seventh ray person does not want to step out of line. The individual with a seventh ray mind would know, innately, that there is a “right way” to think, and would scrupulously observe the rules for doing so. In such a case the thought process would be very controlled; certain lines of thought would be continuously followed, other lines would be utterly avoided. Of all the rays types, those strongly conditioned by the seventh most respect the taboo—that which (often for no good reason) “simply isn’t done.”

Because rules of thought are standard and predictable, thoughts which arise from following such rules are also standard and predictable. The seventh ray mind would not be an instrument well-suited to promoting individuality (whereas, of course, the first ray mind—making up its own rules as it goes along—would).

Imitative mind: Socialization is a form of training arising through imitation. The easily trained seventh ray mind is, innately, an imitative mind. Ray one represents the central origin (and the individual conditioned by the first ray frequently acts as a law unto himself); ray seven represents the periphery (and the individual conditioned by it looks [449] to a preestablished, external structure of law to which he seeks to conform). Imitation is the embodiment of an external pattern.

The ray seven mind appears, primarily, at that point in evolution when the individual seeks to be guided by the exact pattern of a higher law as it affects his physical plane life. He knows he has to fulfill the law in order to advance spiritually, and he seeks to do so in every particular. The pattern is seen as external, and he seeks to imitate it. The ray seven mind is easily impressed by such a pattern and trained to think in conformity with it (i.e., imitate it).

Magical, mantric mind-utilizing mantra and formulae of thought: The seventh ray has more to do with magic than any other ray. It might reasonably be supposed, then, that the seventh ray mind would, in some sense, be a “magical mind.” Magic can be thought of as the ability to compel physical action through the instrumentality of certain forms (and formulae) of thought and speech. The seventh ray mind would naturally be focused upon physical manifestation; further, it would create sequences or routines of thought and speech which would prove effective in generating physical plane results. It would also be inclined to think in thought sequences which had been sanctioned by respected authority. In the “back” of every seventh ray mind lies the thought, “If I think this, then that will ‘happen.’” This is magical thinking.

Since speech is the reflection of thought, it is well known among magicians that magical words (backed by the proper thought) “make things happen.” The seventh ray has a close affinity with sound, and it can be supposed that the seventh ray mind would be a valuable instrument in the creation of forms of words, or verbal routines which would be effective in causing certain specified results upon the physical plane. In any case, a close examination of seventh ray thinking would probably reveal a mental reliance upon verbal formulas which the thinker believed important in fulfilling his desires. These formulas might take the form of prayers, affirmations, advertising slogans, etc. (used audibly or inaudibly). Whatever their particular form, the formulae would be created to “get results”—again, the magical process.

Mantra are verbal formulae of proven potency. They are used to create or reaffirm conditions and relationships which the user considers desirable. Presumably, the seventh ray mind would be a “mantric mind,” either utilizing established mantra or creating its own, all with the intention of bringing about change in a manner which can only be considered magical.

Automatically symbolizing mind: This is a rather speculative quality, but one which stands to reason. It is the function of the seventh ray to embody ideas in perfected form. Seventh ray souls (and perhaps seventh ray personalities) are not very adept at visualization, and so they constantly create externalized forms upon the physical plane as symbolic representations of ideas. The Masonic Movement (so related to the seventh [450] ray) and the various ritualistically inclined churches of the world have produced an abundance of such externalized symbolic forms.

It may well be that the seventh ray mind (while, not necessarily a mind capable of great “color”) reacts to the impress of ideas by generating mental forms (probably of a spatial, well-delineated variety) which embody and symbolize those ideas. It can be supposed that the symbolic forms would frequently be geometric in nature (given the plausibility of a highly developed patterning potential within the seventh ray mind). Thus instead of presenting ideas in words (of which they are also very capable), individuals with a seventh ray mind would present symbolic forms or diagrams to convey the impression they had received.

It must again be stated that the mental elemental is an involutionary entity with a “life of its own.” A number of mental activities are thus automatic reactions rather than deliberate activities willed by the “inner identity”—the Self. Thus the patterned forms would appear automatically, without the necessity of laborious construction on the part of the thinker. This is not to say that the thinker (who is, let it be remembered, not the mind) could not work within the seventh ray mental field, deliberately creating patterns—if he chose to do so.

Rhythmically, cyclically functioning mind: The seventh ray induces a respect for rhythm as an organizing principle; thus, it can be expected that the seventh ray mind would function in a well-regulated, rhythmic manner, with its own fairly predictable cycles. All the lunar vehicles (the three “fields” of the personality) are subject to ‘tides’— to ebbs and flows of animating energy. This can easily be felt physically and emotionally, but perhaps less attention has been given to mental cycles. An investigation of “biorhythms” has popularized the concept of physical, emotional and mental cycles, but very little is yet understood.

It can be reasonably presumed that the seventh ray mind would respond to such cycles in a more dependable and regular manner than minds upon any other ray. This would not be a mind given to incessancy of thought, like the mind upon the third ray or, perhaps, the sixth. It would be a mind which respected the necessity for both activity and interludes (but unlike the fourth ray mind, these alternating cycles would not occur unpredictably). The conscious seventh ray thinker would probably become aware of an internal “clock” or individualized schedule of mental functioning, and would schedule his physical plane activities with regard to this mental schedule. Thus the seventh ray mind would have a rhythm of its own—times of peak performance, and times of relative quiescence. It would be a mind which would not respond to pressure, coercion and “pushing.”

Precipitating, materializing mind: The seventh ray is closely related to spiritualism, by means of which so-called ‘spirits’ (really discarnate entities or discarded astral “shells”) are materialized—precipitated into manifestation upon the dense physical plane. All [451] forms of manifestation are really precipitations and materializations. The seventh ray is always involved in the manifestation process, and so are vehicles or fields qualified by the seventh ray.

The seventh ray mind would not be abstract, but focused upon bringing that which is intangible or abstract into materialization. It would be a mind in which the abstract would take definite form—a mind which would have a very close connection with the etheric levels, and would thus be effective in moving mental forms, via the ethers, into manifestation upon the dense physical plane.

If a clairvoyant were to examine the mental aura of an individual whose mental ray was the seventh, it stands to reason that many quite definite thoughtforms would be found; vague forms of thought (likely to be found in the second, third or fourth ray mental fields) would be rare. The seventh ray mind can be understood as mind turned towards the physical plane; that which took shape within the seventh ray mental would definitely be “on its way down and out.”

Mental consistency: Ralph Waldo Emerson may (quite unconsciously) have targeted the seventh ray mind when he said, “A foolish consistency is the hobgoblin of little minds…” Emerson’s statement was definitely colored by the fourth ray which (within the mental vehicle) causes individuals to reserve the right to change their minds! But the seventh ray mind, once the major pattern or program of thought were set, would only rarely do so. So organic is this mind, that to change one aspect of thinking, would be to change the whole structure. The change could not occur in isolation. Thus every change would necessitate a re-patterning of the system of thought. No wonder such a mind would be likely to cultivate consistency and avoid reversing itself. [452]

 

Các Tính Chất của Cung Thể Trí

Trong nhiều cuốn sách của mình (và đặc biệt là trong Tâm lý học Nội môn, Tập I và II, và Đường đạo trong kỷ nguyên mới, Vols. I và II), Chân sư Tây Tạng đã mô tả những tính chất của nhiều loại thể trí khác nhau. Từ những mô tả này, có thể hiểu rõ về cách các loại này hoạt động. Tuy nhiên, đây có vẻ là một bài tập hữu ích để thực hiện một phân tích kỹ lưỡng và bao quát về từng loại thể trí, để có thể hiểu rõ ràng nhất có thể phương thức tư duy cụ thể của nó.

Khi cố gắng phân tích tính chất của các trường phàm ngã ở các cá nhân thực tế, các vấn đề có thể nảy sinh vì không có ranh giới tuyệt đối và không thể xuyên qua giữa các trường phàm ngã. Mỗi trường phàm ngã ảnh hưởng đến mọi trường khác, và do đó, tính chất năng lượng của mỗi trường phàm ngã ảnh hưởng đến tính chất năng lượng của mọi trường khác ở mức độ lớn hơn hoặc thấp hơn.

Ví dụ, tính chất cung của hạ trí sẽ được thể hiện chủ yếu trong trường hạ trí, nhưng ảnh hưởng của cung đó cũng có thể được phát hiện khi các trường khác trong hệ thống năng lượng được kiểm tra. Luôn có một kiểu tương tác hoặc phụ thuộc lẫn nhau giữa các trường làm phức tạp việc phát hiện hoặc xác định cung của một trường cụ thể. Điều kiện này có thể được gọi là hiệu ứng bao phủ — đặc biệt là khi cung của trường cao cấp ‘tô màu’ cho tính chất cung của trường thấp cấp.

“Cao cấp” và “thấp cấp” là những thuật ngữ tương đối, và về cơ bản, chỉ tần số rung động của một trường phàm ngã cụ thể. Ví dụ, trường hạ trí “cao cấp hơn” so với trường cảm dục (và trường cảm dục “thấp cấp hơn” so với trường hạ trí), bởi vì tần số rung động của vật chất thuộc trường hạ trí cao hơn tần số rung động của trường cảm dục. Vì lý do tương tự, trường “thể nguyên nhân”, “linh hồn” hay trường siêu cá nhân cao cấp hơn trường hạ trí, và trường cảm dục cao cấp hơn trường vật lý dĩ thái.

Khi cung của trường thấp cấp hơn ảnh hưởng đến sự biểu hiện cung của trường cao cấp hơn, điều kiện có thể được gọi là hiệu ứng màu phụ — không được nhầm lẫn với hiện tượng của các cung phụ là các luồng con trong chính một trường cụ thể. Ví dụ, tính chất của sự sùng kính tình cảm đặc trưng của một thể cảm dục cung sáu có thể ảnh hưởng hoặc ‘tô màu’ cho tính chất suy nghĩ trong hạ trí; tương tự như vậy, sự rung động của cung bảy ổn định trong bản chất vật lý-dĩ thái có thể góp phần làm nên sự đĩnh đạc hơn trong bản chất tình cảm.

 

Tuy nhiên, khi quá trình tiến hóa diễn ra, hiệu ứng bao phủ sẽ tăng lên và hiệu ứng màu phụ giảm dần, bởi vì mỗi trường cao cấp phải điều chỉnh và kiểm soát (nhưng không làm ngột ngạt) các trường thấp cấp hơn nó, trong khi mỗi trường thấp cấp sẽ ngày càng ít có khả năng điều hòa hoạt động của các trường cao cấp hơn nó. Nói cách khác, thể cảm xúc không được chỉ đạo thể trí, cũng như thể trí không chỉ đạo phàm ngã như một tổng thể; và chắc chắn, như những nhà huyền bí học biết rõ, phàm ngã không được chỉ đạo linh hồn. Nói một cách thông tục, “cái đuôi vẫy con chó” không phải là một dấu hiệu của sự thành tựu tiến hóa cao.

Trong phần lớn các trường hợp, trường linh hồn hoặc trường siêu cá nhân có thể được coi là trường cao nhất, và trường vật chất-sinh lực là trường thấp nhất — mặc dù các trường của Tam nguyên tinh thần và trường Chân thần cuối cùng cũng phải được hiểu bởi nhà tâm lý học nội môn thực tiễn.

Bất chấp những sự phức tạp này, thật giá trị để kiểm tra kỹ lưỡng các chức năng khác nhau của từng trường phàm ngã, nhằm tìm hiểu chính xác cách một tính chất cung cụ thể có thể tô màu các chức năng đó. Ví dụ, mặc dù nói chung sẽ có giá trị khi tuyên bố rằng thể trí cung một sẽ góp phần vào ý thức cô lập của một người, điều quan trọng là phải hiểu chính xác hơn cách mà cung này ảnh hưởng đến quá trình tư duy hoặc trí tuệ theo cách mà sự cô lập xảy ra.

 

Trong các trang tiếp theo sẽ trình bày danh sách các tính chất thường được tìm thấy (hoặc theo giả thuyết, có thể được tìm thấy) khi thể hạ trí bị qui định bởi bất kỳ một trong bảy cung. Chúng ta sẽ thảo luận về cung của hạ trí — không phải cung của linh hồn (mà, nó phải được ghi nhớ, cũng được tìm thấy trên cõi trí), cũng không phải cung của thể thượng trí. Khi từ “cái trí” hoặc “cung thể trí” được sử dụng, những thuật ngữ này được dùng để chỉ thể hạ trí. Người ta hy vọng rằng một nghiên cứu về danh sách các tính chất này và bình giải về từng tính chất, sẽ giúp môn sinh mài dũa khả năng phân biệt loại cung thể trí này với loại cung thể trí khác.

Một số cụm từ mô tả một loại cung trí cụ thể được lấy trực tiếp từ Chân sư Tây Tạng, một số cụm từ khác bắt nguồn từ kinh nghiệm và quan sát, và vẫn còn những cụm từ khác được suy luận một cách hợp lý bằng cách kết hợp các tính chất chung của một cung cụ thể với các chức năng thể trí chung. Cần nhận ra rằng không một cá nhân nào có một cung thể trí cụ thể có thể được mong đợi để thể hiện tất cả những tính chất, có thể hình dung được, có thể liên quan đến cung thể trí đó. Có quá nhiều ảnh hưởng thay đổi và định tính trong toàn bộ hệ thống năng lượng cá nhân để mong đợi sự đồng nhất như vậy.

Cũng cần phải nói rõ rằng một số cung thể trí có khả năng xuất hiện nhiều hơn những cung khác. Đoạn văn sau đây từ Tâm lý học Nội môn, Tập II, trang 290–291, làm rõ điều này:

… thể trí của mỗi con người được cấu tạo bởi chất liệu do các cung một, bốn và năm chi phối. Đôi khi, các ngoại lệ đối với quy tắc này xuất hiện trên Con đường Đệ tử, và là kết quả của hành động trực tiếp và thông tuệ của Linh hồn, trước khi nhập thế. Linh hồn xây dựng một thể của chất liệu trí tuệ hoặc thu hút vào nó loại năng lượng trí tuệ sẽ cho phép nó sở hữu (trong khi nhập thế) loại vận cụ có thể tạo ra trải nghiệm đã chọn. Quyền tự do lựa chọn này không bao giờ xảy ra ngoại trừ trường hợp của người đệ tử thức tỉnh.

Bởi vì, ngày nay, có rất nhiều “đệ tử thức tỉnh” —đó là những người vượt xa ngay cả những giai đoạn đầu của con đường đệ tử và chí nguyện, tốt nhất là nên xem xét tất cả các cung liên quan đến thể trí. Các cung một, bốn và năm có thể qui định ngay cả [398] đa số các đệ tử khá cao cấp, nhưng sẽ tồn tại các trường hợp ngoại lệ, và phải được suy nghĩ kỹ lưỡng để những người có cung thể trí khác với quy tắc có thể được hỗ trợ trong việc nhận ra tính chất của cung đó.

 

 

Danh sách các Tính chất của Thể trí Cung Một

●      Sự vững vàng trong suy nghĩ và quan điểm

●      Một thể trí thống trị và ‘gây ấn tượng’

●      Thể trí quyết đoán

●      Thể trí nhất tâm

●      Thể trí khẳng định

●      Thể trí dành cho các nguyên tắc — không phải chi tiết

●      Thể trí lập bản đồ, phác thảo

●      Thể trí tập trung, nhất tâm

●      Thể trí tổng hợp

●      Thể trí phê phán

●      Sức bền trí tuệ

●      Sự Độc lập của thể trí

●      Thể trí hoạt động cường độ cao

●      Sức mạnh để “đi thẳng đến kết luận”

●      Suy nghĩ tách biệt, phi cá nhân

●      Sự thẳng thắn

●      Suy nghĩ và lời nói thiếu trau chuốt

●      Suy nghĩ và lời nói ngắn gọn, sắc bén

●      Thể trí thực tế

●      Quá trình suy nghĩ có tổ chức: sắp xếp thứ tự ưu tiên

●      Thể trí huyền bí

●      Quá trình suy nghĩ cô lập

[399]

Bình luận về các Động lực của Thể trí Cung Một

Sự vững vàng trong suy nghĩ và quan điểm: Cung một mang lại tính chất ổn định cho tiến trình trí tuệ. Khi xu hướng cố định và bất động ở trung tâm của cung một được áp dụng cho các hoạt động trí tuệ, sẽ có xu hướng bám chặt vào điều đã được xác định hoặc kết luận về mặt trí tuệ. Niềm tin hoặc quan điểm có thể được hình thành đột ngột hoặc trong một khoảng thời gian dài hơn; nhưng một khi đã được định hình, nó có sức mạnh và tính toàn vẹn, đồng thời chống lại sự thay đổi. Vì vậy, những người có một trường trí tuệ cung một không cho phép thể trí “thay đổi” thường xuyên — trừ khi họ muốn thay đổi. Trên thực tế, thậm chí có thể phát triển một loại cố chấp về mặt trí tuệ — không chịu lay chuyển về mặt trí tuệ, từ chối đi chệch khỏi một quan điểm đã được xây dựng sẵn. Cũng có thể tìm thấy một mức độ tự hào trí tuệ. Điều này sẽ không giống như niềm tự hào trí tuệ của thể trí cung ba, vì nó dựa trên cái tài và sự lão luyện của thể trí; đúng hơn, nó sẽ liên quan đến sự chắc chắn là “đúng”.

Nhìn chung, cung một có tính chất của sự tự bảo đảm, và khi tính chất này được chuyển sang cấp độ thể trí, sẽ phát triển thứ có thể được gọi là ‘niềm tin về tính chính trực của trí tuệ.’ Tính chất kết tinh chết người cũng liên quan đến cung một (có thể là ở phương thức Ma Kết của nó), và đây là một nguyên nhân khác cho khuynh hướng ổn định về trí tuệ được tìm thấy trong cung một.

Một thể trí thống trị, ‘ấn tượng’: Cung một được phú cho tính chất của sự áp đặt, dù tốt hay xấu. Những hình tư tưởng được tạo ra thông qua một vận cụ thể trí cung một sẽ mạnh mẽ và ‘ấn tượng’ (theo nghĩa huyền bí) — tức là, chúng sẽ khống chế những suy nghĩ trái ngược và tự gây ấn tượng lên những thể trí khác. Có lẽ loại thể trí này, trong thực hành thần giao cách cảm, sẽ là một công cụ “gửi đi” tuyệt vời, nhưng không dễ dàng thích nghi với “nhận về” — nói một cách ngắn gọn, thể trí cung một là thể trí phóng chiếu.

Một thể trí chắc chắn, đảm bảo và tin tưởng tự nhiên sẽ góp phần tạo nên những tính chất thống trị và gây ấn tượng của thể trí cung một. Cũng có thể thấy rằng khuynh hướng này có thể dẫn đến niềm tin về “sự ưu việt về mặt trí tuệ”. Việc chắc chắn rằng ý kiến của một người là đúng sẽ làm cho việc lắng nghe trí tuệ (hoặc “tiếp thu”) trở nên khó khăn hơn, và việc phóng chiếu thể trí (hoặc “đưa ra”) là con đường ít trở ngại nhất. Xu hướng của loại thể trí này là khống chế suy nghĩ của những thể trí khác. Khi hoạt động thuộc thể trí được chuyển thành lời nói, khuynh hướng thống trị này sẽ tồn tại với những hậu quả có thể dự đoán được trong cuộc trò chuyện. Nói chung, có thể nói rằng thể trí cung một chủ yếu là thể trí ảnh hưởng hơn là thể trí bị ảnh hưởng.

Thể trí quyết đoán: Loại trí tuệ không chắc chắn vốn làm khó một số loại thể trí khác sẽ không phải là vấn đề đối với những cá nhân sở hữu thể trí cung một. Điều này không có nghĩa là các kết luận đã đạt được và nắm giữ sẽ luôn được ban hành thành công, nhưng ít nhất khuynh hướng về sự dao động và thiếu quyết đoán sẽ tương đối hiếm. Ít thường xuyên hơn hầu hết trường hợp những người sẽ “có hai thể trí;” tính chất nguyên khối của năng lượng cung một, khi được áp dụng cho trường trí tuệ, sẽ chống lại điều này. [400]

Thể trí Khẳng định: Khẳng định là một quá trình làm cho tư tưởng vững chắc. Thể trí cung một vượt trội trong việc nhận biết, làm rõ và định hình các nguyên tắc, những nguyên tắc mà nó có xu hướng lặp lại. Sự lặp lại mang lại sự củng cố tư tưởng — một sự “khẳng định” tư tưởng; một tư tưởng được củng cố có thể dễ dàng trở thành một ảnh hưởng mạnh mẽ hơn trên các cõi và trường khác nhau mà nó tiếp xúc. Những người có thể trí cung một thường tìm cách tạo ra tác động trí tuệ mạnh mẽ, ấn tượng lên mọi người và mọi thứ trong phạm vi ảnh hưởng của họ; sự khẳng định củng cố tác động của tư tưởng. Tác động này có ảnh hưởng của nó, không chỉ đối với môi trường, mà còn mở rộng đến các trường khác nhau trong hệ thống năng lượng của người khẳng định.

 

Thể trí Nhất tâm: Nhất tâm là một trong những phẩm tính ưu việt do cung một ban tặng. Khi áp dụng cho thể trí, nó gợi ý một quá trình suy nghĩ không chệch hướng trong việc theo đuổi mục đích mà vì đó quá trình đã được kích hoạt. Không để bị chệch hướng hoặc bị phân tâm, thể trí cung một điều khiển tất cả các suy nghĩ của nó và hướng chúng nhất tâm vào việc hoàn thành một mục tiêu vốn luôn được “giữ trong trí”.

Thể trí tổng hợp: Thể trí cung một nắm bắt được “bức tranh lớn”. Nó bao gồm tất cả các yếu tố quan trọng, và coi chúng như một tổng thể có liên quan lẫn nhau. Không có gì quan trọng bị loại trừ, các ưu tiên được đánh giá cao và chi tiết được coi là thứ yếu so với “cấu trúc” tổng thể.

Thể trí dành cho các nguyên tắc — không phải chi tiết: Tính chất tổng hợp của cung một, vốn có xu hướng nhận thức và tạo ra tổng thể thống nhất, chứ không phải là “các bộ phận và mảnh ghép”, hướng thể trí cung một đến suy nghĩ về các nguyên tắc và “những điều ưu tiên”, hơn là về nhiều chi tiết. Trong quá trình suy nghĩ của người cung một, những điểm mấu chốt của bất kỳ sự cân nhắc nào đều dễ dàng được thấy rõ. Điều này không có nghĩa là không có khả năng ghi nhận chi tiết, cũng không có nghĩa là các loại thể trí khác không thể phân biệt các nguyên tắc chung, nhưng xu hướng của người thể trí cung một là nghĩ rộng ra về tổng thể. Một thể trí như vậy có thể nắm bắt được các định luật kiểm soát bất kỳ hệ thống các mối quan hệ nào đang được xem xét.

Thể trí lập bản đồ, phác thảo: Với xu hướng đánh giá cao những điểm mấu chốt, thể trí cung một có thể dễ dàng lập sơ đồ hoặc phác thảo bất kỳ tập hợp các mối quan hệ cơ bản nào. Nó có thể “cắt đến xương”, là một cách nói khác của loại thể trí nhìn thấu mọi tổng thể đến khung cấu trúc hỗ trợ tổng thể này — có thể nói là “bộ xương” của nó. “Bản đồ” của các mối quan hệ cơ bản, thiết yếu trong bất kỳ tổng thể nào được nhìn thấy cùng một lúc; các chi tiết không được coi là quan trọng như tập hợp các nguyên tắc liên quan mà tính toàn vẹn của tổng thể dựa vào đó.

Tư duy tập trung, nhất tâm: Năng lực tập trung đặc trưng của năng lượng cung một, khi được áp dụng vào trường thể trí, dẫn đến khả năng tập trung trong suy nghĩ; đây là một cách khác để mô tả sự tập trung. Khả năng tập trung cao độ vào một điểm sẽ được mong đợi, cũng như khả năng suy nghĩ đi thẳng tới mục tiêu của tư tưởng, không quanh co lòng vòng và không bị chệch hướng bởi những suy nghĩ xen vào. Tất cả điều này sẽ dẫn đến khả năng tập trung thể trí vững chắc vào bất kỳ [401] đối tượng nào của sự chú ý và giữ nó ở đó mà không bị trệch hướng. Một thể trí như vậy giúp người sở hữu nó “đi đúng vào trọng tâm,” và trụ lại đó.

Thể trí phê phán: Tính chất phá hủy thường xuyên của năng lượng cung một, khi biểu hiện qua trường thể trí, sẽ tự nhiên tạo ra một tiềm năng cho tư duy chỉ trích, phá huỷ. Những điểm yếu trong tư tưởng, thái độ hoặc cách sống của người khác có thể dễ dàng bị phát hiện, phá vỡ hoặc phá hủy. Sự công kích trí tuệ này có thể tốt hoặc xấu, tùy thuộc vào động cơ công kích và bản chất của cái bị công kích. Các học viên nội môn học cách dễ dàng xây dựng hoặc phá hủy bằng tư tưởng, và đối với những người có thể trí cung một, bài học này rất quan trọng.

Tất nhiên, sức mạnh để chỉ trích có vị trí thích hợp của nó. Người ta có thể thấy rằng loại thể trí này sẽ rất có giá trị trong khi tranh luận, hoặc trong bất kỳ diễn đàn nào mà giá trị hoặc sự đúng đắn của tư tưởng hoặc hành vi phải được xác định. Một thể trí như vậy có thể dễ dàng giúp người ta phá hủy một lập luận — và có rất nhiều lập luận sai lầm cần được phá hủy.

Thể trí cung một không nhất thiết phải xoi mói hoặc siêu chỉ trích; mà nhiều khả năng bị khích động đến việc chỉ trích khi các giá trị thiết yếu đang bị làm giảm giá trị; nó chỉ trích sự vi phạm các nguyên tắc cơ bản hơn là nhiều sai lầm nhỏ vốn không ảnh hưởng đến tính toàn vẹn của tổng thể. Vì lời nói và tư tưởng có mối liên hệ chặt chẽ với nhau, nên lời nói mang tính phá hủy hoặc chỉ trích (nhắc lại, dù tốt hay xấu) thường là đặc điểm của những người có cung một.

 

Sự bền bỉ thuộc thể trí: Tính chất này có vẻ hiển nhiên. Vì cung một được phú cho sức mạnh và sự bền bỉ ở bất cứ nơi nào nó được tìm thấy, nên nó tự nhiên truyền sức mạnh và sự bền bỉ cho các năng lực thể trí. Thể trí cung một sẽ có thể “tiếp tục duy trì” —nói cách khác, tiếp tục suy nghĩ và không ngừng suy nghĩ cho đến khi đạt được mục tiêu của quá trình suy nghĩ. Hiếm khi một cá nhân như vậy phàn nàn, “Thể trí tôi quá mệt mỏi để suy nghĩ.” Đối với bất kỳ nhiệm vụ đòi hỏi trí tuệ nào, sự bền bỉ này sẽ là một tài sản quyết định. Tuy nhiên, cần phải đề cập rằng, thể trí cung một thường hoạt động quá nhanh và đi đến trọng điểm nhanh đến mức nỗ lực trí tuệ kéo dài, tốn nhiều công sức cho một nhiệm vụ đơn lẻ thường là không cần thiết.

Tính độc lập của thể trí: Những người có thể trí cung một thích “nghĩ cho chính họ”. Nói chung, năng lượng cung một có khuynh hướng khiến người hành động mà không cần đợi người khác hành động — tức là không bắt chước theo nghĩa sâu xa nhất, và là nguồn gốc cho chính họ. Tất nhiên, điều này không có nghĩa là những người có cung một trong vận cụ của họ không thể tuân theo mệnh lệnh hoặc tuân theo ý muốn của cấp trên (mặc dù đôi khi tính xấc xược là một vấn đề), — mà đúng hơn, cung một mang lại cho mọi người khả năng rút ra sức mạnh để khởi xướng hành động từ bên trong chính họ. Có một ý thức sâu sắc về tự lực, được chuyển sang trường thể trí, xuất hiện như là tư duy độc lập.

Thể trí hoạt động mãnh liệt: Tính chất này không giống như “thể trí bận rộn” (thường thấy ở cung ba), bởi vì, khi thể trí ở cung một, tính chất của hoạt động có mục đích hầu như luôn được bảo toàn và ‘sự bận bịu’ thiếu mục đích bị loại bỏ. [402]

Nói chung, trong khi cung ba thường liên quan đến hoạt động nhất, cần phải nhớ rằng để kích thích sức sống và sinh lực hoàn toàn, năng lượng của cung một là tối cao. Chân sư DK nói với một đệ tử người đang gặp khó khăn với chứng hôn trầm rằng “mặc dù bạn có thể mắc món nợ này trong thể chất hoặc cảm xúc, nhưng bạnkhông mắc phải nó về mặt trí tuệ.”  Người đệ tử này có một thể trí cung một, do đó, được cho biết thêm rằng anh ta có thể là “…trong số những người chiếm lấy vương quốc thiên đàng bằng bạo lực và bước vào đó” (Đường Đạo trong Kỷ Nguyên Mới, Tập I, trang 151).

Khi cung một quy định trường thể trí, chúng ta có thể mong đợi sự tư duy mạnh mẽ và tràn đầy năng lượng. Điều này không có nghĩa là không có khả năng suy nghĩ bình tĩnh và cân nhắc, vì khi bị tác động bởi cung một, quá trình tư duy thường sẽ được làm mạnh mẽ hết sức, di chuyển nhanh chóng và nhất tâm từ ‘trạng thái tư tưởng’ này sang ‘trạng thái tư tưởng’ khác— bất cứ khi nào người suy tưởng thấy việc làm đó đáng mong muốn . Do đó, sẽ không khó cho người sở hữu thể trí cung một khích động chính mình tới quá trình suy nghĩ. Tóm lại, có khả năng suy nghĩ nhanh chóng thông qua thứ có thể được gọi là ‘khơi dòng trí tuệ’.

Quyền lực để “nhảy đến kết luận:” Chúng ta thường nói rằng những người mù phải tiến lên bằng cách giữ chặt, trong khi những người mắt sáng có thể tiến lên một cách tự do và không bị ràng buộc. “Giữ chặt” về cơ bản là do sợ hãi gây ra, và cung một là một sức mạnh tiêu diệt nỗi sợ hãi. Theo một quan điểm, những chuỗi tư tưởng hay lý luận là một dấu hiệu của sự thận trọng. Nhà tư tưởng có thể trí nằm trên cung ba hoặc cung năm muốn “đảm bảo” rằng tư tưởng này nối tiếp tư tưởng khác và bởi vì những tư tưởng này được “gắn với nhau” một cách hợp lý, chúng sẽ không dẫn đến lạc lối hoặc rơi vào nguy cơ sai lầm. Những nhà tư tưởng có thể trí cung một có một quá trình của thể trí táo bạo và không đặt nặng sự cẩn trọng như vậy. Họ có thể nhảy qua nhiều ‘bước trong suy nghĩ’ mà không hối tiếc. Loại thể trí này tự tin rằng quá trình của cái có thể được gọi là ‘đảm bảo bằng cách ghép nối’ là hầu như không cần thiết (nếu có) và do đó, những người sở hữu thể trí cung một dường như “nhảy” đột ngột và chóng vánh đi đến kết luận của họ.

Tư duy tách rời, vô ngã: Cung một là cung của sự tách rời và vô ngã. Khi áp dụng cho trường trí tuệ, những phẩm tính này cung cấp khả năng xem xét một chủ thể từ một quan điểm rộng rãi, vô ngã, trong đó “cái tôi nhỏ bé” có thể thừa nhận nhưng rất ít ý nghĩa. Ảnh hưởng của cung một vượt lên trên sự nhỏ nhen, và những người có thể trí phẩm định bởi cung một được nâng lên trên sự nhỏ nhen trong suy nghĩ. Nói chung, những thể trí dọc theo đường lối 1–3–5–7 dễ thích nghi với tư duy vô cảm hoặc vô ngã. Họ có thể dễ dàng tách mình ra khỏi những quấy rầy của trường cảm dục-tình cảm. Ngay cả khi đối mặt với những hoàn cảnh cá nhân mà các loại cung khác có thể cảm thấy buồn bã về mặt cảm xúc, những người có thể trí cung một có khả năng đạt được sự tách rời về mặt trí tuệ và nhìn toàn bộ vấn đề từ xa (“mở rộng” như nó là). Một thể trí như vậy đóng vai trò như một công cụ xuất sắc để làm chủ những cảm xúc thiếu kiểm soát và đưa bản năng thể xác vào kỷ luật. [403]

Tính thẳng thắn: Bởi vì suy nghĩ có mối liên hệ mật thiết với lời nói, nên suy nghĩ mạnh mẽ và tương đối không sợ hãi của thể trí cung một chuyển thành lời nói trực tiếp, không sợ hãi. Những cá nhân như vậy sẽ có xu hướng nói chính xác những gì họ nghĩ. Phẩm tính thẳng thắn này có liên quan đến phẩm tính thống trị về mặt trí tuệ và sự ấn tượng về mặt trí tuệ. Cũng giống như trên cõi trí, những suy nghĩ của thể trí cung một có xu hướng làm chệch hướng những suy nghĩ đối lập hoặc quấy rầy, cũng vậy những lời nói được thúc đẩy bởi thể trí cung một sẽ làm chệch hướng những lời trái ngược hoặc đối lập, sẽ “loại bỏ chướng ngại vật” để tìm ra dấu ấn của chúng, và sẽ tạo ra quan điểm của chúng.

Suy nghĩ và lời nói không trau chuốt: thể trí cung một hướng người sở hữu nó bám vào những vấn đề thiết yếu. Có rất ít thời gian hoặc khuynh hướng để trang trí hoặc trau chuốt những gì y nghĩ và nói. Suy nghĩ và lời nói không trau chuốt có liên quan đến phẩm tính thẳng thắn; chúng cùng nhau dẫn đến cái có thể được gọi là “nói năng đơn giản”. Thường có một tính cách thô ráp, không tô vẽ nhất định đối với loại quá trình suy nghĩ và nói này, với ít khuynh hướng đánh bóng hoặc kiểm duyệt. Thể trí cung một được ban tặng để suy nghĩ rõ ràng, thẳng thắn mà không cần “thêm thắt”.

Suy nghĩ và lời nói ngắn gọn, sắc bén: Mặc dù có nhiều yếu tố sửa đổi góp phần làm cho một cá nhân có thiên hướng ngắn gọn hoặc dài dòng, nhưng thể trí cung một có thể suy nghĩ và nói một việc lớn với tương đối ít tư tưởng và lời nói. Có thể có một xu hướng dùng cách ngôn, hoặc sử dụng có chọn lọc các trích dẫn để nắm bắt được bản chất của một ý tưởng. Người ta có thể mong đợi những trình bày mang tính khái quát cao và súc tích (được Chân sư Tây Tạng đặc trưng bằng cụm từ “ngắn gọn nhưng đầy đủ”).

Thể trí thực tế: Có một phẩm tính “nói không với điều vô nghĩa” nhất định về cung một (không có nghĩa là những người ở cung một thiếu khiếu hài hước!). Cung một có liên quan chặt chẽ với cung bảy, và với cõi thứ bảy (vật chất) mà trên đó sự biểu lộ (như thường được hiểu) diễn ra. Cung một cung cấp cho một người điều hành khả năng biểu lộ bắt buộc. Khả năng này đòi hỏi chủ nghĩa hiện thực — một đánh giá rõ ràng về những gì cần thiết để “làm cho mọi thứ xảy ra”. Chỉ khi thực tế thì người ta mới có thể “đưa mọi thứ đi vào” biểu lộ thành công. Trên thực tế, sự biểu lộ sự thực thường được coi là đồng nghĩa. Khi nói đến việc giải quyết những việc phải hoàn thành, thể trí cung một hiếm khi suy nghĩ ngớ ngẩn hoặc ngu ngốc — tức là suy nghĩ không thực tế. Thể trí cung một cho phép người ta “biết những gì cần lấy” — trong bất kỳ nhiệm vụ nào.

Quá trình suy nghĩ có tổ chức: Trong khi thể trí cung một có thể không thích những cân nhắc chi tiết của thể trí cung hai, cung năm hoặc cung bảy, khuynh hướng tổ chức liên quan đến cung một được mô tả rõ ràng trong tuyên bố sau đây từ Đường Đạo trong Kỷ Nguyên Mới, Tập I, trang 625: “Người cung một có ý thức về cuộc sống có trật tự, sự uy nghiêm của các lực lượng có trật tự; vinh quang của sự ‘sắp xếp’ thông minh của các quyền lực vốn nằm sau thế giới biểu lộ là lĩnh vực phụng sự đúng đắn của y.” Mặc dù tuyên bố này chủ yếu áp dụng cho linh hồn cung một và một phần nào đó cho phàm ngã cung một, cũng có thể suy ra một cách hợp lý là các phẩm tính trật tự và tổ chức được áp dụng cho thể trí cung một. Ngoài ra, một trong những phẩm tính chính của năng lượng Shamballa [404] (Shamballa là Trung tâm hành tinh mà từ đó cung một phát ra) là sự tổ chức. Thể trí cung một sẽ mang lại trật tự cho lĩnh vực tư tưởng (hoặc bất kỳ lĩnh vực nào mà nó hoạt động) thông qua sức mạnh của ý chí.

 

Những người cung một có khả năng biết nơi một thứ “thuộc về” — địa điểm hoặc vị trí của nó (thường được xác định bởi mức độ quyền lực hoặc ảnh hưởng của nó). Đây cũng là phẩm tính cung một được sử dụng để “đặt [mọi người] vào vị trí của họ” — tức là, đảm bảo rằng họ không “vượt quá giới hạn”, hoặc đảm nhận những đặc quyền vốn không phải của họ theo đúng trách nhiệm. Những người có loại thể trí này có thể (gần như theo bản năng) định vị mọi người và mọi vật theo chức năng thích hợp của họ; sự định vị này là một cách mô tả khác về sự tổ chức. Thể trí cung bảy (rõ ràng là hiếm hơn nhiều so với thể trí cung một) có thể thực hiện nhiệm vụ này thành công hơn (mặc dù, có lẽ không nhanh bằng), và cần chú ý nhiều hơn để tinh chỉnh nó.

Một trong những kỹ năng quan trọng trong quá trình tổ chức là khả năng sắp xếp thứ tự ưu tiên. Các tổ chức được xây dựng dựa trên nguyên tắc phân cấp, và sự hiểu biết về phân cấp phụ thuộc vào khả năng phân biệt những điều ưu tiên — những thứ nào nên đặt trước những thứ khác. Chúng ta đã thấy thể trí cung một “nhắm thẳng mục tiêu” về điều thiết yếu. Nó hiểu những gì là chính và những gì là phụ; một cách bản năng, nó dường như biết giá trị thứ bậc của bất cứ thứ gì nó xem xét. Do đó, ý thức ưu tiên vững chắc của nó làm tăng sức mạnh của nó như một công cụ của tổ chức.

Thể trí huyền bí: Thể trí cung một có khả năng hiểu tất cả mọi thứ theo bản chất của chúng, vốn là năng lượng thuần khiết. Đó là một thể trí rất phù hợp để phát hiện và định hướng năng lượng thiết yếu này. Bằng sức mạnh xuyên thấu của nó, thể trí cung một có thể xuyên qua các bức màn bao quanh bất kỳ chủ thể nào, và buộc chủ thể được che giấu tiết lộ. Huyền linh học đề cập đến thực tại tiềm ẩn — một thực tại mà thể trí cung một buộc phải đưa ra ánh sáng.

Quá trình tư duy tách biệt: phẩm tính này có thể được coi là đồng minh với tính độc lập của tư tưởng. Đó là phẩm tính hướng những người có thể trí cung một tới suy nghĩ thấu đáo mọi thứ và đi đến kết luận của riêng họ, không bị ảnh hưởng qua lại với (và ấn tượng từ) những thể trí khác. Những người như vậy có thể rất bao gồm về mặt trí tuệ và hiểu các vấn đề trong bối cảnh rộng lớn nhất, nhưng đối với họ, quá trình đi đến kết luận sẽ không dễ dàng được theo đuổi trong đội hình nhóm. Những người có thể trí cung một có thể háo hức đưa ra các kết luận của họ tới nhóm, và có thể thường xuyên khăng khăng đòi nhóm chấp nhận những ý tưởng này, nhưng các ý tưởng thường không được đưa ra như một phần của một quy trình nhóm. [405]

 

Danh Sách Các Phẩm Tính Cho Thể Trí Cung Hai

Trong số hơn bốn mươi đệ tử được Chân Sư Tây Tạng huấn luyện, thể trí cung hai chỉ được tìm thấy trong ba trường hợp — đó là của SCP, WDS và DEI. Không có nhiều thông tin về phẩm tính thể trí khi cung hai qui định trường trí tuệ. Một vài phẩm tính mà Chân sư Tây Tạng đưa ra sẽ được đưa vào danh sách sau đây; các phẩm tính khác được liệt kê phải được coi là suy đoán, và bắt nguồn từ việc áp dụng hợp lý các phẩm tính cung hai vào một số chức năng chính của phương tiện thể trí. Trong mọi trường hợp, thể trí cung hai là rất hiếm, và không nên được coi là một khả năng trừ khi các cung thể trí thường thấy (cung một, bốn và năm) không giải thích được bản chất của hoạt động trí tuệ của một người, và trừ khi người ta biết chính mình là một “đệ tử thức tỉnh” (xem, Tâm lý học Nội môn, Tập II, trang 290–291).

●      Thể trí cảm dục – bồ đề — thể trí trừu tượng hoá

●      Thể trí tích lũy, hấp thu tất cả

●      Thể trí thụ động, tiếp thu

●      Thể trí toàn diện và bao gồm

●      Thể trí tổng hợp và dung hợp

●      Quá trình tư duy không xác định; không giới hạn, thiếu phân biệt, thiếu chính xác

●      Thể trí thiếu quyết đoán

●      Thể trí thiếu phê phán

●      Quá trình suy nghĩ trực quan — phi nhận thức

●      Thể trí được chiếu sáng, tràn đầy ánh sáng

●      Sự tĩnh lặng và rõ ràng của thể trí

●      Thể trí không hoạt bát, chậm chạp và hay cân nhắc

●      Thể trí chi tiết

●      Tử tế quá mức, quá mềm mỏng trong biểu hiện

 

Bình luận về Động lực của Thể trí Cung Hai

Thể trí cảm dục–bồ đề — thể trí trừu tượng hoá: Thể trí cung hai được tìm thấy trên đường lối năng lượng ‘mềm’ (2–4–6). Theo đường lối này, tình thương và trực giác dễ dàng được nuôi dưỡng trong khi trí tuệ thì không. Theo quan điểm của phàm ngã, trực giác là “vô sắc tướng;” trên thực tế, ‘vị trí’, hay nguồn gốc của nó, nằm trên cõi đầu tiên trong số các cõi vố sắc tướng thực sự — cõi bồ đề. Trực giác thực sự trừu tượng; thông qua trực giác, những ý tưởng thuần khiết được truyền đạt, chứ không phải những hình tư tưởng vốn được tạo nên bởi các ý tưởng bên trong. Một ý tưởng là một điều cốt lõi; một hình tư tưởng là sự tích tụ của chất liệu hạ trí để [406] thể hiện điều cốt lõi đó. Thể trí cung hai phản ứng với các ý tưởng (thực tế là những ý tưởng trừu tượng vô sắc tướng); tuy nhiên, nó không khéo léo trong việc xử lý các hình tư tưởng trong đó các ý tưởng đã được che đậy. Thể trí nhạy cảm với ấn tượng — cho dù là ấn tượng vô sắc tướng của trực giác, hay là loại ấn tượng phát sinh từ khả năng tri giác của trường cảm dục. Trong cả hai trường hợp, thể trí cung hai có xu hướng trì hoãn hoặc gặp khó khăn trong việc diễn giải ấn tượng đó thành các hình tư tưởng xác định. Những nội dung trí tuệ phát sinh từ ấn tượng có xu hướng duy trì tính trừu tượng và không mô tả được.

Thể trí tích lũy, hấp thu tất cả: Cung hai có liên kết với Luật Hấp dẫn; nó có từ tính và có ‘sức hút’. Cung hai bao gồm ban cho thể trí khả năng hấp thụ — thường là sự hấp thụ thiếu phân biện. Cung hai từ chối loại bỏ thông qua phân biện, điều mà khi được áp dụng cho các mối quan hệ giữa con người với nhau, có thể có hiệu quả trong việc thúc đẩy phẩm chất của tình thương, khiến những người có thể trí cung hai hướng tới khả năng tiếp nhận trí tuệ rộng rãi và bao gồm. Nó không phải là một thể trí quyết đoán hay hiểu thấu, nhưng một cách hơi thụ động, nó có xu hướng “nắm bắt mọi thứ”. Bởi vì loại thể trí này không năng động, nội dung được “đưa vào” cũng có thể “chất đống” nếu chúng không được huy động cho việc hữu ích nhất định hoặc phân phối trong việc phụng sự. Trong chiêm tinh học dựa trên biểu đồ ngày sinh, Sao Mộc, một trong những hành tinh cung hai quan trọng, (khi bị ảnh hưởng xấu) có thể khiến một cá nhân bị béo phì vì xu hướng hấp thụ, tích lũy mà nó thúc đẩy; tương tự, ảnh hưởng của cung hai trong trường trí tuệ có thể dẫn đến tình trạng béo phì trí tuệ, ngộ chữ hoặc ‘béo’ —một trường trí tuệ bị phình ra và tắc nghẽn do tích tụ các nội dung trí tuệ không tiêu hóa được. Thuốc giải độc cho chứng béo phì về thể trí là các bài tập luyện thể trí thích hợp; tuy nhiên, có vẻ như thể trí cung hai ít có khuynh hướng tập luyện như vậy.

Thể trí thụ cảm, thụ động: Một số thể trí là quyết đoán; họ thăm dò và hỏi han; họ “đi ra ngoài” hướng tới các đối tượng mà họ quan tâm. Có lẽ, điều này sẽ không xảy ra với thể trí cung hai (do bản chất của cung hai) là không quyết đoán, không xâm nhập, không đặt câu hỏi, không yêu cầu. Khả năng thụ cảm là một trong những phẩm tính nổi trội của cung hai và khi được áp dụng vào thể trí, sẽ tạo ra một trạng thái trí tuệ cởi mở và chấp nhận, nhưng có xu hướng ‘nuốt trọn tư tưởng.’ Nó hoạt động phần nào theo hiệu ứng ‘bọt biển’ hoặc ‘miếng thấm’, thụ động chờ đợi, tiếp nhận và hấp thụ nội dung trí tuệ đến với nó.

Thể trí toàn diện và bao gồm: Cung hai luôn tìm kiếm sự toàn diện và đầy đủ. Nó không từ chối cái gì và bao gồm tất cả mọi thứ. Biểu tượng lý tưởng của nó là hình cầu — hoàn hảo nhất hoặc hoàn chỉnh nhất trong tất cả các hình dạng hình học. Vì lợi ích của sự hoàn chỉnh, thể trí cung hai có xu hướng hấp thụ, kết hợp hoặc ‘ngấu nghiến’ nhiều loại kiến thức. Mặc dù nó thường có không nhiều sự chính xác về trí tuệ và khả năng suy luận thông minh, nhưng loại thể trí này có xu hướng trở thành bách khoa — bao gồm tất cả. Mọi thứ đều được coi là “thức ăn cho suy nghĩ;” mọi thứ đều được nhập và lưu trữ.

Thể trí tổng hợp và dung hợp: Các thể trí phân tích thì “tách ra;” thể trí tổng hợp “kết hợp lại.” Phân tích và tổng hợp là những chức năng cơ bản của thể trí và tất cả thể trí đều sử dụng hai chức năng này ở một mức độ nào đó, nhưng các thể trí thuộc các cung cụ thể thường nghiêng về một khả năng này hoặc [407] khả năng khác. Thể trí cung hai có lẽ là thể trí ít phân tích nhất; nó hoàn toàn mang tính xây dựng và có sự chán ghét đối với bất kỳ hình thức phân chia hoặc ‘chia cắt trí tuệ’ nào. Một cách kiên trì, cung hai thể hiện “Ý chí Hợp nhất”. Trong thể trí cung hai, tất cả các nội dung trí tuệ được hợp nhất, dung hợp và hỗn hợp một cách có ý thức hoặc vô thức. Thể trí cung hai khá ‘lười biếng’, không có xu hướng làm việc với sự dung hợp và hòa trộn này như thể trí cung bốn; quá trình tổng hợp sẽ diễn ra một cách tự nhiên và dễ dàng. Ranh giới xác định giữa các nội dung của thể trí này sẽ có xu hướng mất đi. Những động lực thể trí như vậy sẽ có xu hướng tạo ra một thể trí mà nội dung của nó có thể được cho là “một đơn vị.”

Quá trình tư duy không xác định; không mô tả, không phân biện, không chính xác: Có những cung nhất định khi phẩm định thể trí sẽ cung cấp sức mạnh để xác định; nhưng cung hai thì không. Cũng khuynh hướng thể trí đó vốn thúc đẩy sự hợp nhất và sự phối trộn chiến đấu chống lại sự khác biệt tư tưởng. Quá trình hợp nhất và phối trộn làm suy yếu các ‘ranh giới’ hoặc các ‘lớp vỏ’ vốn khiến một nội dung trí tuệ được đưa ra giữ sự khác biệt. Người ta có thể nghĩ về động lực thể trí này phần nào giống như “tính chất Hải Vương tinh.” Thể trí cung hai (trừ khi có ảnh hưởng của cung khác hoặc các yếu tố năng lượng bù đắp khuynh hướng này) có một sự tập trung kiểu tản mạn; các phác thảo của tư tưởng không được thể hiện một cách rõ ràng. Tính thiếu rõ ràng và thiếu chính xác này có thể dễ dàng chuyển sang lời nói.

Một trong những đệ tử của Chân sư DK (S.C.P.) với thể trí cung hai đã được nhắc đến như sau:

Những người làm việc như bạn có thể làm việc dựa trên các cấp độ tồn tại trừu tượng rõ rệt thường gặp khó khăn trong việc diễn đạt chính xác chân lý. Nếu tôi có thể diễn đạt như thế này, họ thiếu khả năng mang ý tưởng vào hình tướng và xây dựng lớp vỏ chi tiết vốn có thể thể hiện chính xác ý tưởng đó. Bạn cũng thiếu điều này một cách khá rõ rệt; có phải bạn thường nói rằng bạn cảm thấy khó khăn biết bao để diễn đạt thành lời những ý tưởng mà bạn tiếp xúc và lĩnh vực hiểu biết mà bạn đạt đến trong những thời điểm được nâng cao. Đường đạo trong kỷ nguyên mới, Vol. I, p. 326

Cần phải nhớ rằng thể trí cung hai trái ngược với thể trí cung năm (và cung bảy), không phải là một thể trí chú trọng hình tướng. Các hình tướng riêng biệt của các nội dung tư tưởng của nó không được coi trọng như cốt lõi trừu tượng của các nội dung hoặc mối quan hệ giữa các nội dung đó. Nó là một thể trí có xu hướng nhấn mạnh những cách thức mà trong đó các nội dung trí tuệ giống nhau hơn là khác biệt. Nó có thể phát hiện ra bản chất được chiếu sáng trong tất cả các tư tưởng và nó dung hợp các tư tưởng bằng cách dung hợp ánh sáng trong các tư tưởng. Khi được phát triển cao, thể trí cung hai tiếp cận trạng thái của một “biển ánh sáng”.

Những quy kết về thể trí cung hai này có vẻ khá nội môn và do đó, không thể áp dụng đối với số đông, nhưng cần phải nhớ rằng, theo nhiều tuyên bố khác nhau của Chân sư Tây Tạng, những người duy nhất có thể trí cung hai ít nhất là những người đang trên các giai đoạn ban đầu của đường Đạo. [408]

Thể trí không quyết định: Quyết định dựa trên quá trình tách biệt hoặc phân chia. Thể trí cung hai là thể trí ít tách biệt nhất và ít chia rẽ nhất — mọi bản năng của nó đều hướng tới sự gắn kết. Trong khi thể trí cung bốn có thể thấy mình bị cuốn vào cuộc đấu tranh đau đớn khi cố gắng quyết định, thì thể trí cung hai có thể đơn giản từ chối quyết định. Nó có xu hướng được gắn với cả hai lựa chọn thay thế và sẽ không đưa ra lựa chọn này hơn lựa chọn kia. Nó muốn cả hai, như chúng vốn thế. Nó ít có khuynh hướng vạch ra đường ranh giới cứng. Trong khi thể trí cung bốn có thể là thể trí thiếu quyết đoán, thì thể trí cung hai là không quyết định. Trong khi thể trí cung bốn là động, thể trí cung hai không tự vận động để đấu tranh giữa các lựa chọn thay thế.

Thể trí không chỉ trích: Thể trí tự nó là một năng lực chỉ trích, bởi vì chủ nghĩa chỉ trích dựa trên cảm giác về sự phân biệt hoặc khác biệt, và thể trí (trong số nhiều năng lực của nó) là một thiết bị phân chia vĩ đại. Những người có thể trí cung hai được trang bị tốt để nhìn theo mọi hướng và một cách tinh tế, không thấy sự khác biệt hay sự phân biệt nào. Đây vừa là một tài sản tinh thần lớn, vừa là một gánh nặng trí tuệ. Thể trí chỉ trích liên tục phân tách — điều tốt khỏi điều xấu, điều mong muốn khỏi điều không mong muốn, điều đúng khỏi điều sai. Một lần nữa, thể trí cung hai không vạch ra một đường ranh giới cứng. Mối quan hệ bất khả phân ly giữa các cặp đối lập này được hiểu một cách dễ dàng; một liên tục được nhìn thấy để kết nối chúng, trung hòa cảm giác tương phản.

Rõ ràng cách tiếp cận không chỉ trích, không phân biệt này có thể dẫn đến một thái độ quá bao dung, quá chấp nhận, trong đó giá trị tương đối của con người, địa điểm và sự vật không được thực sự hiểu hoặc đánh giá cao. Khả năng đánh giá chính xác như vậy thường bị thiếu.

Quá trình tư duy có trực giác — phi nhận thức: Một trong những món quà lớn nhất của thể trí cung hai là khả năng trực giác của nó. Tất nhiên, sự nhạy cảm với trực giác là một năng lực được mọi loại thể trí sở hữu (một cách tiềm năng). Thực sự, trí cụ thể không phải là chỗ của trực giác. Trực giác đặc biệt phát xuất từ cõi bồ đề, cõi của lý trí thuần túy, và được tiếp nhận bởi hạ trí cụ thể ở mức độ nhạy cảm của nó. Nhiều ảnh hưởng của linh hồn hoặc Chân ngã cao siêu (không nằm trên cõi bồ đề) cũng biểu hiện như là điều thường được gọi là trực giác. Do đó, sự nhạy cảm của thể trí cung hai đối với trực giác được chỉ ra bởi thực tế là số “2” cộng hưởng với cõi bồ đề là khía cạnh thứ hai của ba ngôi — atma, bồ đề, manas — và cũng bởi vì số “2” đại diện cho linh hồn, là phương tiện thứ hai trong ba phương tiện theo thứ tự — Chân thần, linh hồn và phàm ngã. Ánh sáng và minh triết của ảnh hưởng bồ đề và linh hồn tạo một ấn tượng dễ dàng lên thể trí cung hai, vốn được phân cực ‘hướng lên’ ở một mức độ lớn— hướng tới các cấp độ trừu tượng của tâm thức.

Trực giác là một quá trình tư duy ‘phi nhận thức’. Sự suy ngẫm liên quan đến một số chuyển động của chitta (chất trí). Phân tích, so sánh, đối chiếu, suy luận, quy nạp, trí sáng tạo, v.v…, và tất cả các phép toán số học đòi hỏi sự chuyển động đáng kể bên trong chất liệu tư tưởng. Mặt khác, trực giác kêu gọi sự tĩnh lặng [409] và khả năng tiếp thu. Tư thế tĩnh lặng và suy ngẫm phản chiếu theo thói quen của thể trí cung hai có lợi cho việc tiếp nhận các xung lực trực giác.

 

Thể trí được chiếu sáng, tràn đầy ánh sáng: Cung hai là “cung gìn giữ ánh sáng”, “Người mang Ánh sáng” hoặc “người chuyên chở ánh sáng” và “cung của người soi sáng.” Phẩm tính của cung hai liên quan mật thiết với ánh sáng và tầm nhìn. Khi thể trí cung hai được sử dụng đúng cách, nó được lấp đầy bởi ánh sáng; chính ánh sáng được mang theo bởi những tư tưởng chứ không phải là hình tướng của những tư tưởng là quan trọng. Các sự kiện như là các sự kiện sẽ ít được quan tâm bởi những người có thể trí cung hai; tuy nhiên, các sự kiện khi chúng làm sáng tỏ kiểu mẫu thiêng liêng sẽ được quan tâm đặc biệt. Cần phải nhớ rằng cung hai được gọi là “Cung của Kiểu mẫu Thiêng liêng”. Ánh sáng của trực giác sẽ thường xuyên chiếu sáng thể trí cung hai, nhưng ánh sáng này có thể vẫn tương đối trừu tượng và vô sắc tướng. Thể trí cung hai mang ánh sáng, nhưng có thể gặp khó khăn trong việc tạo hình tư tưởng và lời nói để truyền đạt điều mà nó mang theo.

Thể trí của sự tĩnh lặng và sáng suốt: Sự thanh bình, tĩnh lặng và yên tĩnh đều rõ ràng là những phẩm tính của cung hai, những phẩm tính này sẽ tự nhiên được chuyển sang trường trí tuệ khi thể trí được phẩm định bởi cung hai. Sự không hoạt động của thể trí cung hai có thể là một trở ngại khi nó được sử dụng một cách thực tế và có tính thích ứng, nhưng sự tĩnh lặng xảy ra như là kết quả có thể dẫn đến sự hiểu biết minh mẫn và sáng suốt. Thể trí tĩnh lặng là một bề mặt hoàn hảo, phản chiếu — phản ánh trực giác và bản chất của cái được nhận thức. Người ta nói rằng “nước lặng chảy sâu”, và thể trí cung hai là thể trí sâu sắc. Nó không quan tâm đến các vấn đề bề ngoài hoặc vật chất. Nó tìm kiếm ý nghĩa sáng tỏ đó mà không thể dễ dàng thể hiện được bằng những biến thái của bản chất thể trí (lời nói, tư tưởng, v.v.). Trong sự tĩnh lặng của nó, nó có thể nhận thức hoàn toàn rõ ràng, và không bị đánh lừa bởi cấp độ hiện tượng của sự tồn tại.

Sự rõ ràng của thể trí cung hai không liên quan đến hình tướng; nó là sự rõ ràng liên quan đến cái nằm sau hình tướng — bản chất được thắp sáng nắm dưới mỗi hình tướng. Cần phải nhớ rằng tất cả các hình tướng thực sự là ‘sự cô đặc’ của ánh sáng. Ánh sáng là chất liệu, là nền tảng mà từ đó hình tướng được kết tinh. Thể trí cung hai tập trung vào nguồn gốc hơn là sự kết tinh. Để hiểu hoàn toàn sự kết tinh đòi hỏi nhiều sự vận động trí tuệ; sự hiểu biết về nguồn gốc được chiếu sáng đòi hỏi sự tĩnh lặng hoàn toàn.

 

Thể trí thụ động, chậm chạp và hay trầm tư: Mức độ hoạt động thông thường của cung hai là thấp. Cung hai nghiêng về “cách sử dụng khôn ngoan của hành động chậm” và hướng tới sự mặc khải thông qua việc nghiền ngẫm và trầm tư. Một trong những đặc điểm chính của thể trí cung hai là nó thiếu thứ thường được coi là hoạt động thể trí. Thể trí cung hai ngự trên những suy nghĩ và ý tưởng. Sự soi sáng phát sinh thông qua việc nghiền ngẫm và cân nhắc hơn là sự kết hợp; bằng cách tương tự, những ý tưởng mới ‘nảy nở’ dưới sự ấm áp của quá trình ấp ủ này. Sự mặc khải đến không quá nhiều thông qua các quá trình ma sát của sự kích thích thể trí (“lửa do ma sát”), mà thông qua sự ấm áp gợi lên của lửa thái dương. Suy ngẫm gợi lên sự mặc khải trực giác; nó phát ra ánh sáng từ bên trong bất kỳ nội dung nào của thể trí. [410]

Thể trí chi tiết: Cung hai là “Cung Tri Thức Chi Tiết” và cũng là “Cung Thống Nhất Chi Tiết”. Cung hai mang lại cho người ta “sự kiên nhẫn để bao quát một khối lượng chi tiết.” Khi nói về một cá nhân bác học với linh hồn cung hai, Cổ luận thông báo cho chúng ta rằng “Chi tiết đến từng chi tiết đi vào nội dung của thế giới tư tưởng của y. Y lưu trữ những hạt kiến thức của thế giới, như một con sóc tích trữ các loại hạt của nó…” Có một sự tỉ mỉ rõ ràng gắn liền với cung hai — cụm từ chính xác là “tổng thể chi li”.

Với cơ sở khả năng làm việc dễ dàng với chi tiết của cung hai này, có vẻ rõ ràng rằng thể trí được phẩm định bởi cung hai sẽ thành thạo trong việc xử lý chi tiết. Điều này có vẻ mâu thuẫn, vì chúng ta có lý do để tin rằng thể trí cung hai thường hơi mơ hồ và không chính xác. Nó chắc chắn không phải là một thể trí “có độ phân giải cao” (mượn một cụm từ trong nhiếp ảnh), nhưng nó cần sự hoàn chỉnh và toàn diện, nó tập hợp và lưu trữ nhiều nhận thức thể trí.

 

Trong quá trình tư duy cung hai, nhiều chi tiết được “che đậy”, “xử lý”, “lưu trữ,” hợp nhất và tổng hợp, nhưng chúng thường không được “gia công” ở mức độ tinh chỉnh cao, hoặc được đánh bóng thông qua sự cọ xát thể trí. Sự nhấn mạnh trong thể trí cung hai không dựa trên các nguyên tắc, chủ nghĩa vị lợi, sự hài hòa, các mối quan hệ nhân-quả, hay dựa trên thứ tự và phân loại. Thể trí này đơn giản trở thành một kho tàng bách khoa về chi tiết được sử dụng cho mục đích chia sẻ sự giác ngộ. Rõ ràng là phương thức tư duy cung hai được thảo luận ở đây sẽ chỉ xảy ra nếu thể trí được cộng hưởng với khía cạnh minh triết của cung hai — kiểu (2B).

Quá tốt bụng, quá mềm mỏng trong biểu hiện: Đây là một tính cách thú vị và được Chân sư Tây Tạng gợi ý. Thể trí cung hai là thể trí ‘mềm mại’. Nó chạm vào các đối tượng của suy nghĩ một cách nhẹ nhàng. Sự dịu dàng này tự nhiên sẽ mở rộng ra phạm vi lời nói, vốn là sự phản ánh trực tiếp của tư tưởng. Tuy nhiên, thể trí có nghĩa là một tác nhân của ý chí. Chức năng phân biện của nó không thể bị phủ nhận, và nó không thể chấp nhận mọi sự vật mà vẫn đúng với chức năng này; nó không thể đối xử nhẹ nhàng với mọi kiểu suy nghĩ và vẫn là tôi tớ của chân lý. Một số tư tưởng (và một số dạng hành vi của con người) cần được gạt sang một bên, đẩy lùi — thậm chí bị bác bỏ. Thể trí cung hai có thể dễ dàng bao gồm, nhưng thiếu trang bị để từ chối. Nó cần phải “tách lúa mì ra khỏi vỏ trấu;” bánh mì không thể được làm từ cả hai. [411] 

 

 

Danh sách các tính chất cho Thể trí Cung ba

●      Thể trí hoạt động không ngừng

●      Thể trí suy luận

●      Thể trí móc nối

●      Thể trí phân tích mức độ cao

●      Thể trí suy diễn, phi kinh nghiệm

●      Thể trí thao túng

●      Thể trí phẩm định

●      Quá t tư duy phức tạp, rắc rối

●      Thể trí ‘thông tuệ’

●      Thể trí phê phán

●      Thể trí giao tiếp, hoạt ngôn

●      Thể trí sáng tạo, ‘bịa đặt’

●      Thể trí thêu dệt

●      Thể trí trừu tượng, khái quát, “lơ đãng”

●      Thể trí lập kế hoạch, chiến lược, tính toán

●      Thể trí linh hoạt, mềm dẻo, hay thay đổi

●      Thể trí rộng rãi, phong phú

●      Thể trí tháo vát, tạo ra nhiều lựa chọn

●      Thể trí lòng vòng, lộn xộn, phân nhánh

●      Quá trình tư duy phân tán (“động não”)

Thể trí cung ba tương đối hiếm trong nhóm hơn bốn mươi đệ tử đang trong sự huấn luyện của Chân sư Tây Tạng. Có hai trường hợp: L.F.U và O-L.R.D. Cả hai đều là linh hồn cung một. Tuy nhiên, Chân sư Tây Tạng đã chứng minh rằng thể trí cung ba không nhất thiết xuất hiện với linh hồn cung một, khi Ngài gợi ý trong hướng dẫn cho P.G.C (có cung linh hồn là cung hai) rằng nếu P.G.C tiếp tục sự nhấn mạnh hiện tại của mình, cung thể trí kiếp sau của ông sẽ là cung ba (xem, Đường đạo trong Kỉ nguyên Mới, Quyển II, trang 577). [412]

 

Bình luận về Động lực của Thể trí cung ba

Thể trí không ngừng hoạt động: Một trong những cái tên cơ bản của cung ba là “Cung Hoạt động”. Khi phẩm tính hoạt động cung ba nhìn chung được áp dụng cho hoạt động của thể trí, sẽ có kết quả là một “chitta” hay chất liệu thể trí được kích hoạt cao độ. Các tư tưởng có thể thay đổi với tần suất lớn và nhiều “nội dung” của thể trí có thể được sắp xếp và tái sắp xếp nhanh chóng.

Trong khi không thể suy nghĩ liên tục, những người có thể trí cung ba có xu hướng hoạt động trí óc nhiều hơn so với những người có thể trí phẩm định bằng các cung khác. Tuy nhiên, hoạt động trí tuệ của thể trí cung ba thường có vẻ giống như “hoạt động vì lợi ích riêng của nó,” và không phải lúc nào cũng có mục đích. Một quá trình tư duy được kích hoạt cao như vậy chắc chắn có thể là nguồn gốc của nhiều sự độc đáo và tháo vát; những người như vậy thường được coi là thông minh và được nói một cách thông tục là “luôn suy nghĩ”. Nhưng hoạt động trí óc quá mức cũng có thể làm chệch hướng ánh sáng phát ra từ linh hồn.

Những cá nhân như vậy hiếm khi bỏ qua một tư tưởng hoặc một lời nói, nhưng một thể trí quá bận rộn có thể che khuất sự thật, cướp đi sự đơn giản và rõ ràng của nó, và vùi lấp sự thật bên dưới một lớp phủ quá nhiều hình tư tưởng. Các kỷ luật tâm linh vốn dẫn đến việc khám phá và sử dụng ánh sáng linh hồn đòi hỏi sự tĩnh lặng của thể trí, tuy nhiên, tinh linh thể trí được phẩm định bởi cung ba không ‘thích’ được tĩnh lặng (mặc dù, tất nhiên, không có ý thức thích và không thích ở một thực thể vô thức theo đường tiến hóa giáng hạ như một tinh linh thể trí ở đây). Trên cõi hồng trần, hoạt động vì lợi ích riêng của nó hiếm khi dẫn đến thành tựu đáng kể; tương tự, hoạt động trí óc không được kiểm soát không phải là dấu hiệu của sự tiến bộ về trí tuệ.

Ít nhất, đây là một thể trí sẽ không bao giờ trì trệ. Nó sẽ có khả năng đa dạng và phong phú về tư tưởng thông qua việc luân chuyển và sắp xếp lại nội dung tư tưởng của nó không ngừng. Thể trí cung ba là một thể trí dồi dào, luôn tạo ra những kết hợp mới của tư tưởng, và hoạt động mạnh mẽ của nó bổ sung cho “sức mạnh kết hợp” phi thường của nó.

Thể trí suy luận: Trong khi quá trình suy luận hữu thức là một trong những điểm khác biệt chính giữa con người và động vật, thì thể trí cung ba và cung năm hoạt động dễ dàng nhất trong chế độ này. Hiểu một cách đơn giản, suy luận là một quá trình giải quyết vấn đề; nó là một phương pháp di chuyển có mục đích và đúng định luật từ suy nghĩ này sang suy nghĩ khác để tìm kiếm “câu trả lời” cho một vấn đề — tức là tìm kiếm sự rõ ràng hơn hoặc “ánh sáng”. Thể trí của một cá nhân trung bình chứa nhiều hình tư tưởng. Về mặt lý thuyết, bất kỳ tư tưởng nào trong số này đều có thể liên quan đến bất kỳ tư tưởng nào khác trong số chúng, và các kết hợp khả thi là vô hạn. Nhưng chỉ khi những tư tưởng nhất định liên quan đến những tư tưởng nhất định khác và theo một trình tự nhất định, thì quá trình đó mới dẫn đến ánh sáng lớn hơn. Vì vậy, nếu một hoạt động hoặc quá trình thể trí được gọi một cách chính xác là “quá trình lý luận”, thì việc sắp xếp tuần tự các tư tưởng nhất định là rất quan trọng. Nếu sự sắp xếp tuần tự của các tư tưởng bị phá vỡ, quá trình sẽ không dẫn đến ánh sáng: các kết luận sẽ không nhất thiết phải xảy ra và các câu trả lời hoặc kết quả sẽ được gọi là sai lầm hoặc không hợp lý. [413]

Những người tiến bộ với thể trí cung ba đặc biệt thận trọng trong việc lựa chọn tư tưởng của họ và sắp xếp chúng theo trình tự hợp lý (tức là, trình tự logic) để kết luận họ đạt được sẽ là kết luận cần thiết. Do đó, bằng cách sử dụng trí cụ thể, họ suy luận theo cách của họ để có được ánh sáng lớn hơn. Các loại thể trí khác đi đến cùng câu trả lời đó theo kiểu ít chặt chẽ hơn, ít tuần tự hơn, nhưng khi đến nơi, họ có thể không biết bằng cách nào họ đến được đó. Tuy nhiên, thể trí cung ba rất phát triển sẽ không vi phạm chuỗi tư tưởng bằng những bước nhảy vọt. Tất nhiên, thể trí cung năm có chung sự khó tính này, sự khác biệt là mức độ “trừu tượng” của những tư tưởng thường được xem xét.

Tuy nhiên, lý luận không phải lúc nào cũng “đúng” và quá trình lập luận đầy rẫy những cạm bẫy tiềm ẩn. Lý luận có thể trở thành ngụy biện, và gây hiểu lầm hơn là soi sáng. Nhưng ngay cả những người có thể trí cung ba chưa được chứng ngộ cũng sẽ đạt được kết luận của họ thông qua việc tạo ra các chuỗi tư tưởng — mặc dù các chuỗi như vậy là thiếu sót. Họ sẽ luôn có lý do cho kết luận của họ.

Tất cả điều này không có nghĩa là những người có thể trí cung ba không thể có trực giác; trực giác là một chức năng tâm lý tinh thần được sở hữu (tiềm tàng) bởi tất cả mọi người, và ngay cả những người có cung năm cụ thể qui định vận cụ thể trí cũng có thể rèn luyện trực giác. Nhưng ngay cả khi cá nhân có thể trí cung ba nhận được một trực giác chính xác, y vẫn sẽ muốn xác nhận tính logic của nó; y vẫn sẽ cố gắng lập luận theo cách của mình đối với ý tưởng được trình bày bởi trực giác đó, tìm cách khám phá chuỗi hoặc loạt tư tưởng dẫn đến cùng một kết luận — nhưng phương pháp tiến triển sẽ là từng bước một.

Thể trí móc nối: “móc nối” là “liên kết với nhau trong một dãy hoặc một chuỗi.” Thể trí cung ba liên kết các suy nghĩ trong ‘các chuỗi’ hoặc các dãy. Đặc biệt, đối với thể trí cung ba, những suy nghĩ xuất hiện trên ‘những sợi dây’ – chúng ‘được xâu chuỗi.’ Khi họ được hỏi ý kiến, những cá nhân như vậy sẽ trả lời bằng một chuỗi hoặc một loạt các tư tưởng, thường hỏi người hỏi liệu anh ta có “theo lập luận” hay không. Sức mạnh kết hợp dẫn đến việc tạo ra ‘các mạng lưới tư tưởng.’ Những mạng lưới này có thể là những thứ có vẻ đẹp tuyệt vời (được thiết kế tốt và đầy quyền năng mặc khải), hoặc chúng có thể là những mớ hỗn độn — khó hiểu, và thậm chí là bẫy, cả chủ thể tư tưởng và những người cố gắng làm theo “dòng tư tưởng” của anh ta. Theo thời gian, và khi ánh sáng của linh hồn hướng dẫn quá trình này, quyền năng móc nối dẫn đến sự tổng hợp trong thế giới tư tưởng — sự tạo thành “ma trận” hoàn hảo, trong đó mọi tư tưởng đều liên quan đến nhau một cách thông minh. Điều thú vị là từ “ma trận” không chỉ liên quan đến toán học, mà còn liên quan đến “nguyên khí Mẹ” – trạng thái thiêng liêng thứ ba.

Thể trí phân tích mức độ cao: Chúa tể Cung Ba vĩ đại là “Người Phân Tách Thiêng Liêng” và “Sự sống thiết yếu có tính phân biện”. Phân tích là sức mạnh để phân biệt hoặc phân tách một cách thông minh thứ này với thứ khác. Những người có thể trí cung ba có khả năng vận dụng và kết hợp các hình tư tưởng để thực hiện các mục đích của họ với mức độ thông minh cao nhất. Các vận dụng có thể thông minh, và các sự kết hợp thành công, chỉ khi cái được vận dụng và kết hợp được chọn đúng cách. Lựa chọn thích hợp đòi hỏi khả năng phân biệt bản chất và tính chất của một [414]lựa chọn tiềm năng này với một lựa chọn khác. Phải có một ý thức sâu sắc về cách mỗi mục trong một loạt các mục được lựa chọn, khác với tất cả các mục khác. Cảm giác về sự khác biệt được phát triển cao này cần có trong quá trình lựa chọn đạt được thông qua sức mạnh của phân tích. Thể trí cung ba (giống như thể trí cung năm) luôn quan sát để phân biệt. Điều thú vị là đối với những người có thể trí cung ba, sức mạnh phối trộn thường mạnh bằng sức mạnh phân tích, và do đó, sức mạnh được tách ra thông qua phân tích được kết hợp lại một cách sáng tạo thành những hỗn hợp và cấu hình mới.

Thể trí suy luận, phi thực nghiệm: Thể trí cung ba hữu ích cho việc lập luận từ tiền đề hơn là thu thập và xác định bằng chứng mà tiền đề có thể được suy ra (mặc dù nó chắc chắn có khả năng suy luận và đưa ra các lý thuyết và giải thích dựa trên bằng chứng). Tuy nhiên, nói chung, đây là một thể trí hoạt động quá mức so với việc có thể trở thành một công cụ quan sát tốt. Nó muốn “làm điều gì đó” với dữ liệu theo ý của nó, và do đó nó tốt hơn nhiều trong việc vận dụng dữ liệu được trình bày cho nó hơn là kiên nhẫn xác định cho chính nó tính thực tế hay phi thực tế của dữ liệu. Đầu óc cung ba thật sắc sảo khi lập luận suy diễn từ các tiền đề; tuy nhiên, xác nhận bản chất thực tế của các tiền đề như vậy là một nhiệm vụ mà thể trí cung năm dễ dàng hoàn thành hơn.

Thể trí tạo tác: Sự tạo tác, hiểu một cách đơn giản, là sức mạnh để di chuyển một thứ này sang một thứ khác. Trừ khi có một hệ quy chiếu hoặc một quan điểm xác định, nếu không thì không thể có sự tạo tác. Tạo tác là một trong những tính chất quan trọng nhất của cung ba, và khi được áp dụng vào thể trí, nó dẫn đến khả năng ‘di chuyển’ những tư tưởng có liên quan đến những tư tưởng khác. Nói một cách hình tượng, đó là khả năng xoay chuyển tư tưởng trong ‘bàn tay của cái trí’ — để sắp xếp và tái sắp xếp một tư tưởng (với tất cả các ‘bộ phận’ của nó) có liên quan đến một tư tưởng khác (với tất cả các bộ phận’ của nó). Thông qua sự tạo tác thuộc thể trí, có thể tạo ra tất cả các kết hợp khả thi giữa hai mục phức hợp bất kỳ nào của tư tưởng.

Vì các tư tưởng hầu hết thường được thể hiện bằng lời nói và hình ảnh trực quan, nên thể trí cung ba có khả năng sắp xếp và tái sắp xếp liên tục và trôi chảy các từ và hình ảnh đó một cách liên tục và linh hoạt. Điều này thường xuyên dẫn đến việc “đặt ra” các từ và tạo ra các hình ảnh bất thường hoặc “sáng tạo”.

Đây là một thể trí chủ động và không ngừng tìm kiếm thứ có thể được gọi là ‘sự sắp xếp mong muốn’, và nó sẽ không ngừng chuyển động các nội dung của thể trí cho đến khi sự sắp xếp đó đạt được. Khi “sự sắp xếp mong muốn” được thúc đẩy bởi tình yêu và thiện chí, và phù hợp với Thiên cơ, cá nhân có thể trí cung ba thường được gọi là tháo vát, sáng tạo hoặc khéo léo; khi “sự sắp xếp mong muốn” được thúc đẩy bởi sự ích kỷ và vụ lợi, cá nhân đó thường được gọi là “mánh khoé!”

Ở mức tốt nhất, thể trí cung ba nhắc nhở người sở hữu nó về nhiều cách thành tựu. Một giải pháp không là gì khác ngoài “sự kết hợp cùng thắng” —mà thể trí cung ba rất thành thạo trong việc khám phá thông qua sự tạo tác sáng tạo (hoặc một cách tiêu cực, là thông qua “âm mưu”). [415]

Thể trí phẩm định: Sự phẩm định là một sự dè dặt được đặt vào một tuyên bố. Sự dè dặt dựa trên nhận thức về một trường hợp hoặc các trường hợp mà trong đó tuyên bố có thể không áp dụng hoặc là đúng. Sự phẩm định được sử dụng bởi những người nhận thức được nhiều điều kiện có thể ảnh hưởng hoặc thay đổi giá trị chung của một khẳng định. Nói chung, cung ba đóng góp tính chất của sự thận trọng, và do nhận thức được các hàm ý và phân nhánh, những người có thể trí cung ba thường sẽ hoạt động một cách thận trọng và chần chừ. Những cá nhân như vậy, không thích đưa ra những tuyên bố chắc chắn mà họ cho là đúng trong mọi điều kiện, thường coi những gì họ nói (và nghĩ) là có ngoại lệ, và do đó được coi là vô thời hạn — thường rất kinh khủng như vậy!

Cung ba, với tất cả những khó khăn của nó đối với “sự thật,” là năng lượng cung truyền cảm hứng nhiều nhất cho việc tìm kiếm sự thật — đặc biệt là thông qua lý luận thuần túy. Những người có thể trí cung ba không muốn bị “chèn ép” vào những tuyên bố có thể chứng minh là sai (không trung thực) trong các tình huống hoặc trường hợp khác, và do đó, bằng cách phẩm định, họ tự cung cấp cho mình sự linh hoạt mà họ cần để tôn trọng sự thật trong một thế giới của biến thiên. Thể trí cung ba là một công cụ rất thích hợp để xác định sự biến thiên liên tục của các điều kiện. Sự chần chừ hay “đi nước đôi” thường gặp ở những người có thể trí phẩm định bởi cung ba, phát sinh từ nhận thức của họ về các điều kiện thay đổi liên tục. Quả thực có thể có một số chân lý vĩ đại nhất định vĩnh viễn đúng trong mọi điều kiện, nhưng những người có thể trí cung ba đặc biệt nhạy cảm với “tính tương đối của sự thật,” và thể hiện sự nhạy cảm này thông qua sự phẩm định.

Quá trình tư duy phức tạp, rắc rối: Cũng giống như cung một được liên kết với sự đơn giản thiêng liêng, cung ba được liên kết với sự đa dạng thiêng liêng. Nói chung, cung ba ban cho nhận thức về ‘cái nhiều’. Các tổ hợp và hoán vị có thể có của tất cả các đơn vị trong “cái nhiều” hầu như là vô hạn. Thể trí con người (tại thời điểm này trong quá trình tiến hóa của loài người) chỉ có thể xử lý lượng dữ liệu giới hạn. Sự phức tạp liên quan đến số lượng và sự đa dạng, và nếu số lượng dữ liệu và sự khác biệt trong dữ liệu trở nên quá lớn, thể trí sẽ trở nên quá tải bởi sự phức tạp và không thể thực hiện chức năng.

Thể trí cung ba, trong tất cả các loại thể trí, hầu hết đều thoải mái với sự phức tạp — đặc biệt là với thứ có thể được gọi là ‘sự phức tạp trong chuyển động.’ Từ “phức tạp” có nguồn gốc từ tiếng Latinh “com” (có nghĩa là “với” hoặc “cùng nhau”) và “plectere” (“đan bện”). Do đó, chúng ta có ý tưởng “đan bện lại với nhau” — việc tạo ra một mô hình phức tạp thông qua quá trình đan bện hoặc dệt, trong đó các sợi khác nhau dường như liên tục xuất hiện và biến mất. Quá trình đan bện hoặc dệt là một biểu tượng tốt cho quá trình tư duy cung ba thường xuyên phức tạp, trong đó nhiều sợi tư tưởng được kết hợp và tái kết hợp lại trong một kết cấu thay đổi vốn không hề đơn giản. Thông thường rất khó để gỡ rối tư tưởng, lời nói hoặc chữ viết do thể trí cung ba tạo ra. Nhiều tư tưởng được kết hợp, pha trộn hoặc đan xen thành một, và rất khó để truy ra nguồn gốc của các ‘sợi tư tưởng’ khác nhau này. Có một dạng nguyên mẫu quanh co nhất định được liên kết với cung ba, và sự quanh co này mở rộng đến địa hạt xây dựng tư tưởng. Sự quanh co có thể dẫn đến vướng víu. Cung ba có xu hướng chệch hướng, hoặc đi vòng quanh [416] chướng ngại vật là một ví dụ về sự quanh co. Về mặt triết học, “sức mạnh của con rắn” quanh co có liên quan đến khía cạnh thứ ba hoặc “khía cạnh vật chất” của thiêng liêng.

Những tư tưởng được tạo ra bởi các cá nhân có thể trí cung ba có nhiều trạng thái, và sự phức tạp trong cấu trúc câu của họ cũng phản ánh điều này. Những người này phải tránh cân nhắc quá nhiều. Việc thích thú đồng thời với quá nhiều biến số làm rối loạn quá trình tư duy của họ, cuốn họ vào mạng lưới suy nghĩ mông lung của chính họ.

Thể trí ‘thuần lý’: Những người có thể trí ở cung ba tận hưởng lý trí thuần túy vì lợi ích riêng của nó và tách biệt khỏi thế giới của các giác quan. Có nhiều người thông minh nhưng không thuần lý trí, và nhiều người thuần lý không thể thực sự được coi là thông minh, đến nỗi họ hoàn toàn không có khả năng xử lý cuộc sống thể chất hoặc cảm xúc của mình bằng bất kỳ mức độ kỹ năng nào. Theo định nghĩa này, người thuần lý tập trung sự chú ý của mình chủ yếu vào cõi trí; ngay cả những mong muốn của anh ta cũng tập trung vào sự thỏa mãn trí tuệ và các hoạt động thể chất của anh ta phụ thuộc vào những hoạt động trí tuệ. Sự thuần lý trí thuần túy không quan tâm đến biểu hiện trên cõi vật lý. Sự sáng tạo của y được thể hiện thông qua việc xây dựng hình tư tưởng và mục tiêu của y là làm chủ thế giới tư tưởng. Rõ ràng là nếu những ý tưởng này về bản chất của lý trí là có giá trị, thì chỉ những thể trí cung ba vốn trừu tượng hơn [tương quan với kiểu (3A)] mới thực sự được coi là những thể trí thuần lý”. Ngoài ra còn có các thể trí cung ba tương quan chặt chẽ hơn với kiểu (3B); những cá nhân như vậy có khả năng sử dụng thể trí cho những mục đích thiết thực hơn nhiều.

Thể trí thuần lý thực sự có thể xem như hoạt động như một đơn vị độc lập, tách biệt với phần còn lại của phàm ngã. Một thể trí như vậy sẽ không dễ dàng hòa nhập vào các mục đích của phàm ngã, và càng khó hơn để khuất phục dưới ý chí của linh hồn. Hai mối nguy hiểm cụ thể xuất hiện khi thể trí thậm chí trở nên tách rời một phần khỏi cả nơi neo đậu tâm sinh lý và nguồn gốc tinh thần của nó: thứ nhất là nguy cơ vô ích, vì thể trí “không tiếp đất” trở nên vô hiệu; mối nguy hiểm thứ hai (làm đau đớn thể trí ‘bị cắt đứt khỏi linh hồn’) là sự kiêu ngạo về trí tuệ và xu hướng hướng về “con đường tả đạo” —một con đường mà khía cạnh ý chí của thể trí được đề cao hơn tất cả các chức năng khác của nó.

Thể trí chỉ trích: Cung ba là Cung Trí Thông Tuệ Linh Hoạt, và những người có thể trí cung ba có thể tự hào về năng lực thể trí của mình. Họ có thể nhìn thấy những sự khác biệt rõ ràng mà những người khác không nhìn thấy, và nhận ra những hạn chế trí tuệ của người khác quá dễ dàng. Thực sự, tất cả thể trí dựa trên đường lối năng lượng 1–3–5–7 có thể dễ dàng rơi vào tình trạng chỉ trích. Sự chỉ trích mang tính hủy diệt của thể trí cung ba tập trung vào sự ngu ngốc và thiếu sót được nhận thấy trong lý luận của người khác.

Tất nhiên, sự chỉ trích có thể mang tính xây dựng, và thể trí cung ba của một cá nhân tiến hóa cao, có sự nhạy cảm với hoạt động kém thông minh, có thể cung cấp một sự phụng sự để điều chỉnh có giá trị. Cũng giống như trong các giai đoạn tiến hóa trước đó, hoạt động của cung ba chưa được khai sáng có thể kéo theo một trong nhiều tình huống rối rắm và không thể tháo gỡ được, trong [417] các giai đoạn sau, các cách thức gỡ rối và tháo gỡ đã được học hỏi và có thể được truyền đạt cho những người khác. Trong những trường hợp như vậy, chỉ trích mang tính xây dựng là cách thức chỉ ra những ‘nút thắt’ thuộc trí tuệ, cảm xúc và thể chất vốn trói buộc cá nhân đó. Thể trí cung ba cũng được trang bị tốt để đưa ra các chiến lược nhằm tháo gỡ những nút thắt đó.

Thể trí giao tiếp, hoạt ngôn: Không chỉ có cung ba liên quan đến luân xa cổ họng, mà bản thân chính trường trí tuệ thể hiện ở một mức độ lớn thông qua luân xa đó. Do đó, thể trí cung ba mang lại khả năng đáng kể về ngôn ngữ và lời nói, và thôi thúc sử dụng khả năng đó trong giao tiếp năng động. Cũng giống như loại thể trí này là một thể trí của nhiều tư tưởng, những tư tưởng đó sẽ được thể hiện qua luân xa cổ họng bằng nhiều từ ngữ. Sự dễ dàng trong diễn đạt bằng lời có thể được tạo điều kiện thuận lợi bởi một số sự kết hợp cung và chiêm tinh khác, nhưng hiếm khi tìm thấy thể trí cung ba mà không có khả năng đáng kể trong việc viết và/hoặc nói. Một lần nữa, số lượng từ hoàn toàn không biểu thị giá trị của chúng, và những người có thể trí cung ba được khuyên nên theo dõi số lượng đồ sộ lời nói ra của họ.

Những người có thể trí cung ba, mặc dù rất hoạt ngôn và hăng hái giao tiếp, có thể thấy rằng những người khác gặp khó khăn để hiểu họ. Điều này có thể liên quan đến sự thông tuệ trừu tượng trong lời nói của họ, cũng như số lượng từ và tốc độ mà họ nói ra chúng. Đôi khi những người có kiểu thể trí này rất khó nhận ra sự khác biệt giữa văn nói và văn viết. Thể trí cung ba thiếu kiểm soát có thể khiến người nghe vừa mệt mỏi vừa bối rối.

Thể trí sáng tạo, ‘chế tạo’: Cung ba là ‘Cung Thông tuệ Linh hoạt, Sáng tạo.’ (Cung và Điểm đạo, trang 558) Nói chung, cung ba mang lại năng suất— khả năng tạo ra hình tướng. Do đó, thể trí cung ba là thể trí có năng suất và sáng tạo cao; nó dễ dàng chế tạo ra tư tưởng từ chất liệu tư tưởng. Có lẽ không loại thể trí nào khác có thể chế tạo ra tư tưởng dồi dào như vậy. Tuy nhiên, có một câu hỏi quan trọng: ‘Việc chế tạo này có phù hợp với ý muốn của linh hồn, và do đó là với Thiên Cơ?” Nếu không, kết quả sẽ là “sự thêu dệt” như cách người ta thường hiểu — việc tạo ra các hình tướng vốn bóp méo, che đậy hoặc xuyên tạc sự thật. Ảo lực liên quan đến việc sử dụng sai chức năng sáng tạo; theo một quan điểm, ảo lực là sự tạo ra các dạng năng lượng vốn không hiện thân cho kiểu mẫu thiêng liêng. Do đó, tiềm năng sáng tạo của thể trí cung ba có thể bị lạm dụng để tạo ra một rào cản của các hình tư tưởng cản trở giữa linh hồn và con người trên cõi vật lý. 

Thể trí thêu dệt: Nói chung, cung ba là “Thợ dệt”, người lựa chọn nhiều sợi năng lượng khác nhau và kết hợp chúng thành một thiết kế mong muốn. ‘Thể trí thêu dệt’ là thứ có thể nắm bắt được một số lượng đáng kể ‘các sợi chỉ’ hoặc “các dòng tư tưởng” đa dạng, và kết hợp chúng lại với nhau để tạo thành một kiểu mẫu mới. “Sức mạnh hòa trộn của Thượng đế Ngôi Ba” ban cho cung ba khả năng hòa trộn và hợp nhất. Đây là một thể trí đủ linh hoạt và tinh tế để tìm ra những sợi dây kết nối tiềm tàng giữa hai hoặc nhiều hình tư tưởng mà đối với những người ít tháo vát về trí tuệ, dường như không có điểm chung. Một thể trí như vậy hoàn toàn có khả năng đánh giá một bối cảnh nhất định [418] và sau đó vạch ra một chiến lược để “thêu dệt” hoặc “làm việc trong” bất kỳ chủ đề cụ thể hoặc tính chất năng lượng nào vốn có thể được mong muốn. Năng lực này dựa trên khả năng điều động khéo léo (hoặc thận trọng) trong bối cảnh đó và do đó tránh được một ‘va chạm’ đứt gãy.

Thể trí trừu tượng, khái quát (và đôi khi “lơ đãng”): Cung ba không chỉ là Cung Thông tuệ Linh Hoạt, mà nó còn có thể được gọi một cách chính đáng là Cung Thông tuệ Trừu tượng. Thể trí cung ba xử lý những điều trừu tượng một cách dễ dàng. Nó có thể xem xét bối cảnh của nhiều chi tiết cụ thể và sau đó trừu tượng hóa và nêu rõ định luật hoặc nguyên tắc chung giải thích những chi tiết cụ thể đó. Trong khi thể trí cung ba có khả năng xử lý các chi tiết cụ thể (nếu nó phải làm vậy), nó thích xem các bối cảnh như thể “từ xa”, và do đó nhìn thấy các mối quan hệ rộng và tổng quát. Nó sẽ trở nên nhàm chán nếu bị buộc phải chỉ giải quyết các chi tiết cụ thể mà từ đó không thể rút ra được ý nghĩa chung.

Có thể đánh giá rằng sự trừu tượng có thể dễ dàng trở thành sự lơ đãng; thể trí trừu tượng có thể trở thành “thể trí lơ đãng”. Những người có thể trí cung ba dễ dàng bị lạc trong quá trình suy nghĩ của chính họ và mất liên lạc với những gì “đang xảy ra”. Họ dường như đang ở “một nơi khác”, “lạc lõng”, mơ hồ và không tập trung, tuy nhiên, tất nhiên, họ tập trung cao độ vào các cấp độ trừu tượng hơn của thể trí. Khi cung ba qui định hạ trí cụ thể, một cây cầu tiếp cận đến các cấp độ “manas” hoặc thượng trí được tạo ra khá dễ dàng. Ở các cấp độ của thượng trí, người ta tìm thấy các thiết kế trừu tượng hoặc “bản thiết kế” phụ trợ cho sự sáng tạo trong thế giới của hình tướng; thể trí cung ba có thể hữu ích khi cố gắng hiểu những thiết kế trừu tượng này.

Thể trí lập kế hoạch, chiến lược, tính toán: Cung ba là cung của nhà chiến lược. Cũng giống như một chuỗi tư tưởng hợp lý nhất định dẫn thể trí cung ba đến sự mặc khải, vì vậy một loạt các bước di chuyển có kế hoạch nhất định sẽ dẫn đến kết quả mong muốn. Những người có thể trí cung ba tập trung đầu tiên vào các điều kiện như chúng vốn là; sau đó vào các điều kiện như mong muốn; và sau đó vào nhiều cách (nhiều lựa chọn về mặt trí tuệ) di chuyển từ điều vốn là sang điều mong muốn. Loại thể trí này là “nhìn xa trông rộng” và chuẩn bị cho mọi điều có thể xảy ra. Tất cả các trường hợp dự phòng có thể xảy ra đều được định hình và tính toán trước. Khi hình dung tiến trình từ điểm ban đầu đến điểm kết thúc, tất cả các cách phản ứng thích nghi đều được suy nghĩ kỹ lưỡng và diễn tập về mặt trí tuệ. Tuy nhiên, thể trí cung ba đủ linh hoạt để xử lý các tình huống “linh hoạt” (thật thú vị — xét mối quan hệ của cung ba với âm thanh), và mặc dù phương án thực sự được thực hiện có thể không được chọn cho đến thời điểm quyết định, khả năng xảy ra tùy chọn đó (cùng với nhiều tùy chọn khác) đã được thấy trước.

Thể trí linh hoạt, mềm dẻo, hay thay đổi: Cung ba mang lại sự linh hoạt, mềm dẻo và đa dạng cho thể trí. Thể trí cung ba là thể trí chuyển động. Các phác thảo của các hình tư tưởng là mềm dẻo và có thể thay đổi; ‘hình dạng’ của tư tưởng có thể dễ dàng được sửa đổi — trường tư tưởng là hay thay đổi. Kiểu thể trí này dễ dàng tự thích ứng với tất cả các loại theo đuổi trí tuệ. Chân sư Tây Tạng đã nói rằng một thể trí như vậy “…có nghĩa là khả năng đạt được thành tựu trí tuệ thuộc một loại rất đa dạng.” (Tâm lý học nội môn, tập II, trang 443) [419]

Thể trí rộng rãi, phong phú: Cung ba luôn bao hàm chiều rộng và phạm vi; những gì có thể được gọi là một ‘phạm vi tiếp cận chung quanh rộng lớn.’ Mạng lưới các mối quan hệ rất rộng lớn, và đối với thể trí cung ba, không có gì là quá xa để được đưa vào trung tâm. Đó là một thể trí quét một cách có chọn lọc thế giới mà nó nhận thức được, tìm kiếm chính xác thứ cần thiết. Cung ba mang lại sức mạnh để “di chuyển trong không gian” và được liên kết với khái niệm “sự chuyên chở”. Điều cần thiết, có thể là một suy nghĩ hay một sự vật, được chuyên chở đến nơi cần thiết. Quá trình này là một quá trình mà Chân sư Tây Tạng gọi là “…tận dụng cái nhiều để sử dụng cái một.” Nhiều ‘cánh tay của tư tưởng’ đó vươn xa và rộng để chọn lọc từ “cái nhiều”.

Dưới phương thức hoạt động này, những sự kết hợp bất thường của các tư tưởng và các sự vật có thể được tập hợp lại. Thể trí cung ba có xu hướng chọn “một chút từ đây, và một chút từ kia,” và do đó, nó mang tính phong phú. Nó coi các khả năng là vô tận, và không quan sát các ranh giới thông thường của tư tưởng. Kết quả có thể mới lạ và khéo léo, hoặc xấu xí và không phù hợp. Dù thế nào đi nữa, chính thể trí mới là thứ tạo nên sự đa dạng.

Thể trí tháo vát, tạo ra nhiều lựa chọn: Đối với thể trí cung ba, luôn có “nhiều hơn một cách”. Có lẽ là bởi vì loại thể trí này mới có thể nhìn ra sự đa dạng của các mối quan hệ như vậy. Tính linh hoạt đó giúp nó không bị “khóa chặt” vào bất kỳ cách tiếp cận nào để suy nghĩ hoặc hành động; nó “bao gồm tất cả các góc độ.” Nó nhìn thấy tất cả xung quanh một chủ thể và có khả năng khéo léo “định vị lại” bất kỳ thứ gì liên quan đến bất kỳ thứ gì khác.

Thể trí lòng vòng, lộn xộn, phân nhánh: Dạng chuyển động liên quan nhiều nhất đến cung ba là đường cong, không phải đường thẳng, như trường hợp của cung một. Cung ba tạo ra xu hướng “chuyển động quay”, hoạt động như là độ nghiêng để “chuyển động xung quanh” một vật thể hơn là đi thẳng về phía nó. Khi được áp dụng cho thể trí, khuynh hướng này mang lại khả năng xem xét một đối tượng của tâm thức từ tất cả các quan điểm có thể có — tức là từ mỗi góc trong 360 độ của vòng tròn bao quanh đối tượng. Nếu người ta thay một hình cầu cho một hình tròn, thì số lượng phối cảnh có thể trở thành hầu như vô hạn. Lý tưởng là việc xây dựng một “quan điểm hoàn chỉnh” là sự tổng hợp của tất cả các quan điểm có thể có.

Trong thực tế, thể trí cung ba có thể gặp khó khăn khi “suy nghĩ thẳng thắn”. Có một vấn đề là “đi vào trọng tâm”, và nhiều con đường lòng vòng trong suy nghĩ có thể được thực hiện hơn là “con đường thẳng tiến” đến trung tâm. Trên thực tế, thể trí cung ba (đặc biệt, khi chưa phát triển đầy đủ) gặp một khó khăn thực sự trong việc nắm bắt được cái gì là trung tâm và thiết yếu. Nhắc lại một lần nữa về hình ảnh của vòng tròn, luôn có sự cám dỗ để “đi theo hướng tiếp tuyến” để theo đuổi các lợi ích và sự đa dạng bổ sung. Người ta có cảm giác, khi nói chuyện với những người như vậy, họ hầu như không thực sự “đang ở mục tiêu” hoặc “chuẩn xác” — nghĩa là họ đang “đi lạc ở đâu đó,” đã mất đi ý thức về trung tâm.

Xu hướng phân tán là một đặc điểm khác của tư duy cung ba. Rễ của thực vật liên tục “phân nhánh” khi chúng cắm sâu vào đất. Đây là sự theo đuổi việc nuôi dưỡng thông qua đa dạng hóa. Đó là một nỗ lực để “bao gồm toàn bộ cánh đồng” chứ không phải là [420]chỉ tập trung vào một phần của cánh đồng, và trong thực vật, là một phương pháp sống sót bằng thích nghi. Tư tưởng cũng có thể phân tán. Thể trí cung ba thay vì theo đuổi một dòng tư tưởng chính thì lại cho phép các dòng tư tưởng bắt đầu sinh sôi. Nếu được đưa đến kết luận cuối cùng, khuynh hướng này sẽ khiến thể trí “nghĩ về mọi thứ”, nhưng không thể liên tục suy nghĩ về bất kỳ một điều gì. Rõ ràng đó là một khuynh hướng phân nhánh với tư tưởng sẽ tạo thêm sự đa dạng nhưng có thể làm suy yếu sức mạnh. Một số loại cây nhất định phải được cắt tỉa thường xuyên, nếu không sức sống của cây sẽ bị tiêu hao cho sự sinh trưởng cành phụ hơn là trên thân và cành chính. Quá trình tư duy phân nhánh của thể trí cung ba cũng phải được hạn chế phần nào nếu không muốn tư tưởng lan rộng vào quá nhiều lĩnh vực, làm mất cả tính liên kết và sức sống của nó.

Quá trình tư duy phân tán — “động não:” Động não là một bài tập về sự tái tạo nguồn. Đó là một hành động kêu gọi sáng tạo. Đó là thứ có thể được gọi là “xáo lại bộ bài thể trí” để tìm kiếm những ý tưởng mới và sự kết hợp sáng tạo của tư tưởng. Không thể brainstorming mà không giải phóng các kiểu suy nghĩ thông thường và cứng nhắc. Thể trí cung ba, với khuynh hướng phân nhánh và tái kết hợp, rất thích hợp cho brainstorming sáng tạo. Brainstorming là một ví dụ trong đó tư duy tiếp tuyến đángmong muốn và thể trí phải được phép đi lang thang xa để tìm kiếm các kết nối mới. Trong khi thể trí cung ba hoàn toàn có khả năng lựa chọn từ cái nhiều và đưa sự lựa chọn “tới trung tâm” (tư duy hội tụ), nó cũng có khả năng tiếp cận toàn bộ lĩnh vực tư tưởng, tạm thời đình chỉ mọi tham chiếu đến một tiêu điểm tập trung (tư duy phân tán). [421]

 

Danh sách các Phẩm tính cho Thể trí Cung Bốn

●      Thể trí tạo hình

●      Thể trí bắc cầu, liên kết

●      Thể trí hòa giải

●      Thể trí hài hòa, kiến tạo hoà bình

●      Thể trí hòa giải, giải quyết

●      Thể trí xung đột, đầy đấu tranh, căng thẳng với khủng hoảng

●      Thể trí thống nhất, tích hợp, tổng hợp, “không chia rẽ”

●      Thể trí cân nhắc và cân bằng

●      Thể trí do dự, nước đôi, thiếu quyết đoán

●      Thể trí đối kháng, mâu thuẫn: trình bày quan điểm đối lập.

●      Thể trí cơ động/trì trệ — tăng động và uể oải

●      Thể trí tiếp thu

●      Sự hài lòng nhanh chóng về mặt trí tuệ và mối quan hệ

●      Thể trí trực giác, phi lý trí

●      Thể trí cảm xúc lên xuống, “trí-cảm”

●      Thể trí tưởng tượng

●      Thể trí hư cấu

●      Thể trí thẩm mỹ, nhạy cảm với cái đẹp – nghệ thuật, âm nhạc, thơ ca và văn học

●      Thể trí biểu cảm, đầy màu sắc, đẹp như tranh vẽ

●      Thể trí ẩn dụ

●      Thể trí ‘trộn lẫn’

●      Thể trí có chất thơ

●      Thể trí kịch tính, cường điệu

●      Thể trí nhanh nhẹn, ngẫu hứng, ứng khẩu, vui vẻ

●      Thể trí liên kết tự do, phi tuyến tính, ‘không cô lập’

●      Thể trí nghịch lý

●      Thể trí tinh chỉnh

[422]

 

Bình luận về Động lực của Thể trí Cung bốn

Thể trí tạo hình: Một trong những chức năng chính của hạ trí, bất kể ‘màu sắc’ cung của nó là gì, là tạo ra các hình tư tưởng. Có vẻ như điều này đặc biệt xảy ra khi thể trí được phẩm định bởi cung bốn. Tại trang 292 của Tâm lý học Nội môn, Quyển II, Chân sư Tây Tạng liệt kê một số phẩm tính của thể trí cung bốn ở người chưa tiến hoá và người tiến bộ:

Ở Người chưa tiến hóa … Sức mạnh sáng tạo. Ở những kiểu người thấp thỏi hơn, điều này được kết nối với sự thôi thúc, hay bản năng sinh sản, dẫn đến quan hệ tình dục; hoặc nó có thể dẫn đến việc xây dựng một vài loại hình tư tưởng hoặc hình thức sáng tạo, ngay cả khi nó chỉ là túp lều của một kẻ man rợ.

Ở Người Tiến bộ … Sức mạnh để tạo ra các hình tướng, hay sự thôi thúc nghệ thuật.

Điều thú vị là “Quy luật thứ tư để mang lại sự điều khiển linh hồn” (tương quan tự nhiên với cung bốn) là “sự thôi thúc đối với cuộc sống sáng tạo, thông qua năng lực tưởng tượng thiêng liêng”. Trong khi tất cả các thể trí đều tạo ra các hình tư tưởng, thì thể trí cung bốn nhấn mạnh những gì có thể được coi là khía cạnh sáng tạo về mặt nghệ thuật của việc xây dựng hình tư tưởng.

Hình tướng có nhiều loại, và có thể được tạo ra dựa trên cả ba cõi tiến hóa của con người — hồng trần, cảm dục và trí tuệ. Hình tướng có thể được nhìn nhận bằng cả năm giác quan — thị giác, thính giác, xúc giác, vị giác và khứu giác. Thị giác và thính giác là những giác quan ưu việt trong đời sống nghệ thuật — dù không thể loại trừ ba giác quan còn lại.

Khi cung bốn phẩm định thể trí, các hình tướng được tạo ra dưới sự thúc đẩy mang tính thẩm mỹ, và rất thường xuyên có sự thu hút thị giác hoặc thính giác của chúng. Vẻ đẹp của những gì được tạo ra (chứ không nghiêng quá nhiều về tiện ích hoặc chức năng) được coi là quan trọng. Mặc dù cá nhân có thể trí cung bốn không nhất thiết phải là nghệ sĩ, nhưng thường sẽ có sự đánh giá mạnh mẽ đối với các chiều kích thẩm mỹ của các hình tướng khi chúng xuất hiện ở mọi cấp độ — cấp độ tư tưởng, cảm xúc và thực tế vật lý. Khả năng sáng tạo của loại thể trí này đặc biệt được kích thích khi có sự tham gia của cảm xúc, vì thể trí cung bốn (nhiều hơn hầu hết các loại thể trí khác) nhạy cảm với cảm xúc và trạng thái cảm giác. Hơn nữa, cảm xúc kích thích trí tưởng tượng, là nguồn gốc của nhiều hình tướng được sử dụng trong quá trình sáng tạo.

Thể trí bắc cầu, liên kết: Cung bốn là một trong những cung chính của mối quan hệ. Nó truyền cảm hứng cho việc tìm kiếm sự hòa hợp, dựa trên việc tìm kiếm những điểm tương đồng, giống nhau hoặc sự tương hợp giữa những người hoặc những thứ phải có liên quan. Khi cung bốn phẩm định cho trường trí tuệ, nó tạo ra một thể trí tập trung vào việc tìm ra “điểm chung”. Toàn bộ quá trình thẩm mỹ phụ thuộc vào khả năng liên kết các yếu tố trong bất kỳ tổng thể nào theo một kiểu cách hài hòa. Khi sự đồng nhất, sự tương đồng, sự giống nhau, sự tương hợp, sự liên kết, sự bổ sung, sự cộng hưởng, v.v., được phát hiện giữa hai yếu tố như vậy và các con đường hài hòa tiềm năng như vậy được vun bồi, thì một cầu nối hoặc liên kết giữa các yếu tố được tạo ra. Thay vì cố gắng phân tách [423] các yếu tố trên cơ sở phân biệt, thể trí cung bốn được điều chỉnh phù hợp để phát hiện ra các đường quan hệ hài hòa giữa các yếu tố. Do đó, cầu nối và liên kết được tạo ra giữa các tư tưởng, cảm xúc, hoạt động, con người, tình huống, cảm giác, v.v.

Thể trí trung gian: Thể trí cung bốn theo bản năng đảm đương (hoặc hoạt động hướng về) vị trí trung gian. Từ đó, nó có thể thấy giá trị của các vị trí ở hai phía. Đây là một thể trí có thể hoạt động như một ‘con thoi’ giữa các quan điểm phân cực, chỉ ra những điểm chung và thúc đẩy sự giao tiếp.

Thể trí hài hòa, kiến tạo hòa bình: Không một cung nào trong bảy cung có nhiều ảnh hưởng hơn đến việc tạo ra sự hài hòa và hòa bình [ND: như cung 4]. Ma sát được giảm bớt và sự hài hòa phát sinh khi mọi bộ phận trong một tổng thể hoàn thành chức năng thích hợp của nó. Thể trí cung bốn đặc biệt có tính trực giác. Theo Chân sư Tây Tạng, trực giác là “sự hiểu biết tổng hợp … [và] sự nắm bắt toàn diện về nguyên lý phổ quát.” Vậy thì trực giác thực sự là một phương tiện để nắm bắt cái toàn bộ, và do đó, nhìn thấy một phần trong bối cảnh của tổng thể. Điều này có nghĩa là thông qua trực giác, có thể hiểu được vai trò của bất kỳ bộ phận nào trong một tổng thể.

Thể trí cung bốn (đặc biệt là khi đã phát triển) hầu như không có khả năng loại bỏ bất kỳ phần nào trong một tổng thể; nó nhận ra sự cần thiết của mỗi một và tất cả. Ở điều này, nó giống với thể trí cung hai. Một khía cạnh dễ hiểu hiểu của thái độ này là khả năng nổi bật của thể trí cung bốn là “thấy cả hai mặt”. Về cơ bản, kiểu thể trí này là bao gồm và có tính “toàn diện”, và do đó, được trang bị tốt để mang lại những điều chỉnh vốn dẫn đến sự hài hòa và hòa bình trong bất kỳ tổng thể nào

Thể trí xung đột, đầy đấu tranh, căng thẳng với khủng hoảng: Những người có thể trí cung bốn thường trải qua khủng hoảng về trí tuệ — một trạng thái tâm lý đầy xung đột được đặc trưng bởi sự tương tác của các kiểu suy nghĩ đối kháng và dường như không thể hòa giải. Khủng hoảng về trí tuệ là một trạng thái vô cùng bất hòa liên quan đến nhận thức, và trong trường trí tuệ cung bốn (trước khi các quá trình hòa giải và giải quyết được thiết lập và một trạng thái cân bằng động được thành lập) một trận chiến gay gắt diễn ra giữa những tư tưởng, thái độ, ý kiến, quan điểm, v.v… Một thể trí như vậy được đặc trưng bởi sự căng thẳng và gắng sức liên tục; không có sự cân bằng hoặc thăng bằng lâu dài. Ngay khi một khuynh hướng hoặc thái độ trí tuệ cụ thể được thiết lập, thì nó bị tấn công bởi những tư tưởng thù địch đối với nó.

Những người có thể trí cung bốn (ít nhất là trong giai đoạn chiến đấu) gặp khó khăn lớn trong việc duy trì một quan điểm thể trí ổn định. Họ không biết họ nghĩ gì. Tại một thời điểm, một quan điểm nhất định có thể có ưu thế, và tại thời điểm tiếp theo, một quan điểm trái ngược có thể đạt được “điểm cao”. Trong khi phàm ngã cung bốn sẽ có xu hướng đưa loại đấu tranh này ra bên ngoài, thể hiện nó qua tất cả các phương tiện phàm ngã (bao gồm cả thể trí), thể trí cung bốn thường sẽ khoanh vùng cuộc đấu tranh này trong trường trí tuệ. Cuộc đấu tranh sẽ có vẻ nằm ở bên trong hơn, mặc dù sẽ có bằng chứng về cuộc đấu tranh này thông qua lời nói và chữ viết. [424]

Thể trí hòa giải, giải quyết: Thể trí cung bốn, trong khi đặc biệt dễ bị khủng hoảng về trí tuệ, cũng là thể trí thích hợp nhất để giải quyết nó. Kiểu thể trí này sẽ luôn làm việc để tìm ra những điểm chung qua đó có thể đạt được sự hòa giải của những tư tưởng bất đồng gay gắt. Đối với một số kiểu thể trí (bao gồm cả thể trí cung bốn ở giai đoạn sớm hơn), “các cặp đối lập” vẫn duy trì “sự cách biệt không có điểm chung”. Những người có thể trí cung bốn phát triển dường như hiểu được cách đứng ở một điểm hòa giải mà từ đó có thể đạt được “sự giải quyết các mặt đối lập”.

Thể trí thống nhất, tích hợp, tổng hợp, “không chia cắt”: trong động lực của thể trí cung bốn, có một quá trình liên tục liên kết, dung hợp và hòa trộn (khá giống thể trí cung hai, nhưng hoạt động và kịch tính hơn nhiều). Khi được phẩm định bởi cung bốn, thể trí trở nên “lanh lợi”. Một thể trí lanh lợi không chỉ đơn giản là nhanh chóng và có thể thay đổi; nó cũng thúc đẩy quá trình dung hợp thông qua liên kết. Các giọt thủy ngân lỏng sẽ kết tụ lại khi tiếp xúc; trong thể trí cung bốn, những tư tưởng cũng sẽ làm như vậy.

Thể trí cung bốn được cho là nhanh chóng hoặc mau lẹ. Trong khi ở cung bốn, việc ra quyết định có thể không phải là một quá trình đặc biệt nhanh chóng, nhưng có một ‘dòng chảy’ dễ dàng từ tư tưởng này sang tư tưởng khác, đặc biệt là khi sự bất đồng giữa các tư tưởng đã được điều chỉnh, “được giải quyết”, và những cầu nối được xây dựng. Trong trường trí tuệ cung bốn, ranh giới rõ ràng giữa các tư tưởng không tồn tại lâu, bởi vì thể trí cung bốn về cơ bản không chia cắt; một số đường kết nối luôn có thể được tìm thấy. Quá trình có tính linh hoạt (một quá trình cung bốn có cùng tính chất bởi sự cộng hưởng với cung hai) dẫn đến hiện tượng ‘kiến tạo tổng thể.’

Thể trí cân nhắc và cân bằng: Một thể trí cân bằng không có khả năng cực đoan. Không có tư tưởng nào được tán thành mà hoàn toàn bỏ đi đối cực của nó. Một thể trí như vậy nhận ra rằng “điều ngược lại cũng có thể đúng.” Ít nhất, một số sự thật được nhìn nhận theo quan điểm đối lập.

Trong trường trí tuệ cung bốn, bất kỳ tư tưởng nào được xem xét cũng đều bị ràng buộc một cách tinh tế (hoặc không quá tinh tế) với một tư tưởng đối lập (ngay cả khi sự ràng buộc thúc đẩy một cuộc xung đột thể trí dữ dội). Thể trí cung bốn, cuối cùng, hướng tới một “quan điểm cân bằng”. Có một thứ có thể được gọi là ‘sự nhạy cảm với sự căng thẳng của sự cực đoan.’ Nếu một tư tưởng trở nên quá cực đoan, trạng thái căng thẳng không thoải mái của thể trí sẽ được nhận biết, và tại đó xảy ra một quá trình điều chỉnh tinh tế giúp kéo tư tưởng trở lại trung tâm. “Các mặt đối lập” kéo nhau cho đến khi đạt được trạng thái cân bằng thể trí.

Thể trí cung bốn “cân nhắc” các quan điểm tương phản. Đầu tiên là cái này, sau đó là những cái khác, được tán thành, và nếu mỗi cái đều có giá trị nào đó, một vị trí thỏa hiệp, bao gồm các yếu tố của cả hai, sẽ được thiết lập. Sự cân nhắc của thể trí cung bốn không hoàn toàn có lý lẽ. Đôi khi có thể có một danh sách những ưu điểm và khuyết điểm, nhưng điều này thậm chí có vẻ xảy ra nhiều hơn ở thể trí cung năm. Thay vào đó, việc cân nhắc có thể là hơi phi ngôn ngữ [425] và có tính “kama-manas.” Thể trí cố gắng cảm nhận các lựa chọn thay thế hơn là diễn đạt thành lời những khác biệt của chúng, và một quyết định được đưa ra theo trực giác hơn là logic.

Thể trí do dự, nước đôi, thiếu quyết đoán: Đây là một trong những đặc điểm thường thấy nhất của thể trí cung bốn. Mọi người đều biết nó như là kiểu thể trí “không thể quyết định được!” Điều này không có nghĩa là mọi cá nhân có thể trí cung bốn đều thiếu quyết đoán; Quả thực, thể trí cung bốn được phát triển tốt có thể nhanh chóng, trực quan và quyết đoán. Nhưng loại thể trí này có xu hướng xác định các cực của một tình huống và dao động (nhẹ nhàng hoặc dữ dội) giữa các cực để cố gắng kéo chúng lại gần nhau hoặc tìm vị trí thích hợp giữa chúng. Lúc đầu, các dao động cực đoan hơn, đặc biệt nếu cá nhân đang dốc sức với giả định rằng một phương án phải được chọn, và phương án kia phải bỏ đi (thường xảy ra khi cung một hoặc cung sáu gây áp lực lên tình huống).

Tuy nhiên, giải pháp cung bốn thực sự là “chọn cả hai” hoặc ít nhất là các phần tử của cả hai. Để làm được như vậy, một nhiệm vụ khó khăn như loại bỏ một trong hai lựa chọn, và thể trí sẽ đấu tranh khi cố gắng “mang cả hai lại với nhau”. Nếu cá nhân có thể trí cung bốn được quan sát tại bất kỳ thời điểm nào trong quá trình này, có thể nhận thấy rõ sự do dự, nước đôi và thiếu quyết đoán. Tuy nhiên, trạng thái phân chia này không phải là vĩnh viễn, và nếu quy trình được phép chạy theo đúng diễn trình tất yếu của nó, thì giải pháp sẽ đạt được.

Thể trí đối kháng, mâu thuẫn – trình bày quan điểm đối lập: Những người cung bốn có thể giống như “Mary” “hoàn toàn trái ngược”. Khi cung bốn phẩm định cho thể trí, trường trí tuệ sẽ luôn đáp ứng bằng cách “đặt ra điều ngược lại”. Đây gần như là một phản xạ trí tuệ. Mục đích thiết yếu của phản xạ này là thúc đẩy sự cân bằng, nhưng nó có thể biến chất thành một hội chứng quen thuộc: “Bạn nói đen?; Tôi nói trắng!” Những người có thể trí cung bốn khó có thể thoát khỏi cái có thể được gọi là ‘sự gợi lên của điều ngược lại;’ tùy thuộc vào quyết định của mình, họ sẽ sử dụng điều ngược lại để tạo ra sự cân bằng trong cá nhân và giữa các cá nhân, hay chỉ đơn giản là để tạo ra sự tranh cãi.

Thể trí hoạt động/trì trệ — tăng động và uể oải: Rất đáng trích dẫn lại mô tả nổi tiếng của Chân sư Tây Tạng về rajas (hoạt động) và tamas (trì trệ) liên quan đến cung bốn: 

… ở cung này, các tính chất của rajas (hoạt động) và tamas (trì trệ) tương đương nhau một cách kỳ lạ đến mức bản chất của người cung bốn bị giằng xé bởi cuộc đấu tranh của họ… Tâm lý học nội môn, Quyển. I, tr. 206.

Thể trí cung bốn vừa tích cực động vừa thụ động, dễ bị kích thích và ì trệ. Khi một cá nhân sở hữu loại thể trí này “có tâm trạng tốt”, quá trình tư duy sẽ diễn ra một cách linh hoạt và dễ dàng; khi tâm trạng tối tăm và u ám, và năng lượng cá nhân thấp, nó có thể sẽ gặp khó khăn đáng kể ngay cả khi cố gắng để suy nghĩ.

Không nghi ngờ rằng mỗi “vận cụ thái âm” (không chỉ thể cảm dục) đều có “thủy triều” của nó — các đợt thuỷ triều lên và xuống của năng lượng sống động. Tinh linh trí tuệ được phẩm định bởi cung bốn chịu tác động bởi các đợt thủy triều này nhiều hơn các tinh linh trí tuệ được qui định bởi các phẩm tính cung khác. Có lẽ đó là [426] sự thay đổi về tính chất của vật chất được tìm thấy trong trường trí tuệ. Vật chất có tiềm năng rung động cao hơn phản ứng nhạy hơn với các dòng tư tưởng cao hơn và dễ dàng được kích hoạt; vật chất có tiềm năng rung động thấp hơn thì trơ ì hơn và tương đối không phản ứng, và đôi khi nó ràng buộc gây ảnh hưởng ức chế lên vật chất cao hơn trong cùng một trường.

Hiệu quả thực tế của điều kiện này là cái có thể được gọi là ‘thể trí chuyển động không nhất quán.’ Có lúc nó sẽ chạy đua, có lúc bước đi nặng nề; có lúc thì sắc sảo và nhạy bén, lúc thì đần độn và chậm hiểu. Sự luân phiên giữa trạng thái “cao quá” và “thấp quá” này sẽ tiếp tục cho đến khi “thuộc tính/guna” (hoặc chế độ) của “hài hoà/sattva” bắt đầu phẩm định trường trí tuệ và đạt được trạng thái cân bằng động.

Thể trí tiếp thu: Về lâu dài, tất cả các thể trí phải trở nên cởi mở với ấn tượng, nhưng thể trí cung bốn phụ thuộc một cách đặc biệt vào sự kích hoạt từ các dòng năng lượng ‘cực kỳ-trí tuệ’. Đây có thể là những luồng cảm hứng cao hơn, hoặc đơn giản là những dòng phóng phát ra từ một hoặc các chiều kích khác của ba thế giới thấp. Các nghệ sĩ thường không thể sáng tạo cho đến khi họ được truyền cảm hứng bởi “nàng thơ”. Một dòng năng lượng cao hơn chảy vào hệ thống năng lượng của họ, và họ phản ứng một cách sáng tạo. Thể trí cung bốn hoạt động theo một động lực tương tự; nó sẽ chờ đợi sự thúc đẩy và sau đó phản hồi. Điều này đưa ra một cái nhìn khác về tình trạng hoạt động/trì trệ của thể trí cung bốn. Trong những khoảnh khắc của cảm hứng, nó là hoạt động; khi không có nguồn cảm hứng nào kích hoạt nó, nó sẽ trở thành trì trệ và không khuấy động.

Do đó, liên kết với thể trí cung bốn là một loại thụ động, hoặc phụ thuộc vào các nguồn kích hoạt bên ngoài trường trí tuệ này, và cả bên ngoài hệ thống năng lượng của cá nhân đó. Người ta sẽ nhận ra rằng sự thụ động hoặc phản ứng này (chứ không phải ‘hoạt động chủ động’) là đặc điểm chung của đường lối năng lượng 2–4–6. Thể trí cung bốn là loại thể trí duy nhất thường thấy trên đường lối năng lượng “mềm”. Thể trí cung hai là khá hiếm, và thể trí cung sáu hầu như không tồn tại. Các thể trí theo đường lối 1–3–5–7 ít thụ động hơn và “tự khởi động” hoặc “tự khuấy động” hơn.

Sự hòa hợp nhanh chóng về mặt trí tuệ: Cung bốn ban cho khả năng “bắt cùng bước sóng” với những người khác. Về mặt trí tuệ, điều này có nghĩa là khả năng nhanh chóng đi đến “kết hợp” với tư tưởng của những người khác — để “suy nghĩ và nói ngôn ngữ của họ”. Rõ ràng là thể trí cung một và cung năm thông thường sẽ không có khả năng này ở mức độ tương tự.

Khi có sự đồng nhất của rung động, thì có “sự hợp xướng” ở nơi có sự bổ sung của rung động, thì có sự hài hòa. Trong cả hai trường hợp có sự không gây nhiễu, và sự giao tiếp trôi chảy. Thể trí cung bốn giảm bớt sự bất hòa một cách bản năng. Những nỗ lực có thể thô thiển và chậm chạp (đặc biệt nếu thể trí chưa phát triển cao), nhưng thể trí cung bốn có ý định “điều chỉnh” mối quan hệ của nó với các thể trí khác, để có thể có một “sự hiểu biết chung”. Thể trí cung bốn phát triển cao thực hiện điều này một cách nhanh chóng, rõ ràng và dễ dàng. Tính chất của thể trí khác được tiếp nhận, các điều chỉnh được thực hiện, mối quan hệ được thiết lập và theo sau đó là sự trao đổi dễ dàng. Một thể trí như vậy có thể dễ dàng bắt đầu cảm nhận được những gì mà người khác đang suy nghĩ. [427]

Thể trí trực giác, không suy luận: Tất cả các thể trí đều có thể và phải trở nên trực giác. Khi quá trình truyền dẫn linh hồn diễn ra, hạ trí sẽ tăng khả năng tiếp cận trực giác. Thể trí cung bốn hoạt động một cách bình thường và tự nhiên trong chế độ trực giác. Bằng sự cộng hưởng số học, thể trí cung bốn được hòa hợp với cõi thứ tư hay cõi bồ đề — cõi của trực giác. Trực giác là một năng lực ‘kiến tạo toàn thể’, và thể trí cung bốn là “tổng thể”, hoạt động chủ yếu theo phương thức hiện nay được gọi là phương thức “não phải” (mặc dù, tất nhiên, đây là một từ nhầm lẫn). Thể trí cung bốn hoạt động theo cách phi tuyến tính, không suy luận, và (với sự nhấn mạnh vào tính toàn thể và sự bao gồm) có thể hoàn thành “cái nhìn tổng quát/gestalt”.

Từ quan điểm của phàm ngã, trực giác bắt đầu như một quá trình mà một phần của nhận thức được “giữ chặt” vào các năng lực có khuynh hướng thống nhất (bồ đề) như là một điểm tập trung của sự khấn nguyện. Trước khi trực giác ‘đi vào’, (do kết quả của việc khấn nguyện thành công), một phần này của nhận thức không được hiểu đầy đủ — nó không được nhìn thấy trong một bối cảnh cao hơn. Khi hạ trí trở nên được gợi lên đầy đủ, trực giác theo nghĩa bóng ‘giáng xuống’, được ghi nhận, và hoàn thành cái nhìn tổng thể — cái nhìn tổng thể này là toàn thể cái mà một phần nhận thức thuộc về. Bởi vì thể trí cung bốn là cởi mở và không bị gò ép, nó là một cơ quan tiếp nhận trực giác tuyệt vời. Nếu nó [thể trí]tuyến tính (như thể trí cung năm) hoặc có tính cưỡng chế và quả quyết (như thể trí cung một), hình thể của sự vật như chúng là không thể dễ dàng tự gây ấn tượng. Theo nhiều cách, thể trí cung bốn là thể trí ‘cho phép’; nó cho phép sự đi vào của cái mà nó chưa tìm hiểu; nó giữ một cách lỏng lẻo các hình dạng của trí cụ thể, tin tưởng rằng các thiết kế cao hơn và chân thật hơn sẽ được biết đến.

Thể trí cung bốn, mặc dù không phi lý, nhưng thường là không suy luận’. Việc tuyến tính hóa được liên kết quá nhiều với quá trình lập luận là không hấp dẫn [đối với thể trí cung 4]. Bởi vì kiểu thể trí này là “toàn diện” và bao gồm, nên có một nhận thức bẩm sinh về việc tính logic và sự hợp lý chặt chẽ có thể thiếu thoả đáng và chọn lọc như thế nào. Thể trí cung bốn nhạy cảm với những chiều kích và sắc thái tinh tế của tư tưởng mà “tư duy chính xác” không bao giờ có thể chạm tới. Trong Penseés (tức là Những tư tưởng) của Blaise Pascal, chúng ta đã đọc được rằng “trái tim có những cái lý của nó mà lý trí không hề biết.” Thể trí cung bốn (bị ảnh hưởng nhiều bởi trái tim và chiều kích cảm nhận của sự sống) không bao giờ có thể thỏa mãn với những gì thường được chấp nhận bằng lý trí. Tuy nhiên, trớ trêu thay, cõi thứ tư hay cõi bồ đề lại là cõi của “lý trí thuần khiết”. Thể trí cung bốn rất có cộng hưởng với kiểu lý trí này (liên quan trực tiếp đến trực giác và không liên quan đến logic học thuật).

Thể trí đuộm màu cảm xúc, có tính trí-cảm: Bởi vì thể trí cung bốn nằm trên đường lối năng lượng 2–4–6, nó nhạy cảm hơn với hoặc bị khuấy động hơn bởi cảm xúc. Nó bác bỏ những gì nó coi là khô khan của thể trí thuần trí tuệ — thể trí phẩm định bởi cung ba hoặc cung năm. Nó cũng từ chối tính chất “cứng rắn” được ban tặng cho thể trí bởi cung một, và có lẽ bởi cả cung bảy. Vì vậy, các cấu trúc trí tuệ của thể trí cung bốn không là trí tuệ thuần khiết, mà được tô màu phần nào bởi bản chất cảm xúc (ham muốn).

Nhân loại, giới thứ tư của tự nhiên, đã thông qua chức năng riêng của mình (hoặc hoạt động sai chức năng) đã tạo ra sự pha trộn đặc biệt giữa thể trí và cảm xúc được gọi là [428] “trí-cảm” — thể trí nhuốm màu dục vọng. Những người có trường trí tuệ được qui định bởi cung bốn đặc biệt có khuynh hướng suy nghĩ mang tính trí-cảm, mặc dù phụ thuộc nhiều vào mức độ tiến hóa — đối với cấp độ càng cao, càng có nhiều trí tuệ để có thể tự tách khỏi cảm xúc. Tuy nhiên, cũng có một loại “cảm nhận” cao hơn — đến từ linh hồn và các chiều không gian vượt xa hơn. Đối với loại cảm nhận này, thể trí cung bốn cũng đáp ứng. Có một số kiểu tư duy không có màu sắc — giống như những bức vẽ theo đường nét hơn là những bức tranh sống động. Tư duy cung bốn luôn được “tô màu” với (và bị ảnh hưởng bởi) cảm nhận — cho dù thuộc loại cao hơn hay thấp hơn.

Thể trí tưởng tượng: Một lần nữa, trí tưởng tượng (ở nhiều mức độ khác nhau) được tìm thấy phổ biến trên toàn nhân loại, nhưng thể trí cung bốn lại có xu hướng đặc biệt suy nghĩ bằng hình ảnh trực quan. Một số thể trí như chúng ta biết, hầu như chỉ suy nghĩ bằng từ ngữ, và dường như hầu như không có khả năng tạo ra những hình ảnh thể trí đầy màu sắc. Tuy nhiên, thể trí cung bốn dễ dàng “suy nghĩ bằng hình ảnh”. Nó cũng có thể suy nghĩ bằng âm thanh thuần túy và điều này có thể được gọi là “tư duy âm nhạc”. Từ ngữ cũng là dạng âm thanh, nhưng không phải là âm thanh thuần túy— “âm nhạc từ ngữ” có thể dễ dàng được tạo ra dưới xung lực của cung bốn.

Chúng ta biết một hình ảnh có thể đáng giá bằng nhiều từ ngữ. Một hình ảnh có thể chứa toàn bộ các mối quan hệ. Thông qua hình ảnh mà thể trí cung bốn suy nghĩ một cách tổng thể. Hình ảnh trở thành cơ chế của tư duy tổng hợp, trực giác. Thể trí cung bốn được phân biệt không chỉ bởi việc sử dụng hình ảnh thường xuyên của nó, mà còn bởi vẻ đẹp của hình ảnh trí tuệ được tạo ra.

Thể trí hư cấu: Những người có thể trí cung bốn thường thích “sự hư cấu” — truyện, tiểu thuyết, phim truyền hình, v.v. Theo một nghĩa nào đó, sự hư cấu là không có thật; nó thuần tuý là kết quả của trí tưởng tượng sáng tạo — một năng lực được sử dụng nhiều hơn bởi thể trí của cung bốn. Theo một nghĩa khác, tiểu thuyết chứa đựng nhiều thành phần của thực tế, nhưng được giải phóng khỏi những giới hạn của “mọi thứ như chúng vốn là”. Từ một quan điểm khác, một số người đã gọi sự hư cấu tuyệt vời là “thực hơn chính cuộc sống”, vì nghệ thuật nâng cao tính sống động của kinh nghiệm. Thể trí cung bốn tìm kiếm, thông qua sức mạnh sáng tạo của trí tưởng tượng sáng tạo, để tạo ra những thực tại mới. Đó là thể trí hiểu được điều kỳ diệu “Điều gì xảy ra nếu?” Điều này có thể khiến một người trở nên “phi thực tế”, điêu toa, hoặc có tính nghệ sĩ; luôn luôn có một năng lực (lớn lên từ một sự bất mãn với những hạn chế của thực tại) để tạo ra những hình tướng mới.

Thể trí thẩm mỹ, nhạy cảm với cái đẹp – nghệ thuật, âm nhạc, thơ ca và văn học: Đây là thể trí chắc chắn sẽ đánh giá cao cái đẹp và trong hầu hết các trường hợp, sẽ cố gắng tạo ra và thể hiện cái đẹp theo một cách nào đó. Đối với thể trí cung bốn, việc hiểu biết chỉ đơn giản là không đủ. Có một sự thôi thúc để cảm nhận vẻ đẹp của cái được biết đến. Đây là thể trí thực sự biết thưởng thức: thể trí hiểu biết với chiều sâu trực giác và thường nhạy cảm với “cảm giác cao siêu về một thứ gì đó sâu sắc hơn nhiều”. Ý thức về cái đẹp và cảm giác về cái huyền bí có quan hệ mật thiết với nhau, và thể trí cung bốn (đặc biệt là khi phát triển cao) truyền đạt sự hiểu rõ giá trị đối với cái tinh tế và vô hình. [429]

Thể trí biểu cảm, đầy màu sắc, đẹp như tranh vẽ: Các thuật ngữ mà thể trí cung bốn bao phủ tư tưởng hiếm khi khô khan, thiếu màu sắc hoặc thiếu tô điểm. Đó là một thể trí “kể chuyện” giúp giải trí khi nó truyền tin. Các tư tưởng cung bốn khi được diễn đạt thành lời sẽ khơi gợi và kích thích trí tưởng tượng của người nghe.

Thể trí tương tự, ẩn dụ: Thể trí cung bốn có cơ sở để “so sánh thứ này với thứ khác thông qua việc sử dụng mô phỏng. Ngoài ra, khả năng của thể trí cung bốn để tạo ra “sự hợp nhất trí tuệ” được thấy trong việc sử dụng ẩn dụ thường xuyên của nó. Một phép ẩn dụ được định nghĩa trong Từ điển Collegiate Mới của Webster là “một dạng lời nói trong đó một từ hoặc cụm từ biểu thị một loại đối tượng hoặc ý tưởng theo nghĩa đen được sử dụng thay thế cho một loại đối tượng hoặc ý tưởng khác để gợi ý sự giống nhau hoặc tương tự giữa chúng”. Cụm từ ẩn dụ “con tàu cày trên biển” được xây dựng dựa trên sự thừa nhận sự giống nhau giữa con tàu trên biển và chiếc cày trên cánh đồng. Sự giống nhau giữa hai hình ảnh đã được ghi nhận, và chúng đã được dung hợp. Đây là một minh chứng về sức mạnh hợp nhất, phối trộn, hòa trộn của thể trí cung bốn — một thể trí tạo ra các hỗn hợp.

Phép tương đồng là một khả năng được sở hữu bởi tất cả các thể trí, nhưng đặc biệt là bởi thể trí cung bốn. Các phép tương đồng của nó không chính xác, không mang tính kỹ thuật hay máy móc; nó không xây dựng các “mô hình” tương đồng như thể trí cung năm, cũng như không tìm cách miêu tả các tương ứng chính xác. Thay vào đó, các phép tương đồng cung bốn rất rộng và giàu trí tưởng tượng, và có thể mang đến một bước ngoặt bất ngờ hoặc thú vị. Trong một phép suy luận về cung bốn cách đây vài thế kỷ, hai nhà thần học nổi tiếng đã bị phê bình; người ta nói rằng nghe họ tranh luận về đạo hạnh cũng giống như nghe hai cô gái điếm tranh luận về đạo hạnh. Năng lực sử dụng phép tương đồng của thể trí cung bốn sẽ tự nhiên được điều chỉnh bởi các cung linh hồn và phàm ngã. Theo đó, nó có thể được sử dụng cho những mục đích nghiêm túc hoặc cho những cuộc vui thuần túy.

Thể trí ‘pha trộn’: Giống như cá nhân có linh hồn ở trên cung bốn được gọi là “Nhà pha trộn”, thể trí cung bốn cũng được gọi là một ‘thể trí pha trộn’. Trong các hỗn hợp, ranh giới của các nguyên tố hoặc thành phần hoà trộn đều bị vi phạm, và tất cả mọi thứ được trộn với nhau cho đến khi không thể phân biệt được chúng nữa. Xu hướng vượt qua sự khác biệt này được tìm thấy trên đường lối năng lượng cung 2–4–6 vốn là “thu hút” (theo nghĩa nội môn).

Khả năng “trộn” nhiều kiểu suy nghĩ và cảm xúc với nhau làm tăng sức biểu cảm mang tính thơ của thể trí cung bốn. Vì vậy, thường trong cách diễn đạt thơ, có một sự uyển chuyển trong đó hình ảnh này dường như hòa trộn và kết hợp với hình ảnh khác. Hình ảnh đẹp như tranh vẽ và hấp dẫn do đó được tạo ra.

Thể trí kịch tính, cường điệu: Thể trí cung bốn có khả năng tạo ra các hình tư tưởng tương phản rõ rệt vốn thu hút sự chú ý bởi sự sống động của chúng. Đó là một thể trí dựa trên sự cường điệu để tạo ra cảm giác tương phản mà nó rất ưa thích. Tuy nhiên, trong quá trình này, sự chính xác về mặt trí tuệ bị hy sinh để có được hiệu quả kịch tính.

Những người có thể trí cung bốn thích “tô màu” những gì họ nói. Một sự miêu tả thẳng thắn, thiếu kịch tính về các sự việc có thể quan sát được có vẻ buồn tẻ. Tuy nhiên, trong hầu hết các hoàn cảnh ở cõi trần, “sự tô màu” gây tạp nhiễm độ chính xác (tuy nhiên, nó có thể thú vị hoặc làm say mê), tuy nhiên, [430] khi “các đặc điểm đầy màu sắc” hoặc các địa điểm và tình huống đẹp như tranh vẽ được mô tả, khả năng nói một cách kịch tính và đầy màu sắc thực sự giúp tăng cường độ chính xác. Nó thậm chí còn nắm bắt được nhiều hơn bao giờ hết bản chất của điều đang được mô tả hơn một mô tả khô khan và khách quan.

Thể trí nhanh nhẹn, ngẫu hứng: Khi ở một mức độ nhất định, sự nhanh nhạy của thể trí là một chức năng của sự phát triển tiến hóa, thể trí cung bốn không bị kiểm soát bởi sự chặt chẽ duy lý hay bởi mục đích nhất tâm. Bởi vì nó là một thể trí trực giác, phi tuyến tính, nó có thể nhảy từ điểm này sang điểm khác, và không bị ràng buộc phải tuân theo các quy trình logic (khi chúng được cai quản bởi sao Thổ) tốn “thời gian”. Đây không phải là thể trí lê từng bước hay đi bộ, và bạn có thể tự do suy nghĩ “một cách không câu nệ”. Có thể nói rằng kiểu thể trí cung bốn này có khả năng tiếp cận một “chiều không gian thứ tư” (cõi bồ đề) và do đó, một cách trực giác, có thể đạt được sự hiểu biết rất nhanh chóng — trong “khoảnh khắc”. Tuy nhiên, sự nhanh chóng của nó bị giảm đi đáng kể khi nó bị cuốn vào cuộc đấu tranh và dao động. Những lúc như vậy, phản ứng nhanh chóng, trực quan bị chập mạch.

Thể trí có tính ứng biến, thích vui đùa: Thể trí cung bốn thường yêu thích sự vui đùa về trí tuệ. Đây không phải là niềm vui đối với việc rèn luyện trí tuệ, mà như là một niềm yêu thích sự giải trí trí tuệ tự phát và ngẫu hứng. Sự vui đùa về trí tuệ đôi khi được gọi là “sự dí dỏm”, và điều thú vị là nó liên quan đến Sao Thủy — một hành tinh “cai quản” thể trí và truyền dẫn cung bốn. Loại thể trí này tôn vinh sự tự do sáng tạo của nó trong một lễ hội của các trò tiêu khiển trí tuệ.

Thể trí nghịch lý, liên kết tự do, phi tuyến tính, ‘không cô lập’: Trong trường thể trí cung bốn, những tư tưởng xảy ra theo cách liên kết tự do. Tư duy một chiều, các dòng suy luận, suy diễn có kỷ luật — không cái nào trong số này mô tả hoạt động của thể trí cung bốn. Nó là một thể trí liên hệ (và cuối cùng dung hợp) các nội dung của tâm thức (ví dụ, tư tưởng, cảm xúc và cảm giác) trên cơ sở tương đồng và tương phản, giống và không giống nhau. Một tư tưởng “nhắc nhở” người suy tưởng về một tư tưởng khác, và tư tưởng đó lại nhắc nhở về một tư tưởng khác nữa, và vân vân, cho đến khi một chuỗi liên kết được tạo ra. Do đó, đó là một thể trí chứa đầy những điều bất ngờ và những kết nối thú vị mang tính biểu tượng, nhưng nó có thể gặp khó khăn trong việc bám sát vấn đề. ‘Những chiếc ăng ten’ của nó luôn vươn ra ngoài để thu nhận những liên kết — những tư tưởng giống hoặc tương tự với những cái đang được thảo luận

Thể trí nghịch lý: Nghịch lý là một phát biểu có vẻ mâu thuẫn hoặc trái ngược với lẽ thường nhưng có lẽ là đúng thật. Thể trí cung bốn có thể dễ dàng đánh giá cao ý tưởng rằng cả hai mặt đối lập dường như không thể hòa giải đều có thể là sự thật. Những mâu thuẫn logic không bao giờ có thể được giải quyết ở cấp độ của chính chúng. Cái vốn là nghịch lý đó đối với thể trí có thể được giải quyết từ một góc độ cao hơn — ví dụ, từ điểm thuận lợi của trực giác. Thể trí cung bốn, với khả năng tiếp cận liên tục của nó với cõi trực giác, bồ đề (cõi trực tiếp ‘phía trên’ cõi trí), “được làm thăng bằng” một cách lý tưởng để giải quyết nghịch lý. Giải pháp chỉ đơn giản là “đến từ một chiều kích khác.” Bởi vì “đại ảo tưởng” và sự đảo ngược của thực tại vốn diễn ra trên cõi trung giới, nên cuộc sống trên trái đất vốn đã là nghịch lý. Những giá trị và mục tiêu trở nên đảo ngược và sự logic thì dao động. [431]

Lời phát biểu “Càng tệ, càng tốt” vừa là một phát biểu nghiêm túc về cách nhân loại tăng tốc quá trình tiến hóa tinh thần và là một nghịch lý cung bốn điển hình. Điều này cũng đúng với câu nói nổi tiếng của Dylan Thomas, “Cuộc sống không khủng khiếp sao? Cảm ơn Chúa!” Đằng sau sự mâu thuẫn, có một mức độ hiểu biết sâu sắc hơn. Cuộc đời và thơ của Thomas đã được tô màu một cách đáng kinh ngạc bởi cung bốn. Thể trí cung bốn là một vận cụ tuyệt vời để hiểu rõ hơn sự minh triết của nghịch lý, và sự cần thiết của nó. Đôi khi, sự thật chỉ có thể được phát biểu trong nghịch lý. Công bằng mà nói, phải nói rằng đây là một thể trí cũng thích tạo ra những nghịch lý — không nhất thiết phải sâu sắc. Nó tạo ra những phát biểu trái ngược đầy thú vị, giải trí, quyến rũ và bất ngờ.

Thể trí tinh chỉnh: Cung bốn, với tình yêu cái đẹp của nó, ban cho kiểu thể trí này khả năng tinh chỉnh nội dung của nó cho đến khi chúng bộc lộ vẻ đẹp. Đây là một việc làm đi làm lại không ngớt các nội dung trí tuệ — không phải vì mục đích chính xác, mà để chúng thể hiện một cách trung thực những nét tinh tế chủ quan mà cá nhân muốn thể hiện. Những tác phẩm nghệ thuật tốt nhất là minh chứng cho quá trình tinh chỉnh này. [432]

 

Danh sách các phẩm tính cho Thể trí cung Năm

●      Thể trí khoa học

●      Thể trí rõ ràng, chính xác, đúng đắn

●      Thể trí tập trung cao độ; quá trình tư duy hội tụ

●      Lý trí cụ thể; thể trí tập trung vào hình tướng

●      Thể trí phân tích, phân biện, tách biệt nhạy bén

●      Thể trí minh định sắc sảo và nhạy bén

●      Quá trình tư duy thuộc loại chi tiết – tập trung vào những chi tiết vụn vặt

●      Thể trí theo kiểu nghĩa đen

●      Thể trí chân thật, sáng suốt (ban tặng ánh sáng),

●      Thể trí xác định thực tế

●      Thể trí thực nghiệm, quy nạp

●      Thể trí mô tả, lạnh lùng, khách quan, 

●      Sự bám chấp trí tuệ

●      Thể trí công bằng, không thiên vị

●      Thể trí thăm dò, tò mò, tìm hiểu, điều tra, hỏi han

●      Thể trí nhạy cảm với các mối quan hệ nhân quả

●      Thể trí kỹ thuật

●      Thể trí đo lường, liệt kê, định lượng, toán học 

●      Thể trí ‘kiên nhẫn’, có lý

●      Thể trí chỉ trích

●      Thể trí thiếu từ tính

●      Thể trí thiếu trực giác và thiếu tưởng tượng

 

Bình luận về Động lực của Thể trí cung năm

Thể trí khoa học: Khoa học là một quá trình tìm hiểu có hệ thống dẫn đến việc hiểu biết chắc chắn các kiến thức. Thể trí cung năm chính xác và luôn đặt câu hỏi là một công cụ lý tưởng để thiết lập sự chắc chắn trong trường kiến thức. Khoa học là sự theo đuổi sự thật, và thể trí cung năm coi trọng sự thật trên tất cả. Khoa học tìm cách hiểu “cách thức” tinh thần ở trong vật chất, và thể trí cung năm được phú cho sự sáng suốt để tiết lộ “cách thức” đó. [433]

Thể trí rõ ràng, chính xác, đúng đắn: Khi thể trí cung năm hoạt động tốt nhất, không có “các cạnh mờ” đối với tư tưởng mà nó tạo ra. Không có quyền cho phép có lỗi; không có sự mơ hồ nào được dung thứ. Nó tìm kiếm một sự gần chính xác hơn bao giờ hết giữa tư tưởng và điều mà tư tưởng mô tả — lý tưởng là một mô tả chính xác về thực tại. Thông qua nỗ lực không ngừng để đạt được độ chính xác, mọi sự che khuất dần dần bị loại bỏ, và bộ mặt của thực tại hiện ra.

Thể trí tập trung cao độ; quá trình tư duy hội tụ: Chùm tia laze là một biểu tượng thích hợp cho quá trình suy nghĩ của thể trí cung năm tiến bộ. Nó đòi hỏi sự thật và nhu cầu này được thể hiện qua một sự chú tâm xuyên thấu không ngừng. Giống như một chiếc kính lúp tập trung các tia nắng mặt trời thành một chùm ánh sáng tập trung với cường độ cao, thể trí cung năm “đốt cháy xuyên qua” tới sự mặc khải. Loại thể trí này buộc tất cả các năng lực của tư tưởng phải hội tụ vào đối tượng chú ý cho đến khi đối tượng đó và các mối quan hệ của nó được tiết lộ. Điều thú vị là kính lúp hay “kính đốt” có nét tương đồng với biểu tượng của hành tinh Sao Kim, là hành tinh phân phối quan trọng của cung năm.

Lý trí cụ thể; thể trí tập trung vào hình tướng: Thể trí cung năm tập trung vào sự kết tủa hoặc những thứ gây ra sự kết tủa. Trên khắp hành tinh và thái dương hệ này có rất nhiều trạng thái dao động của vật chất, mỗi trạng thái dao động trong số đó là sự kết tủa hoặc ngưng tụ từ một trạng thái vi tế hơn của vật chất. Mặc dù tất cả, trừ trạng thái thô nặng nhất trong số này, là vô hình đối với các giác quan đã phát triển hiện nay của con người, đối với các giác quan tinh vi thì ngay cả những trạng thái vi tế nhất của vật chất cũng là đối tượng và hữu hình — cụ thể, và là một khía cạnh của hình tướng.

Ngày nay, thể trí cung năm chủ yếu được sử dụng trong nghiên cứu vấn đề cõi vật lý thô đặc, nhưng càng ngày càng có nhiều thể trí nghiên cứu các trạng thái vi tế hơn. Những gì mà thể trí cung năm nỗ lực nghiên cứu phải được “nhìn tận mắt” theo nghĩa bóng, hay chính xác hơn, có thể cảm nhận được bằng các giác quan (dù thô thiển hay tinh tế). Loại thể trí này không có khuynh hướng tập trung vào những điều trừu tượng (trừ khi cung linh hồn có xu hướng như vậy). Đó là một thể trí tìm cách bảo tồn sự phân biệt giữa chủ thể bên trong và đối tượng bên ngoài; một khi sự phân biệt đó bắt đầu tan biến, giống như nó xảy ra trong các trạng thái thống nhất của tâm thức, thì sự hiểu biết về thực tại phải được tiếp cận một cách trực giác hơn, và định hướng cụ thể đặc trưng của thể trí cung năm vẫn tồn tại tính hữu dụng của nó. Tuy nhiên, loại thể trí này có thể có khả năng hoạt động trên một vòng xoắn ốc cao hơn, ít cụ thể hơn, như được gợi ý bởi Quyền Lực Từ cung năm: “Ba trí hợp nhất”. Chắc chắn linh hồn cung năm (vì linh hồn có thể được coi là một thực thể trí tuệ) có khả năng thể hiện những chức năng cao hơn và thống nhất này của thể trí.

Thể trí phân tích, phân biệt, tách biệt sâu sắc: Thể trí cung năm muốn “biết sự khác biệt”. Trong nỗ lực loại bỏ sự lẫn lộn (hoặc sự “trộn lẫn” không phù hợp của mọi thứ), nó phân tách một thứ này với một thứ khác cho đến khi mọi thứ được coi là riêng biệt. Tại một số điểm (như vật lý hiện đại đã cho chúng ta thấy) quá trình này bị phá vỡ, nhưng trong thế giới của tâm thức không gian ba chiều (“thuyết Newton”) bình thường, nó dẫn đến sự sáng tỏ. Xung lực đầu tiên của thể trí cung năm, khi bất kỳ đối tượng nàođược trình bày với thể trí [434] (cho dù cụ thể hay tinh vi), là “tách nó ra” và tìm ra “điều gì khiến nó là trở nên nổi bật”. Đối với những người có kiểu thể trí này, phân tích chính xác là hành động mở đầu cần thiết cho sự tổng hợp có ý nghĩa.

Thể trí sắc bén, sắc nét, định nghĩa: Những tư tưởng được tạo ra bởi thể trí cung năm có “những đường viền rõ nét.” Một thể trí có xu hướng phân biệt thứ này với thứ khác phải thật sắc nét, ‘lưỡi kiếm trí tuệ’ rất sắc bén. Thể trí cung năm tìm kiếm sự xác định, và do đó nỗ lực để xác định các thuật ngữ của nó. Khi một tư tưởng được xác định rõ ràng, nó được bảo vệ ngăn ngừa sự kết hợp vào một tư tưởng khác; nó trở thành một cấu trúc trí tuệ riêng biệt với các ranh giới rõ ràng. Đây là thể trí tốt nhất được dùng để xác định một thứ là cái gì và không là cái gì. Nó chấm dứt sự mơ hồ.

Quá trình tư duy chi tiết – tập trung vào những điều vụn vặt: Thể trí cung năm chú ý hoặc tạo ra nhiều sự phân biệt.  Lượng dữ liệu tuyệt đối mà nó xử lý nhiều hơn so với hầu hết các kiểu thể trí khác. Nó coi tất cả mọi thứ như bao gồm của nhiều mảnh nhỏ mà nó tìm cách xác định và thông hiểu. Thể trí cung năm có thể khá khó khăn trong việc hiểu một thứ như một tổng thể, vì nó dường như nhìn thấy (như côn trùng nhìn thấy) bằng “con mắt kép”. Khi một người trò chuyện với một cá nhân mà “không thể nhìn thấy khu rừng thay vì những cái cây”, ta có thể nghi ngờ về sự hiện diện của cung năm — thường ở cấp độ thể trí. Đây là một thể trí thích thú với những gì người khác coi là chuyện vặt; tuy nhiên, những gì là chuyện vặt đối với người này lại là kiến thức toàn diện với người khác. Đối với thể trí cung năm, không có chi tiết nào quá nhỏ bé để được coi là không liên quan.

Thể trí theo nghĩa đen: Thể trí cung năm ít có năng khiếu về nghĩa bóng, để nhìn một thứ này theo một khía cạnh khác. Một điều được nhìn thấy như nó vốn là. Sự chú ý tập trung vào bản thân sự vật, chứ không phải sự vật có thể có ý nghĩa gì hoặc nó có thể giống cái gì.

Người ta thấy một ví dụ về thể trí cung năm đang hoạt động trong việc thực hành giải thích Kinh thánh (hoặc các thánh thư khác) theo nghĩa đen — một cách cụ thể. Đối với một người theo câu chữ nghiêm ngặt, một từ có nghĩa là “chính xác những gì nó nói;” nó biểu thị một điều cụ thể, chi tiết, và không có gì khác. Thể trí cung năm (đặc biệt là trong các giai đoạn đầu của quá trình tiến hóa của cá nhân) không xem xét ở nhiều cấp độ giải thích, xem biểu tượng và ngụ ngôn như lời mời gọi đến sự nhầm lẫn. Nếu Đấng Christ xuất hiện vào “cuối thời đại” cưỡi trên một “con ngựa trắng”, thì đó sẽ là một con ngựa trắng thực sự “bằng xương bằng thịt”. Tất nhiên, kiểu chủ nghĩa theo nghĩa đen này là một dấu hiệu của sự vô minh, nhưng ngay cả ở những giai đoạn tiến hóa cao hơn, chủ nghĩa theo nghĩa đen vẫn còn tồn tại. Thể trí cung năm tìm cách mô tả một sự vật chính xác như nó vốn là — càng chính xác, càng cụ thể và càng theo nghĩa đen càng tốt, loại bỏ tất cả các phép suy luận, hàm ý triết học, theo nghĩa rộng, biểu tượng, v.v. Nó tìm kiếm thực tại thuần túy, không tô điểm.

Thể trí chân thật, sáng suốt (ban tặng ánh sáng): Thể trí cung năm ban cho “sức mạnh để đạt được ánh sáng về nhiều vấn đề” (Đường đạo trong kỷ nguyên mới, tập II, trang 437). Mục đích của tất cả các cuộc điều tra và thăm dò thuộc cung năm là “đưa sự thật ra ánh sáng”. Đây là một thể trí bẩm sinh rõ ràng và chân thật. Nó đấu tranh với sự thiếu hiểu biết che đậy những lĩnh vực cụ thể của cuộc điều tra, và thông qua sự quan sát và nghiên cứu một cách kiên nhẫn bền bỉ, biến sự tối tăm thành sự khai sáng. [435]

Thể trí xác định thực tế: Theo từ điển Webster, một thực tế là “một phần thông tin được trình bày dưới dạng thực tại khách quan”. Thể trí cung năm tách bạch cái thực khỏi cái không thực, sự thật khỏi sai lầm, và thực tế khỏi hư cấu. Trong nỗ lực của nhân loại để xây dựng nên tòa chân lý, sự thực tế là khối xây dựng cơ bản. Thứ chưa được xác minh là thực tế là một “viên đá không hoàn thiện” và việc đưa nó vào trong toà nhà mang đến nguy cơ mất ổn định cho toàn bộ cấu trúc. Thể trí cung năm đặt mỗi khẳng định về chân lý vào bài kiểm tra thông qua thực nghiệm. Nó sở hữu một “chủ nghĩa hoài nghi lành mạnh” nhằm bảo lưu sự xét đoán cho đến khi một thực tế bề ngoài có liên quan một cách thuyết phục đến phần chính yếu của thực tế đã được thiết lập trước đó.

Trí thực nghiệm, quy nạp: Thể trí cung năm xem xét các bằng chứng. Nó muốn “tự mình xem xét” và xét đoán sự quan sát và trải nghiệm cá nhân có giá trị lớn hơn nhiều sự chấp nhận không phê phán của bất kỳ hệ thống diễn giải định trước nào — bất kể được tôn kính đến mức nào.

Những người theo chủ nghĩa kinh nghiệm bắt đầu từ kinh nghiệm. Họ thu thập các quan sát, và về lâu dài, “ghép tất cả các mảnh lại với nhau”, họ đi đến một lý thuyết dường như giải thích những quan sát đó. Sau đó, lý thuyết đó được đưa vào thử nghiệm bằng cách đánh giá tiềm năng dự kiến của nó. Tương tự, những người có thể trí cung năm đó tin tưởng kiến thức dựa trên quan sát và thử nghiệm, hơn là kết luận dựa trên lý luận từ các giả định suy diễn (tức là không cần bằng chứng).

Thể trí mô tả, lạnh lùng, khách quan: Những người có thể trí cung năm thích xem xét mọi thứ một cách khách quan, “trong tầm tay,” và sau đó mô tả chính xác những gì họ nhìn thấy. Huyền thoại về tính khách quan khoa học tuyệt đối đã bị nổ tung bởi Nguyên tắc Bất định Heisenberg, và cuối cùng, người quan sát không bao giờ có thể hoàn toàn tách rời khỏi điều được quan sát, nhưng trong lĩnh vực kinh nghiệm bình thường, phương pháp tiếp cận khách quan, lạnh lùng vẫn có giá trị đáng kể.

Nếu một thể trí hoàn toàn là khách quan, nó tìm kiếm kiến thức thuần túy về một đối tượng — nằm ngoài bất kỳ sự biến dạng nào có thể nảy sinh do ảnh hưởng của cơ chế quan sát — đặc biệt là tính cá nhân của người quan sát. Thể trí cung năm thường có khả năng thực hiên chức năng như thể cô lập với các khía cạnh khác của cá nhân (các trường khác trong hệ thống năng lượng). Trong quá trình tìm kiếm chân lý, nó có thể đặt các sở thích, khuynh hướng và sự méo mó của cá nhân sang một bên, và “nhìn mọi thứ như chúng vốn là”.

Sự bám chấp trí tuệ: Khả năng của thể trí cung năm tự cô lập bản thân khỏi các khía cạnh khác của cơ cấu linh hồn/phàm ngã là một con dao hai lưỡi. Về mặt tích cực, nó có thể dẫn đến sự đánh giá cao sự thật, mặc dù hàm ý của sự thật đó có vẻ bất lợi về mặt cá nhân. Điều này có thể mang lại sự tự hiểu biết và chấm dứt tính ích kỷ và ảo cảm. Nhưng nó cũng có thể dẫn đến sự tách biệt của thể trí khỏi các năng lực đạo đức. Thể trí có thể tiếp tục theo đuổi sở thích của mình ngay cả khi những sở thích đó có tính chất phá hoại đối với cá nhân và xã hội. [436]

Thể trí cung năm, rất chú tâm vào sự thật và sự rõ ràng, nhận ra rằng có nhiều nguồn cản đường nó. Mục tiêu của nó là nhìn rõ, không bị méo mó và nhiễu loạn. Tuy nhiên, các phản ứng về thể chất và cảm xúc, cũng như sở thích và sở ghét cá nhân có thể làm rối loạn tầm nhìn của nó; vì vậy, các dòng cảm hứng cao hơn, bởi vì chúng rất thú vị và hấp dẫn, có thể thu hút người quan sát khỏi nhiệm vụ thể trí của y. Do đó, thể trí cung năm phát triển một cơ sở để tập trung hoàn toàn trên cấp độ của chính nó (cấp độ của thể trí cụ thể), tách mình ra khỏi tất cả các cấp độ khác của cá nhân— bỏ qua chúng một cách hiệu quả để sự minh mẫn trí tuệ của nó sẽ không bị làm phiền bởi bất kỳ ảnh hưởng nào không phải là trí tuệ, dù tích cực hay tiêu cực. Sau đó, những ảnh hưởng khác này có thể được đưa vào để mang lại ý nghĩa, bản chất và sự liên quan ngay lập tức đến những gì đã được khám phá.

Thể trí công bằng, không thiên vị: Nhà nghiên cứu mong muốn một cách nghiêm túc các kết quả nhất định sẽ có khả năng đạt được chúng. Sự phiến diện và thành kiến nảy sinh khi một người “quan tâm quá nhiều”. Thể trí cung năm có khả năng thực hiện một thái độ “không quan tâm” nhất định; tất cả đều giống nhau cho dù kết quả của cuộc điều tra diễn ra theo cách này hay cách khác, miễn là chúng đúng.

“Thiên lệch” thực sự là một “sự nghiêng” hoặc “dốc”. Do luật hấp dẫn, khi tồn tại sự thiên lệch, bất cứ cái gì tựa vào sự thiên lệch, theo nghĩa đen, sẽ rơi về điểm mà sự thiên lệch chạm vào cấp độ hoặc ngang cấp độ đó. Về mặt tâm lý, sự thiên lệch là một khuynh hướng làm cho thứ này trở nên hấp dẫn hơn thứ khác. Bản thân lực hấp dẫn về mặt nội môn có thể được coi là một khía cạnh của Định luật Hấp dẫn vĩ đại. Một cung năm mạnh mẽ trong hệ thống năng lượng dường như thấm nhuần nhận thức rằng năng lượng của sự hấp dẫn có thể làm sai lệch sự điều tra.

Một cách lý tưởng, thể trí cung năm có khả năng hoạt động không chịu ảnh hưởng bởi sự thiên vị; một cách lý tưởng, nó không có “độ nghiêng” trước khi điều tra. Đối với mục đích điều tra, nó khắc phục những tác động che khuất sự thật của Định luật Hấp dẫn. Không có gì kéo được nó về phía một quan điểm có lợi cho một quan điểm khác; từ vị trí cân bằng này (dựa trên sự tôn trọng tối cao đối với sự thật), nó có thể “không vụ lợi” và không thiên vị. Nó có thể suy nghĩ không bị che chắn bởi cái có thể được gọi là ‘khuynh hướng hấp dẫn của ham muốn.’ (Ham muốn cũng là một khía cạnh của Định luật Hấp dẫn.)

Theo truyền thống, những người cung sáu (họ dễ đáp ứng với mong muốn) được lấp đầy bởi sự thiên vị, trong khi những người ở cung năm đã tránh nó thành công hơn nhiều. Phương châm của Hội Thông Thiên Học thể hiện sự phát triển vượt bậc của cung năm so với cung sáu: “Không có Tôn giáo nào cao hơn Chân lý.”

Thể trí thăm dò, tò mò, hỏi han, điều tra, nghiên cứu: Một câu hỏi là một yêu cầu về ánh sáng — một lời khấn nguyện sự mặc khải cho điều chưa được biết. Thể trí cung năm chứa đầy các câu hỏi, và nó (kiên nhẫn) mong đợi câu trả lời. Đó là thể trí luôn kiên trì “nhìn vào vấn đề” cho đến khi nguyên nhân tiếp theo chưa được khám phá (trong một chuỗi các nguyên nhân không ngừng lùi xa) được đưa ra ánh sáng. Thông qua cuộc điều tra không ngừng, hết lớp này đến lớp khác của bí ẩn được “lột vỏ dần;” hết tấm màn che này đến tấm màn che khác được vén lên. Luôn luôn có một cái gì đó đằng sau điều hiển nhiên; mọi thứ đều có bí ẩn của nó. Những bí ẩn có thể tương đối trần tục hoặc bí ẩn sâu sắc [437]; trong cả hai trường hợp, chính thể trí cung năm được trang bị tốt nhất để “đi đến tận cùng” của những bí ẩn. (Tất nhiên, những suy nghĩ này sẽ áp dụng trực tiếp hơn vào linh hồn cung năm. Đừng bao giờ quên rằng linh hồn hoạt động trên ba cõi phụ cao hơn của cõi trí, và do đó, phẩm tính của linh hồn cũng là một phẩm tính trí tuệ. Linh hồn là “Nhà suy tưởng” thực sự, và cung của thể hạ trí chỉ có thể được coi là một cung phụ của cung linh hồn.)

Thể trí nhạy cảm với các mối quan hệ nhân quả: Mô hình nhân quả (như thường được hiểu) chỉ là một khía cạnh đặc biệt, giới hạn của một động lực phổ quát rất rộng lớn và phức tạp mà có thể được gọi là ‘quan hệ nhân quả đồng thời và đa chiều’ (một động lực trong đó Chúa-Sáng-Tạo ‘được chia nhỏ’ đến vô hạn là nguyên nhân đồng thời của vạn vật). Đồng thời, quan hệ nhân quả phổ quát là một quá trình hoàn toàn phi tuyến tính. Tuy nhiên, trong trường hợp đặc biệt cực kỳ hạn chế (nhưng hữu ích) của nguyên nhân và kết quả như thường được hiểu, cái có thể được gọi là một ‘đường lối nhân quả’ được xác định, và cả nguyên nhân và kết quả đều được truy nguyên theo kiểu tuyến tính — như rất nhiều quân domino đổ xuống. Sự đổ xuống của mỗi quân cờ domino vừa là nguyên nhân vừa là kết quả.

Thể trí cung năm rất nhạy cảm với cơ chế nhân quả. Khi nó tập trung vào một sự kiện trong một đường lối quan hệ nhân quả, nó có thể phát hiện bản chất của sự kiện trước đó và sau đó, và mối liên hệ giữa ba sự kiện này. Điều này cực kỳ hữu ích, cho dù trong khoa học hay trong các tình huống hàng ngày đòi hỏi sự hiểu biết thông thường về nguyên nhân và kết quả. Thể trí cung năm cũng là một công cụ tuyệt vời cho những người (trên bất kỳ cung nào) tìm cách đi theo (bằng đường lối phân tích hơn là trực giác) một ‘đường hồi quy’ đến Nguyên nhân Tối hậu, hay một ‘đường liên tiếp’ đến Kết quả Tối hậu. Mặc dù nó hiếm khi được sử dụng cho những yêu cầu tối hậu như vậy, nhưng nó có thể có giá trị trong việc hỗ trợ nhà điều tra triết học tiến hành một cách tuyến tính hướng về cả Alpha và Omega.

Thể trí kỹ thuật: Thể trí cung năm có thể xử lý “các kỹ thuật”. Tư tưởng và ngôn ngữ hàng ngày không liên quan đến kỹ thuật. Nói một cách thông thường, chúng là “quá nhiều” đối với thể trí đại chúng, và sẽ đặt ra gánh nặng trí tuệ quá lớn. Kỹ thuật là lĩnh vực của các nhà chuyên môn có thời gian và khả năng đi sâu vào “tất cả các chi tiết kỹ thuật”. Và tất nhiên, chuyên môn là lĩnh vực của những người được phú nhiều cho cung năm.

Sự hiểu biết phổ biến không phải là sự hiểu biết hoàn toàn. Trong xã hội ngày nay, chúng ta sử dụng nhiều thứ mà chúng ta không hoàn toàn hiểu — ô tô, lò vi sóng, máy bay, các loại vitamin, máy vi tính, v.v., rất rất nhiều thứ khác. Sự hiểu biết không đầy đủ của chúng ta về cách thức hoạt động của chúng không ngăn cản chúng ta sử dụng chúng để mang lại lợi ích lớn lao. Nhưng ở đâu đó, ai đó phải hiểu biết— mọi thứ về chúng. Rất có thể, những người hiểu tất cả các kỹ thuật, tất cả các chi tiết cụ thể, có một thể trí cung năm, hoặc rất dễ nhận thấy năng lượng cung năm trên các cấp độ linh hồn hoặc phàm ngã.

Như chúng ta đã thấy, thể trí cung năm không thể không tìm hiểu về các chi tiết và những sự phức tạp. Một sự hiểu biết về các kỹ thuật chỉ đơn giản là hiểu biết kỹ lưỡng. Thể trí cung năm đang “đi kỹ lưỡng” vào việc kiểm tra tất cả các chi tiết thích hợp. Nếu không nắm vững những chi tiết này, người ta không thể chắc chắn biết được “cách thực hiện”. Từ “kỹ thuật” được dựa trên [438]tiếng Hy Lạp “techne”, gợi đến nghệ thuật, thủ công và kỹ năng — nói ngắn gọn là khả năng để làm. Những người có thể trí cung năm tìm cách thu nhận loại kiến thức cho phép họ hành động; trong quá trình này, họ thấy cần phải nắm vững các tính năng kỹ thuật của lĩnh vực mà họ muốn hoạt động.

Thể trí toán học, định lượng, liệt kê, đo lường: Toán học vừa là một ngôn ngữ vừa là một công cụ phân tích. Nó là một ngôn ngữ chính xác hơn tiếng mẹ đẻ của một người, và do đó có thể tạo điều kiện cho việc phân tích đầy đủ hơn. Không thể tưởng tượng làm thế nào để bất kỳ môn khoa học chính xác nào có thể được phát triển nếu không có sự trợ giúp của toán học; ngôn ngữ thông thường sẽ tỏ ra không đầy đủ.

Thể trí cung năm tìm cách tạo ra trong tư tưởng và ngôn ngữ một “mô hình” của thực tại chính xác hơn bao giờ hết. Nó kiểm tra chặt chẽ một đối tượng hoặc trường nghiên cứu cụ thể và cố gắng xác định, phân loại và đưa vào tương quan tất cả các “bộ phận và mảnh ghép” của nó. Để làm được như vậy thì cần có toán học — liệt kê, định lượng và đo lường. Độ chính xác yêu cầu sử dụng con số. Thể trí cung năm, đòi hỏi sự chính xác, sử dụng con số để đạt được nó.

Về lâu dài, và sau khi được tinh chỉnh, mô hình được tạo ra để tương ứng và giải thích phần nhỏ của thực tại đang được kiểm tra, nhất thiết sẽ là một mô hình toán học. Trong tam giới (và có lẽ xa hơn nữa), thực tại được thể hiện tốt nhất thông qua một định nghĩa cơ bản của định luật tự nhiên, và định luật đó chỉ có thể được biểu thị một cách đầy đủ thông qua các phương trình toán học. Thể trí cung năm tìm cách tạo ra sự mô tả hoặc mô hình chính xác nhất có thể về những gì nó nhìn thấy. Toán học là công cụ thích hợp duy nhất để đạt được tính chính xác này.

Thể trí duy lý, kiên nhẫn: Thể trí cung năm rõ ràng là lý trí và kiên nhẫn. Từ “lý trí” liên quan đến “tỷ lệ” gợi ý ” việc tính toán” và cũng như từ trong tiếng Gothic “ga-rathjan,” có nghĩa là “đếm”. Do đó, chúng ta thấy mối quan hệ của tính hợp lý với các kỹ năng tính toán, toán học thường được sở hữu bởi thể trí cung năm. Theo một khía cạnh nào đó, tư duy dựa trên lý trí là tư duy đo lường được. Trong tư duy dựa trên lý trí chặt chẽ, có một nỗ lực để xác định “tỷ lệ” hoặc giá trị toán học của một tư tưởng này với một tư tưởng khác. Ngôn ngữ bình thường không phù hợp với tính hợp lý chặt chẽ; đó là lý do tại sao tư duy cung năm hoạt động nhiều trong ngôn ngữ toán học. Về mặt lý tưởng, tư duy duy lý có sự tương ứng chính xác về mặt toán học với thực tại. Về mặt lý tưởng, tư duy cung năm là tư duy chính xác về mặt toán học, không phóng đại; nó cố gắng “đo đạc chính xác” của mọi thứ. Nó tiến hành với sự cân nhắc, điều chỉnh một cách tương ứng các ký hiệu mô tả (các từ, chữ cái, sơ đồ, số, công thức, v.v.) với dữ liệu thô của kinh nghiệm.

Có một phẩm tính chịu kiểm soát và đo lường một cách dứt khoát đối với tư duy cung năm. Về mặt hành vi, điều này thường xuất hiện trong xu hướng của những người có thể trí cung năm với lời nói cách quãng của họ, khi họ tìm kiếm những từ cụ thể thể hiện chính xác ý nghĩa mà họ muốn truyền đạt.

Tính hợp lý (đo lường đúng và tỷ lệ phù hợp) không thể được duy trì khi suy nghĩ trở nên méo mó bởi các dòng cảm xúc phát sinh từ sự thiếu kiên nhẫn. Thể trí cung năm [439] khuất phục những thôi thúc và giục giã mang tính cảm xúc như vậy; nó không cho phép bản thân trở nên vội vã và xáo trộn bởi những đòi hỏi cảm xúc khăng khăng. Dục vọng muốn được thỏa mãn ngay bây giờ, nhưng tư tưởng rõ ràng, dựa trên lý trí, cần có thời gian. Vì vậy, thể trí cung năm tiến hành một cách kiên nhẫn (và do đó, hợp lý hơn) hướng tới các kết luận của mình. Một đầu mối hành vi quan trọng cho sự kiên nhẫn của loại thể trí này là xu hướng “suy nghĩ trước khi nói”. Quan sát kỹ bản chất con người sẽ cho thấy sự hiếm có tương đối của đặc điểm này.

Thể trí chỉ trích: Hạ trí là một vận cụ chia rẽ quen thói chỉ trích. Tùy thuộc vào cung của thể trí, tính chất và mức độ của những lời chỉ trích sẽ khác nhau. Sự chỉ trích thuộc cung năm phát sinh từ khả năng phát hiện lỗi. Thể trí cung năm nhận thấy những sai sót trên thực tế mà các loại thể trí khác có thể bỏ qua. Khi có động lực thích hợp, nó chỉ trích với tinh thần phụng sự chân lý. Nó chỉ đơn giản là chỉ ra những sai lầm để sửa chữa. Không có ác ý trong lời chỉ trích — chỉ là mong muốn giúp người khác “giữ sự thật của họ chính xác” và nhìn mọi thứ chính xác như chúng vốn là. Tuy nhiên, nếu sự kết tinh hoặc một sự cố chấp đã xảy ra, thì sự chỉ trích của thể trí cung năm sẽ trở nên gay gắt và phá hoại. Bất kỳ sự sai lệch nào khỏi cấu trúc của tư tưởng được chấp nhận sẽ bị coi là sai lầm, và thể trí sẽ điều phối tất cả nguồn lực của nó để “chứng minh” sự sai lầm đó.

Thể trí thiếu từ tính: Thể trí cung năm không “tô màu” cho những suy nghĩ của nó. Nó chỉ đơn giản là mô tả, với càng nhiều tính trung lập càng tốt. Tính trung lập không hấp dẫn; nó thiếu sự hấp dẫn về mặt cảm xúc (và sự phản đối về mặt cảm xúc). Loại thể trí này không tiêu khiển, cũng không tìm cách thu hút sự chú ý thông qua khẳng định kịch tính; nó chỉ đơn giản là thông tin. Từ tính như vậy sẽ phải phát ra từ một khía cạnh khác của hệ thống năng lượng của cá nhân đó.

Thể trí thiếu trực giác và thiếu tưởng tượng: Trong khi trí tưởng tượng và trực giác là những khả năng mà cả nhân loại sở hữu, một số loại thể trí “thân thiện” với việc trau dồi những khả năng này, còn những loại thể trí khác thì ít hơn. Thể trí cung năm (ít nhất lúc khởi đầu) thuộc vào loại sau.

Trí tưởng tượng và trực giác đòi hỏi một sự giải phóng tạm thời sự khắt khe trí tuệ. Những người “suy nghĩ quá nhiều” thì khó có thể tưởng tượng. Hình ảnh giàu trí tưởng tượng (như phương tiện cho những tư tưởng trực quan) thường tự chèn chúng vào ‘khoảng trống’ giữa các tư tưởng. (Trong cách tư duy của hầu hết mọi người, có rất nhiều khoảng trống!) Tuy nhiên, thể trí cung năm sắp xếp tư tưởng của nó một cách chặt chẽ, và giữ chúng như thể bằng một chiếc ‘kẹp trí tuệ’ để lại rất ít ‘không gian’ cho sự xâm nhập của một cái gì đó mới, một cái gì đó giàu trí tưởng tượng hoặc trực quan. Động cơ của ‘cái kẹp’ này là để duy trì sự toàn vẹn của tư tưởng bằng cách làm chệch hướng các dòng cảm xúc xâm nhập và gây rối. Thể trí cung năm thường thành công trong việc này, nhưng trong nỗ lực làm chệch hướng sự phi lý trí (tức là cảm xúc), nó cũng trả giá bằng việc làm chệch hướng một quan điểm siêu lý trí.

Tuy nhiên, trực giác là không thể tránh khỏi. Một khi thể trí cung năm đạt đến điểm khai ngộ rất cao, và một khi trí tuệ được đưa xa đến hết mức có thể, ranh giới giữa trí tuệ và trực giác sẽ dần mỏng đi. Cái có thể được gọi là ‘sự chật chội của [440] tâm thức cụ thể’ được giải phóng; ánh sáng trực giác sau đó hòa trộn với ánh sáng của trí tuệ, và thậm chí trí tưởng tượng ‘nguy hiểm’ cũng có thể được phép thâm nhập. [441]

 

Danh sách các tính chất suy đoán cho Thể trí cung Sáu

Trong tất cả các loại thể trí có thể có, đây có lẽ là loại thể trí hiếm hoi nhất. Thể trí và thể cảm xúc là hai trường phàm ngã có những tính chất hoàn toàn trái ngược nhau. Về mặt nguyên mẫu, trường trí tuệ được xác định bằng cung năm và trường cảm xúc bằng cung sáu—những con số này tương ứng với các cõi mà các trường được tìm thấy trên đó. Chân sư Tây Tạng, trong các ví dụ của mình về biểu đồ cung, đã chỉ ra rằng thực sự có thể có một thể cảm dục được phẩm định bởi cung năm; cũng có thể có chút ít khả năng về một thể trí được phẩm định bởi cung sáu—nhưng từ “chút ít” nên được nhấn mạnh.

Trong các tác phẩm của Chân sư Tây Tạng, thể trí cung sáu chỉ được đề cập liên quan đến Đức Phật và Giáo hội Công giáo! Theo ý kiến của tác giả, sẽ cực kỳ nghi ngờ rằng ai đó đọc cuốn sách này có thể trí cung sáu, mặc dù, có lẽ, cung phụ thể trí có thể là cung sáu, hoặc, có lẽ, linh hồn hoặc phàm ngã cung sáu có thể ‘phủ lên’ thể trí bằng một sự tô màu cung sáu. Trong mọi trường hợp, các suy đoán sau đây được đưa vào vì mục đích làm cho đầy đủ hơn là giá trị của việc chúng được sử dụng thường xuyên trong quá trình phân tích cung.

●      Sự tập trung trí tuệ nhất tâm không ngừng nghỉ

●      Quá trình suy nghĩ kết dính mạnh mẽ

●      Một vòng tròn trí tuệ khép kín

●      Nội dung tư tưởng lặp đi lặp lại quá mức

●      Thể trí nồng nhiệt và sự sùng tín

●      Thể trí cứng rắn, không linh hoạt

●      Sự thụ động về thể trí

●      Suy nghĩ hạn chế về mặt lý tưởng

 

Bình luận Suy đoán về Động lực của Thể trí Cung Sáu

Sự tập trung trí tuệ nhất tâm không ngừng nghỉ: Cung một và sáu là các cung nhất tâm nhất. Thể trí cung một duy trì nhất tâm thông qua sức mạnh của ý chí, và sau đó có thể nhanh chóng tách ra khi nhiệm vụ trí tuệ được hoàn thành. Thể trí cung sáu sẽ duy trì nhất tâm thông qua ‘sự hăng hái trí tuệ’, một tính chất rất nhạy cảm với động lực của ham muốn. Chỉ khi gặp trở ngại lớn nhất thì loại thể trí này mới có thể tách rời khỏi đối tượng của sự suy nghĩ thường xuyên của nó.

Có thể tưởng tượng rằng, khi một tinh linh trí tuệ (tức là thể trí) được phẩm định bởi cung sáu “lao vào” một “mục tiêu” trí tuệ cụ thể, thì không gì có thể làm chệch hướng nó hoặc làm nó phân tâm. Đây là một thể trí có thể hoàn toàn quên mất bất kỳ nhiệm vụ nào ngoài nhiệm vụ mà nó đã gắn bó. [442]

Trên vòng cao nhất của đường xoắn ốc, người ta có thể thấy rằng thể trí cung sáu của Đức Phật đã thực hiện một sự theo đuổi giác ngộ nhất tâm hoàn toàn không khoan nhượng. Mọi tư duy và kinh nghiệm đều được thực hiện để phục vụ cho lý tưởng cao cả đó.

Quá trình suy nghĩ kết dính mạnh mẽ: Thể trí cung sáu sẽ là thể trí không bao giờ “buông bỏ”. Thật thú vị khi nhận ra rằng toàn bộ triết lý của Đức Phật có thể được tóm tắt là ‘buông bỏ, và do đó chinh phục ham muốn.’ Thể trí của Ngài không bao giờ buông bỏ nhiệm vụ giải thoát hoàn toàn—Niết bàn (mặc dù, như Chân sư DK đã chỉ ra, Niết bàn chỉ là sự khởi đầu của “Con đường Vô tận”.)

Cung sáu nằm trên đường lối năng lượng thu hút hoặc từ tính: 2–4–6. Do đó, đối với thể trí cung sáu, sự bám chấp trí tuệ sẽ là đường lối ít đối kháng nhất. Dù tốt hay xấu, hầu như không thể làm cho thể trí này thoát khỏi những tư tưởng mà nó đã tự mình cam kết suy nghĩ. Trong trường hợp của Giáo hội Công giáo, sựkết dính này với một phạm vi tư duy hạn hẹp và đặc thù là rất rõ ràng. Cho đến rất gần đây, rất khó để thuyết phục Giáo hội mong muốn một “sự thay đổi quan điểm”. Hình thức bên ngoài đã thay đổi phần nào, nhưng có một phản xạ luôn luôn quay trở lại với những kiểu tư duy lỗi thời cổ xưa. Những người có thể trí cung sáu sẽ luôn đối mặt với thử thách học cách thả lỏng ‘sự bám chấp trí tuệ’ của họ để những suy nghĩ mới mẻ có thể xâm nhập.

Một vòng tròn trí tuệ khép kín: Có những thể trí cởi mở và những thể trí khép kín. Không gì khép kín hơn thể trí vốn được đảm bảo rằng nó tìm thấy chính xác những gì nó đang tìm kiếm. Có vẻ điều này hầu như luôn xảy ra với thể trí cung sáu. Một số tư tưởng nhất định sẽ được lưu giữ nhanh chóng trong vòng hào quang thể trí, được nhấn mạnh lặp đi lặp lại. Đó sẽ là khuôn mẫu của sự nhấn mạnh này, rằng tất cả những suy nghĩ khác tìm kiếm lối vào sẽ bị chệch hướng như thể bởi một bức tường không thể xuyên thủng. Do đó, sẽ có rất ít hoặc không có sự trao đổi các chất liệu trí tuệ, và các tình trạng trí tuệ bệnh hoạn và không cần thiết có thể phát sinh.

Nội dung suy nghĩ lặp đi lặp lại quá mức: Sẽ có rất ít hy vọng tìm thấy nhiều loại suy nghĩ trong giới hạn của trường trí tuệ cung sáu. Thay vào đó, người ta có thể sẽ tìm thấy sự đơn giản hoàn toàn của thể trí — không phải sự đơn giản khái quát và toàn diện của thể trí cung một, mà là sự đơn giản hạn hẹp, đơn sắc phát sinh từ một sự ít ỏi của tư tưởng.

Những gì một người thích làm, họ sẽ làm một cách lặp đi lặp lại. Điều này không có nơi nào đúng hơn là với những người được tô màu mạnh mẽ bởi cung sáu. Thể trí cung sáu sẽ lặp lại những suy nghĩ mà nó thích nghĩ. Những lý tưởng yêu quý, những chủ đề yêu thích, những dạng thức tư tưởng được ấp ủ — tất cả những thứ này sẽ bao gồm trong nội dung duy nhất của một thể trí như vậy.

Tất nhiên, trong trường hợp một cá nhân có thành tựu tiến hóa vượt trội như Đức Phật, những giới hạn này sẽ không được áp dụng. Sẽ vẫn có sự lặp lại, sự đơn giản và nhấn mạnh vào ý tưởng được yêu thích, nhưng vì minh triết uyên thâm của linh hồn, những phẩm chất đó sẽ phục vụ cho sự nghiệp giác ngộ và không hoạt động như một rào cản đối với ánh sáng. [443]

Thể trí nồng nhiệt và sùng tín: Thể trí nồng nhiệt và sùng tín thường là những tính chất gắn liền với bản chất cảm dục, nhưng người ta có thể hình dung một thể trí dễ kích động, nhiệt tình, rực lửa — một tinh linh trí tuệ cung sáu luôn háo hức theo đuổi nhiệm vụ của mình. Khi được chỉnh hợp với năng lượng Sao Hỏa (6B), đây sẽ là thứ có thể được gọi là một ‘thể trí cảnh giác’, hiếm khi nghỉ ngơi, luôn thúc giục bản thân (có hoặc không có sự chỉ đạo và giám sát của “người bên trong”). Về mặt lý thuyết, thể trí cung ba và thể trí cung sáu cùng chia sẻ đặc điểm chung là sự nỗ lực không ngừng. Có lẽ chúng cũng sẽ khó bị kiểm soát như nhau. Cả hai đều là những thể trí không “biết khi nào nên bỏ cuộc.”

Trí lực cứng nhắc, thiếu linh hoạt: Một số cung tạo ra sự kết tinh và cứng nhắc: cung sáu là một trong số đó, và nó thực hiện điều đó rất nhanh chóng. Những tư tưởng cung sáu sẽ được siêu tích điện với năng lượng rực lửa (đặc biệt nếu sao Hỏa là hành tinh điều khiển cung sáu). Trong bất kỳ trường nào của hệ thống năng lượng mà cung sáu chiếm ưu thế, người ta tìm thấy tính mãnh liệt. Sự mãnh liệt trí tuệ sẽ là một nguyên tắc chủ đạo của thể trí cung sáu. Khi một hình tướng chịu sự tăng cường liên tục, nó sẽ trở nên cứng nhắc và thiếu linh hoạt; năng lượng quá tải mạnh mẽ làm hạn chế khả năng vận động của năng lượng. Những tư tưởng cung sáu sẽ mang điện áp đáng kể, nhưng không có độ mềm. ‘Hình dạng’ của tư tưởng sẽ chống lại sự thay đổi. Do đó, thể trí cung sáu sẽ là một thể trí đặc biệt khó thay đổi.

Tính thụ động trí tuệ: chúng ta biết rằng một khía cạnh của năng lượng cung sáu là cực kỳ thụ động và dễ tiếp nhận. Về mặt lý thuyết, hành tinh truyền tải khía cạnh năng lượng cung sáu này là Sao Hải Vương. Ảnh hưởng của cung sáu cũng có xu hướng đến sự cả tin. Có thể thấy rằng loại thể trí cung sáu (6A) này sẽ tiếp nhận một cách bừa bãi các luồng tư tưởng phát ra từ bất kỳ nguồn nào mà nó cho là lý tưởng hoặc đặc biệt (không tiếp thu bừa bãi mọi thứ — như được cho là trong trường hợp cung hai hơn). Thể trí cung sáu sẽ “lặp lại chính xác những gì nó đã được nghe kể” bởi một nguồn đáng trân trọng như vậy, “nuốt chửng mọi thứ.” Sự sùng tín tột độ của một thể trí như vậy sẽ nâng cao tính nhạy cảm siêu chọn lọc của nó. [444]

 

Danh sách các tính chất suy đoán cho Thể trí cung Bảy

Những tính chất được liệt kê dưới đây cũng mang tính suy đoán cao, nhưng chúng ta có sự đảm bảo của Chân sư Tây Tạng rằng thể trí cung bảy thực sự xuất hiện thường xuyên nhất định xung quanh thời kỳ điểm đạo thứ nhất (xem, The Rays and the Initiations, trang 570, trang 574 –575). Vì có hàng ngàn người đã thực hiện cuộc điểm đạo này, và vì nhân loại nói chung đang chuẩn bị cho sự mở rộng lớn lao này của tâm thức, nên có vẻ chính đáng khi giả thuyết về bản chất của thể trí cung bảy.

Hơn nữa, vì cung bảy đang bắt đầu biểu hiện với sức mạnh như vậy, nên nó có thể sẽ bắt đầu tô màu cho tất cả các trường phàm ngã, bao gồm cả thể trí, ở mức độ nhiều hay ít. Ngoài ra, trong Thời đại Bảo bình sắp tới, sẽ có rất nhiều linh hồn cung bảy. Trong trường hợp của những người chí nguyện và đệ tử, cung linh hồn chắc chắn có tác động ‘phủ lên‘ trên động lực của thể hạ trí, vì cả linh hồn và hạ trí đều được tìm thấy trên cõi trí. Vì những lý do khác nhau, ảnh hưởng của cung bảy có thể được cảm nhận trong trường hạ trí của nhiều người.

●      Thể trí xây dựng – xây dựng một tòa tư tưởng

●      Thể trí tạo khuôn mẫu

●      Thể trí tổ chức, sắp xếp, phân loại

●      Trí Phối hợp, tổng hợp

●      Trí nhớ xuất sắc

●      Thể trí chuẩn hóa — lập trình và thường quy hóa phương pháp tiếp cận các nhiệm vụ trí tuệ

●      Sản xuất các hình tư tưởng rõ ràng như pha lê

●      Thể trí cực kỳ chi tiết

●      Sự quan tâm đặc biệt đến hình tư tưởng và lời nói; hình thức diễn đạt

●      Thể trí được quy định bởi thói quen, có thể đoán trước được

●      Thể trí kém thích nghi, thiếu linh hoạt, thiếu ngẫu hứng

●      Sự phù hợp với “các quy tắc” của tư tưởng

●      Thể trí bắt chước

●      Những lời khẳng định và công thức vận dụng trí óc phép thuật, thần chú

●      Thể trí biểu tượng hoá một cách tự động

●      Thể trí hoạt động nhịp nhàng, theo chu kỳ

●      Thể trí ‘kết tinh’, vật chất hóa

●      Sự kiên định về trí tuệ

[ 445 ]

Bình Luận Mang Tính Suy Đoán Về Động Lực Của Thể Trí Cung Bảy

Thể trí xây dựng – xây dựng một tòa tư tưởng: Cung bảy và cung hai là hai cung có liên quan nhiều nhất đến quá trình xây dựng; chúng vốn có tính xây dựng. Với thể trí cung bảy, người ta sẽ mong đợi sự bổ sung tư duy một cách cẩn thận và mang tính xây dựng cho đến khi một hệ thống tư duy vững chắc được hình thành. Một thể trí như vậy sau đó sẽ phản ứng với mọi thách thức một cách có hệ thống.

Trí lực tạo khuôn và tạo hình: Cung bảy truyền cảm hứng cho việc tạo ra các khuôn mẫu chính xác của các mối quan hệ; nó là “Cung của… sự sắp xếp chính xác.” Khi được áp dụng cho trường trí tuệ, cung này sẽ kích thích khả năng tư duy theo sơ đồ và hình học, sắp xếp nội dung tư tưởng trong các thiết kế có khuôn mẫu tốt. Ngoài ra, các chuỗi tư tưởng, một khi đã được thiết lập, sẽ có xu hướng xảy ra theo các khuôn mẫu không thay đổi. Một số thể trí chủ yếu suy nghĩ bằng lời nói — trong khi cung bảy liên quan nhiều đến âm thanh và thần chú, nó cũng có khả năng khác thường về tư duy “không gian”; nó sẽ là một người tạo bản đồ xuất sắc, cho dù cho thế giới bên trong hay bên ngoài.

Trí lực tổ chức, sắp xếp, phân loại: Cung bảy, trên hết, là cung của trật tự. Khi phẩm định thể trí, nó sẽ tạo ra trật tự trong trường trí tuệ, dẫn đến thể trí được tổ chức tốt một cách tinh túy (mặc dù, tất nhiên, thể trí cung năm cũng có thể được tổ chức tốt). Trật tự dựa trên vị trí phù hợp: “một nơi cho mọi thứ và mọi thứ ở đúng vị trí của nó.” Sự tấn công dữ dội khủng khiếp của dữ liệu ảnh hưởng đến thể trí phải được sắp xếp và phân loại. Có lẽ tinh linh thể trí cung bảy sẽ có khả năng phi thường để xử lý dữ liệu thành một “hệ thống lưu trữ trí tuệ” được tổ chức tốt mà từ đó có thể nhanh chóng tìm thấy hoặc tham chiếu chéo bất kỳ mục thông tin nào. Một thể trí như vậy sẽ hiếm khi “mất dấu” nội dung trí tuệ; ý tưởng sẽ không “trốn thoát”, cũng như không có sự lơ đãng.

Theo nhiều khía cạnh, thể trí và bộ não cùng đã là một “bộ xử lý dữ liệu” tâm sinh lý phi thường, những tiềm năng to lớn của chúng vẫn chưa được hiểu rõ. Khi thể trí nằm trên cung bảy (và đặc biệt là khi não bộ cũng vậy), có lẽ sẽ có rất nhiều bằng chứng cho những tiềm năng tổ chức đáng kinh ngạc của “bộ xử lý” này.

Thể trí phối hợp, tổng hợp: Cung bảy luôn tạo thuận lợi cho việc tạo ra các cấu trúc có tổ chức — những tổng thể hoạt động mạch lạc. Nhiều bộ phận của một tổng thể trở thành một tổ chức hoạt động trơn tru khi chúng được phối hợp và tổng hợp. Cách thức thúc đẩy sự tổng hợp thay đổi theo từng cung; đối với cung bảy, sự tổng hợp được thúc đẩy bằng cách thiết lập mối quan hệ có tổ chức được xác định một cách rõ ràng giữa mọi bộ phận với tất cả các bộ phận khác, và giữa mọi bộ phận với tổng thể.

Khi năng lượng cung bảy được áp dụng cho trường trí tuệ, người ta sẽ mong đợi một khả năng kết hợp dữ liệu mới một cách có tổ chức vào một hệ thống tư duy đã hoạt động trơn tru. Trong cuộc sống hàng ngày, người ta không thể tránh khỏi việc bắt gặp những tư tưởng và trải nghiệm mới. Thể trí cung bảy sẽ không hài lòng với việc lưu trữ [446] những suy nghĩ như vậy ở ‘bên ngoài’ cấu trúc tư tưởng hiện tại của nó; thay vào đó sẽ có một xu hướng mạnh mẽ để tích hợp chúng, tìm kiếm (nếu có thể) “nơi thích hợp” cho chúng. Nếu những tư tưởng và kinh nghiệm mới không thể được kết hợp một cách có tổ chức trong “hệ thống hoạt động” của thể trí, chúng sẽ bị từ chối. Cung bảy cho thấy xu hướng từ chối cái không “phù hợp”.

Trí nhớ xuất sắc: Trí nhớ thất bại vì nhiều lý do, một là sự nhầm lẫn trong hệ thống sắp xếp và phân loại thông tin của thể trí/ não bộ. Một chương trình máy tính được viết một cách khó hiểu hoặc không thanh thoát sẽ chậm hơn, kém hiệu quả và thậm chí đôi khi có thể bị trục trặc. Một số loại thể trí nhất định gặp khó khăn trong việc truy xuất thông tin. Có lẽ, điều này sẽ không xảy ra với thể trí cung bảy, thể trí này sẽ “biết mọi thứ ở đâu” và “làm thế nào để lấy được nó.” Trật tự có thể tạo điều kiện cho tốc độ và hiệu quả. Trong một môi trường có trật tự, bất kỳ vật phẩm nào cũng có thể được tìm thấy nhanh chóng hơn là trong một môi trường hỗn loạn. Cung bảy có lẽ sẽ tạo ra sự tổ chức trí tuệ tuyệt vời, điều này không thể không tạo điều kiện cho việc truy xuất (tức là trí nhớ) thông tin đã lưu trữ.

Thế trí chuẩn hóa — lập trình và thường quy hóa phương pháp tiếp cận các nhiệm vụ trí tuệ:

Thể trí cung bảy sẽ dễ dàng phát triển các đường lối tư duy được chuẩn hóa; nó có hiệu quả và tiết kiệm để làm như vậy. Nó sẽ không phải là một thể trí được biết đến với khả năng thích ứng; một số loại kích thích nhất định sẽ nhận được một loại phản ứng nhất định—một phản ứng khá tiêu chuẩn. Các khuôn mẫu tư tưởng sẽ phụ thuộc vào việc “lập trình”. Một số chuỗi tư duy nhất định sẽ được xây dựng, tập dượt và thành thói quen. Mối nguy hiểm sẽ là sự phát triển của cái có thể được gọi là một “trí lực sổ tay hướng dẫn” như vậy đã được chứng minh trong các chính trị gia.

Có thể thấy rằng thể trí cung bảy sẽ dễ dàng phụ thuộc vào sự quy định. Những người có một thể trí như vậy sẽ mong muốn suy nghĩ ‘đúng đắn’—không nhất thiết phải chính xác (như trường hợp của thể trí cung năm), nhưng đúng đắn (tức là theo cách được một cơ quan có thẩm quyền hoặc hệ thống uy tín nào đó chấp nhận). Một khi các công thức cho ‘tư duy đúng đắn’ đã được khám phá, chúng sẽ được lập trình vào hệ thống tư duy của thể trí giống như các chương trình của máy tính, do đó đảm bảo tính khả dụng và sử dụng tự động của chúng.

Tạo ra các hình tư tưởng rõ như pha lê: Các hình tư tưởng được tạo ra bởi thể trí cung bảy sẽ có các đường nét cực kỳ rõ ràng và sắc nét. Cung bảy không thích sự lộn xộn dưới bất kỳ hình thức nào. Nó là cung của hình tướng hoàn thiện; các hình tướng không thể hoàn thiện nếu chúng bị vật liệu thừa cản trở, hoặc nếu các đường nét bao quanh của chúng mơ hồ và không rõ ràng. Cung năm cũng vậy, tạo ra những tư tưởng với những đường viền sắc nét, nhưng ít có ý nghĩa về “kiến trúc” hay mỹ lệ của hình tướng. Thể trí cung năm tạo ra các đường nét rõ ràng và sắc nét nhằm mục đích chính xác và như một công cụ tạo điều kiện thuận lợi cho việc truy cầu kiến thức; đối với thể trí cung bảy, sự rõ ràng có liên quan đến chiều kích thẩm mỹ và nhu cầu về trật tự.

Thể trí cực kỳ chi tiết: Đây là một thể trí có thể quản lý chi tiết xuất sắc, để quan tâm đến từng chi tiết nhỏ. Trên thực tế, cần phải phân biệt điều gì quan trọng với điều gì không quan trọng. Trong chủ đề biểu lộ, việc quản lý đúng cách “những điều nhỏ nhặt” thường là yếu tố quyết định sự thành công. [447]

Trên các cõi cao hơn của thái dương hệ của chúng ta, người ta nói rằng một sự đơn giản vĩ đại chiếm ưu thế. Tuy nhiên, cõi thấp nhất hoặc thứ bảy là cõi mà trên đó có sự khác biệt vĩ đại (và do đó rất chi tiết). Bằng cộng hưởng số, cung bảy hòa hợp với cõi thứ bảy nhất. Theo đó, thể trí cung bảy sẽ tập trung vào cõi vật lý với tất cả “đầu vào” mang tính giác quan chi tiết của nó. Có “trong thể trí” nhiều cân nhắc chi tiết liên quan đến sự tồn tại của bất kỳ hình tướng nào trên cõi vật lý, nó có thể sẽ là một công cụ biểu lộ xuất sắc, và cũng để duy trì ý tưởng vốn đã được biểu lộ.

Một sự quan tâm lớn đến hình tư tưởng và lời nói — hình thức diễn đạt: Thể trí cung bảy sẽ nghiêng về tư duy và lời nói thích hợp. Sẽ luôn có một tiêu chuẩn tham chiếu — một khuôn mẫu mẫu mực để có thể so sánh hình tư tưởng và lời nói. Một cá nhân như vậy thường tự hỏi bản thân: “Tôi có đang nghĩ và nói với ‘hình thức tốt’ không?” Thể trí cung bảy sẽ là thể trí “tuân thủ luật pháp”; nó sẽ hoạt động trong những giới hạn nhất định mà theo bản năng, nó sẽ không vượt quá.

Thể trí có khả năng đoán trước, được đào tạo bài bản, quy định bởi thói quen: Một số người không bao giờ biết họ sẽ nghĩ gì hoặc nói gì tiếp theo. Điều này sẽ không xảy ra nếu thể trí của họ được phẩm định bởi cung bảy. Nó sẽ là một thể trí có khuynh hướng phản ứng thích hợp. Nếu tình trạng hoàn cảnh hoặc nội tâm đã được biết trước, thì phản ứng của thể trí đối với tình trạng đó có thể được dự đoán khá dễ dàng.

Trong tất cả các loại thể trí, có lẽ thể trí cung bảy là loại dễ huấnluyện nhất. Tinh linh thể trí cung bảy sẽ là (đối với một sự sống tiến hóa giáng hạ “mù quáng và bất kham”) khá phù hợp với định luật. Quá trình huấn luyện liên quan đến việc tạo ra một tập hợp các phản ứng có điều kiện mong muốn; kết quả là hành vi có thể dự đoán được. Nếu thể trí cung bảy được huấn luyện tốt (theo một mô thức tuyệt vời), nó sẽ chứng tỏ là một công cụ đáng tin cậy một cách khác thường trong việc điều chỉnh hoạt động phàm ngã — đặc biệt là hoạt động thể chất. (Vì loại thể trí này sẽ được tìm thấy vào thời điểm cuộc điểm đạo đầu tiên được thực hiện trong quá trình tiến hóa — một cuộc điểm đạo trong đó sự kiểm soát đối với yếu tố vật chất phải được chứng tỏ — người ta có thể thấy sự cần thiết của loại điều chỉnh này).

Tuy nhiên, nó sẽ là một thể trí dễ dàng tuân theo sự chuyên chế củathói quen. Các phản ứng tự động khác nhau (rất dễ dàng có được) có thể không hòa hợp với linh hồn, và thay vì đóng vai trò như một công cụ đáng tin cậy của quá trình tiến hóa tinh thần, thể trí cung bảy có thể chứng thực một nguồn gốc của những thói quen thuộc thể trí mang tính cản trở — các chuỗi suy nghĩ lặp đi lặp lại và dai dẳng vốn đi ngược lại với sự giác ngộ tinh thần, và kiên định chống lại sự thay đổi. Một lần nữa vì loại thể trí này chỉ có thể xuất hiện ở “đệ tử thức tỉnh”, mức độ nghiêm trọng của tình trạng như vậy không thể là không vượt qua được. [448]

Đối với thể trí cung bảy, các chuỗi suy nghĩ tự động sẽ có động lực riêng của chúng. Việc tái huấn luyện tư tưởng sẽ là một điều cần thiết liên tục, nếu không thì hoạt động trí tuệ sẽ không phản ánh được sự mặc khải liên tục từ linh hồn.

Thể trí thiếu thích nghi, không linh hoạt, thiếu tính tự phát: Trong thể trí cung bảy, một khi một khuôn mẫu đã được thiết lập, thì nó sẽ khó bị thay đổi nhất. Một chương trình máy tính được thiết kế để chỉ thực hiện một số thủ tục nhất định chứ không phải những thủ tục khác. Các ‘thủ tục thuộc thể trí’ được lập trình trước chắc chắn không thể chấp nhận được và không linh hoạt khi đối mặt với những thách thức và cơ hội liên tục thay đổi. Những người có thể trí cung bảy sẽ phải thường xuyên nhận thức được sự cần thiết phải “lập trình lại” suy nghĩ của họ, để đáp ứng với các điều kiện thay đổi. Sở dĩ như vậy bởi vì trong loại thể trí này, sự kết tinh của các kiểu mẫu suy nghĩ có thể xảy ra quá nhanh. Rõ ràng, nếu các chương trình tốt và đã tính đến các loại phản ứng theo yêu cầu của môi trường, thì hoạt động trí tuệ sẽ hiệu quả một cách khác thường. Nhưng các chương trình có thể không tốt như vậy. Trong mọi trường hợp nói chung, giống như cung bảy thể hiện sự tôn trọng tiền lệ, thể trí cung bảy, có lẽ, cũng thường bị ảnh hưởng mạnh mẽ bởi điều kiện quá khứ của nó. Điều này sẽ ức chế tính tự phát. Khi nói chuyện với những người như vậy, người ta có thể “luôn biết họ sẽ nói gì.”

Sự phù hợp với “các quy tắc” của tư tưởng: Những người cung bảy luôn mong muốn tuân theo các quy tắc (hoặc thực hiện chúng, và sau đó tuân theo chúng). Bất cứ điều gì họ làm, họ muốn làm một cách chính xác. Việc bổ sung từ “đúng” trước bất kỳ danh từ hoặc phân từ nào chỉ một dạng hành vi, mô tả mục tiêu của họ: hành động đúng, lời nói đúng, cảm giác đúng, mối quan hệ đúng đắn, quy trình phép thuật đúng, v.v., và tất nhiên, suy nghĩ đúng.

Bất cứ khi nào có việc gì quan trọng cần thực hiện, người ta có thể yên tâm rằng có những danh sách các quy tắc hướng dẫn người thực hiện. Trên tất cả, người cung bảy không muốn bước ra khỏi hàng. Cá nhân có thể trí cung bảy sẽ một cách bẩm sinh biết rằng có một “cách đúng” để suy nghĩ, và sẽ tuân thủ một cách cực kỳ cẩn thận các quy tắc để làm như vậy. Trong trường hợp như vậy, quá trình suy nghĩ sẽ được kiểm soát cao độ; những dòng tư tưởng nhất định sẽ được nối tiếp liên tục, những dòng tư tưởng khác sẽ bị tránh né hoàn toàn. Trong tất cả các loại cung, những loại cung được quy định mạnh mẽ bởi cung bảy tôn trọng điều cấm kỵ nhấtđiều đó (thường không có lý do chính đáng) “đơn giản là không được thực hiện”.

Bởi vì các quy tắc của tư tưởng là tiêu chuẩn và có thể dự đoán được, những tư tưởng nảy sinh từ việc tuân theo các quy tắc đó cũng là tiêu chuẩn và có thể dự đoán được. Thể trí cung bảy sẽ không phải là một vận cụ phù hợp để thúc đẩy tính cá nhân (tất nhiên, trong khi đó, thể trí cung một — tạo ra các quy tắc riêng của mình khi nó tiến triển — sẽ thúc đẩy tính cá nhân).

Thể trí bắt chước: Xã hội hóa là một hình thức huấn luyện phát sinh thông qua sự bắt chước. Thể trí cung bảy dễ dàng được huấn luyện một cách bẩm sinh là một thể trí bắt chước. Cung một đại diện cho gốc trung tâm (và cá nhân được phẩm định bởi cung một thường xuyên hoạt động như một định luật đối với bản thân); cung bảy đại diện cho vùng ngoại vi (và cá nhân được phẩm định bởi nó tìm kiếm [449] một cấu trúc bên ngoài của định luật vốn đã được thiết lập từ trước mà y tìm cách tuân thủ). Sự bắt chước là biểu hiện của một khuôn mẫu bên ngoài.

Thể trí cung bảy chủ yếu xuất hiện vào thời điểm trong quá trình tiến hóa khi các cá nhân tìm cách được hướng dẫn bởi khuôn mẫu chính xác của một định luật cao hơn vào lúc nó ảnh hưởng đến cuộc sống trên cõi vật chất của y. Y biết mình phải tuân thủ định luật để đạt tiến bộ về mặt tinh thần, và y tìm cách làm như vậy trong mọi trường hợp cụ thể. Khuôn mẫu được coi là ở bên ngoài và y tìm cách bắt chước nó. Thể trí cung bảy dễ dàng bị ấn tượng bởi một khuôn mẫu như vậy và được huấn luyện để suy nghĩ phù hợp với nó (tức là bắt chước nó).

Thể trí có tính phép thuật, thần chú – sử dụng dụng thần chú và công thức tư tưởng: Cung bảy liên quan nhiều đến phép thuật hơn bất kỳ cung nào khác. Do đó, có thể hợp lý khi cho rằng thể trí cung bảy, theo một nghĩa nào đó, sẽ là một “thể trí có tính phép thuật”. Phép thuật có thể được nghĩ đến như là khả năng ép buộc hành động vật lý thông qua vận cụ của một số hình thức nhất định (và công thức) của tư tưởng và lời nói. Thể trí cung bảy theo một cách tự nhiên sẽ tập trung vào sự biểu hiện vật lý; hơn nữa, nó sẽ tạo ra các chuỗi hoặc các thói quen của tư tưởng và lời nói vốn sẽ chứng tỏ hiệu quả trong việc tạo ra các kết quả trên cõi vật lý. Nó cũng sẽ có xu hướng tư duy theo các chuỗi tư tưởng vốn đã được cơ quan có thẩm quyền có uy tín phê chuẩn. Ở “phía sau” của mỗi thể trí cung bảy ẩn giấu suy nghĩ rằng, “Nếu tôi nghĩ điều này, thì điều đó sẽ xảy ra.” Đây là tư duy có tính phép thuật.

Vì lời nói là sự phản ánh của tư tưởng, nên các nhà huyền thuật đều biết những ngôn từ phép thuật (được hỗ trợ bởi tư tưởng thích hợp) “làm cho mọi thứ xảy ra”. Cung bảy có mối liên hệ mật thiết với âm thanh, và có thể cho rằng thể trí cung bảy sẽ là một vận cụ có giá trị trong việc tạo ra các dạng từ ngữ, hoặc các chuỗi lời nói mang tính công thức có hiệu quả trong việc tạo ra một số kết quả cụ thể trên cõi vật lý. Trong bất cứ trường hợp nào, việc kiểm tra kỹ lưỡng của tư duy cung bảy có thể sẽ tiết lộ sự phụ thuộc về mặt trí tuệ vào các công thức bằng lời nói mà người suy tưởng tin là quan trọng trong việc thực hiện các mong muốn của mình. Các công thức này có thể ở dạng những lời cầu nguyện, sự khẳng định, những khẩu hiệu quảng cáo, v.v. (được sử dụng theo cách nghe được hoặc không nghe được). Dù chúng ở dạng cụ thể nào, thì các công thức sẽ được tạo ra để “có được các kết quả” —một lần nữa, chính là quá trình huyền thuật.

Thần chú là công thức bằng lời nói có hiệu lực đã được chứng minh. Chúng được sử dụng để tạo ra hoặc khẳng định lại các điều kiện và mối quan hệ mà người sử dụng nghĩ về vật được mong ước. Có lẽ, thể trí cung bảy sẽ là một “thể trí có tính thần chú”, sử dụng thần chú đã được thiết lập sẵn hoặc tạo ra thần chú của riêng nó, tất cả với mục đích mang lại sự thay đổi theo một cách vốn chỉ có thể được coi là huyền thuật.

Thể trí biểu tượng hóa một cách tự động: Đây là một phẩm tính khá mang tính suy đoán, nhưng là một phẩm tính hợp lý. Chức năng của cung bảy chính là thể hiện các ý tưởng trong hình thức hoàn hảo. Linh hồn cung bảy (và có lẽ cả phàm ngã cung bảy) không giỏi hình dung lắm, và vì vậy chúng liên tục tạo ra các hình thức ngoại hiện trên cõi vật chất như là những biểu hiện mang tính biểu tượng của ý tưởng. Phong trào Tam Điểm (liên quan đến cung bảy [450]) và các nhà thờ thiên về nghi thức khác nhau trên thế giới đã tạo ra vô số các hình thức biểu tượng ngoại hiện như vậy.

Cũng có thể là thể trí cung bảy (dù không nhất thiết là một thể trí có nhiều khả năng về “màu sắc”) phản ứng với ấn tượng của các ý tưởng bằng cách tạo ra các hình dạng trí tuệ (có thể là một hình dạng không gian, được phân định rõ ràng) vốn biểu hiện và tượng trưng cho những ý tưởng đó. Có thể cho rằng các hình dạng biểu tượng thường có bản chất hình học (dựa trên tính hợp lý của một tiềm năng tạo mô hình phát triển cao trong thể trí cung bảy). Vì vậy, thay vì trình bày những ý tưởng bằng lời nói (mà họ cũng rất có khả năng), các cá nhân có thể trí cung bảy sẽ trình bày các hình thức biểu tượng hoặc các biểu đồ để truyền đạt ấn tượng mà họ đã nhận được.

Cần phải nói lại rằng các tinh linh thể trí là một thực thể tiến hóa giáng hạ với một “sự sống của riêng nó”. Do đó, một số hoạt động trí tuệ là những phản ứng tự động chứ không phải là những hoạt động có chủ ý bởi “bản sắc bên trong” – Chân ngã. Do đó, các dạng khuôn mẫu sẽ tự động xuất hiện mà không nhất thiết phải tốn công sức xây dựng từ phía người suy tưởng. Điều này không có nghĩa là người suy tưởng (người vốn không phải là thể trí, điều này cần được ghi nhớ) không thể chủ tâm tạo ra các khuôn mẫu khi làm việc trong trường trí tuệ cung bảy — nếu anh ta chọn làm như vậy.

Thể trí hoạt động nhịp nhàng, theo chu kỳ: Cung bảy mang lại sự tôn trọng nhịp điệu như một nguyên tắc tổ chức; do đó, có thể mong đợi rằng thể trí cung bảy sẽ hoạt động một cách nhịp nhàng, được điều chỉnh tốt, với những chu kỳ khá dễ đoán của riêng nó. Tất cả các vận cụ thái âm (ba “trường” của phàm ngã) đều bị tác động bởi ‘thủy triều’ — thường xuyên dao động của các luồng năng lượng sinh động. Điều này có thể được cảm nhận dễ dàng ở thể chất và cảm xúc, nhưng có lẽ người ta ít chú ý hơn đến các chu kỳ trí tuệ. Một cuộc điều tra về “nhịp sinh học” đã phổ biến khái niệm về các chu kỳ thể chất, cảm xúc và trí tuệ, nhưng vẫn còn rất ít người hiểu được.

Có thể giả định một cách hợp lý rằng thể trí cung bảy sẽ phản ứng với các chu kỳ như vậy một cách đáng tin cậy và đều đặn hơn so với bất kỳ thể trí thuộc cung nào khác. Đây sẽ không phải là thể trí có khả năng suy nghĩ không ngừng, giống như thể trí trên cung ba hoặc có lẽ là cung sáu. Đó sẽ là một thể trí tôn trọng sự cần thiết cho cả hoạt động những khoảng thời gian chuyển tiếp (nhưng không giống như thể trí cung bốn, những chu kỳ xen kẽ này sẽ không xảy ra một cách không thể đoán trước được). Người suy tưởng cung bảy hữu thức có thể sẽ nhận thức được “đồng hồ” bên trong hoặc lịch trình hoạt động trí tuệ được cá nhân hoá, và sẽ sắp xếp các hoạt động trên cõi vật lý của mình phù hợp với lịch trình hoạt động trí tuệ này. Do đó, thể trí cung bảy sẽ có một nhịp điệu của riêng nó — thời gian đạt hiệu suất cao nhất và thời gian tương đối tĩnh lặng. Đó sẽ là một thể trí không phản ứng với áp lực, sự ép buộc và “thúc ép”.

Thể trí kết tinh và vật chất hóa: Cung bảy có liên quan chặt chẽ với phong trào giáng linh, qua cách mà cái gọi là ‘tinh thần’ (các thực thể thực sự lìa bỏ xác trần hoặc “các vỏ” cảm dục bị loại bỏ) được vật chất hóa — kết tinh thành sự biểu lộ trên cõi vật lý thô trược. Tất cả [451] hình tướng biểu lộ thực sự là những sự kết tinh và vật chất hóa. Cung bảy luôn tham gia vào quá trình biểu lộ, và các vận cụ hoặc các trường được phẩm định bởi cung bảy cũng như vậy.

Thể trí cung bảy sẽ không có tính trừu tượng, mà tập trung vào việc đưa những gì vô hình hoặc trừu tượng đi vào vật chất hóa. Đó sẽ là một thể trí trong đó cái trừu tượng sẽ có hình tướng xác định — một thể trí vốn sẽ có mối liên hệ rất chặt chẽ với các cấp độ dĩ thái, và do đó sẽ có hiệu quả trong việc chuyển các hình thức trí tuệ, thông qua dĩ thái, thành sự biểu lộ trên cõi vật lý thô trược.

Nếu một nhà thấu thị xem xét hào quang thể trí của một cá nhân có thể trí cung bảy, thì đó là lý do mà nhiều hình tư tưởng khá rõ ràng sẽ được tìm thấy; các hình tư tưởng mơ hồ (có thể được tìm thấy trong các trường trí tuệ cung hai, cung ba hoặc cung bốn) sẽ rất hiếm. Thể trí cung bảy có thể được hiểu là thể trí hướng về cõi vật lý; cái đã hình thành trong thể trí cung bảy sẽ chắc chắn “đang trên đường đi xuống và đi ra.

Sự kiên định về mặt trí tuệ: Ralph Waldo Emerson (khá vô thức) có thể đã có ý nhắm vào thể trí cung bảy khi ông nói, “Sự kiên định ngu ngốc là yêu ma của những cái trí nhỏ bé …” Câu nói của Emerson chắc chắn được tô màu bởi cung bốn (trong vận cụ trí tuệ) khiến các cá nhân bảo lưu quyền thay đổi ý kiến của họ! Nhưng thể trí cung bảy sẽ hiếm khi làm như vậy một khi khuôn mẫu hoặc chương trình tư duy chính yếu đã được thiết lập. Do đó, thể trí này có tính tổ chức mà ở đó khi thay đổi một khía cạnh của tư duy, sẽ dẫn đến thay đổi toàn bộ cấu trúc. Thay đổi không thể xảy ra một cách đơn lẻ. Vì vậy, mọi thay đổi sẽ đòi hỏi một sự tái tạo khuôn mẫu của hệ thống tư tưởng. Không có gì ngạc nhiên khi một thể trí như vậy sẽ có khả năng trau dồi tính kiên định và tránh đảo ngược chính nó. [452]

 

Leave Comment